Ô sin trẻ vụng việc nhà nhưng khéo chiều … ông chủ
Nhìn bộ dạng sợ hãi thiếu tự nhiên và trang phục, đầu tóc xộc xệch của Hợp, tôi nghi ngờ quá bèn đẩy em qua một bên để chạy lên gác. Tôi muốn xỉu khi thấy chồng tôi mặc quần trái, áo chưa kịp cài khuy, anh lắp bắp thanh minh tại Hợp khéo “chiều” nên anh không nỡ phụ tình em!
ảnh minh họa
Gia đình chồng tôi ở thành phố, còn bố, mẹ tôi làm nông ở quê. Theo kế hoạch tôi sẽ về quê sinh con đầu lòng, rồi ở đó cùng con cho đến hết thời gian nghỉ đẻ theo qui định. Thế nhưng không may chỉ còn non tháng nữa là tôi nằm ổ thì bệnh thấp khớp của mẹ tôi tái phát nặng, bố tôi rồi vợ, chồng anh trai tôi bỏ cả việc đồng áng thay nhau vào viện chăm sóc mẹ tôi.
Nên cuối cùng kế hoạch “con so ở nhà mạ, con rạ ở nhà chồng” của tôi không thực hiện được. Nhà bố, mẹ chồng tuy rộng lại nằm trên mặt phố, nhưng phần lớn diện tích dành cho cửa hàng buôn bán đồ gỗ nên không còn chổ cho vợ, chồng tôi. Vả lại công việc buôn bán bận rộn mẹ chồng tôi cũng không thể chăm sóc con dâu và cháu nội được.
Vậy là tôi đành bàn với chồng cứ ở lại thành phố, sinh con xong về căn nhà của bố, mẹ chồng tặng sau khi cưới rồi tính tiếp…Chồng 28, vợ 25 tuổi mà lóng ngóng mãi mới dám bế cô con gái đầu lòng bụ bẫm, đáng yêu. May 1 tháng đầu mẹ chồng chạy qua, chạy lại rồi bà thuê cả y tá của bệnh viện về tắm rửa cho bé, bồi dưỡng “nghiệp vụ” cho tôi nên mọi việc cũng tạm ổn.
Em gái của chồng làm dâu tận trong Sài Gòn, một năm chỉ ghé về thăm nhà vào dịp tết, nên công việc của cửa hàng do chồng tôi đảm nhiệm, bố, mẹ chồng chỉ hỗ trợ thêm phần vốn liếng, mối hàng và kinh nghiệm buôn bán trên thương trường, để chồng tôi tự tin giữ nghề truyền thống của gia đình.
Biết chồng vất vả tôi cũng cố gắng chu toàn việc nhà, nuôi con khỏe mạnh để chồng yên tâm. Gần hết tiêu chuẩn nghỉ sinh tôi muốn được trở lại công việc đứng bếp cho khách sạn mà mình rất yêu thích, cũng như vì chọn nghề này mà tôi đành xa bố, mẹ ở quê để trụ lại thành phố. Chồng tôi không ngăn, nhưng anh bảo con còn nhỏ quá nên tìm thuê một cô giúp việc để thay tôi lo việc nhà và chăm cho con đến lúc được cứng cáp.
Biết ơn chồng, tôi tích cực liên hệ các mối để tìm người, nhưng qua nhiều nguồn, nhiều người đến thử việc mà tôi chưa chọn được ai. Đem việc này than với chồng, chồng trách tôi quá kĩ tính, yêu cầu tiêu chuẩn người làm khắt khe nên khó.
Video đang HOT
Anh bảo cứ để đó cho anh, chuyện to như phụ trách kinh doanh cả cửa hàng đồ sộ anh còn kham nổi huống hồ ba cái chuyện lẻ tẻ vặt vãnh là tìm 1 người giúp việc nhà. Chồng giữ lời hứa chỉ sau một chuyến lên vùng trung du khảo sát mối hàng anh đã đưa về cho tôi cô gíup việc 19 tuổi, dáng người hơi nhỏ nhưng tóc dài, da trắng, eo thon và rất dễ thương với nụ cười luôn thường trực trên đôi môi gợi cảm, đôi mắt ươn ướt dưới hàng lông mi rợp thỉnh thoảng lại chớp chớp một cách ngây thơ, nũng nịu…Chồng tôi bảo em là con gái út của đôi vợ, chồng trồng rừng thuê cho đối tác của chồng.
Nể tình tình đối tác, chồng nhận em xuống phố giúp việc nhà cho gia đình tôi để “may ra cháu nó đổi đời, chứ ở xứ rừng này biết bao giờ nó mới được sung sướng”! Tôi dành thời gian chỉ dạy cho Hợp sử dụng máy móc, thiết bị trong nhà, bày cho em cách nấu bột, pha sữa cho bé, cách làm cơm cho vợ, chồng tôi.
Phải công nhận Hợp nhanh hiểu nhưng chóng quên, nhiều khi cùng một việc mà em hỏi đi hỏi lại mãi khiến tôi hơi mệt mỏi. Bột nấu cho bé bữa mặn, bữa nhạt, cơm bữa sống bữa khê nhưng khi kêu với chồng, anh nhẹ nhàng an ủi tôi nó đỏang thế mới quí, chứ nó tinh quái cái gì cũng trơn tuần tuột thì coi chừng ba bẩy hai mốt ngày nó đua đòi theo trai chỉ có mệt thêm.
Anh còn khuyên tôi chịu khó chiều Hợp, dạy nó từ từ để nó quen việc, để nó yêu thương, trung thành với nhà mình lâu dài…Công việc ở khách sạn quá bận rộn vả lại nghĩ ở nhà đã có Hợp, lại thỉnh thoảng bà nội ghé sang, nên buổi trưa tôi thường không về nhà khi con gái tôi đầy năm không bú mẹ nữa.
Cho đến buổi trưa hôm qua có chuyện cần tôi chạy xe về nhà nhìn cửa đóng, then cài, bấm mấy hồi chuông mới thấy Hợp ra mở. Nhìn bộ dạng sợ hãi thiếu tự nhiên và trang phục, đầu tóc xộc xệch của Hợp, tôi nghi ngờ quá bèn đẩy em qua một bên để chạy lên gác. Tôi muốn xỉu khi thấy chồng tôi mặc quần trái, áo chưa kịp cài khuy, anh lắp bắp thanh minh tại Hợp khéo “chiều” nên anh không nỡ phụ tình em! Vậy còn tôi, còn con gái mới đầy tuổi của tôi và anh sao anh nỡ phụ?
Theo Eva
Cô ô sin vừa xấu vừa vô duyên lại mù chữ bất ngờ được ông chủ cho cả căn nhà
Bà chủ vắng nhà ông chủ lại gặp người khác rồi làm chuyện đó khiến cô không khỏi buồn phiền. Thôi thì biết làm sao được, con người ta cũng có những phút giây bị xao lòng như thế mà.
Chữ ngờ quả đúng khiến người ta phải giật mình. Đầy chuyện khó tin xảy ra khiến không ai có thể lường tới được. Chuyện gì đến rồi cũng phải đến. Có chuyện gì là không đến được đâu. Cô gái đó ở quê, nhà nghèo lắm nên nào có được học hành. Chữ nghĩa biết ít và cũng thô lắm chẳng được như người ta.
Là con gái mà chẳng thướt tha cứ thô kệch như thế thôi. Ở quê thì không có việc gì làm nên cô cũng lên thành phố học tập làm việc như ai. Sau đó thì chẳng mấy cũng tìm được cho mình lấy 1 công việc khá ổn định bằng cách làm nghề ô sin cho một gia đình giàu có. Giờ nghề đó cũng được mà cũng được ăn ngủ luôn lại có tiền nên cô nhận luôn.
Thôi thì ô sin thì có phải trang điểm gì đâu nên trông cô lại càng xấu. Gái già ế đã 30 mấy năm nay rồi. Người thì cứ cười hơ hớ vô duyên, chữ nghĩa thì ít chẳng được nhẹ nhàng dịu hiền như bà chủ. Bà chủ cũng hơn cô khoảng 10 tuổi thôi nhưng vẫn còn trẻ đẹp lắm, thậm chí nhìn còn trẻ hơn cô nhiều. Bà chủ giỏi giang, thông minh nữa vậy mà khó tin hơn rằng chính bà chủ ấy lại đáh mất chồng vào tay một cô ô sin xấu xí.
Hôm đó bà chủ đi ra ngoài trời thì mưa bão nên thôi không về nữa. Bà chủ giỏi giang, công việc bận bịu quanh năm suốt tháng còn ô sin chỉ ở nhà. Bình thường có bà chủ ở nhà còn đỡ, nay có mình cô ô sin với ông chủ. Hai người vẫn ăn uống bình thường như mọi ngày mỗi không khí hơi lạ.
Đến lúc dọn dẹp xong mọi thứ cô ô sin định về phòng mình ngủ thì nghe tiếng ông chủ là lạ ở trong phòng ngủ vọng ra. Thật ra trong mắt cô lúc nào ông chủ cũng là người vô cùng yêu thương vợ con. Trong khi đó ông cũng đã gần 50 tuổi rồi và là quan chức nhà nước không thể nào phản bội vợ con được. Thấy cảnh tượng trước mắt chính là ông chủ đang ân ái với một người phụ nữ khác khi bà chủ đi vắng cô ô sin bỗng ú ớ hét lên thì ông chủ vội vã chạy ra ngoài rồi nói chuyện với ô sin:
(Ảnh minh họa)
- Cô, cô nhìn thấy mọi chuyện rồi đúng không?
- Vâng, tôi nhìn thấy cả rồi ạ. Tôi xin lỗi tôi không cố ý đâu.
- Hãy giấu kín chuyện này với vợ con tôi có được không?
- Nhưng cô chủ đối xử với tôi rất tốt. Tôi thật sự...
- Giúp tôi đi tôi hứa sẽ đền đáp cho cô xứng đáng.
- Được, tôi đồng ý sẽ giữ bí mật này.
Bà chủ vắng nhà ông chủ lại gặp người khác rồi làm chuyện đó khiến cô không khỏi buồn phiền. Thôi thì biết làm sao được, con người ta cũng có những phút giây bị xao lòng như thế mà. Cô về phòng rồi bất ngờ 2 ngày sau được ông chủ đưa cho cuốn sổ đỏ 1 căn nhà và nói:
-Từ giờ trở đi cô sẽ là chủ căn nhà trong này. Nhưng chuyện bí mật giữa chúng ta xin cô hãy giữ lời hứa.
- Tôi hiểu thưa ông.
- Vậy thì được rồi. Tôi cũng tìm cho cô một công việc khác tốt hơn nên hãy làm ở đó. Chúng ta từ nay trở đi không ai nợ ai nữa nhé.
- Vâng.
Sắp quần áo chuyển sang nhà mới. Căn nhà rộng rãi đủ cô đón mẹ và em mình lên. Nhà nghèo ở thành phố rồi cô cố gắng nhiều hơn. Chỉ vì 1 lần vô tình cô đã có được cả căn nhà rồi. Có lẽ cũng nên cảm ơn ông trời cho cô cơ hội đổi đời. 1 lần vô tình được sống trong sung sướng cũng là cái may mắn. Sai trái của người khác người ta sẽ tự nhận ra, cuộc hôn nhân của ông chủ và bà chủ cô sẽ không quản đến được. Sau này họ ra sao thì đó là việc của họ. Còn hiện tại việc cô làm là giữ im lặng để cuộc sống hôn nhân của họ vẫn hạnh phúc.
Nắng Mai/Theo thể thao xã hội
Nếu có thể cư xử với nhau thế này, vợ chồng không bao giờ sợ kẻ thứ ba xen vào! Đây là cách hành xử của một cặp đôi không bao giờ sợ kẻ thứ ba xen vào, cứ bên nhau đến đầu bạc răng long. Hôn nhân là hai người, không loại bỏ, mà là hòa hợp trong cả những điều nhỏ nhất - Ảnh minh họa: Internet Yêu cầu và đòi hỏi khi cần Luôn có nhiều dấu hiệu để nhận...