Ở riêng vẫn không thoát khỏi lưới mẹ chồng
Ngay từ khi còn yêu nhau, tôi đã thẳng thừng nói cho anh biết quan điểm của tôi là sẽ không làm dâu. Chiều theo ý vợ, sau đám cưới chồng tôi đi thuê nhà ở mặc dù nhà chồng ở quận trung tâm, có phòng ở rộng rãi.
Trong ngày cưới, tôi đã mệt mỏi bởi những suy nghĩ cổ hũ, mê tín của mẹ chồng. Sợ con dâu nắm quyền chồng nên mẹ lẳng lặng treo cái quần chồng trên cửa để khi cô dâu vào phòng chui qua hai ống quần ấy. Mẹ chồng bảo làm vậy, con dâu mới “lép vế” với chồng. Luôn suy diễn con dâu ăn cơm trước kẻng nên mẹ chồng tôi năm lần bảy lượt ướm hỏi con trai để quyết định có rước dâu cửa chính hay không?
Ảnh minh họa.
Dù ra ở riêng nhưng tôi cũng chẳng dễ gì yên thân với mẹ chồng. Khi chưa có con thì mẹ sang dòm ngó bếp núc, phòng ốc xem tôi có chăm lo cơm nước đàng hoàng cho cậu quý tử con bà không? Bà thường hay nếm thử thức ăn tôi nấu và luôn miệng càu nhàu chê thức ăn mặn, ăn nhiều hại sức khỏe.
Cả ngày đi làm mệt mỏi, về nhà tôi lại thấy mẹ chồng ngồi thù lù ở ghế để giáo huấn con dâu cách nấu và chọn mua đồ ăn sao cho dinh dưỡng. Mỗi lần mở lời ra, mẹ chồng đều nhắc đến việc phải quan tâm, chăm sóc chồng ra sao? Có bữa làm việc mệt mỏi, tôi không dằn được con giận nên đã cãi lại: “Mẹ chỉ biết lo cho con trai mẹ. Có ai nghĩ đến con không?”.
Video đang HOT
Từ hôm ấy, mẹ chồng ít sang hẳn. Cứ nghĩ cuộc sống sẽ yên ổn nhưng sau thời gian tôi sinh con đầu lòng, những cuộc viếng thăm của mẹ chồng càng lúc càng dày hơn. Thời gian nghỉ hưu rảnh rỗi, không có việc gì làm nên bao nhiêu thời giờ, mẹ chồng đều chăm chăm ở nhà trọ của tôi.
Việc dạy dỗ, quán xuyến con cái, mẹ chồng thay tôi quyết định. Mua quần áo, đồ chơi hay chọn trường nào cho con trai học, mẹ chồng đều giành quyền lựa chọn. Chồng tôi không muốn mẹ buồn lòng nên bà nói ra điều gì, anh cũng nhất nhất nghe theo. Những lúc bực dọc, tôi cằn nhằn, chồng lại lên tiếng: “Anh nghe em dọn ra ở riêng làm mẹ buồn lắm rồi. Giờ chiều lòng mẹ một chút có sao đâu?”. Bao nhiêu ấm ức, tôi lại nuốt vào trong.
Con trai mới hơn 2 tuổ.i nhưng được bà nội cưng chiều nên sinh ra thói hư hỗn. Thằng bé hay tát vào mặt người lớn, bất kể quen lạ. Mỗi lần, tôi dạy con thì mẹ chồng lớn tiếng nhắc nhở, không cho đán.h mắn.g cháu. Bà luôn miệng: “Cháu còn nhỏ dại, biết cái gì mà la”. Tối nào, vợ chồng tôi đi làm về là mẹ chồng đã có mặt sẵn ở nhà. Mặc dù mang tiếng ở riêng nhưng thời gian tôi gặp mẹ chồng còn nhiều hơn thời gian gặp chồng.
Nhiều lần, tôi có ý định dọn nhà trọ đến một nơi thật xa để mẹ chồng không tiện sang nhà nhưng chồng không ưng thuận. Anh bảo: “Nếu em thương anh thì phải thương cả mẹ anh”. Anh lo mẹ sẽ nhớ cháu, đi đường xa vất vả. Tôi nghe chồng giải thích, chỉ biết ngậm đắng làm ngọt. Tôi chỉ muốn lấy chồng chứ đâu muốn lấy luôn cả bà mẹ chồng? Giờ đây, sau giờ làm nghĩ đến gương mặt sưng sỉa, giọng nói chua ngoa, lên lớp của mẹ chồng đang chờ sẵn ở nhà là tôi lại chẳng muốn về. Hóa ra người tính không bằng trời tính, ở riêng mà sao tôi vẫn không thoát kiếp làm dâu?
Theo PNO
Vợ dám đòi ở riêng, tôi l.y hô.n tức khắc
Đàn ông chúng tôi cưới vợ là mong có người cùng vun đắp gia đình, phụng dưỡng bố mẹ. Chứ không phải cưới về để suốt ngày nghe ca thán, cằn nhằn rồi đòi ra ở riêng. Tôi mà biết vợ mình có ý định này, tôi l.y hô.n tức khắc.
Tôi là độc giả nam, thường xuyên theo dõi báo nhưng ít khi có ý kiến hay bình luận vấn đề gì. Tình cờ đọc được mấy bài chị em đang kể lể tranh luận chuyện sống chung ở riêng với nhà chồng, tôi không thể không có vài lời góp ý. Nói đúng hơn với vai trò một người chồng, tôi xin được nói thẳng để giác ngộ các chị sắp có chồng, đang có chồng và đang giữ ý định sẽ ở riêng với nhà chồng mình rằng: các chị hãy thôi ngay ý định đó đi, kẻo bao năm trời được ăn học dạy dỗ đàng hoàng lại mang tiếng bố mẹ không biết dạy.
Phụ nữ đã đi lấy chồng là phải gánh vác giang san nhà chồng. Ảnh minh họa
Tôi không biết các chị được bố mẹ dạy thế nào, nhưng với chị em gái trong gia đình tôi (một gia đình gia giáo), luôn được bố mẹ dạy rằng đã đi lấy chồng là phải gánh vác giang san nhà chồng. Điều này không chỉ giúp các chị lấy lòng nhà chồng, tích đức cho con cháu mà còn là giữ gìn thể diện cho bố mẹ đẻ. Có con gái đi làm dâu ngoan ngoãn, không bị thông gia cười chê thì bố mẹ nào không mát mặt.
Còn tôi là con trai, ngay từ nhỏ đã phải tự ý thức về vai trò trụ cột trong gia đình của mình. Trong cuộc sống hay công việc, lúc nào cũng phải cố gắng vươn lên không chỉ vì bản thân mà còn vì trách nhiệm với bố mẹ, vợ con sau này. Nếu như "con gái là con người ta", khi sinh ra bố mẹ đã chẳng trông chờ gì, thì với chúng tôi hai chữ bố mẹ nó thiêng liêng lắm. Có bao hy vọng, trách nhiệm đều đặt hết lên vai. Vì thế, thật vô phúc nếu không may cưới phải cô vợ ích kỉ, chỉ thích ra ở riêng để sướng bản thân mình mà quên đi nghĩa vụ cùng chồng báo hiếu bố mẹ.
Chẳng giấu gì trước đây tôi đã từng cưới hụt những 3 lần, chỉ bởi ba cô vợ hụt ấy cả gan đòi ở riêng ngay từ lúc chưa cưới. Nên có chị bảo "trước khi cưới đã nhỏ to với chồng chuyện ở riêng mà không được đồng ý", chị còn may vì anh kia chưa chạy mất. Chứ nếu là tôi, chẳng dại gì rước quả bom ngầm về để nó âm thầm phá tan nhà mình, làm khổ bố mẹ.
Thật vô phúc nếu không may cưới phải cô vợ ích kỉ, chỉ thích ra ở riêng để sướng bản thân mình mà quên đi nghĩa vụ cùng chồng báo hiếu bố mẹ. Ảnh minh họa
Thật ra tôi cũng hiểu, ở riêng tự do ai mà không thích. Nhưng còn điều quan trọng hơn mà bậc con cái chúng ta cần phải suy nghĩ, đó là công ơn sinh thành của cha mẹ. Những lúc các chị kêu ca oán trách nhà chồng, sao không nghĩ nếu không có bố mẹ chồng thì có chồng và con các chị ngày hôm nay không?
Tôi thấy ông bà nào cũng vì con vì cháu mà hi sinh nhiều thứ, nhưng con dâu các cụ lúc nào cũng chỉ biết nghĩ cho bản thân và bố mẹ đẻ của mình. Cứ việc gì có lợi mới tính, kiểu như lúc con nhỏ thì cần ông bà chăm bẵm, tới lúc con lớn thay vì báo hiếu ông bà thì lại kiếm cớ đòi tự do. Thậm chí nhiều chị về nhà chồng chưa đền đáp công ơn bố mẹ chồng ngày nào đã một mực đòi ra ở riêng.
Người ta nói có con mới biết lòng cha mẹ. Ngẫm sau này các chị có con, chăm con từ cái ăn đến giấc ngủ rồi đến chăm cháu của mình mà vẫn không được thông cảm. Trông chờ ở con để cuối đời chúng tống ra ở riêng, lúc ấy các chị mới biết thương bố mẹ.
Theo Vietnamnet
Nàng dâu thông minh hóa giải xích mích đối với mẹ chồng Tôi không phải là nàng dâu hoàn hảo. Va chạm giữa mẹ chồng - nàng dâu là vấn đề muôn thủa. Người đàn ông đứng giữa hai chiến tuyến bao giờ cũng nghiêng về mẹ đẻ của anh ấy. Đọc câu chuyện của Thảo Anh, tôi liên tưởng đến chính bản thân mình. Tôi đã trải qua tình huống tương tự và hiểu...