Ở rể mà anh ngang nhiên làm một điều khiến cả nhà tôi choáng váng
Tôi và anh yêu nhau suốt 3 năm trời nhưng vì anh lập nghiệp xa nên gia đình chúng tôi muốn ngỏ lời cho anh ở rể.
Ban đầu anh rất ngại vì không thích ở rể, phiền bố mẹ vợ nhưng nhiều lần về nhà tôi chơi, được bố mẹ quý mến lại thấy mẹ hiền hậu, dễ chịu nên cuối cùng anh cũng đồng ý. Tôi vui mừng khôn xiết vì được ở với chồng lại còn được sống chung với bố mẹ đẻ. Con gái như thế còn gì bằng…
Cuộc sống của chúng tôi không phải quá giàu có nhưng cũng khá giả, nhất là gia đình tôi cũng là một gia đình khá. Nhiều lần bố mẹ có thương chúng tôi vất vả bên ngoài nên không cần hỗ trợ tiền ăn. Mẹ không lấy tiền ăn cũng không bắt chúng tôi đóng góp bất cứ thứ gì, đó là điều khiến chúng tôi cảm thấy được an ủi. Tiền có thì để dành tiết kiệm…
Cuộc sống của chúng tôi không phải quá giàu có nhưng cũng khá giả, nhất là gia đình tôi cũng là một gia đình khá. (ảnh minh họa)
Thế nhưng có thể vì điều đó mà chồng hơi dễ dãi, tiêu hoang phí, không biết dành dụm khiến vợ chồng có nhiều mâu thuẫn vì chuyện kinh tế.
Hai chúng tôi khi mới kết hôn đã có một cuộc sống khá viên mãn, sáng chở nhau đi làm, chiều về ăn cơm cùng bố mẹ. Anh không phải động tay động chân vào bất cứ việc gì ngay cả tôi cũng ít khi làm lụng vì mẹ đã phục vụ cả. Mẹ về hưu, ở nhà cũng có mỗi việc dọn dẹp và cơm nước cho con cái thôi, bà cũng lấy đó làm niềm vui.
Rồi những bữa cơm nhà cũng thưa, anh nói rằng anh phải ra ngoài gặp đối tác, uống rượu với bạn bè. Tôi đồng ý bởi biết anh ở rể đã khó đi lại rồi, có khi anh cũng ngại bố mẹ vợ nên không dám đi nhiều. Tôi và anh cùng đi với nhau để tránh việc anh bị bố mẹ nghĩ ngợi. Nhưng nhiều lần anh bắt tôi về nhà, không được đi cùng anh để anh đi một mình cho… oai.
Hơn 3 năm chung sống, có lần anh nói với tôi: “Em bớt theo anh đi, anh cũng phải có sĩ diện đàn ông, đi đâu vợ cũng cặp kè như vậy thì anh làm ăn kiểu gì, còn phải chém gió với bạn bè nữa chứ”. Tôi hiểu nên cũng mặc các mối quan hệ của anh.
Tôi đồng ý bởi biết anh ở rể đã khó đi lại rồi, có khi anh cũng ngại bố mẹ vơ nên không dám đi nhiều. (ảnh minh họa)
Nhưng tôi lo ra ngoài anh lại bị bạn bè khích bác vì có nhiều kẻ thích gièm pha, nói lời không hay. Họ còn thường hay nói bóng nói gió về chuyện anh ở rể làm anh nhụt chí. Ở rể thì đã sao, anh quê xa, ở trên này chúng tôi chưa có tiền mua nhà, ở chung bố mẹ thì được phục vụ tất cả, anh còn đòi hỏi gì. Ấy vậy mà có lẽ sĩ diện của đàn ông khi bị bạn bè nói ra nói vào khiến anh bắt đầu khó chịu ra mặt.
Video đang HOT
Các chuyến công tác của anh nhiều hơn, anh gặp hết người này, người khác và rồi đi biệt trong vòng cả tháng. Tôi bắt đầu hoài nghi vì công việc của anh đâu có đi công tác nhiều như vậy, thậm chí tôi còn gọi điện lên cơ quan hỏi rõ lịch trình của anh thì họ bảo anh không có lịch đi xa như thế.
Tôi làm lớn chuyện thì anh quát tháo nói tôi lắm lời. Anh bảo, anh thử dọn ra ngoài ở một tháng xem sao để xem cảm giác tự do là thế nào rồi còn tính tiếp. Ngày đó anh định ra ngoài ở riêng, thuê nhà trọ nhưng nghĩ hàng tháng lại bỏ ra vài triệu thuê nhà trong khi hai vợ chồng không giàu có gì, tôi thấy xót, trong khi nhà bố mẹ lại gần ngay cơ quan của hai đứa.
Tôi bảo anh phải ở đây thêm một thời gian nữa thì mới tính tới chuyện đó, anh đồng ý. Nhưng cũng từ đó, anh đi tối ngay như trêu ngươi tôi và bố mẹ tôi. Anh không về nhà ăn cơm và lúc nào cũng có đầy men rượu. Tôi buồn bã vì chồng và càng buồn thì càng cãi nhau dẫn tới chuyện anh và tôi rạn nứt tình cảm…
Choáng váng vô cùng khi nhìn thấy cảnh tượng không muốn nhìn. Một đôi dép phụ nữ ở trong nhà tôi. (ảnh minh họa)
Anh ngoại tình khi nào tôi cũng không hay. Thời gian đó tự nhiên anh về nhà vui hẳn lại còn nói cười với vợ, với bố mẹ vợ. Tôi cảm thấy lạ lạ. Lúc đó, tôi đã thử tìm hiểu xem nhưng không tìm được manh mối nào.
Khi bố mẹ tôi đi du lịch vì ông bà hiểu cho hai con, muốn hai con ở nhà tự do một chút thì cũng là lúc anh bắt đầu lộ bản chất của gã đàn ông đê tiện. Hôm đó tôi nói đến nhà bạn chơi, có thể ngủ qua đêm ở đó vì bạn tôi đang bị ốm không có người chăm sóc, anh đã vô cùng hào hứng. Anh còn động viên tôi phải quan tâm bạn. Tôi đồng ý nhưng lại nhớ ra mình quên ít đồ và rồi tôi vội về nhà lấy…
Choáng váng vô cùng khi nhìn thấy cảnh tượng không muốn nhìn. Một đôi dép phụ nữ ở trong nhà tôi. Bố không nhà, mẹ cũng không mà lại có chuyện đó. Tôi mở cửa nhẹ nhàng bước vào thì thấy tiếng động kì lạ bên trong. Anh đang hú hí với một người phụ nữ khác, ôm hôn nhau thắm thiến ngay trên giường ngủ của vợ chồng tôi. Mắt tôi như mờ đi khi nhìn thấy điều đó.
Tôi không thể nào bình tĩnh và lao vào té nước vào mặt anh và người đàn bà kia, đuổi tống cổ họ ra ngoài. Tối đó, tôi cũng đuổi anh khỏi nhà, nói anh là đồ hèn, ở rể rồi còn hèn hạ như thế, còn mang gái về nhà mẹ tôi.
Anh gào lên chửi bới tôi “tôi hèn đấy, hèn mới đi ở rể, hèn mới vào nhà cô như “chó chui gầm chạn”. Hôm nay tôi phải nói rõ cho cô biết, dù thế nào thì tôi cũng phải bỏ cô. Tôi ngoại tình đó thì đã sao, tôi chán cảnh này lắm rồi”.
Tôi vô cùng hoang mang khi anh nói như vậy. Biết rằng ở rể không phải là điều đàn ông mong muốn thế nhưng có ai gây khó dễ gì với anh. Hay vì bản lĩnh của các anh không tốt, hay vì sĩ diện nên lúc nào cũng mặc cảm chuyện này. Nếu sống thoáng ra một chút thì có sao không? Trong đầu lúc nào cũng nghĩ mình hèn thì sẽ hèn, lại nghe lời bạn bè xúi giục thì sao có thể an phận. Anh giỏi thì kiếm tiền ra ngoài mua nhà cho vợ con anh đi, sao phải chọn cách ở rể? Ở nhà tôi nhưng bố mẹ tôi nào bắt anh làm gì, cũng không hề gây khó dễ cho anh, anh còn đòi hỏi gì nữa hay chỉ tự mình nghĩ ra mọi thứ?
Tôi cay đắng nhận ra vợ chồng mình không thể tiếp tục mối quan hệ và đã quyết định kí vào đơn ly hôn, chấp nhận từ bỏ cuộc hôn nhận “bẩn thỉu” này. Đời thật buồn nhưng không thể nào quên được cảnh tượng ám ảnh đêm hôm ấy và gã đàn ông trơ trẽn đến xấu hổ tôi luôn gọi là chồng.
Theo Eva
Chỉ khi nào đàn ông thử làm vợ, ở rể thì mới hiểu thấu làm phụ nữ là khổ sở trăm bề
Người lạc quan thì cho rằng hoạ hoằn lắm mới có một vài cảnh đời éo le khi vớ phải ông chồng vũ phu tệ bạc. Nhưng đâu phải chỉ khi chồng vũ phu và tệ bạc thì phụ nữ mới rơi vào bể khổ?
Đôi khi chính từ lời ăn tiếng nói và nếp suy nghĩ hằng ngày từ các đức ông chồng cũng vô tình làm tổn thương người vợ đầu ấp tay gối của mình. Dưới đây là một vài ví dụ điển hình:
1. "Cứ làm như mỗi mình phải đẻ mà kêu đau!"
Trái ngọt của tình yêu chính là sự xuất hiện của các thiên thần bé nhỏ. Khi các thiên thần này xuất hiện, vợ vui chồng vui, ông bà nội ngoại đều mừng rỡ. Nhưng đau thì vợ đau nhiều chứ chồng thấu được bao nhiêu?
Là cảnh nghén ngẩm ăn không ngon ngủ chẳng yên. Là bụng ngày một lớn và nặng dần theo sự phát triển của con. Là da rạn, là mụn nổi, là sạm đen, là tăng cân vùn vụt.
Nhiều ông chồng có con thì vẫn thích nhưng thấy vợ xấu liền chê bai dè bỉu. Có người còn so sánh với vợ nhà người ta eo thon dáng đẹp. Có người còn ỉ ôi kêu gì kêu suốt thế, cả thế giới người ta đẻ chứ có phải mình vợ đẻ đâu mà kêu?
Nhưng cũng chính những ông chồng đó, khi uống bia rượu nhiều một chút, nhìn xuống bụng mình cũng lắc đầu ngán ngẩm và đi ra đi vào đều than nặng nhọc. Chính những ông chồng đó đi làm về đưa tiền cho vợ chi tiêu thì thấy khó khăn, cảm giác như vợ mình "ăn bám" và "bóc lột", trong khi vợ ở nhà công lên việc xuống toàn những việc vặt không tên thì không hỏi han được câu nào, không san sẻ được chút nào cùng vợ.
Suy cho cùng, sinh con là thiên chức của người phụ nữ, nhưng như thế không có nghĩa là họ không đau đớn, không mệt mỏi, không cần sự động viên quan tâm từ chồng. Con là con chung, khi sinh ra được lấy họ nhà chồng, nhưng người mang nặng đẻ đau lại là người phụ nữ. Thử hỏi, họ chưa đủ thiệt thòi hay sao mà còn vô tâm với họ?
Đừng bao giờ nói với vợ "chỉ là chửa thôi mà, thiên hạ người ta chửa đầy". Đồng ý rằng ai rồi cũng sinh con đẻ cái, nhưng người phụ nữ hạnh phúc là khi nhận được sự quan tâm từ chồng và gia đình. Cũng đã có không ít những trường hợp trầm cảm sau sinh, lúc vợ rơi vào tình cảnh bấy giờ thì e có hối cũng không kịp nữa.
2. "Làm dâu thì có gì đâu mà khó!"
Những ông chồng chắc nịch với vợ câu trên thì hẳn là 100% không bao giờ chịu ở rể. Bởi những ai ở rể rồi mới thấm thía cái câu "chó chui gầm chạn" là thế nào. Người tế nhị người ta đối đãi với con rể như khách, với dâu như con. Nhưng gặp người không tế nhị thì họ cũng coi dâu rể chẳng khác nào người dưng nước lã.
Nếu các anh đàn ông thấy thoải mái dễ chịu trong chính ngôi nhà mình, thì hãy hiểu đơn giản rằng ngôi nhà ấy đã nuôi dưỡng anh hơn hai mươi năm. Cha mẹ, anh chị em gắn bó với anh hơn hai mươi năm. Còn vợ anh là người từ xa tới, rời xa vòng tay yêu thuơng của cha mẹ mình để chăm sóc phụ dưỡng cho cha mẹ chồng.
Yêu cầu cô ấy không cảm thấy xa lạ, không dễ bề tủi thân thì e rằng hơi khó. Bởi vốn dĩ với cô gái ấy, những người thân của chồng cũng chỉ là những người dưng xa lạ mà cô ấy quen thông qua chồng. Vì yêu nên đến, vì yêu nên ở lại, vì yêu nên gắn bó. Nếu người ở giữa làm chiếc cầu nối ấy không thể giúp cho mối quan hệ của cô ấy và gia đình mình tốt đẹp hơn, thì cũng hãy đừng cho nó tệ hơn đi.
Hãy đặt địa vị của mình vào người làm vợ, để biết rằng cô ấy cần được thấu hiểu và cảm thông như thế nào. Đừng chỉ xơi xơi rằng làm dâu quá dễ, vội buông lời chê bai trách móc cô ấy thế nọ thế kia. Trước khi chỉ trích vợ mình, hãy xem đã thấu tình đạt lý đôi bên chưa đã.
3. "Đàn ông nấu cơm rửa chén là đàn ông sợ vợ, mà sợ vợ thì là hèn!"
Có nhiều người kỳ lạ lắm. Yêu vợ, thương vợ nhưng lại sợ bị thiên hạ dèm pha là sợ vợ. Trước mặt bàn dân thiên hạ nhất định phải quát nạt vợ để tỏ rõ oai nghiêm. Nhà có khách khứa là trăm lần như một chỉ ngồi một chỗ chỉ tay năm ngón, việc lớn việc bé để đấy vợ làm. Vợ càng đảm chồng càng hãnh diện, và đương nhiên là càng lười.
Đối với một số người đàn ông, họ cho rằng việc cơm nước bếp núc và chén bát là của phụ nữ. Họ nghiễm nhiên mặc định mình chỉ cần lao ra đường tám giờ một ngày và cuối tháng về đưa tiền cho vợ là hoàn thành trách nhiệm. Còn cơm đã cắm chưa, thức ăn đã nóng bếp chưa, nhà cửa đã gọn gàng sạch đẹp chưa... họ mặc kệ không cần biết.
Nhiều khi có bạn qua nhà, vợ nhờ rửa giúp cái bát hay cầm chổi phẩy qua cái nhà thì cằn nhằn hơn thua. Thấy bạn cười bèn giật mình thon thót sợ người ta nghĩ là mình sợ vợ.
Nhưng mà ơ hay, vợ là vợ của mình, là mẹ của con mình, sợ quái gì mà không sợ? Sợ cũng là sợ vợ mình cứ có phải sợ vợ ông hàng xóm đâu, việc quái gì mà không sợ?
Thực ra, trong một cuộc hôn nhân vuông tròn, không ai mong muốn đối phương phải sợ mình cả. Có chăng là nể, là thương và yêu nên mới vì mình mà thay đổi. Người ta sống với nhau cũng cốt chỉ là để yêu thuương nhau mà thôi, lửa yêu có còn thì cuộc tình mới dài lâu. Còn cái từ "sợ" chẳng qua là người ngoài thích nói cho vui mồm, người trong nghe được tâm cứ vững, lòng dạ cứ dửng dưng thì chẳng việc gì cả.
Mang cái tiếng sợ vợ mà cửa nhà êm ấm, vợ chồng yêu thuương nhau, con cái ngoan ngoãn nghe lời, thì cá rằng ối anh đàn ông cũng muốn được sợ vợ như thế đấy!
Theo KenhPN
Muốn cưới thì phải ở rể giờ em nên bước tiếp hay dừng lại Em biết đấy mỗi người một hoàn cảnh và việc gia đình cô ấy mong muốn em ở rể vừa theo quan niệm duy tâm vừa thể hiện nguyện ý của gia đình. Với điều này lại đang rất trái ngược với hoàn cảnh của gia đình em khi em là con một. Sẽ rất khó để có một giải pháp hoàn hảo...