Ở nơi nhiều người chết nhất Nepal
Tối 1-5, phóng viên Nguyễn Hà Cẩm Tú của Pháp Luật TP.HCM gửi về những cảm xúc và hình ảnh cô ghi nhận được ở Shindhupinchowk – nơi nhiều người chết nhất Nepal trong cơn ác mộng động đất ngày 25-4.
Hai ngày nay cùng bạn Bhari (Giám đốc Công ty Du lịch tôi mua tour đi trekking) rong ruổi hàng trăm km, từ sáng đến tối mịt đến vùng địa chấn, đến nơi nhiều người chết nhất Nepal – Shindhupinchowk. Lần đầu tiên nghe đến địa danh này là khi thấy nó đứng đầu danh sách địa phương nhiều người chết nhất Nepal-1.200 người. Lần thứ hai là sáng nay, khi tờ báo The Week viết Shindhupinchowk không ai cứu trợ được bởi đường sá bị huỷ hoại không thể vào.
Mình muốn đến đó! Bhari nói Bhari sẽ cố gắng hết sức. Shindhupinchowk là huyện trên núi, đường đi quanh co, nhiều đoạn hư hỏng nặng. Quang cảnh hoang tàn, những bản làng đổ nát, những ngôi nhà tan tành thành gạch vụn. Lác đác vài tốp lính, trong tay chỉ có cuốc, có gậy đi vòng quanh những ngôi nhà tít tận trên núi cao. Tôi cũng lẽo đẽo theo họ đi khắp bản làng. Rồi họ cũng giúp được gì đâu ngoài vài câu chia sẻ.
Tôi bảo họ đến chậm quá. Bhari trầm ngâm nói “Đừng trách họ tội nghiệp! Quá nhiều nơi đổ nát. Mà chắc nhà họ cũng thế thôi, đổ vỡ tan tành”.Nỗi đau mất người thân, lại thêm những khó khăn chất chồng sắp tới khi mái nhà tan hoang. Phải nghèo lắm mới ở những căn nhà cũ kỹ, tạm bợ. Nhưng dẫu sao nó vẫn là nhà, là chỗ trú mưa tránh nắng. Giờ đây mọi thứ tan tành. Hai bàn tay trắng bắt đầu lại từ con số O.
Cứ mỗi lần nhìn những người lui cui trong đống gạch vụn, mà trước đó là ngôi nhà của mình bới tìm những thứ gì còn sót lại, mà xót xa. Nếu tôi là họ, chắc nuốt nước mắt vào trong…
Video đang HOT
Theo Cẩm Tú
Pháp luật TPHCM
Thư Nepal: Di tản khỏi Kathmandu
Một cuộc di tản khổng lồ xảy ra ở Nepal. Còn bạn đi đâu về đâu khi nhà đã đổ nát? Bạn cười hiền, bảo tối nay bạn ngủ nhờ nhà chú hướng dẫn. Rồi sao đó bạn ra sao?...
Lời tòa soạn: Tối muộn 29.4, phóng viên Nguyễn Hà cẩm Tú đã về đến Kathmandu. Về, bởi đây không phải là lần đầu tiên cô trở lại nơi này. Khác trước, lần này, ngược chiều là những dòng người rời thủ đô.
Phố Thamel giờ vắng tanh
Hai ngày ròng rã ngồi bus từ làng Muktinath, mãi tối mịt 29-4, rồi tôi cũng về đến Kathmandu. Vừa gặp lúc hai cán bộ sứ quán Việt Nam tại Ấn Độ qua tới để hỗ trợ những công dân nước mình còn mắc kẹt tại đây. Càng về gần, xe càng đông đảo và đều từ hướng Kathmandu trở ra, từ bus, ô tô, xe tải, chiếc nào cũng chật kín người. Rất nhiều xe người còn ngồi cả trên nóc. Bạn porter cho hay người ta đang đổ xô di tản khỏi Kathmandu.
Một cuộc di tản khổng lồ xảy ra ở Nepal. Còn bạn đi đâu về đâu khi nhà đã đổ nát? Bạn cười hiền, bảo tối nay bạn ngủ nhờ nhà chú hướng dẫn. Rồi sao đó bạn ra sao?...
Người dân Nepal đi sơ tán
Lúc ngồi trên chiếc bus nhỏ xíu rời làng Muktinath để về Kathmandu, tôi ngồi cạnh cô gái người Đức, cũng vừa trekking Annapurna Circuit xong. Gặp nhau mấy lần trên cung đường nên rất mừng. Cô hỏi tôi có cảm nhận rõ lúc xảy ra động đất khi đang leo núi hay không? Cô bảo cô vô cùng sợ hãi, gia đình cô cũng như gia đình tôi, càng lo lắng hơn khi nghe con gái mình đang ở nơi nguy hiểm này. Nghe tôi kể hai bạn porter và chú hướng dẫn của tôi đã mất nhà vì động đất, cô gái ấy thẫn thờ mãi không thôi!
Mất nhà...!!! Hai từ đơn giản nhưng nặng trĩu lòng người. Vác balo đi bộ về Thamel, nhìn mãi không ra những dãy phố nhộn nhịp tấp nập nào dân địa phương, nào dân trekkers. Thamel gần như vắng bóng. Guesthouse nhỏ nhỏ tôi nhờ gửi đồ vẫn mở cửa. Anh chủ vẫn dễ thương, tốt bụng như tôi đã gặp hơn mười ngày trước. Anh cho hay khách sạn không sao nhưng phải đóng cửa một tuần vì không có nước, không wifi. " Patan Square, Dubar Square đã sập hết rồi", anh kể. Hỏi anh ngôi nhà của nàng Thánh nữ Kumari ra sao, anh nói may sao nơi ấy vẫn nguyên. Kathmandu chiều nay chỉ vài cửa hàng thưa thớt mở.
Lều dựng tạm khắp nơi ở thủ đô
Khắp nơi, những ngôi lều tạm bợ dựng trên đường, trong sân vận động. Người thì lo di tản, người sống tạm bợ trong những túp lều. Những gương mặt tôi gặp trên đường dường như vẫn chưa hết thảng thốt, bàng hoàng. Rồi tôi cũng gặp lại bạn Bhari, giám đốc công ty du lịch tôi mua tour đi trekking. Đâu rồi anh chàng vui nhộn mà bẽn lẽn tôi trêu chọc suốt ngày. Bạn chỉ hỏi được vài câu, chuyến đi có ổn không.
Nỗi buồn không giấu nổi trong đôi mắt bạn. Hỏi Bhari, gia đình của bạn vẫn ổn phải không. Bhari nói cả nhà bạn vẫn bình yên. Nhưng căn nhà của bạn đã sập đổ hoàn toàn. Văn phòng làm việc của Bhari cũng tan hoang hết. Tôi biết làm gì, tôi biết nói gì trước mất mát, trước nỗi buồn của bạn porter, của Bhari, của Nepal?.
Nepal, mọi chuyện rồi sẽ qua, có phải không?
Bài và ảnh theo Cẩm Tú
Pháp luật TPHCM
Thư Nepal: Từ những đau thương! Jomson cách Kathmandu, thủ đô Nepal và vùng tâm chấn đến 360 km. Những ngôi nhà đơn sơ của người dân nghèo được xây trên những mảnh đất cằn, dưới thung lũng mà bên trên là những nọn núi đầy tuyết... ... Xa thế, nhưng nhiều ngôi nhà ở Jomson vẫn nứt toác chờ sập, quân đội và cảnh sát đang giúp người...