Ở nhà dưỡng thai, mẹ chồng suốt ngày cho ăn hoa quả dập, đến 1 hôm con dâu chết lặng…
Kết hôn sau 2 năm tìm hiểu, tôi và chồng tính kế hoạch làm kinh tế rồi mới có con, ấy vậy mà trong một lần nhỡ nhàng tôi dính bầu…
Ảnh minh họa
Vậy là cuộc sống vợ chồng thêm phần khó khăn hơn. Nhà chồng tôi cũng ở phố nhưng là ngoại thành. Bố mẹ chồng cũng đều già yếu cả, kinh tế chính cũng phụ thuộc vào sạp hoa quả của chồng tôi ở đầu ngõ. Nhưng được một thời gian làm ăn khấm khá thì ngay cạnh đó có một siêu thị hoa quả khác. Họ có chiến lược truyền thông tốt hơn nên sạp hoa quả của chồng tôi bị ế khách.
Lúc đó cái thai của tôi được 6 tháng thì bị động. Bác sĩ khuyên tôi nên ở nhà dưỡng thai không đi làm. Kinh tế cả nhà lại thêm phần khó khăn hơn. Tôi chỉ quanh quẩn ở nhà cũng chẳng dám làm việc gì vì sợ ảnh hưởng đến con. Mọi việc đều do bố chồng tôi làm hết. Còn mẹ chồng và chồng thì cùng nhau ra bán hàng.
Hôm nào về cũng thấy mẹ chồng xách một túi hoa quả trong ấy cũng có vài quả đã bị dập còn lại đều là quả cũ nhưng vẫn ăn được. Mẹ chồng tôi cười bảo “nó vẫn còn ngon và mới chỉ bị dập 1 chút mẹ tiếc nên mang về, con ăn đi nhé”.
Video đang HOT
Ban đầu tôi thấy chuyện ấy là bình thường nhưng lâu dần tự nhiên trong lòng cứ có phần không thoải mái. Đành rằng nhà cũng khó khăn nhưng đâu đến mức suốt ngày phải tẩm bổ cho tôi hoa quả dập như thế. Có thể dùng thứ khác được cơ mà.
Một hôm tôi đi ra ngoài mua mấy thứ linh tinh về. Qua phòng bố mẹ chồng, tôi thấy mẹ chồng tôi đang cầm mấy quả lựu, táo đập đập xuống cạnh bàn rồi bảo với bố chồng tôi “lát ông xách lên cho con bé nhé, tôi sợ nó ngại không dám ăn quả lành nên phải làm thế này”.
Nghe xong tôi vội vả đi lên phòng. Lúc sau bố chồng tôi lên “còn ít hoa qua thừa và dập nay nhà mình không bán hết, quả ngon nên con ăn hết đi nhé”. Tôi cầm túi hoa quả, vừa ăn vừa khóc. Hóa ra mẹ chồng tôi sợ tôi áy náy, sợ chạm lòng tự ái của tôi mà làm thế để tôi không phải suy nghĩ.
Tôi coi như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn tỏ ra bình thường và nhủ sẽ tốt với bố mẹ chồng hơn nữa.
Khi con tôi được 2 tháng, chồng tôi lại mở tiệm hoa quả mới, lần này kinh doanh khởi sắc, lúc này tôi mới đem chuyện kể với chồng, chồng tôi nghe xong rất xúc động, trên thế giới này vĩ đại nhất chính là tấm lòng của mẹ cha!
Theo Phunutoday
Tưởng gặp người tử tế, cố dính bầu để cưới, ai ngờ vớ phải kẻ nợ như chúa chổm
Những tưởng gặp được người đàn ông tử tế, có điều kiện nên tôi chủ bụng giữ chân anh bằng một cái thai. Nào ngờ, có bầu được 3 tháng mới biết bộ mặt thật của anh khiến tôi chán nản cực độ.
Gần 30 tuổi, sau những mối tình yêu hết mình, hi sinh mọi điều, nỗ lực rồi nhận về sự phản bội, tôi không còn muốn tìm một tình mơ mộng, lãng mạn mà chỉ muốn tìm một người đàn ông
Mọi người có thể nghĩ tôi là loại gái thực dụng mới tính toán trong tình yêu, chủ động có bầu để giữ người đàn ông ấy. Nhưng tôi nghĩ, mình là người sống thực tế. Tôi vốn dĩ không còn trẻ trung gì nữa. Gần 30 tuổi, sau những mối tình yêu hết mình, hi sinh mọi điều, nỗ lực rồi nhận về sự phản bội, tôi không còn muốn tìm một tình mơ mộng, lãng mạn mà chỉ muốn tìm một người đàn ông phù hợp về mọi cái để cưới làm chồng. Tôi muốn nhanh chóng ổn định, vợ chồng phấn đấu làm ăn còn lo chuyện tương lai.
Khi tôi gặp anh, hai đứa cảm thấy có rất nhiều điểm tương đồng. Tuy không làm cùng chỗ, nhưng cùng một ngành nên tôi và anh hiểu cho công việc của nhau. Anh hơn tôi 2 tuổi, cũng đã cần phải lập gia đình rồi. Từ tuổi tác, tính cách đến khả năng, thu nhập chúng tôi đều rất phù hợp với nhau. Tôi nghĩ, mình chẳng tìm đâu được người hơn thế nữa, nhất là ở cái tuổi cũng chẳng còn trẻ trung gì cả.
Tôi và anh có thời gian tìm hiểu không lâu, khoảng 8 tháng là tôi đã tính đến chuyện kết hôn. Tôi nghĩ bằng đó là đủ, sau này về sống có gì sẽ cùng nhau tháo gỡ thêm. Tôi cảm thấy anh thu nhập khá, có thể làm chỗ dựa cho gia đình được nên cũng muốn cùng anh xây dựng cuộc sống vợ chồng.
Điều tôi lo ngại nhất là chuyện con cái, tôi không còn trẻ, chỉ sợ muốn mang thai cũng không phải dễ dàng. Thế nên tôi "thả cửa", đợi có thai rồi báo cưới cho chắc chắn.
Điều tôi lo ngại nhất là chuyện con cái, tôi không còn trẻ, chỉ sợ muốn mang thai cũng không phải dễ dàng. Thế nên tôi "thả cửa", đợi có thai rồi báo cưới cho chắc chắn (Ảnh minh họa)
Khoảng hơn 2 tháng sau khi lên kế hoạch thì tôi có bầu. Tôi vui mừng vì nghĩ sẽ chẳng có gì ngăn cản được chuyện cưới xin của hai đứa nữa mặc dù chúng tôi chưa ra mắt bố mẹ hai bên. Tôi càng hạnh phúc hơn khi anh vội vã lo chuyện đám cưới. Nhưng đúng lúc này tôi mới chán ật ra khi biết hoàn cảnh và con người thật của anh ta.
Trong lúc lo chuyện cưới xin, tôi mới biết anh nợ nần. Nhìn cái vẻ ngoài làm nhân viên kinh doanh bóng bẩy như vậy nhưng anh nợ không khác gì chúa chổm. Gia đình ở quê cũng không có điều kiện. Anh là "thánh chém gió" nên đi đâu ai cũng tưởng tài lắm, thực chất bên trong chẳng có gì, nợ chằng nợ bừa hết người này đến người kia.
Tôi chóng mặt khi ngày cưới anh không có nổi một đồng. Thậm chí anh còn khai thật hàng đống nợ. Lấy chồng tưởng được nhờ chồng, nào ngờ gánh thêm cục nợ vào người khiến tôi hoang mang vô cùng. Từ việc chủ động có bầu để đẩy nhanh việc cưới xin giờ tôi như rơi xuống vực vì thất vọng và cảm giác như bị lừa.
Tôi hoang mang vô cùng, không biết có nên cưới không? Tôi từng nghĩ hay giờ thà nuôi con một mình còn hơn cưới cái người hàng đống nợ đó, nhưng nghĩ tự nhiên phải làm mẹ đơn thân tôi cũng sợ. Tôi phải làm sao đây?
Theo blogtamsu
Đang livestream bán hàng online, tôi bị chồng kéo xềnh xệch vào phòng ngủ để hỏi tội Anh cho rằng tôi làm vậy là hạ nhục mình và bôi nhọ danh dự của chồng. Tôi lấy chồng năm 23 tuổi, khi đó tôi chưa có công việc ổn định đã để lỡ dính bầu. Sau khi sinh con, chồng tôi bắt tôi ở nhà nội trợ và chăm sóc con cái. Vì thế dù có bằng cấp nhưng tôi vẫn...