Nuốt nước mắt nuôi con của tình địch
Em đã chơi bời đủ rồi, em đã yêu thương đủ rồi và khi em định lấy chồng cũng là lúc em biết mình có bầu 5 tháng.
Tôi chết lặng người khi nghe vợ nói chuyện điện thoại với người tình cũ. Câu chuyện ấy như nhát dao cứa nát tim tôi, làm tôi đau đớn vô cùng. Vậy mà tôi không dám đến trước mặt vợ, không dám tát vào mặt người đàn bà ấy một cái tát thật mạnh để hả nỗi căm hận trong lòng tôi. Bởi tôi yêu người đàn bà ấy, dù người đó có dày vò tôi đến bao nhiêu.
Ngày vợ mang bầu, tôi nâng niu và trân trọng biết bao. Một câu bố, hai câu con mỗi lần xoa bụng vợ, cưng nựng vợ suốt ngày. Tôi chiều vợ còn hơn chiều Thánh, vậy mà… Giờ đây, tôi chết điếng khi biết rằng, đứa con ấy chính là sản phẩm của vợ và anh chàng người yêu cũ.
Tôi đã hiểu lý do vì sao em lấy tôi. Vậy mà tôi cứ tin vào tình yêu chân chính, tin vào cái sự gọi là em yêu tôi và tin rằng, một cô tiểu thư nhà giàu thành phố sẽ lấy một anh chàng nhà quê nghèo kiết xác như tôi. Tôi tin chứ vì lúc nào tôi cũng cho rằng, tình yêu vĩnh cửu sẽ tồn tại và tôi tự tin vào sự thật thà, chân chất của mình. Nhưng thời đại này, chỉ có chân thành thôi chưa đủ.
Em đã chơi bời đủ rồi, em đã yêu thương đủ rồi và khi em định lấy chồng cũng là lúc em biết mình có bầu 5 tháng. Cái thai không thể bỏ nhưng người ta lại chẳng lấy em vì phải đi nước ngoài tu nghiệp và người ta cũng thuộc hạng lăng nhăng không kém. Và cuối cùng, em chọn tôi, cái kẻ mà bây giờ có thể gọi là &’đũa mốc chòi mâm son’.
Video đang HOT
Nhưng lúc này tôi không thể làm thế nào hơn. Tôi vẫn yêu em và không nỡ từ bỏ tất cả khi nó vừa mới bắt đầu. (ảnh minh họa)
Tôi thừa nhận mình đã phụ thuộc gia đình em nhiều về kinh tế nhưng tôi chẳng phải vì em giàu có mà yêu em. Tôi chết ngây chết ngất trước sự dịu dàng, mái tóc dài của em khi chúng tôi học chung trường đại học. Tôi cũng không biết em có một gia thế &’hoành tráng’ như vậy. Tôi yêu chỉ vì yêu mà thôi. Cho đến ngày chúng tôi ăn hỏi, tôi mới biết gia đình em thật sự sang trọng thế nào. Trước giờ em cũng không thích khoe khoang của cải nhưng có lẽ, sự yêu đương, chơi bời thì em có thừa. Nhưng vì yêu, biết làm sao được. Dù em có thế tôi vẫn cứ yêu, vẫn nhiệt tình bên em, chăm sóc và làm mọi điều em ưng ý.
Khi em hiến dâng cho tôi, tôi biết em không còn trong trắng nhưng tôi vốn là một kẻ thoáng nên việc ấy cũng không có gì quá to tát và vì tôi yêu em. Tôi tin tưởng rằng em cũng vì tôi vi tha, bao dung mà chân thành với tôi nhiều hơn nữa.
Có lẽ, cái ngày ấy cũng gần với cái ngày mà em mang bầu. Nên mọi việc em định đổ hết cho tôi. Nếu không phải tôi nghe được cuộc điện thoại ngày hôm nay, liệu tôi có biết rằng mình đang nuôi con của kẻ khác. Nhưng lúc này tôi không thể làm thế nào hơn. Tôi vẫn yêu em và không nỡ từ bỏ tất cả khi nó vừa mới bắt đầu. Tôi còn bao nhiêu dự định tương lai, còn bao nhiêu hứa hẹn. Chả lẽ, tôi đành bỏ đi tất cả. Tôi đau lòng lắm. Có lẽ tôi phải câm nín mà nuôi con của tình địch để chấp nhận cuộc sống này. Hay tôi sẽ dày vò, sẽ trả thù em vì tội lừa dối tôi. Thật sự tôi đang bế tắc vô cùng.
Theo Eva
Em không muốn tiếp tục sai lầm
Em mất anh như thế, mất anh vì giữ anh bên mình quá chặt.
Em mất anh không phải vì tình yêu em dành cho anh không đủ lớn. Em đã yêu anh bằng một tình yêu quá độ, nó làm anh ngột ngạt và ra đi. Chỉ đến khi mất anh em mới hiểu rằng, nắm giữ hạnh phúc cũng như người ta cầm bụm cát nhỏ trong lòng bàn tay.
Nếu em mở rộng bàn tay và đựng bụm cát đó ở trong em sẽ giữ được nhiều hơn. Còn khi em càng sợ mất, cố siết chặt những ngón tay lại để giữ thì cát sẽ tràn qua kẽ tay và trôi đi hết. Thứ còn lại quá ít ỏi so với những gì em muốn giữ...Và em đã nắm giữ tình yêu của anh chặt như thế, chặt đến nỗi em làm nó vụt bay mất.
Ngay cả khi không còn là người yêu của anh nữa, em vẫn thấy mình may mắn. May mắn vì được yêu anh và may mắn vì anh đã rời xa em để dạy cho em một bài học. Em vốn là cô gái tự ti. Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình nên tự hào về bản thân cho tới ngày yêu anh. Anh đã truyền cho em niềm tin và sức mạnh, anh dạy cho em rằng mỗi con người sinh ra đều có một giá trị riêng và mình nên tự hào về điều đó. Yeu anh, em được sống là chính con người mình. Em hạnh phúc vì điều đó.
Nhưng chính vì những gì anh mang lại cho em quá lớn lao khiến em càng sợ mất. Em sợ anh rời xa em, không phải chỉ đơn giản là như thế mất một người yêu mà có cảm giác như em sẽ mất chính mình. Càng lo sợ mất anh thì em càng muốn giữ. Anh bắt đầu ngột ngạt với kiểu yêu của em nhưng em không nhận ra đó là sai lầm. Em lại càng cho rằng anh có ý đồ thay đổi nên càng lún sâu hơn vào vết xe đổ đó. Mọi khoảng không gian, đời tư của anh em đều can thiệp. Em như một kẻ canh tù, nhốt anh chặt trong trái tim để anh không được gặp ai, không được quen ai ngoài em. Sự ích kỉ đã khiến em chỉ muốn giữ anh cho riêng mình mà không cần biết anh cảm nhận như thế nào.
Không phải anh phản bội em, không phải anh yêu người khác mà là em tự đánh mất tình yêu của mình. (Ảnh minh họa)
Em ghen tuông với mọi người con gái ở bên anh dù cho họ là ai. Em mù quáng trong tình yêu và vô tình giết chết tình cảm của anh dành cho em. Đã không biết bao lần anh nói em cần phải tôn trọng cuộc sống của anh nhưng em lại cho rằng yêu nhau có nghĩa là cộng hai cuộc đời vào làm một, là mọi thứ của anh em đều phải kiểm soát.
Em cũng đã đánh mất sự hấp dẫn của mình khi em tự cô lập thế giới của mình chỉ có anh. Em không có những lần đi chơi với bạn bè, không có những khoảnh khắc và bí mật của riêng mình. Em tôn sùng anh lên vị trí tối thượng trong cuộc sống của em. Một người con gái không còn bí mật, lại có khát khao sở hữu và độc chiếm người đàn ông mình yêu tất yếu chỉ mang tới sự khó chịu mà thôi.
Càng lúc em càng đẩy anh ra xa khỏi mình bằng cách cố giữ anh thật chặt. Anh mệt nhoài vì những lần ghen tuông vô lối của em. Anh dần dần không còn tình cảm với em. Thứ mà anh muốn vớt vát đôi chút là em nhận ra sai lầm và thay đổi. Nhưng em đã làm điều đó quá muộn...
Anh nói lời chia tay...Em sững sờ khi nghe anh nói những lời đó. Em gọi đấy là sự phản bội. Với em, khi em còn yêu anh tha thiết, còn trân trọng anh hơn cả danh dự của bản thân mình, còn khao khát được yêu anh, bên anh và thành chồng thành vợ, vậy mà anh lại bỏ em...có nghĩa là anh phản bội, có nghĩ anh là kẻ phụ tình. Anh đã nói với em rằng:
- Em chứ không phải ai khác làm cho tình yêu trong anh nguội lạnh. Anh chưa yêu người con gái nào khác em nhưng anh tự nguyện bước ra khỏi tình yêu này vì anh nghĩ rằng mình không thể đi cùng nhau hết cả cuộc đời. Chia tay vì hết yêu chứ không phải vì anh yêu người khác. Vì thế đừng gọi đó là sự phản bội. Em yêu anh rất nhiều và anh biết điều đó. Nhưng tình yêu cần phải đi liền với sự tin tưởng và tôn trọng. Tình yêu nếu chỉ mang tới cho người khác những mệt mỏi và chán chường thì tốt nhất nên dừng lại. Nó đúng ra là sự ích kỉ của riêng em chứ không phải là tình yêu đích thực...
Có lẽ anh nói đúng. Không phải anh phản bội em, không phải anh yêu người khác mà là em tự đánh mất tình yêu của mình. Em đã để mất anh thật rồi...Em níu kéo nhưng vô vọng. Anh nói trân trọng em, quý mến em nhưng không còn có thể bước cùng em với tư cách là người yêu. Em dù đau đớn nhưng không thể níu giữ anh thêm nữa. Em không muốn tiếp tục sai lầm...Và em mất anh như thế, mất anh vì giữ anh bên mình quá chặt...
Theo VNE
Đang đắm say thì gãy chân giường Đang lúc cao trào thì bỗng" rắc, rắc", sau đó là tiếng "rầm". Chúng tôi bàng hoàng nhận ra là một chân giường đã bị gãy. Cưới nhau xong chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật rồi về nhà riêng dưới thành phố ở. Tết này cũng là dịp đầu tiên tôi về nhà chồng dài ngày. Mọi khi về quê thăm bố...