Nuốt nước mắt nhìn vợ đi lấy chồng
Tôi đau khổ quá, tôi mất cả vợ lẫn con. Ngày em đi, nước mắt tôi rơi, nhìn em lên xe hoa mà lòng tôi quặn thắt. Cái giá phải trả quá đắt, tôi không có cơ hội sửa sai. Tôi nghĩ thế nào em cũng tha thứ cho tôi khi tôi van nài em, khi là lần đầu tiên tôi phạm lỗi. Nhưng mà, em quá cứng rắn…
Tôi sai rồi, tôi muốn quay lại ngày xưa, chỉ là bây giờ, em đã là vợ của người ta
Tôi yêu vợ, tình yêu đầu trong sáng và thánh thiện. Tôi và em có những giây phút mặn nồng bên nhau. Xung quanh em có quá nhiều người đàn ông tốt theo đuổi nhưng vì đã nhận lời yêu tôi, em quyết định không mở lòng với bất cứ ai. Em kiên trì, yêu thương tôi, không bao giờ phàn nàn bất cứ điều gì. Bao giờ em cũng ân cần chăm sóc tôi, cho tôi có được cảm giác yên tâm khi ở bên cạnh em.
Trước khi cưới, chúng tôi đã quan hệ trước hôn nhân. Em nhất định không đồng ý nhưng tôi cứ nài nỉ em, cuối cùng em cũng nhận lời. Chúng tôi tính chuyện có bầu trước khi cưới, và thật đúng là được như ý.
Em có bầu 3 tháng thì chúng tôi cưới nhau. Bao nhiêu tâm sức tôi dồn cả cho em, lo cho em và con. Tôi từ một gã đàn ông chưa biết đến trách nhiệm là gì thì bây giờ, tôi lo từng bữa cơm cho vợ con mình. Tôi mong em có sức khỏe tốt để chúng tôi được hạnh phúc chào đón đứa con đầu lòng.
Biết con là con gái, tôi có cảm giác không vui lắm, vì tôi mong muốn có con trai đầu lòng. Nhưng mà biết làm sao được, mọi sự đã an bài. Vợ tôi thì rất thích con gái, trái ngược hoàn toàn với tôi. Vợ lúc nào cũng lo cho tôi dù là em đang mang bầu. Em vẫn luôn chăm sóc, chuẩn bị cơm nước chu đáo cho người làm chồng như tôi.
Sinh con xong, em bận rộn chăm con cái, không còn chăm sóc được chồng nhiều như trước. Tôi hiểu tất cả chuyện này nên thông cảm cho em. Đàn bà là vậy, khi có con rồi, chồng thường không có chỗ đứng duy nhất nữa. Tôi phải chấp nhận thôi vì con gái đáng yêu mà. Tôi có trách nhiệm hàng tháng lo tiền sữa, tiền bỉm cho con, còn lo sinh hoạt gia đình. Vợ tôi cũng đi làm, hai vợ chồng cố gắng tiết kiệm từng đồng để sau này còn tính chuyện tương lai. Tiền kiếm không nhiều nhưng chúng tôi luôn nhắc nhở nhau phải tiết kiệm.
Video đang HOT
em cư xử hòa thuận hai bên gia đình nội ngoại, công bằng
Vợ tôi là người đàn bà tốt, em cư xử hòa thuận hai bên gia đình nội ngoại, công bằng, tôi không phải suy nghĩ gì cả. Bố mẹ tôi đối với em cũng bình thường, không soi xét gì con dâu. Không ở chung nên em cũng không có gì phải bận lòng cả.
Thời gian em mang bầu và sinh con, vì không nhịn được chuyện vợ chồng, tôi đã lén lút ra ngoài lăng nhăng với một người con gái. Khi em sinh xong, nhìn em xồ xề lại không hề bận tâm chuyện vợ chồng nên tôi vẫn tiếp tục lén lút với người con gái kia. Sau nhiều lần lén lút thành công, tôi cảm giác như cuộc tình này an toàn và cứ tiếp tục có bồ suốt thời gian dài. Dường như vợ tôi đoán được tôi lăng nhăng, nhiều lần em nói bóng gió, cảnh báo tôi rằng &’với em, em có thể bỏ qua cho người đàn ông nào mắc lỗi mà nhận ra lỗi lầm. Nhưng khi biết lỗi mà cố tình lần nữa, em sẽ không bao giờ chấp nhận’. Em có nói với tôi về chuyện của anh bạn thân của em. Em kể về chuyện cô vợ anh ta cam chịu mấy lần chồng ngoại tình mà vẫn tha thứ. Rồi em nói, nếu em phát hiện chồng em như vậy, lập tức cắt đứt. Em nói rồi cười hề hề. Tôi còn tưởng em đùa nên không bận tâm.
Hóa ra, em đang cảnh báo tôi vì em đã đoán được nhiều chuyện nhưng vì bận chăm con, em không có thời gian nói tôi. Những lời em nói, tôi vốn coi thường. thế nên, lần ấy, khi em theo dõi và bắt gặp tôi ngoại tình, mặt em tím tái. Em lao tới tát tới tấp vào cô bồ, em sỉ vả tôi hết lời…
Thời gian sau đó, dù tôi có van nài thế nào em cũng mặc kệ. Em để tôi một mình, em bỏ về nhà mẹ đẻ mang theo con. Con tôi còn nhỏ, tôi đã xin lỗi em nhưng em quyết định ra đi. Tôi cầu xin em cho tôi cơ hội nhưng em nói, em đã cho tôi quá nhiều hi vọng rồi, đã nhiều lần cảnh báo nhưng tôi vẫn cứ cố tình làm thế. Tôi đau lòng lắm, không biết làm cách nào để níu kéo em ở lại.
Tôi còn nhờ bố mẹ đẻ của em nói đỡ, em cũng không đồng ý. Em bảo, em vốn đã tiêu cực về cuộc sống hôn nhân, vốn đã sợ hôn nhân nhưng vì em tin tôi nên cố gắng tin vào tình yêu của tôi. Thế mà giờ đây tôi phản bội em, em không còn gì để nói, cũng không còn gì để tin nữa. Em chán ngấy rồi, muốn làm mẹ đơn thân.
Em bỏ tôi thật rồi, tôi có van nài thế nào em cũng không chịu. Hơn 1 năm trôi qua, tôi vẫn theo dõi tin tức của em và con. Rồi hôm nay, tôi nghe tin em lấy chồng. Tôi choáng váng quá. Em bảo là em chán hôn nhân, thế mà em lại đi lấy chồng sao? Chồng em là người đàn ông cũ, người từng hết lòng hết dạ vì em nhưng em không yêu. Cho đến khi em có chồng, anh ta vì yêu em mà không chịu lấy vợ. Bây giờ thì họ thành đôi, chấp nhận nuôi con riêng của vợ.
Tất cả chuyện này là do tôi, tôi còn oán trách ai được, chính tôi là người đã gây ra tất cả. Tôi đau khổ lắm, những giọt nước mắt tuôn rơi làm tôi thấm thía, ở đời, sai lầm lớn nhất là sự phản bội.
Theo Him
Không thể bỏ ý định 'xin con' người đàn ông đã có vợ
Khi biết anh vẫn có ý định giúp, tôi cảm thấy an tâm với dự định làm mẹ đơn thân của mình và hơi áy náy với người sẽ là vợ anh. Tuy nhiên, sự áy náy không nhiều.
Tôi và anh là bạn học chung trường Cao đẳng. Chúng tôi chơi hai nhóm khác nhau, nên suốt ba năm học, chúng tôi chỉ chào hỏi khi hai nhóm có dịp đi chung với nhau, có thể nói chúng tôi chỉ là bạn chung lớp chứ không phải là bạn bè. Nhưng cái duyên đưa đẩy, sau khi tốt nghiệp chúng tôi lại bắt đầu thân với nhau hơn. Chúng tôi chat với nhau hàng ngày, nói chuyện rất hợp gu và cảm thông nhau được nhiều chuyện.
Riêng bản thân tôi cảm thấy, chúng tôi có cảm giác thích nhau, tôi nghĩ nếu tiếp tục chắc chắn tình cảm sẽ phát triển hơn. Nhưng với anh, một người chưa có một mối tình vắt vai nên dường như trở nên nhát gan hơn trong tình yêu. Tôi dường như thấy được điều đó, tôi không ngại người tỏ tình sẽ là mình, nhưng hoàn cảnh lúc đó, tôi nghĩ chỉ có hai chúng tôi nên tôi cứ thong thả để ép anh phải mạnh dạn bày tỏ với tôi.
Nhưng tôi đã sai, sau khi tốt nghiệp cao đẳng, anh theo học lớp liên thông, còn tôi thì không. Vì vậy, tôi đã không nghĩ đến anh có các mối quan hệ khác ngoài tôi. Đến một ngày, anh nhắn tin nói rằng anh đang quen một cô gái cùng lớp. Cảm giác của tôi lúc đó là mặc kệ, vì cơ bản tôi không yêu anh, chỉ là thích anh thôi. Rồi anh kể với tôi rằng là do cô gái ấy chủ động tỏ tình với anh, anh lúc ấy không có nhiều cảm giác với cô ấy. Anh nói sao thì tôi nghe vậy vì thực sự nó không quá quan trọng với tôi. Anh vẫn muốn giữ mối quan hệ với tôi nhưng tôi thì không, tôi không thích đưa đẩy nữa khi anh đã quen người khác. Tôi dứt khoát và dần dần chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.
Cách đây hơn tháng, anh gọi cho tôi, hẹn gặp và gửi thiệp cưới cho tôi. Cảm giác của tôi vẫn như vậy, không buồn nhưng cũng không vui, nhưng từ lần gặp đó, tôi với anh lại bắt đầu giữ liên lạc. Trước đây, khi anh chưa quen bạn gái, tôi có nói với anh rằng, sau này nếu tôi thật sự không có chồng thì tôi muốn anh cho tôi một đứa con, đó sẽ là đứa con của tôi, không phải của anh. Anh đồng ý và đó là bí mật của hai chúng tôi. Ngày gặp lại, tôi đã đề cập lại chuyện này với anh, chỉ là hỏi vui thôi vì tôi biết rằng, khi người đàn ông đã có gia đình thì suy nghĩ đã chín chắn và có trách nhiệm hơn rất nhiều rồi. Nhưng kết quả tôi không ngờ, là anh vẫn đồng ý cho tôi một đứa con nếu tôi muốn, tôi thật sự không hiểu, tình cảm anh dành cho tôi là tình cảm gì, tôi biết anh cưới người mà anh quen suốt 4 năm thì không lý do gì anh không yêu vợ anh, vậy thì tại sao anh vẫn đồng ý với tôi.
Ảnh minh họa.
Khi biết anh vẫn có ý định giúp tôi, tôi cảm thấy an tâm với dự định làm mẹ đơn thân của mình và hơi áy náy với người sẽ là vợ anh. Tuy nhiên, sự áy náy không nhiều vì tôi đã tự nhủ, anh chỉ giúp tôi thôi, đứa con sẽ chỉ là con của riêng tôi. Tôi đã chuẩn bị tinh thần để sinh con nên đã lường trước những khó khăn bản thân phải tự vượt qua mà không cần dựa vào anh vì thực chất anh không là gì của tôi cả. Nhưng mà, trong lễ cưới của anh, khi ba mẹ hai bên tiến vào phòng tiệc, chào các khách mời với nụ cười hạnh phúc pha lẫn tự hào, tôi cảm thấy mình thật xấu xa, tôi thật sự không muốn chạm tay vào hạnh phúc của người khác. Nếu tôi cứ tiếp tục nuôi ý định làm mẹ đơn thân của mình, nếu mọi chuyện bình yên trôi qua như trong dự định thì không sao, nhưng lỡ như vì một lý do nào đó mọi chuyện vỡ lở thì tôi làm tan nát không chỉ là hạnh phúc của một người vợ mà còn phá vỡ cả niềm tự hào của cha mẹ hai bên. Khi nhớ đến niềm hạnh phúc của đại gia đình anh thì tôi lại chùng lòng.
Có lần anh đã hỏi tôi, tại sao tôi lại chọn anh mà không phải là một người khác. Bởi người có thể cho tôi sự tin tưởng và cảm giác hiện tại chỉ có anh. Tôi thật sự chưa muốn từ bỏ ý định của mình nhưng tôi lại không muốn mình càng lún càng sâu. Hiện tại, tôi với anh vẫn giữ liên lạc, tuy vẫn chưa đi qua giới hạn nhưng tôi biết mình như vậy là đang vụng trộm và anh là kẻ ngoại tình. Tôi tại sao lại rơi vào tình cảnh này, trong khi tôi không hề yêu anh, còn anh thì chỉ vừa cưới vợ.
Đó là tôi còn chưa đề cập đến phản ứng của ba tôi, ông là một người rất sĩ diện, thương con và khó tính Tôi biết nếu tôi một mình sinh con, ông sẽ rất giận và rất buồn, quan trọng nhất là tôi biết ông sẽ bị tổn thương. Tôi sẽ chỉ cho mình thêm hai năm nữa để đợi duyên đến, đây là cơ hội cuối cùng của tôi để tôi dẹp đi ý định điên rồ của mình. Nếu tôi thật sự không tìm được một nửa cuộc đời mình thì tôi đành nhắm mắt sinh con một mình.
Tôi năm nay đã 27 tuổi, hai năm nữa đã là 29 tuổi, tôi không muốn có con sau 30 tuổi nên bây giờ tôi chỉ hy vọng trong hai năm tới này, tôi sẽ tìm được một nửa của mình để tôi có thể dẹp bỏ cái dự định sẽ làm đau lòng nhiều người.
Theo VNE
Tôi chẳng thiết tha gì chuyện chồng con Mỗi lần nhắc đến chuyện chồng con, tôi lại cảm thấy hoảng hốt, sợ hãi. Thật lòng, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lấy chồng. Không phải vì tôi có vấn đề về giới tính, tôi xin khẳng định, mình 100% là nữ, nhưng mà tôi không thích lấy chồng. Sinh ra đã cá tính hơn những đứa con gái cùng trang...