Nuốt nghẹn nuôi “nô lệ tình dục” trong nhà
Tôi đã phải khóc lóc, quỳ gối van xin chồng ‘quan hệ’ với chị ấy nhưng rồi tôi lại bị chính chuyện này ám ảnh.
Tôi và Tuấn quen nhau được 3 năm thì cưới. Anh là một người đàn ông chuẩn mực mà cô gái nào cũng mơ ước. Anh mở một công ty tư nhân nhỏ, làm ăn cũng lời lãi. Gia đình anh lại căn bản, bố mẹ đều là nhân viên nhà nước. Anh là một người yêu, một người chồng tuyệt vời. Anh dịu dàng và thấu hiểu phụ nữ. Thời gian 3 năm yêu nhau, đã có những lúc anh đòi hỏi “quan hệ” nhưng vì tôi nói muốn giữ trọn đến ngày cưới nên anh tôn trọng và không nhắc lại việc ấy nữa.
Hình minh họa
Đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên tôi trải nghiệm “chuyện đó”. Tất cả đối với tôi như một cơn ác mộng, chẳng có gì lãng mạn hay sung sướng như mọi người vẫn kháo nhau. Nỗi đau đớn tột cùng khi thực hành “chuyện ấy” vẫn tiếp diễn trong nhiều ngày sau đó. Thế mà khi anh hỏi, tôi vẫn phải trả lời cảm giác rất tốt. Tôi biết anh rất cố gắng và coi trọng chuyện hòa hợp về mặt thể xác giữa hai vợ chồng. Tôi không muốn làm anh buồn.
Nhưng càng thấy vẻ mặt “giả vờ thích thú” của tôi, anh càng lấy đó làm hài lòng và tăng cường “chuyện ấy”. Tôi không hiểu sao anh có sức lực để sex nhiều đến vậy. Trong khi mỗi lần nghĩ đến đêm nay phải làm “chuyện ấy” là tôi rùng mình sợ hãi. Chồng tôi lên mạng lùng tìm đủ thứ bí quyết, rồi tải nhiều phim sex về để chúng tôi học tập và làm theo. Quả thực suốt thời gian chiều theo những sở thích ấy của anh, đối với tôi, không khác gì địa ngục.
Đến một ngày, tôi không thể chịu nổi nữa và kể hết cho anh nghe cảm giác của mình. Anh rất sốc khi biết được sự sợ hãi của tôi. Lúc đầu, anh cố gắng đưa tôi đi điều trị tâm lý nhưng không tác dụng. Tôi vẫn ghét cảm giác phải chung đụng cơ thể với anh mỗi đêm. Cuối cùng, anh bỏ cuộc. Việc sex giữa chúng tôi ngừng hẳn. Anh thường xuyên phải tự giải quyết. Thỉnh thoảng khó chịu quá, không nhịn được, tôi cũng chiều anh. Thế nhưng, khi thấy tôi co rúm lại căng thẳng, anh lại bị mất hứng.
Trong sinh hoạt thường ngày, chúng tôi vẫn là cặp vợ chồng hạnh phúc. Sáng sáng, chúng tôi vẫn cùng nhau chạy bộ, anh vẫn đều đặn đưa đón tôi đi làm. Tôi vẫn luôn nấu những bữa ăn ngon miệng cho chồng. Dù tất cả mọi thứ khác đều hòa hợp nhưng việc không có sex tạo nên bức tường vô hình giữa chúng tôi.
Từ ngày biết sự thật về tôi, anh trầm lặng hơn hẳn. Tôi từng bắt gặp nhiều lần anh hút thuốc trầm tư ở ngoài ban công. Một lần, anh uống rượu say mèm trở về nhà, khi tôi đỡ anh vào phòng, anh ngồi gục đầu và khóc. Anh tự trách mình là thằng đàn ông tồi tệ đã không quan tâm đến tôi ngay từ đầu để sự việc đến mức này. Anh nói cuộc hôn nhân này quá lập dị, quá căng thẳng so với sức chịu đựng của anh.
Ngày hôm sau, quên hết mọi chuyện, anh trở lại là người chồng hoàn mỹ của tôi. Nhưng tôi hiểu trong lòng anh khổ sở vô cùng. Tôi đem chuyện này về kể với mẹ. Bà rất ngạc nhiên. Mẹ tôi lo lắng anh sẽ ra ngoài để tìm người nhằm thỏa mãn dục vọng. Lỡ như anh tìm đến gái làng chơi sẽ rước bệnh vào người. Còn anh nuôi bồ nhí bên ngoài thì càng nguy hiểm, sớm muộn gì tôi cũng mất chồng.
Video đang HOT
Cuối cùng, tôi và mẹ nghĩ ra một kế sách. Đó là về quê tìm một người phụ nữ để nuôi trong nhà như người giúp việc nhưng thật ra là phục vụ sinh lý cho anh. Lúc đầu, khi nói với chồng ý định này, anh nhất quyết không đồng ý và mắng tôi một trận. Nhưng sau khi tôi quỳ xuống khóc, van xin hãy để tôi bù đắp cho anh, anh miễn cưỡng đồng ý phương án tôi đưa ra.
Tôi và mẹ về quê, tìm được một người chị họ xa góa bụa và nghèo khổ. Chị ấy gửi con lại cho bố mẹ và theo tôi lên thành phố “làm việc”. Mọi người trong nhà và hàng xóm ngỡ ngàng khi thấy một người đảm đang, vốn không thích có người lạ trong nhà như tôi lại thuê người giúp việc.
Nhưng thực chất, tôi vẫn làm tất cả việc nhà. Việc của chị là khi nào chồng tôi có hứng thì phục vụ. Chị ấy ngủ phòng riêng, ăn riêng, rất hiếm khi chung đụng với vợ chồng tôi. Cuối tháng thì nhận tiền và cũng có ngày nghỉ như những người giúp việc khác.
Những ngày đầu, anh còn ngại. Tôi phải thuyết phục rất nhiều anh mới sang phòng bên kia để giải tỏa. Xong việc, anh lại quay về phòng chúng tôi ngủ. Lúc nào anh cũng ôm tôi và thì thào lời xin lỗi. Đã hai tháng từ ngày tôi mang chị họ kia lên, anh cũng đã dạn dĩ hơn trong việc chăn gối với chị ấy. Việc đó trở thành một thói quen rất thường ngày của anh. Anh vui vẻ, tươi tỉnh lên rất nhiều. Anh hoạt bát hơn, cười nói nhiều hơn.
Đổi lại, tôi là người luôn phải dằn vặt. Mỗi lần anh ở căn phòng bên, tôi có thể nghe rõ những tiếng động họ đang làm gì. Tôi chỉ biết ngồi bó gối, bịt tai lại khóc một mình. Tôi rất hận mình yếu sinh lý, phải dâng chồng cho kẻ khác. Mỗi khi anh trở về giường và ôm tôi ngủ, tôi lại thấy ghê tởm anh. Mùi nồng nồng của cuộc ái ân, mùi của người phụ nữ khác ám trên cơ thể anh làm tôi thấy buồn nôn. Nghĩ đến cảnh anh và chị họ xa ân ái, tôi không khỏi ghen tị, buồn chán.
Tôi bây giờ đang lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu tiếp tục để người phụ nữ kia ở lại nhà phục vụ chồng, tinh thần của tôi rất suy sụp. Nếu đưa chị về, tôi tiếp tục phục vụ chồng thì sẽ không chịu nổi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cái hố do chính mình đào ra bây giờ?
Theo Zing
Bi kịch cha ruột biến con gái thành nô lệ tình dục suốt 15 năm
Chưa đầy 13 tuổi, người phụ nữ tội nghiệp Hồ Thị D. đã bị cha ruột say rượu hãm hiếp. Cũng từ đó, chị chấp nhận làm nô lệ tình dục cho người cha thú tính. Trong 15 năm sống như "vợ chồng" với cha, chị D. đã sinh hạ bốn người con, tất cả đều là "thành quả" của gã "ông ngoại" đốn mạt.
15 năm làm "vợ" của... cha
Đầu tháng 12 vừa qua, TAND tỉnh Quảng Nam tổ chức xét xử phiên tòa sơ thẩm lưu động vụ án hiếp dâm trẻ em, giao cấu với trẻ em và loạn luân. Hung thủ là Hồ Văn Tỉa (60 tuổi trú thôn 5, xã Trà Cang, huyện Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam). Nạn nhân của Tỉa không ai khác chính là cô con gái Hồ Thị D. (SN 1985). Câu chuyện Tỉa biến con gái thành "nô lệ tình dục" suốt 15 năm trời bị phanh phui, khiến dư luận vô cùng quan tâm. Bởi đằng sau bi kịch, chị D. và các con phải gánh chịu ngoài tội ác của Tỉa, đó còn là sự thờ ơ, vô cảm, vô tâm, lạc hậu... của người dân địa phương, kể cả chính quyền sở tại.
Tìm về xã Trà Cang, đi đến đâu PV cũng nghe bà con bàn tán chuyện của gia đình Tỉa. Tỉa bị bắt giữ và chịu án chung thân là hình phạt tất yếu cho tội ác mình gây ra. Nhưng với chị D. và các con, nỗi đau về tinh thần sẽ chẳng bao giờ thôi âm ỉ. Tiếp PV trong căn nhà xập xệ, dột nát tứ bề, chị D. gầy xọm, già nua hơn cái tuổi 29 rất nhiều. Chị D. là nhân vật chính của bi kịch "làm vợ cha ruột" hơn 15 năm trời.
Cố gạt những giọt nước mắt ê chề lăn dài trên gò má, chị D. tâm sự: "Năm 13 tuổi, trong một ngày cùng ông ấy (chỉ tên Tỉa - PV) đi đánh cá trên Nước Biên gần nhà, tôi đã bị ông cưỡng hiếp. Lúc đó, trời về chiều trên sông không một bóng người, ông ấy lại đang say rượu lao vào khống chế hãm hại tôi, bất chấp tôi kháng cự nói mình là con gái ruột không thể làm thế. Thỏa mãn thú tính, ông hù dọa đánh đòn, bỏ vào rừng cho thú ăn thịt nếu tôi tiết lộ chuyện với bất kỳ ai. Lúc đó, tôi còn quá nhỏ để hiểu hết sự nghiêm trọng của vấn đề, đành âm thầm chịu đựng. Sau này, thêm nhiều lần nữa ông ép tôi cho quan hệ. Khi sự việc đã rồi tôi đành buông xuôi cho số phận đẩy đưa".
Bị cáo Tỉa tại tòa.
Được biết, chị D. là con gái thứ ba trong gia đình có tám người con của vợ chồng Hồ Văn Tỉa và bà Hồ Thị N.. Sinh sống ở vùng đất cỗi cằn, thiên nhiên khắc nghiệt, cộng thêm việc Tỉa lười biếng, ham nhậu nhẹt, khiến cuộc sống gia đình vô cùng khó khăn. 10 thành viên trong gia đình chấp nhận chui rúc trong căn chòi lá tạm bợ phía bìa rừng xã Trà Cang. Tám người con vì thế cũng chẳng ai biết mặt con chữ, lặn lội ngoài đồng mò cua bắt ốc kiếm cái ăn.
Chị D. nhớ lại: "Sau lần đầu tiên bị ông ấy hãm hiếp vào tháng 3/1997, tôi không còn nhớ mình đã "phục vụ" ông ấy bao nhiêu lần nữa. Dường như cứ mỗi lúc vắng người hay say rượu ông ấy lại ép tôi quan hệ. Năm 1998 tôi không hề hay biết mình bị mang thai, cuối năm đó tôi sinh con gái nhưng cháu đã mất vì bệnh tật. Vậy mà, ông ấy nào đâu có buông tha. Tôi buồn là khi mẹ biết chuyện, bà cũng chẳng nói gì".
"Thế rồi, tôi cứ cắn răng làm "vợ" ông ấy mỗi khi ông có "nhu cầu". Chuyện xảy ra trong suốt 15 năm ròng, cho đến khi ông bị bắt. Sau này tôi sinh thêm ba đứa con. Đau lòng lắm chú ơi vì chúng đều là con của ông ấy. Chúng nào biết ông ngoại cũng chính là cha ruột mình. Nhiều lúc nghĩ quẩn, tôi muốn chết đi cho xong chuyện, nhưng rồi thương con phải gượng sống cho qua ngày", chị cho biết thêm.
Những đứa con bất hạnh của chị D..
Sự vô cảm đến lạnh lùng
Nghe chị D. tâm sự, PV cứ ngỡ chuyện xảy ra từ thời nguyên thủy hoang sơ, nơi thâm sơn cùng cốc, nhưng xót xa thay đây lại là một sự thật trần trụi. Trong ngần ấy năm mẹ con chị D. sống kiếp trâu ngựa, khi không một cá nhân, tổ chức đoàn thể nào đứng ra tố giác sự thật. Sự việc không thể chỉ lý giải vì thiếu hiểu biết, vì ngu muội, vì tập tục..., mà hơn hết là bởi sự vô cảm của những con người hiểu rõ vấn đề nhưng vẫn làm ngơ.
Theo lời chị D., kể từ ngày biết chồng dan díu với con ruột, bà Hồ Thị N. (mẹ chị D.) không hề trách mắng chồng hay an ủi sẻ chia cùng con. Người mẹ này nhẫn tâm bỏ mặc gia đình chạy theo gã trai khác. Bà sống vui vầy bên tình mới, bỏ lại tám đứa con nheo nhóc cho người chồng mất nhân tính. Chị D. vì nghèo đói, ít học đành bám víu lấy tên Tỉa. Chị chấp nhận để Tỉa làm "chồng" mình, dù biết người đời luôn xì xào, dị nghị. Về phần Tỉa, gã bất chấp tất cả, suốt ngày chìm trong rượu chè và khi có "nhu cầu" lại tìm đến con gái.
Sự việc đau lòng chấm dứt vào đầu năm 2013, nhờ một người đàn ông tốt bụng đứng ra tố cáo tội ác của Tỉa lên Công an huyện. Cơ quan công an tiến hành thu thập thông tin, đối chất lời khai và cho kiểm tra ADN ba người con của chị D.. Kết quả giám định kết luận, Tỉa chính là cha ruột ba đứa "cháu ngoại".
Trong phiên tòa lưu động xét xử Tỉa mới đây, nhiều người tham dự đều lắc đầu ngao ngán. Về phía bị hại, mẹ con chị D. chỉ biết ôm lấy nhau khóc sụt sùi. Những giọt nước mắt nghẹn đắng làm lay động tất cả mọi người. Nhưng ít ai biết, nếu có ai đó có thẩm quyền quan tâm, nếu bà N. và nhiều người dân Trà Cang không quá vô tâm, bi kịch này đã không thể xảy ra.
Theo lời của chị D., trước đây chính quyền địa phương đã nắm được thông tin câu chuyện "hiếp dâm, giao cấu, loạn luân" của gia đình chị D.. Nhưng thay vì dùng luật pháp xử lý, họ lại đem cái "lệ làng" cổ hủ áp đặt vào sự việc. Lúc đó, đại diện Công an xã Trà Cang buộc tên Tỉa phải nộp cho làng 10 con gà để làng "ăn vạ". Chưa dừng lại, đến năm 2011, công an xã còn cấp hộ khẩu cho gia đình Hồ Văn Tỉa - Hồ Thị D. và đồng thuận làm giấy khai sinh cho ba cháu nhỏ. Sự thiếu hiểu biết, vô cảm đã đẩy cuộc sống người phụ nữ trẻ vào bi kịch kéo dài, không có lối thoát.
Tuy nhiên, trao đổi với PV, đại diện Công an xã Trà Càng cho biết, do địa bàn vùng núi cách trở, khó khăn, chính quyền không nắm được thông tin vụ việc, cho đến cuối năm 2013, chính quyền "tá hỏa" khi tiếp nhận lá đơn tố cáo của ông Nguyễn Văn Tùng (trú thôn 7, xã Trà Cang) về hành vi hiếp dâm con gái trong nhiều năm liền của Hồ Văn Tỉa. Do đời sống của những người dân vùng cao còn khó khăn nên hiểu biết của họ về pháp luật còn rất hạn chế. Đây cũng chính là nguồn cơn cho những bất hạnh của Hồ Thị D. và gia đình.
Khi nhận được tin tố cáo của người dân địa phương vào cuối tháng 12/2013, cơ quan công an và chính quyền địa phương vào cuộc và xác định Hồ Văn Tỉa đã vi phạm pháp luật với các tội danh: Loạn luân và hiếp dâm trẻ em. Ngay sau đó, Tỉa bị công an bắt giữ.
Bản án chung thân cho người cha đốn mạt
Sau tám ngày nghị án, ngày 10/12 phiên tòa xét xử Hồ Văn Tỉa kết thúc, TAND tỉnh Quảng Nam tuyên phạt bị cáo Tỉa mức án chung thân cho các tội danh giao cấu với trẻ em, hiếp dâm trẻ em và loạn luân. Cụ thể, bị cáo Tỉa bị kết án chung thân vì tội Hiếp dâm trẻ em, 5 năm tù Giam về tội giao cấu với trẻ em và 1 năm tù về tội loạn luân. Tổng hợp hình phạt buộc bị cáo Tỉa phải chịu là án chung thân. Phiên tòa kết thúc trong không khí lặng lẽ, nhiều người tham dự phiên tòa tâm sự rằng cần có bản án lương tâm khác dành cho Tỉa, bà N. và những ai đã "nhắm mắt" trước nỗi đau của đồng loại trong thời gian dài.
Theo Đời sống Pháp luật
Phiến quân IS qua lời kể của nữ nô lệ tình dục Hannan và Khama bị bắt, bị mua bán, bị hành hạ về tình dục và bị đánh đập dã man bởi những chiến binh thánh chiến. Phóng viên BBC ở miền Bắc Iraq, anh Paul Wood cho biết, khoảng 3.500 phụ nữ và trẻ em gái của cộng đồng dân tộc thiểu số Yazidi vẫn đang chịu sự kiểm soát của tổ chức...