Nuôi dạy con gái như công chúa, tôi bị cả nhà chồng hùa vào mắng chử.i, chị chồng còn đòi từ mặt
Thật lòng, tôi không chấp nhận được cái tư duy cũ rích cùng câu chử.i xúc phạm của chị chồng.
Vợ chồng tôi hiếm muộn con cái, phải chạy chữa khắp nơi, làm thụ tinh nhân tạo mấy lần mới có được bé Bi. Thế nên, vợ chồng tôi rất thương con, lo lắng, quan tâm con giống hệt một cô công chúa nhỏ. Tôi tâm niệm, không cần con quá thành đạt, giỏi giang; chỉ cần con luôn an yên, hạnh phúc, vui vẻ là đủ rồi.
Con gái tôi học rất giỏi. Con bé lấy việc học đặt lên hàng đầu và trong 9 năm qua luôn nằm trong top 3 của lớp. Nhưng cũng vì phấn đấu chuyện học hành mà con thiếu hụt những kỹ năng cần thiết. Con không biết nấu ăn, dọn dẹp, rửa bát.
Ở nhà, tôi đã làm hết những việc này rồi, không để con gái đụng tay đến. Là một người mẹ, tôi nghĩ rằng những kỹ năng này, con vẫn có thể học hỏi trong quá trình con trưởng thành, không nhất thiết phải thành thạo quá mức khi tuổ.i còn nhỏ. Sau này lấy chồng, tôi cũng không muốn con ru rú trong xó nhà, làm mấy công việc nhà rồi bị chồng co.i thườn.g.
Vậy mà chị chồng tôi lại không đồng ý với quan điểm của tôi. Chị ấy nói đã là con gái thì phải biết làm việc nhà.
Video đang HOT
Hôm chủ nhật, nhà chồng có đám giỗ, tôi dẫn con gái về trước, đến chiều chồng tôi mới về sau. Con tôi không biết làm gì cả. Khi cô nhờ vả làm mắm, chiên xào, con đều rất lúng túng và làm hỏng một món chả cuốn chiên. Chị chồng tôi bực mình lắm, nói móc mỉa con tôi là tiểu thư cành vàng lá ngọc nên không biết làm gì. Con tôi bị cô mắng mà chỉ biết cúi mặt, mắt rân rấn nước nhưng không dám khóc.
Ảnh minh họa
Đến chiều, con tôi chuẩn bị bàn tiệc thì vụng về làm rơi mấy cái chén, chén vỡ tan tành. Con hốt hoảng vội nhặt lại thì bị đứt tay. Tôi đã xót con rồi lại còn nghe chị chồng mắng: “Đấy, đúng là cái thứ con gái không nên nết, cưng chiều cho lắm rồi có ngày bốc đất mà ăn chứ biết làm gì mà ăn”.
Bao nhiêu ấm ức, khó chịu tích tụ trong ngày bộc phát, tôi nổi đóa, to tiếng cãi lại chị chồng một trận. Chồng tôi cũng xót con nên bênh vực vợ, bênh con. Thế là cả nhà tôi bị nhà chồng hùa vào ch.ỉ tríc.h, mắng mỏ. Tức quá, tôi dắt con bỏ về luôn, không tiệc tùng gì nữa hết.
Tối, mẹ chồng gọi điện, bảo tôi dắt con về xin lỗi chị chồng. Chị ấy tức đến bật khóc, giậm chân giậm cẳng kêu trời kêu đất, bảo từ mặt tôi vì tội hỗn. Tôi nhất quyết không xin lỗi. Chị chồng v.ô duyê.n quá thì làm sao tôi chịu đựng nổi, còn xúc phạm đến con gái tôi. Theo mọi người, trong chuyện này, ai đúng ai sai, tôi có cần phải xuống nước trước không? Chứ tôi cũng tức lắm.
Chị chồng đến chơi còn dúi vào tay tôi 300 triệu, nhưng khi biết lý do tôi ném ngay xuống sàn rồi thẳng tay đuổi chị về
Tôi sững người với lời đề nghị này. Ngay phút ấy, tôi cầm tiề.n ném xuống đất rồi đuổi chị chồng về.
Vợ chồng tôi lấy nhau 6 năm, đã có với nhau 3 đứa con kháu khỉnh. Bé út nhà tôi mới sinh được 6 tháng. Thú thật, kinh tế nhà tôi vốn khó khăn. Lúc đầu, hai vợ chồng dự định chỉ dừng lại ở 2 đứa con mà thôi. Thế nhưng duyên số thế nào, tôi lại cấn bầu sau một lần quan hệ mà không sử dụng biện pháp.
Lúc biết mình có thai, tôi cũng đắn đo lắm. Có điều chồng tôi vẫn luôn động viên, thêm con là thêm của. Bây giờ kinh tế như vậy nhưng hai vợ chồng cố gắng một chút vẫn có thể cáng đáng được gia đình. Còn b.ỏ co.n thì e rằng sẽ ân hận cả đời. Tôi thấy chồng nói có lý nên đã sinh con.
Bình thường nuôi 2 đứa ăn học đã khó, bây giờ lại thêm một đứa con, tiề.n bỉm sữa và khám bệnh cũng tốn không ít. Nhiều lần cạn tiề.n, tôi có đi vay chị chồng. Chị ấy lấy chồng giàu, cuộc sống chẳng thiếu thứ gì, một chiếc túi cũng có giá gần trăm triệu, chỉ là cưới nhau đã lâu mà không có con. Thấy tôi vất vả chuyện tiề.n nong, chị ấy cũng cho vay, nhưng lần nào cũng lấy tiề.n lãi, kể cả vay vài triệu.
Vậy mà hôm qua, chị chồng có đến nhà tôi. Sau khi thăm cháu, chị ấy đưa cho tôi một cọc tiề.n rồi nói: "Mợ cầm lấy mà tiêu, hết thì bảo chị". Bình thường chị ấy rất khó tính, không hiểu sao lại đưa cho tôi số tiề.n lớn như vậy. Vì thế, tôi đã hỏi lại và muốn biết lý do mình được nhận số tiề.n này.
Thế rồi chị ấy ngồi xuống, thong thả đáp: "Cậu mợ giờ nặng gánh đấy, nuôi 3 đứa con không phải chuyện đơn giản. Mà chuyện của chị thì mợ cũng biết rồi. Chị nghĩ đứa út, mợ cho vợ chồng anh chị nhận con nuôi đi. Chị sẽ làm thủ tục để nhận con. Nếu mợ đồng ý, chị cho mợ nửa tỷ, 200 triệu còn lại hôm sau xong thủ tục chị gửi đủ. Với điều kiện là sau này không nói cho thằng bé biết chuyện này".
Tôi sững người với lời đề nghị này. Ngay phút ấy, tôi cầm tiề.n ném xuống đất rồi đuổi chị chồng về. Buổi tối chồng về, tôi nói lại chuyện này với anh. Cứ nghĩ anh giận lắm, không ngờ chồng tôi lại phân tích, nói rằng chúng tôi không thể lo cho con tốt bằng chị gái anh. Đến nước này, tôi không biết phải làm sao nữa mọi người ạ. Giờ tôi mà giữ con lại, sau này con khổ thì chồng sẽ trách tôi, còn để con cho chị chồng thì không nỡ. Tôi phải làm sao đây?
Hôm ấy, khi gia đình chuẩn bị đốt đi những di vật của mẹ chồng vừa mất, không ai ngờ lại xảy ra một sự việc gây chấn động Trong lúc thu dọn, từ chiếc túi áo của bà, từng cọc tiề.n lả tả rơi xuống. Hai chị chồng tôi lập tức nhặt nhạnh, vội vàng nhét vào túi mình. Nhưng ngay sau đó, một tờ giấy nhỏ, bạc màu từ thời gian xuất hiện trong túi áo, thay đổi tất cả. Ảnh minh họa. Trên tờ giấy ấy, mẹ chồng viết:...