Nuôi anh 3 năm rồi bị đuổi ra khỏi nhà cho anh nghênh đón cô tiểu thư giàu có
Em yêu đến mù quáng như vậy, chỉ cần anh cứ yêu thương và trân trọng em là được. Anh liên tục hứa sẽ cưới em làm vợ. Suốt 3 năm nuôi anh, em xuống sắc đi trông thấy vì phải làm việc nhiều…
ảnh minh họa
Sau cái tát ấy em mới thấy mình ngu khi mù quáng đâm đầu yêu anh ta không tiếc thứ gì. Phận đàn bà con gái tủi hờn quá mọi người ơi, yêu hết mình rồi bị quăng đi như món đồ không đáng một xu.
Em yêu anh ta từ ngày còn học Phổ thông, mối tình đơn phương với anh hàng xóm đẹp trai, học giỏi cứ thế kéo dài đến mấy năm trời cho đến khi em cũng lên thành phố học Đại học. Ngày tỏ tình với anh và được nhận lời, em thấy vô cùng hạnh phúc, tự nhủ cuộc đời này chẳng còn mong gì hơn nữa. Yêu nhau được nửa năm, em dọn về sống chung với anh để tiết kiệm chi phí.
Nhà anh nghèo, bố mất sớm, mẹ vừa nuôi anh vừa nuôi 2 đứa em đang học dưới quê nên em rất thương. Tiền hàng tháng bố mẹ em đưa em chỉ giữ lại cho mình rất ít còn đâu đưa cho anh và gửi về quê cho mẹ anh. Em nhận đi dạy thêm rồi làm thêm ở shop quần áo để kiếm thêm tiền lo cho anh nữa. Em chẳng suy nghĩ thiệt hơn gì, chỉ cần anh vui là em hạnh phúc rồi.
Em chưa từng đòi hỏi anh bất cứ thứ gì, sinh nhật em anh mua cái bánh ngọt nhỏ em còn nhăn nhó vì thấy tốn kém. Quần áo của anh đều do em chọn và mua, đến cả cái xe máy anh đi cũng 2/3 tiền của em trong đó. Em yêu đến mù quáng như vậy, chỉ cần anh cứ yêu thương và trân trọng em là được. Anh liên tục hứa sẽ cưới em làm vợ. Học xong đại học anh còn học tiếp lên cao học để kiếm công việc lương cao hơn.
Suốt 3 năm nuôi anh, em xuống sắc đi trông thấy vì phải làm việc nhiều, đêm hầu như ngủ không đủ giấc. Trong khi đó, anh thì đẹp trai hẳn lên. Thỉnh thoảng đi trên đường, nhìn ánh mắt các cô gái dán vào anh em vừa tự hào vừa lo lắng nhưng mỗi lần em than thở với anh là anh lại cốc đầu em nói em ngốc. Em tin tưởng anh hết mình, chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện anh sẽ phản bội anh.
Anh nhận được việc ở công ty nước ngoài, lương tháng đến cả chục triệu, em vui lắm vì nghĩ từ nay sẽ không phải đi làm thêm vất vả nữa. Thế mà chẳng hiểu vì sao lương thì cao nhưng mỗi tháng anh chỉ đưa em được 2 triệu với gửi về nhà được 1 triệu. Em hỏi thì anh nói mình mới vào làm hay phải mời đồng nghiệp ăn uống để lấy cảm tình. Em nghe anh nói thế thì cũng tin nhưng không khỏi hoài nghi trong lòng.
Video đang HOT
Anh đi làm được nửa năm rồi nhưng chi phí sinh hoạt vẫn tiền của em là chính. Anh ngày càng bảnh bao hơn, tự mua quần áo đắt tiền rồi đòi em cho đổi xe. Anh khăng khăng đòi mua xe LX, ngon ngọt bảo em đi vay gần 30 triệu, em không đồng ý thì anh giận dỗi rồi bỏ đi. Anh nói ở công ty anh ai cũng đi xe đẹp, đi xe số như anh bị người ta khinh, thế là em đành vay tiền để mua LX cho anh.
Thế rồi em phát hiện ra anh lén dùng chiếc điện thoại khác cái anh thường dùng. Em mở ra thì có rất nhiều tin nhắn tình cảm với cô gái khác trong đó, có cả ảnh anh và cô ta đi chơi với nhau. Em không nín nhịn được, tra hỏi anh thì anh nổi khùng lên mắng em lục lọi đồ đạc của em, nói em là loại con gái không ra gì.
Hôm sau, hết tiền điện thoại mà đang cần gọi gấp nên em phải chạy đi mua thẻ dù đã gần 12 giờ đêm. Em chết sững khi thấy anh đang hôn cô gái khác trong một chiếc ô tô sang trọng trước cổng nhà trọ. Em phát điên lên đập cửa gào tên anh. Cô ta thì nhìn em khinh khỉnh, không thèm bước xuống còn anh thì hùng hổ bước xuống tát em một cái rồi quát:
- Cô vào nhà ngay! Đừng có làm tôi xấu hổ!
Đêm đó anh đòi chia tay với em, bảo em dọn khỏi đây ngay ngày mai. Em sững sờ, không thể tin vào tai mình. Anh bảo người như em không xứng với anh, cô tiểu thư giàu có kia mới xứng đáng làm vợ anh, anh sẽ cưới cô ta. Em gào thét như một kẻ điên còn anh thì nói xong những lời tàn nhẫn bèn bỏ đi không chút mảy may thương xót nào.
Em quá ngu ngốc, quá ngây thơ tin tưởng để không nhận ra bản chất thật của con người đó. Giờ em thấy mình mất tất cả, mất tình, mất tiền, mất cả niềm tin nữa. Em không biết em phải sống tiếp thế nào. Em chỉ muốn chết…
Theo Motthegioi
Làm hỏng tivi, mẹ đẻ bị thông gia dắt tay đuổi ra khỏi nhà
Em vừa sinh con, mẹ thương em nên đến nhà thông gia ở để tiện chăm sóc cho em và cháu, thế nhưng, từ khi mẹ lên, em càng khóc nhiều hơn...
ảnh minh họa
Em sinh ra ở một làng quê nghèo trên miền núi, bố mẹ đều là nông dân. Còn gia đình chồng em ở Hà Nội. Bố mẹ đều là công chức nhà nước.
Khi em sinh con đầu lòng, mẹ chồng vì bận công tác nên định thuê osin về chăm sóc em. Em nghĩ mẹ đẻ của em ở quê đang rảnh rỗi nên đã nói mẹ chồng gọi điện về nhờ mẹ em.
Em gặp mẹ và được ở chung với mẹ thì vui lắm. Nhưng chỉ ít ngày sau, em đã hối hận vì sự ích kỷ của mình.
Mẹ em ở nhà thông gia nên rất giữ ý, ăn chẳng dám ăn mà làm thì quần quật suốt từ sáng đến tối. Hết bế ẵm, giặt giũ, cơm nước cho con cho cháu, lại cơm nước, lau dọn nhà cửa cho cả gia đình thông gia.
Không những thế, buổi sáng, khi cả nhà vẫn đang ngủ, mẹ em đã dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả gia đình. Khi thì nấu xôi, khi thì nấu bún, lúc lại nấu cơm ...
Tuy nhiên, vì là người nhà quê, quanh năm không ra khỏi lũy tre làng nên những món ăn mẹ em nấu không hợp với những người sành ăn như gia đình chồng em. Vì thế, thay vì cảm ơn mẹ em, mọi người lại tỏ ra khó chịu với sự nhiệt tình của bà.
Lâu dần, chẳng còn ai giữ ý giữ tứ với mẹ em nữa. Họ coi mẹ em không khác gì người giúp việc trong nhà. Thấy mẹ em làm gì không đúng ý là càu nhàu, trách móc, thậm chí là mắng mỏ.
Mẹ em dậy sớm để giặt giũ cơm nước cho cả nhà thì mẹ chồng em quát bảo, "bà không ngủ được thì để người khác ngủ, cứ ầm ầm như thế ai mà ngủ cho được" rồi "từ nay bà đừng nấu bữa sáng nữa, bà nấu có ai ăn được đâu mà nấu cho tốn tiền. Tiền có phải rác đâu mà nấu xong đổ đi". Sau đó, mẹ chồng em dậy, tự đi mua đồ ăn sáng về cho chồng con mình ăn mà không thèm đếm xỉa gì đến mẹ em.
Chồng em đi công tác, có mua về một ít hải sản để cả nhà cùng quây quần thưởng thức.
Tuy nhiên, mẹ em vừa cầm con cua lên định ăn thì mẹ chồng em giãy nảy bảo : "Khiếp quá, cái tay bà khiếp quá. Nhìn mất cả ngon". Thế là, cả nhà đều hướng con mắt vào cái bàn tay vàng ố vì làm ruộng của mẹ em. Bố chồng em sau đó còn chép miệng rồi bỏ mâm đứng dậy. Chồng em thì cáu gắt bảo mẹ em đi rửa tay cho sạch rồi hẵn vào ăn.
Mẹ em tự ái đứng lên rồi vào phòng em nằm buồn bã không nói không rằng khiến em giận giữ lắm. Em định bụng sẽ góp ý với chồng và gia đình nhà chồng. Tuy nhiên, mẹ em can. Bà bảo, chuyện nhỏ, không có gì to tát nên đừng nói năng gì kẻo lại to chuyện.
Tuy nhiên, càng ngày, gia đình chồng em càng quá đáng. Vì thế, ngày hôm qua, thấy không thể nhẫn nhịn, em đã cãi nhau tay đôi với mẹ chồng.
Chẳng là, ban ngày, bố mẹ và chồng em đi vắng, chỉ có 2 mẹ con em và cháu nhỏ ở nhà. Tuy nhiên, hóa đơn tiền điện lại tăng vọt so với các tháng mà em chưa sinh. Vì thế, mẹ chồng em bực bội lắm. Bà cằn nhằn suốt cả ngày.
Sau đó, không biết là do lỗi của ai, nhưng mẹ em vừa bật ti vi thì bỗng nhiên 1 tiếng nổ nhỏ vang lên, màn hình tivi tối sầm lại và mùi khét bốc lên. Mẹ chồng em từ nhà vệ sinh đi ra thấy vậy liền to tiếng, bảo " bà đúng là phá hại, bà có biết cái tivi bao nhiêu tiền không? bán cả cái nhà rách nát của nhà bà đi cũng không đủ để mua đâu..."
Mẹ em đứng như trời trồng, miệng lắp bắp xin lỗi. Em thấy mà xót nên chạy lại với ý định can ngăn mẹ chồng đừng nói nữa. Tuy nhiên, vừa nhìn thấy em, mẹ chồng em càng lên cơn thịnh nộ nên ra sức kêu gào vì tiếc của.
Lúc này, chồng em cũng chạy ra, thế nhưng, thay vì khuyên can mẹ mình, anh lại vào hùa nói mẹ em, cáu gắt với bà, bảo bà là đụng đâu hỏng đấy. Vì thế, mẹ chồng em càng được thể, mắng chồng em là rước về toàn lũ ăn hại, nhìn đã thấy ngứa mắt. Sau đó, mẹ chồng em còn cầm tay em và kéo cả mẹ em đuổi ra khỏi nhà vì em dám cãi bà.
Em giận lắm, định ôm theo cả con bỏ đi nhưng mẹ đẻ của em can ngăn. Bà cứ ra sức xin lỗi mẹ chồng em để mẹ chồng em đừng chấp em. Còn bà, nếu gia đình thấy bà vô dụng quá thì bà xin về.
Em nghĩ mà đau đớn quá, thương mẹ quá. Em sẽ đưa mẹ về quê, nhưng em cũng không muốn sống để chăm sóc cho cái gia đình này nữa. Em muốn ly hôn lắm.
Theo blogtamsu
Chồng nhất quyết đuổi tôi ra khỏi nhà vì đã đốt ảnh người yêu cũ của anh Vì đốt ảnh người yêu cũ của chồng mà anh chửi mình là đồ độc ác, ích kỷ, mắng mình khốn nạn rồi đuổi mình ra khỏi nhà. Mình cảm thấy lạc lõng trong căn nhà của chính hai vợ chồng. (Ảnh minh họa) Mình và chồng quen nhau qua mai mối, tìm hiểu nhau 6 tháng thì cưới. Những tưởng cuộc sống...