Nước mắt thôn nữ đi đổi đời
Từ Thái Lan trở về, Candy cảm thấy người như muốn đổ sập. Phần ngực mới… nhét silicon vào vẫn đau nhức. Chiếc mũi nâng khéo léo thế nào mà bây giờ cứ uống nước vào mồm, nước lại chảy ra đằng mũi… Candy thở dài nghĩ đến 1 tháng liền sẽ nằm nhà và không có… USD.
“Ở quê là Mít, là Na…”
Ít ai biết rằng, cô gái có tên Candy luôn hào phóng cho bảo vệ 10 USD mỗi lần ấn mở thang máy, nói tiếng Anh như gió ấy lại xuất thân từ một vùng đất nghèo ở tỉnh Thái Bình. Candy tên thật là Nguyễn Thị Thắm, sinh ra và lớn lên ở huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình.
Học hết lớp 10, Thắm bắt đầu cảm thấy chán ngán vùng đất nghèo khó, 7h tối là đóng cửa đi ngủ, sáng sớm dậy cho lợn gà ăn rồi đùm nắm xôi đi học. Thắm bắt đầu biết đến Internet ở các quán net cổng trường huyện, biết hẹn hò, bật webcam để chat chit với các bạn ở xa.
Giữa năm lớp 11, Thắm trốn nhà, lang thang vào Thành phố Hồ Chí Minh theo tiếng gọi của một người bạn chat.
Bây giờ, sau 5 năm đằng đẵng, không ai biết đến cô bé Nguyễn Thị Thắm tóc dài qua hông, da bánh mật, mắt ngơ ngác, giọng nói đậm chất địa phương, không phát âm chuẩn được cả vần “uyên”. Nhiều dân đi sàn, ngồi bar ở Thành phố Hồ Chí Minh có lẽ biết đến một cô nàng nóng bỏng có tên Candy, ở chung cư Phú Mỹ Hưng, luôn mặc đồ trắng, đi Mẹc trắng, chỉ tiêu đô la chứ không tiêu tiề.n Việt.
Cô Thắm chân chất ngày nào sau khi theo tiếng gọi của bạn chat vào Thành phố Hồ Chí Minh đã sống vất vưởng trong 1 năm không nơi nương tựa, không liên lạc với gia đình. Bẵng đi, người ta thấy một cô Candy ở giữa đất Sài Gòn, nổi lên với làn da trắng bóc, dáng người thanh mảnh, nổi bật với những bộ đầm trắng bó sát người, tôn vòng 1 gợi cảm, sẵn sàng vung mấy ngàn đô trong đêm để ăn chơi cùng các bạn.
Candy xinh đẹp như một cô búp bê sành điệu. Nghe các cô bạn xung quanh “đồn đại”, tiề.n tân trang vòng 1, tắm trắng, hút mỡ vòng 2, làm lại răng, tóc tai… của Candy ở Thái Lan lên đến số tiề.n vài trăm triệu.
Giới ăn chơi Sài Gòn chỉ biết Candy là con một gia đình giàu có bên Mỹ, hiện sinh sống một mình tại Việt Nam, tiêu tiề.n ba mẹ gửi cho. Tất cả thông tin về Candy chỉ có thế. Và xung quanh Candy lúc nào cũng là những cô bạn sành điệu, xinh đẹp không kém gì nàng…
Video đang HOT
5000USD cho 1 tuần lênh đênh trên biển
Chỉ có Candy và những cô bạn xinh đẹp của nàng hiểu rõ nhất, số tiề.n để chi trả cho những cuộc ăn chơi thâu đêm, những bộ quần áo hàng hiệu đắt tiề.n ở đâu mà có. Candy có người tình là chàng doanh nhân “tóc muối tiêu” ở bên Mỹ.
Cứ hàng tháng, chàng lại phải về Việt Nam 1 lần để lo cho công việc làm ăn. Và dĩ nhiên, trong thời gian ở Thành phố Hồ Chí Minh hay lang thang ở bất cứ vùng miền nào để đi công tác, Candy luôn là cô gái xinh đẹp, ngoan hiền như một chú mèo nhỏ bên cạnh chàng.
Bù lại cho tình yêu “cháy bỏng” của Candy, chàng Việt kiều si tình hàng tháng chu cấp tiề.n đầy đủ cho nàng ăn chơi.
Rất nhiều thôn nữ đã thoát ly khỏi nông thôn và thay đổi cuộc sống bằng những “lối đi” vốn muôn vàn cạm bẫy… (Ảnh minh họa)
Thật ra, Candy không có cha mẹ ở Mỹ như mọi người vẫn biết đến qua lời giới thiệu của nàng. Cha mẹ nàng vẫn ở quê, chạy ăn từng bữa. Còn nàng, họa hoằn lắm một năm mang về cho gia đình tầm vài triệu. Vậy là bố mẹ nàng đã sướng run lên vì nghĩ “con bé Thắm đi làm ăn xa vất vả, lại có của nả mang về”.
Ngoài thời gian ở với chàng Việt kiều, Candy vẫn thi thoảng thu xếp thêm những chuyến phiêu bạt với các chàng tay chơi đại gia khác. Và để có một chuyến lênh đênh trên biển Hạ Long với Candy trong vòng 1 tuần, ngoài việc phải đi tàu du lịch hạng 5 sao, ở khách sạn từ 4 sao trở lên thì phải gửi cho nàng thêm ít nhất 5.000USD để nàng… tiêu vặt.
Và cứ như thế, cuộc sống của Candy cứ trôi qua trong những chuỗi ngày ăn chơi không có hồi kết…
Chuỗi ngày nằm dài trong nước mắt
Thời gian gần đây, Candy vắng mặt tại Sài Gòn với lí do “đi thăm ba mẹ bên Mỹ”. Nhưng ít ai biết chuyện, túi silicon dùng để nâng ngực cho Candy đã bị rò rỉ. Candy Nguyễn Thị Thắm đang sống vật vờ bên Thái để làm lại “vòng 1″ của mình.
Không rõ, có phải rủi ro luôn đến cùng một lúc hay không mà trong lúc ái ân nồng nhiệt với một chàng đại gia trẻ đất Hải Phòng, Candy đã bị lệch luôn cả sống mũi mới nâng.
Từ Thái Lan trở về, Candy cảm thấy người như muốn đổ sập. Phần ngực mới nhét silicon vào vẫn đau nhức. Chiếc mũi nâng khéo léo thế nào mà bây giờ cứ uống nước vào mồm, nước lại chảy ra đằng mũi… Candy thở dài nghĩ đến 1 tháng liền sẽ nằm nhà và không có … USD.
Phận đời của những cô gái bao cao cấp như Candy là vậy. Không biết trước ngày mai sẽ thế nào. Có lúc Candy có cả chục ngàn đô trong ví, nhưng cũng có lúc như thế này, Candy nằm bẹp trong ngôi nhà sang trọng, lộng lẫy… đi thuê, không dám gặp các chàng trai vì sợ hỏng hình ảnh và “công trình” vừa được “đại tu” trên người.
Đây là câu chuyện có thật về cô gái Nguyễn Thị Thắm mà chúng tôi tình cờ được N.T.L – một người bạn của Thắm hiện đang sống tại Thành phố Hồ Chí Minh kể lại. Không chỉ có Thắm, hiện rất nhiều thôn nữ đã thoát ly khỏi nông thôn và thay đổi cuộc sống bằng những “lối đi” vốn muôn vàn cạm bẫy…
Theo VNE
Lời yêu thương gửi đến em!
Buổi sáng thức dậy là lúc anh nguyện cầu một ngày sẽ qua mau, bởi anh biết thời gian trôi nhanh một ngày sẽ là thời gian anh phải chờ đợi để quay lại với em cũng sẽ ngắn bớt đi một ngày.
Lúc này là 9h50', nghĩa là đã gần đủ một ngày hai đứa mình xa nhau. Và đột nhiên, cũng là lúc anh nhận ra rằng cuộc sống của mình đã không có em trong trọn một ngày dài và chưa lúc nào, anh cảm thấy nhớ em như lúc này!
Những lần trước mình xa nhau, dù anh có đi London cách em cả nửa vòng trái đất, không gặp nhau cả 100 tiếng đồng hồ, anh vẫn tin rằng chỉ cần anh về tới Hà Nội, anh sẽ lại có thể lao vào vòng tay em. Còn lần này, khoảng cách giữa nhà anh và nhà em không quá năm phút đi bộ nhưng sao anh bỗng thấy nó dài đằng đẵng... Khoảng cách ấy còn dài hơn toàn bộ những quãng đường anh đã đi công tác, dài hơn cả tất cả những quãng đường anh đã đi cùng em gộp lại. Bởi có lẽ các thước đo và các đơn vị vật lý không phải công cụ hữu hiệu để đo độ dài trong nỗi nhớ. Và quả thực, anh nghĩ dù là ông Newton hay ông Einstein có sống lại cũng không thể nghĩ ra được phương trình để đong đếm tình cảm hay giải mã định luật "tình yêu hấp dẫn" của anh đang dành cho em.
Vài tuần trước, anh vô tình cầm máy của một người bạn và phát hiện ra người yêu cậu ta gửi cho cậu ta một tin nhắn như sau: "Ăn, Cầu nguyện, Yêu. Hãy làm như vậy anh nhé, và đừng quên nhớ tới em". Anh nghĩ thực nực cười, tại sao giữa thế kỷ 21 vẫn còn có những cuốn sách, những bộ phim sến rện như vậy? Và anh cũng thầm tự hỏi mình tại sao vẫn có những tin nhắn sướt mướt đến thế?... Nhưng giờ thì anh đang rơi vào hoàn cảnh đó.
Những con đường anh đi, anh đều thấy hình ảnh hai đứa (Ảnh minh họa)
Buổi sáng thức dậy là lúc anh nguyện cầu một ngày sẽ qua mau, bởi anh biết thời gian trôi nhanh một ngày sẽ là thời gian anh phải chờ đợi để quay lại với em cũng sẽ ngắn bớt đi một ngày. Và như vậy, có lẽ con đường từ nhà anh tới nhà em cũng sẽ ngắn bớt đi vài mm.
Khi còn nhỏ, anh học được cách đo đếm số ngày mỗi tháng như sau: nắm chặ.t ta.y thành nắm đấ.m lại, với mỗi điểm gồ lên, đó là tháng 31 ngày. Với mỗi điểm hõm xuống là tháng 30 ngày. Lúc này anh đã thử nắm bàn tay mình lại và bỗng dưng anh thấy ghét những điểm gồ trên bàn tay mình tệ hại, dù trước đây anh luôn yêu chúng đến kì lạ bởi chúng cho anh mỗi tháng thêm một ngày để đi chơi. Và có lẽ với anh lúc này, nếu có thể có một điều ước, anh sẽ ước phải chi một năm 12 tháng, tháng nào cũng là tháng hai... như vậy, thời gian anh xa cách em có thể sẽ bớt đi một tháng.
Đàn ông vốn thường ham chơi nhưng chính lúc này anh cảm thấy sợ nó bởi, những con đường anh đi, anh đều thấy hình ảnh hai đứa. Đường qua ngõ nhà em là những ngày tháng anh đi mua sữa chua, đường Huỳnh Thúc Kháng là nơi đã hơn hai lần em đèo anh tới chỗ làm với một mong ước bình yên và giản dị "Anh hãy ổn định công việc, đừng đứng núi này trông núi nọ nữa, anh nhé!", đường Trường Chinh là những ngày mưa em đưa anh đi làm và cũng tiện thể đến trường... và cũng ở con đường đó, em cùng anh lụi cụi thu nhặt từng cuốn báo, cùng anh chứng kiến cảnh những người chỉ một vài tháng trước còn gọi anh là bạn nhưng khi anh bị đuổi việc thì họ đã không thèm liếc mắt hay cười với anh một lần cuối.
Nhưng có sao đâu em nhỉ? Cuộc sống là vậy mà, nó sẽ rất đẹp tới chừng nào anh còn có em! Hay nó sẽ còn rất đẹp cho tới khi anh biết mình vẫn còn có cơ hội được ở bên cạnh em một lần nữa cho đến hết cuộc đời này!
Theo VNE
Xó.t x.a về mối tình cũ Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ gặp lại "người cũ" trong tình cảnh trớ trêu thế này: em là nhân viên tạp vụ của công ty tôi. Giật mình khi thấy em quá tiều tụy, xanh xao, tôi muốn giúp đỡ em nhưng chợt nghĩ nhỡ vợ tôi biết thì sao... Tôi quen và yêu em khi đang là sinh viên ngồi trên...