Nước mắt đàn ông
Đây là lời tâm sự của một người đàn ông, đang trên con đường hạnh phúc bỗng phát hiện mình đã bị nhiễm HIV
Hôm đó tôi đến bệnh viên nhận kết quả, cầm kết quả trên tay tôi không thể tin vào mắt mình, tôi hỏi đi hỏi lại bác sĩ xem có sự nhầm lẫn gì ở đây không? Vị bác sĩ già đáng kính xem lại giúp tôi và khẳng định một cách chắc nịch kết quả của tôi là vô cùng chính xác
Vậy là không còn một tia hy vọng nào cứu vãn được tôi nữa, đến lúc này dù không muốn nhưng tôi cũng phải tin, tôi đã nhiễm HIV, mọi thứ trước mắt tôi đều như sụp đổ. Tương lai tươi đẹp bỗng chết yểu theo tờ kết quả xét nghiệm
Trong lúc tôi đang hoảng loạn thì tôi nhận được một cuộc điện thoại từ người vợ chưa cưới của mình, cô ấy giục tôi đi thử váy cưới. Đó là cú điện thoại tôi phải khó khăn lắm mới có thể trả lời được, nhưng tôi biết dù cố giấu diếm thế nào thì người vợ chưa cưới của tôi cũng cảm nhận được sự khác thường từ tôi.
Khi tôi đến gặp vợ chưa cưới tôi cố tỏ ra vẻ tươi cười như không có chuyện gì xảy ra, tôi cũng cô ấy lựa tới lựa lui những bộ trang phục lễ cưới, nhìn thấy cô ấy cười nói long tôi lại càng thêm rối bời. Tôi biết làm sao để nỏi với cô ấy rằng tôi đang mang trong người căn bệnh thế kỉ. Tâm trạng tôi như bị cào xé, tôi muốn em bỏ tôi nhưng rồi lại muốn em ở bên tôi mãi mãi, mọi thứ thật mâu thuẫn
Video đang HOT
Chỉ còn một tháng nữa là đến đám cưới của chúng tôi, đám ăn hỏi đã xong, hai gia đình cũng đã đi lại nhiều lần vậy mà giờ đây tôi lại phát hiện ra mình bị nhiễm HIV. Trong 3 năm yêu nhau tôi chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với cô ấy. Vậy thì sao tôi lại riêng vào tình cảnh này ? Tôi nghĩ mãi nghĩ mãi mà không có câu trả lời. Tôi không biết nên làm thế nào với cuộc hôn nhân này
Cảm nhận được sự khác lạ trong tôi, cô ấy đã hỏi tôi “Đã có chuyện gì xả ra vậy anh?” Tôi im lặng nhìn cô ấy, tôi không biết phải nói thế nào, tôi không muốn mất tình yêu này. Tôi cố gắng nói với em là “tôi bị căng thẳng trước hôn nhân” nhưng có vẻ em không tin điều đó, nhìn vẻ mặt ngờ vực của em nhìn tôi, tôi thật xót xa nhưng lúc bấy giờ tôi chưa đủ can đảm để nói sự thật, tôi buộc phải nói dối để giữ lại em bên cạnh
Trong khoảng thời gian đó, tôi bắt đầu dần tỉnh táo lại, tôi bắt đầu nhớ lại vì sao tôi lại mắc căn bệnh này. Rồi mọi chuyện dần trở nên rõ ràng hơn khi tôi nhớ lại mọi chuyện. Tôi và em đã lên kế hoạch đám cưới từ một năm trước bởi vậy tôi cũng đã thông báo với bạn bè, bạn bè bắt tôi phải khao to. Chúng tôi cùng nhau kéo đến một quán nhậu, những cốc rượu càng uống càng cạn, tửu lượng của tôi vốn rất kém nhưng hôm đó tôi đã bị đám bạn thân của anh nhất định bắt anh phải uống thật nhiều để chia tay cuộc đời độc thân. Nể mặt bạn bè tôi cứ uống, uống mà không có điểm dừng
Sau khi đi nhậu xong chúng tôi kéo nhau đi hát, đây là lịch trình quen thuộc của chúng tôi và tôi biết sau khi hát vài anh bạn sẽ đi mát-xa, tôi đã nói tôi sẽ không đi tăng 3, nhưng sau khi đi hát xong vì quá say nên tôi đã không còn nhớ được những gì. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy thì đã phát hiện mình nằm trên giường cũng với một người con gái
Tôi vẫn hy vọng đó không phải là sự thật, nhưng kia cô gái kia tỉnh dậy và nói “Sao anh bỏ đi sớm thế” thì tôi mới chợt nhận ra đây không phải là một giấc mơ. Tôi hoảng loạn hỏi cô gái kia “Tại sao tôi lại ở đây ? Cô là ai mà lại ở tôi thế này”. Cô gái đó cười sặc sụa và kể lại câu chuyện giữa tôi và cô ta, tôi đã ngủ với cô ta qua đêm. Tôi không dám tin, nhưng chắc là sự thật chứ không thể nào cô ta nằm trên dường với tôi mà không ra việc gì. Nghe cô ấy nói xong tôi hận mình lắm, đây là việc tôi nhắc nhở mình không được bao giờ diễn ra nhưng cuối cùng nó vẫn diễn ra.
Dần dần câu chuyện đó tôi đã cho vào quên lãng, và giờ đây câu chuyện lại trỗi đậy bởi tờ giấy xét nghiệm tôi cẩm trên tay. Kết cuộc càng bi thảm hơn khi vợ chưa cưới của tôi thông báo cô ấy đã mang thai. Tôi cảm thấy thật sợ hãi, chuyện đã đến nước này tôi phải nói cho ấy biết sự thật.
Khi biết được sự thật vợ chưa cưới của tôi đã khóc, cô ấy gào thét, cô ấy nói đứa con cô ấy trong bụng của cô ấy thì sao ? Cô ấy rơi vào trong hoảng loạn, tôi đã ở bên cầu xin cô ấy, mong cô ấy hãy nghĩ đến đứa con. Bằng nước mắt và sự thành khẩn của tôi cuối cùng tôi đã thuyết phục được cô ấy đến bệnh viện, chúng tôi đều mong sẽ có kì tích xảy ra nhưng có lẽ….
Theo Him
Tâm sự: Đàn ông ở rể có phải thằng hèn?
Thấy nhiều bạn tâm sự: khổ tâm khi đi ở rể, ở rể là hèn.......... Theo mọi người ở rể có hèn không? Theo tôi ở rể không hèn mà hành động và suy nghĩ của con người biến người ta thành. Tôi không hiểu mọi người quan niệm thế nào là hèn, nhưng theo tôi nghĩ, hèn hay không hèn không phải do ở rể hay ở nhà của mình, nhà của bố mẹ mình mà hèn hay không hèn nó tùy thuộc vào cách ứng xử của chính mình.
Lúc nào cũng nghĩ rằng mình hèn rồi tự ti, nhu nhược để vợ cưỡi lên đầu lên cổ thì sớm muộn gì mình cũng thành thằng hèn. Hoặc sống ở nhà vợ mà lúc nào cũng bo bo nghĩ cho mình, không quan tâm chia sẻ với ai, cả ngày không nói câu nào làm những người xung quanh khó chịu thì trong mắt họ mình cũng chỉ là thằng hèn.
Tôi năm nay 35 tuổi, vợ tôi 34 tuổi. Vợ chồng tôi cưới nhau được 9 năm, hiện chúng tôi đã có hai con, một trai và một gái, cuộc sống gia đình tôi rất hạnh phúc, dù 9 năm qua tôi sống ở nhà của bố mẹ vợ, thi thoảng mới về quê thăm bố mẹ mình.
Gia đình luôn hạnh phúc
Gia đình nhà vợ tôi chỉ có 2 cô con gái, vợ tôi là chị cả, nên cưới xong tôi và vợ phải có trách nhiệm chăm sóc bố mẹ vợ. Điều này tôi đã xác định ngay từ khi yêu và muốn cưới cô ấy.
Em gái vợ tôi cũng đã lấy chồng, thi thoảng mới cùng chồng con về thăm ông bà và vợ chồng tôi. Mọi người cứ nói đàn ông ở rể thì hèn, rồi nhục không khác nào con "chó chui gầm chạn", nhưng tôi lại chẳng thấy như thế. Tôi sống cùng bố mẹ vợ nhưng tôi vẫn đi làm ra tiền, vẫn đưa tiền cho vợ chi tiêu hàng tháng, sống ở nhà vợ, nhưng tôi đâu phải vì cái nhà của ông bà mà là trách nhiệm của một người con với bố mẹ già. Tôi coi bố mẹ vợ như bố mẹ mình, lúc ốm lúc đau tôi cũng sốt sắng đưa ông bà đi bệnh viện và lo lắng tiền viện phí, thuốc thang.
Tôi coi mình là một thành viên của gia đình, cái gì ông bà làm đúng thì tôi tán thành, cái gì ông bà làm sai thì tôi cũng lên tiếng phản đối. Bố mẹ vợ đôi khi cũng phải nghe theo ý kiến của tôi.
Vợ tôi cũng vậy, dù sống ở nhà của cô ấy hay sống ở nhà của tôi, của hai vợ chồng thì vợ cũng phải ra vợ và chồng cũng phải ra chồng. Người nói phải có người nghe, là vợ thì phải tôn trọng, chăm sóc cho chồng con, gia đình tôi có việc gì, hai vợ chồng đều sẻ chia, tâm sự với nhau. chỉ cần tôi nói ngày mai về quê là cô ấy phải cun cút sắp xếp đồ đạc theo tôi về, rồi tất bật chuẩn bị túi lớn túi nhỏ làm quà cho gia đình nhà chồng, dù tôi chẳng đòi hỏi hay nhắc nhở cô ấy phải làm như thế.
Cũng phải nói thêm, để vợ tôi chu đáo được như vậy thì 9 năm qua làm thằng con rể sống ở nhà vợ tôi cũng đã chu đáo, hết lòng với bố mẹ và người thân của gia đình cô ấy. Chứ không phải bỗng dưng mà cô ấy lại toàn tâm toàn ý đối xử tốt với gia đình nhà tôi như vậy. Ý tôi muốn nói ở đây là, để vợ tôi trọng mình thì trước tiên mình phải tôn trọng vợ!
Ra đường, tôi cũng chẳng thèm quan tâm đến những lời đàm tiếu của thiên hạ, vì tôi quan niệm, cuộc sống là của mình. Tôi chỉ quan tâm xem vợ tôi có hạnh phúc không, các con tôi có được chăm sóc chu đáo không, cuộc sống của tôi như vậy có thỏa mái không thôi, chứ chẳng quan tâm xem thiên hạ nghĩ gì về mình. Tôi có hèn hay không hèn thì chỉ tôi và vợ con tôi biết, người ngoài không thể biết được tôi hèn hay không hèn chỉ vì tôi ở nhà vợ được.
Theo Him
Đám cưới với linh hồn Ai cũng nói rằng tôi bị mất trí vì tôi muốn tổ chức đám cưới với một người đã mất. Tôi có thể hiểu được vì họ không hiểu được tâm sự trong lòng tôi Đám cưới của tôi vừa diễn ra cách đây gần 1 tháng. Lẽ ra, thời điểm này theo kế hoạch, tôi đang tận hưởng những ngày nghỉ của...