Nước mắt của người vợ đi xuất khẩu lao động, chồng ở nhà lấy t.iền nuôi gái
Chồng ngoại tình, nuôi gái bên ngoài bao nhiêu năm vậy mà tôi không hề hay biết gì, vẫn cố gắng vất vả nơi xứ người để k.iếm t.iền gửi về cho chồng, cho con…
Nước mắt của người vợ đi xuất khẩu lao động, chồng ở nhà lấy t.iền nuôi gái
Lấy chồng được hơn 4 năm thì trong xã tôi rộ lên việc đi xuất khẩu lao động k.iếm t.iền gửi về cho gia đình. Khi đó, chồng tôi vì sức khỏe yếu nên không thể đi, vì vậy sau khi bàn đi tính lại hai vợ chồng tôi quyết định để chồng ở nhà chăm con, còn tôi sẽ đi xuất khẩu lao động chừng 3, 5 năm rồi về nước. Số t.iền tôi vất vả kiếm được sẽ gửi về nước cho chồng nuôi con và tích cóp để sau này khi về nước hai vợ chồng sẽ tìm kế kinh doanh.
Mặc dù không muốn xa gia đình, xa chồng và cô con gái mới hơn 2 t.uổi nhưng vì cuộc sống mưu sinh, vì muốn thoát khỏi cảnh đoi nghèo chân lấm tay bùn mà tôi đành lòng dứt áo ra đi. Những ngày đầu sống bên nước lạ không quen cách sinh hoạt, ăn uống nên tôi gặp khá nhiều khó khăn. Ở bên đó người ta bỏ t.iền ra thuê mình thì mình cũng phải bỏ sức ra, cũng chẳng sung sướng gì.
Một ngày tôi OT làm 12 tiếng, trong lúc làm phải tập trung cao độ, làm hết sức chứ không được vừa làm vừa nghỉ như ở nhà. Nhưng đổi lại, số t.iền tôi kiếm được cũng không ít, nếu cứ bán mặt cho đất, bán lưng cho trời ở quê nhà thì cả đời cũng chẳng thể có nổi số t.iền đó.
Phải bán xứ để k.iếm t.iền nên tôi luôn biết trân trọng những gì mình làm ra. Hàng ngày tôi sống chắt chiu, đến tháng nhận lương cũng không dám tiêu nhiều, có bao nhiêu t.iền tôi đều gửi về quê cho chồng, chỉ mong một ngày không xa hai vợ chồng được đoàn tụ có chút vốn liếng mưu sinh.
Khoảng gần một năm đầu đi xuất khẩu lao động chồng tôi thường xuyên gọi điện vỗ về, động viên tôi. Nhờ sự quan tâm của chồng, của gia đình tôi càng có nghị lực vương lên để sống tốt bên đó. Trong suốt quá trình làm việc bên nước ngoài cũng có nhiều người phải bỏ về nước vì không chịu được vất vả, không chịu được những áp lực công việc. Nhưng tôi vẫn cố gắng kiên trì làm việc phần để bù đắp chi phí khi sang, phần vì muốn “làm giàu” nhanh chóng.
Dù có khó khăn đến đâu thì tôi cũng đã kiên trì vượt qua 3 năm. Sau 3 năm làm việc quần quật không kể ngày đêm thì tôi nhận được nhiều tin từ gia đình, bạn bè nhắc nhở khéo về việc giữ chồng. Cô bạn thân trước kia của tôi còn nói thẳng ra “Mày cứ ở bên đó mà lo k.iếm t.iền gửi về cho chồng đi, nó ở nhà có bồ có bịch, con gái mày nó gửi cho ông bà. Các cụ già rồi không biết cách liên lạc với mày, với lại nó cố tình chặn trước các cụ rồi. Tao thương mày vất vả làm việc gửi t.iền về cho chồng &’nuôi gái’ thì tao mới goi cho mày, nghe hay không kệ mày. Có nhanh nhanh về mà giữ chồng, giữ t.iền, không nhanh nó cho gái hết đấy. Con mày nheo nhóc nó co chăm lo đâu…”
Video đang HOT
Mặc dù không biết thực hư thế nào nhưng nghe đến đó tôi ứa nghẹn nước mắt. Bao năm tôi vất vả k.iếm t.iền còn chồng thì tung tẩy ngoại tình. Con gái tôi có tội tình gì, nó còn quá bé đã thiếu tình thương của mẹ, giờ đến bố nó cũng không chăm lo nó. Nước mắt còn chưa ngớt tôi vội gọi về cho chồng nhưng anh vẫn cãi bay cãi biến. Anh còn một mực đòi tôi khai ra tên người bạn đó…
Nỗi đau đớn ập đến tôi, những lời chồng tôi nói tôi không còn tin được nữa. Phải 3 tháng sau tôi mới thu xếp được công việc để về nước. Trước khi về nước tôi không báo cho ai biết, cứ lẳng lặng về. Sự thật hiển hiện ra trước mắt tôi là cảnh tượng chồng tôi đưa gái về nhà.
Trong căn nhà chật chội vẫn chưa được sang sửa ấy hai người đang ôm ấp nhau. Tôi buông mạnh hành lý xuống đất chạy đến túm lấy người con gái ấy hất mạnh xuống nền nhà. Còn chồng tôi đứng lặng như mất hồn không nói được lời nào.
Lần này tôi về nước để xác thực sự việc chồng ngoại tình, lấy t.iền của tôi cho gái. Khi sự việc đã rõ mười mươi tôi quyết định ly hôn, không thể nào chấp nhận được một người đàn ông vong ơn phụ nghĩa, phản bội vợ con như anh được. Liệu quyết định ly hôn chồng của tôi có đúng không? Tôi đau đớn quá, tôi đã chôn vùi t.uổi xuân chỉ vì một người đàn ông bạc tình bạc nghĩa.
Lan Hương
Một ngày ở nhà chăm vợ đẻ thay mẹ, tôi ứa nước mắt khi biết lý do vì sao khi nào cô ấy cũng “thả rông”
Tôi lại quay vào phòng làm việc, nhưng chợt nhớ để quên cái điện thoại ở phòng vợ thì quay lại. Không ngờ lúc đó vợ tôi đã cởi áo ra, đứng trước gương...
Trước khi sinh con, vợ tôi có tiếng là xinh đẹp và hiền dịu. Tôi cũng hãnh diện vì có người vợ như cô ấy. Không chỉ tâm lý, vợ tôi còn nấu ăn rất ngon, biết đối nhân xử thế và ăn mặc đẹp. Người đàn ông như tôi, ngày bận bịu với các thể loại số má, giấy tờ ở công ty, về nhà thấy vợ tươi cười bưng ra mâm cơm nóng hổi, miệng hỏi han công việc của chồng các thứ thì bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết.
Thế mà đùng một cái, vợ tôi lại thay đổi 180 độ. Cô ấy không còn là vợ tôi của ngày xưa nữa. Sinh xong, cô ấy như một người hoàn toàn khác. Tóc tai bù xù, quần áo lôi thôi, suốt ngày chỉ có biết cằn nhằn chồng đi làm về muộn. Vẫn biết là phụ n.ữ s.inh xong thì thay đổi nhiều thứ nhưng tôi không ngờ vợ mình lại thay đổi nhiều đến vậy. Khi nào cô ấy cũng khóc lóc, kêu than này nọ khiến tôi cảm thấy mệt mỏi đến mức chẳng muốn về nhà.
Thấy vợ như thế nên tôi đón mẹ vợ từ dưới quê lên chăm cho cô ấy vì biết chắc chẳng có ô sin nào chịu được tính khí thất thường của vợ tôi. Tôi đi làm quần quật cả ngày, vợ tôi chỉ có ở nhà chăm con, ăn uống, mọi công việc đã có mẹ vợ tôi cáng đáng hết vậy mà trông cô ấy chẳng khác gì như mẹ bổi. Phải nói là tôi cảm thấy xấu hổ kinh khủng với cách ăn mặc của vợ. Quần áo rộng thùng thình thì không nói làm gì, đằng này cô ấy cứ "tênh hênh", chả chịu mặc áo lót gì cả.
Vợ tôi sinh xong thì thay đổi 180 độ (Ảnh minh họa)
Hôm đó tôi có mấy người bạn đến thăm. Chả là họ đều ở xa về, nghe vợ tôi sinh con thì bàn nhau đến chúc mừng và tặng quà. Rõ ràng tôi đã bảo với vợ trước. Vậy mà khi bạn tôi đến, cô ấy lại bế con ra trong cái bộ dạng ấy. Nhìn bầu ngực của vợ ướt đẫm hằn lên sau lớp áo, tôi giận tím mặt. Bạn tôi thì toàn đàn ông, ai nhìn thấy cảnh đó cũng cúi mặt xuống.
Đợi bạn về, tôi xạc cho cô ấy một bài. Nhưng nghe tôi nói xong, vợ tôi chỉ cúi mặt không nói gì, cô ấy ôm con vào lòng rồi quay mặt vào tường, khóc tut u.
Tôi thấy vậy càng điên lắm. Nói thế không đúng hay sao mà còn khóc, đàn bà có chồng mà không ý tứ gì hết, cứ thả rông bừa bãi thế là muốn người khác nhìn thấy hay sao? Cứ thế, những ý nghĩ đó cứ nhảy múa trong đầu tôi khiến tôi cảm thấy bực bội vô cùng.
Khi nào cô ấy cũng cau có và "thả rông" rất vô duyên (Ảnh minh họa)
Rồi đến tuần sau, mẹ vợ tôi có việc phải về quê, bà bảo bà phải về 1 ngày thôi nên tôi chịu khó xin nghỉ ở nhà chăm vợ. Dù sao thì cô ấy cũng mới sinh, chưa thể làm được hết tất cả mọi việc nên cần phải có sự giúp đỡ của người khác. Tôi đành miễn cưỡng xin nghỉ ở nhà chăm vợ đẻ. Đúng là mẹ vợ tôi tài thật, cả tháng cứ phục vụ cô vợ khó tính của tôi mà không kêu ca chút nào.
Tôi làm xong xuôi hết các thứ từ đồ ăn đến chuẩn bị quần áo cho cô ấy xong thì chui vào phòng làm việc. Đến trưa đi ra vẫn thấy cả tô cơm còn nguyên, không thấy vợ ăn tẹo nào, trong khi đó, cô ấy cứ ôm ngực kêu đau, ở ngực nước vẫn chảy ra. Tôi chạy lại bảo: "Em ý tứ tí đi, gì mà khi nào sữa cũng chảy ra bẩn thế? Trước kia có khi nào anh thấy em mặc đồ luộm thuộm như vậy đâu". Vợ tôi lại không nói gì, quay vào tường rồi khóc.
Tôi lại quay vào phòng làm việc, nhưng chợt nhớ để quên cái điện thoại ở phòng vợ thì quay lại. Không ngờ lúc đó vợ tôi đã cởi áo ra, đứng trước gương lấy bông băng thấm mủ chảy ra từ hai bầu ngực. Tôi thấy cô ấy nhăn nhó, nước mắt cứ chảy đầm đìa. Nhìn cảnh tượng đó, tôi mới thấy thương vợ. Tôi chạy đến hốt hoảng:
- Em, sao em bị gì mà kinh khủng vậy? Đi khám chưa?
Sau 1 ngày ở nhà chăm vợ tôi mới biết thương cô ấy (Ảnh minh họa)
- Em bị nứt cổ gà, nhưng điều trị cả tháng nay rồi vẫn không thấy đỡ. Đau quá, khi không có anh ở nhà em toàn không mặc gì thì nó đỡ đau chút. Cứ mặc áo vào là đau điếng người.
Tôi c.hết điếng khi nhìn thân hình của vợ. Còn đâu là người vợ xinh đẹp của tôi ngày xưa nữa. Ngực thì sưng, chảy xệ, bụng thì toàn mỡ và vết rạn, phía dưới lại có thêm một vết sẹo dài. Trông cô ấy mới tội nghiệp làm sao.
Từ sau hôm ở nhà chăm vợ đẻ, tôi mới biết thương vợ. Thì ra cô ấy đã phải chịu rất nhiều đau đớn để có thể sinh con cho tôi. Vậy mà tôi lại không thấu hiểu và thông cảm cho cô ấy. Tôi đúng là một người chồng quá ích kỷ.
Theo Một Thế Giới
Chồng bắt vợ vay t.iền để đi xuất khẩu lao động rồi mất hút Vợ chồng tôi lấy nhau cũng gần 15 năm, đã có hai mặt con, thế mà chỉ vì người đàn bà khác, anh nhẫn tâm từ bỏ mẹ con tôi, để lại cho tôi một người mất hết sức lao động cùng hai người con đang t.uổi ăn học và một đống nợ nần... Hoá ra bấy lâu nay tôi vẫn bị chồng...