Nửa trái dưa hấu và bài học về tình nghĩa vợ chồng
Tôi bảo với vợ là miếng dưa hấu đó tôi ăn rồi, nét mặt cô ấy thoáng một chút không vui, vội vã cầm ly đi rót nước uống, vừa nhấc ấm nước lên, bên trong cũng không còn một giọt nào.
Vào buổi trưa một ngày nọ, tôi tan làm trở về nhà, nóng quá đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, mở tủ lạnh ra xem, không ngờ bên trong có nửa quả dưa hấu mát lạnh, tôi mừng rỡ và vội lấy ra ăn một cách ngon lành.
Đúng lúc này vợ tôi cũng trở về, vừa đi vào cửa nhà cô ấy vừa than thở: “Chết khát mất, nóng chết mất!” – mở tủ lạnh ra, cô ấy ngẩn cả người ra.
Tôi bảo với vợ là miếng dưa hấu đó tôi ăn rồi, nét mặt cô ấy thoáng một chút không vui, vội vã cầm ly đi rót nước uống, vừa nhấc ấm nước lên, bên trong cũng không còn một giọt nào.
Thế là cô ấy đột nhiên phát cáu: “Anh cũng không biết đun lấy một chút nước, về nhà lâu như thế làm gì?” Tôi cũng giận dữ: “ Sao cái gì cũng đều là tại tôi thế?”. Vì chuyện này mà hai chúng tôi chiến tranh lạnh mất một tuần mới hòa giải được.
Thứ bảy, tôi một mình trở về nhà bố mẹ tôi, họ vừa thấy tôi liền hỏi: “Sao một tuần nay bố mẹ không nhìn thấy vợ con rồi?”. Tôi liền đem câu chuyện giận dữ kể cho họ nghe từ đầu đến cuối. Mẹ tôi nghe xong liền trách mắng tôi, làm việc không nên chỉ có nghĩ đến bản thân mình mà không để ý đến người khác.
Tôi không cho là đúng: “Chỉ là ăn hết nửa quả dưa hấu thôi mà, có cái gì ghê gớm đâu.”
Bố tôi vừa cười vừa nói: “Con không cần phải biện bạch cho bản thân nữa, ngày mai là chủ nhật, cả hai đứa cùng tới đây một chuyến.”
Ngày hôm sau, tôi cùng vợ chở con trở lại nhà bố mẹ tôi.
Vừa vào cửa, bố tôi liền sai tôi đi mua dấm chua, đợi đến lúc tôi mua trở về, bố tôi nói vợ tôi đã đưa con ra ngoài rồi, nói xong bố tôi liền bê ra một nửa quả dưa hấu đưa cho tôi rồi nói: “Nhìn con nóng quá đầu chảy đầy mồ hôi rồi, mau ăn miếng dưa hấu giải khát đi.”
Nửa trái dưa hấu cũng chừng bốn năm cân, ông đưa cho tôi một cái thìa: “Ăn không hết thì để phần thừa còn lại cho vợ con về ăn” – tôi cầm lấy cái thìa rồi ăn lấy ăn để, ăn chưa đến một nửa, bụng đã căng lên rồi.
Lúc cả nhà ăn cơm, bố tôi mang ra hai miếng dưa hấu đặt lên bàn rồi nói với tôi: “Con xem xem chúng có gì khác nhau?”
Video đang HOT
Tôi rất bối rối, cẩn thận nhìn đi nhìn lại, một nửa là tôi vừa mới ăn, một nửa còn lại cũng là đã được ăn, nhìn một lúc lâu, cũng nhìn không ra kết quả gì, đành phải lắc đầu.
Bố tôi chỉ vào miếng dưa hấu nói: “Một nửa này là con ăn, còn nửa kia là vợ con ăn, bố đều nói cho hai đứa là, nếu như ăn không hết, thì để phần thừa còn lại cho người kia ăn. Con nhìn vợ con ăn như thế nào? Là dùng thìa xúc từ bên cạnh rồi vào phía bên trong, ăn hết một nửa, nửa còn lại để nguyên không động tới. Nhìn miếng của con xem, bắt đầu xúc từ chính giữa, ăn hết phần thịt ở chính giữa, để phần bên cạnh cho người khác ăn, người nào mà chẳng biết phần thịt ở chính giữa ngọt chứ? Từ việc nhỏ này mà xét thì thấy vợ của con có tấm lòng hơn con nhiều.”
Mặt tôi bỗng nhiên đỏ lên.
Bố tôi nói ý tứ sâu xa: “Cả một đời của hai người, liệu có thể có bao nhiêu việc to tát? Tình cảm vợ chồng thể hiện ở chỗ nào? Là thể hiện ở một giọt dầu, một thìa cơm, một thìa canh trong cuộc sống hàng ngày. Lần trước con vì việc ăn dứa hấu mà cãi nhau với vợ, lại còn bao biện hót như khướu, điều đó rõ ràng là con không đúng. Nếu như đổi lại là vợ con về nhà trước, nhất định nó sẽ để phần cho con một nửa.”
“Đừng xem đây là việc nhỏ, nó có thể phản ánh ra tấm lòng của một người, bên trong miếng dưa chứa đựng một bài học lớn về cách ứng xử trong gia đình, khi trái tim đã nguội lạnh, con phải từng chút từng chút sưởi ấm cho nó, mỗi ngày đều luôn nhớ ủ ấm cho nó. Ngược lại khi trái tim đang ấm áp, con từng muỗng từng muỗng nước lạnh đổ vào nó thì một ngày nào đó nhất định sẽ khiến nó nguội lạnh.”
“Con thử suy ngẫm xem, nếu như vợ con cũng giống như con, làm mọi việc đều không nghĩ đến con nữa, lâu dần, con sẽ thấy thế nào?”
Thực sự là một câu nói thức tỉnh một người trong mộng như tôi, tôi bỗng nhiên phát hiện ra rằng, thường ngày khi trở về nhà, đôi dép được để gọn gàng, nước trà đã để sẵn trên bàn, chiếc ô được để sẵn ngoài cửa ra vào khi trời mưa, đó đều là thể hiện tình cảm yêu thương của vợ tôi, nhưng còn tôi thì sao, lại cứ tùy tiện, coi như không nhìn thấy, không hiểu được những điều đó mà còn suy bụng ta ra bụng người.
Nghĩ ra những điều đó, tôi hổ thẹn vô cùng, tôi vội vàng bưng sủi cảo đã lạnh ra đưa cho vợ: “Cái này không còn nóng nữa rồi, em ăn trước đi!”
Vợ tôi cười: “Anh chỉ giả bộ một chút trước mặt bố mẹ thôi.”
Bố tôi cũng cười: “Có thể hạ quyết tâm đóng giả như thế cả đời thì là người chồng tốt rồi.”
Tình yêu thương phải được thể hiện qua lại giữa đôi bên với nhau, hãy cảm thông với một nửa của bạn, đừng cho rằng mọi chuyện là họ cố tình gây sự với mình, mà hãy suy ngẫm tìm sai sót của bản thân mình.
Hạnh phúc không phải là ở trong một căn nhà lớn bao nhiêu mà là bên trong căn nhà có bao nhiêu tiếng cười hạnh phúc.
Hạnh phúc không phải là lái một chiếc xe rất sang trọng, mà là người lái xe có thể bình an trở về nhà.
Hạnh phúc không phải là yêu một người vô cùng xinh đẹp, mà là yêu một người có vẻ mặt cười sáng lạng.
Hạnh phúc không phải là nghe được bao nhiêu lời nói ngọt ngào, mà là lúc tổn thương có thể có người nói với bạn rằng: “Không sao cả, có anh ở đây rồi.”
Theo Guu
Lần đầu gặp nhau, tôi chết sững trước vẻ 'xấu lạ' của anh!
Anh đen nhẻm, gầy gò, thấp hơn tôi 7cm, lúc nào cũng đóng bộ vest đen trông già hơn tuổi, lại hơi lôi thôi.
Ai bảo lấy chồng xấu là một cái tội. Tôi thấy lấy chồng xấu chính là nắm giữ một báu vật và nếu bạn càng xinh đẹp, báu vật này lại càng có giá trị.
Tôi là một cô gái xinh đẹp, da trắng, tóc dài, dáng cao, công việc ổn định với mức lương cao, chịu khó chăm chút ăn mặc nên trông khá sành điệu. Nhưng chồng tôi thì ngược lại. Anh đen nhẻm, gầy gò, thấp hơn tôi 7cm, lúc nào cũng đóng bộ vest đen trông già hơn tuổi, lại hơi lôi thôi. Đi cạnh nhau, chúng tôi trông như người của hai thế giới.
Nhớ hồi mới quen anh, tôi cũng sững sờ bởi vẻ 'xấu lạ' của anh. Khi đó, tôi còn nghĩ không ngờ một vị trưởng phòng với lương 40 triệu mỗi tháng, bên dưới có tới gần 20 nhân viên, lại có thể xuềnh xoàng đến vậy. Mặt anh lúc đó còn lấm chấm mụn với rỗ. Tôi còn gọi đùa mặt anh là 'hiện trường chiến tranh'.
Chúng tôi gặp nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Cô bạn ấy nói rằng anh rất tốt, là mẫu đàn ông hiếm nhưng ngặt nỗi xấu với không biết ăn mặc chải chuốt nhưng hơi kén nên tới tận 30 tuổi vẫn ế vợ. Gặp rồi, tôi mới thấy bạn mình nói quá đúng.
Thế nhưng tôi nhanh chóng thân thiết với anh bởi tài ăn nói dí dỏm, hài hước, lại rất khéo léo chuyển chủ đề của anh. Lần đầu gặp mà chúng tôi ngồi tán gẫu hơn 3 tiếng trong quán cà phê, đi ăn một bữa tối với nhau rồi lại đi hóng mát tới gần 22h mới về.
Ảnh minh họa
Sau hôm đó, chúng tôi gặp nhau nhiều hơn. Lần nào tôi cũng cười từ lúc gặp anh cho đến khi lên giường ngủ. Có thể nói, nếu không tính bề ngoài, anh xứng đáng nhận được điểm 10. Ga lăng, hài hước, nhiệt tình, quan tâm chăm sóc người khác, lại có lòng nhân ái, thương người nghèo khổ.
Khi tôi tuyên bố tôi và anh là một cặp, bạn bè ai cũng tròn mắt bảo tôi khùng. Có người còn nói để xem chuyện tình của chúng tôi có thể kéo dài trong bao lâu. Ba mẹ tôi gặp anh lần đầu tiên cũng sửng sốt. Vì ai cũng nghĩ tôi mắt để cao hơn đầu, không lấy chồng giám đốc thì cũng lấy trai đẹp. Nào ngờ tôi chỉ chọn một ông trưởng phòng, mức lương cao hơn tôi một tí nhưng lại xấu hơn tôi quá nhiều.
Từ bố mẹ cho tới bạn bè, chị em họ của tôi đều phản đối. Người thì bảo tôi nên lo thế hệ con cái, người lại nói tôi cẩn thận lấy anh về rồi anh ghen tuông vì giữ vợ. Đến một gã người yêu cũ cũng hỏi tôi thích anh ta điểm gì hay hết người để yêu nên chọn bừa?
Vào thời gian đó, anh cũng bị áp lực và suy nghĩ rất nhiều, thậm chí đòi chia tay vì cảm thấy không xứng với tôi. Cho đến khi ba tôi bị đột quỵ, chính anh đêm hôm chạy đôn chạy đáo khắp bệnh viện, rồi cõng ba tôi lên tới tầng 7 vì thang máy chật kín người. Suốt 10 ngày nằm viện, anh đến chăm sóc, dìu ông đi vệ sinh như thể con cái trong nhà. Sau lần đó, ba mẹ tôi gật đầu đồng ý chuyện cưới xin của chúng tôi.
Lấy chồng xấu, cuộc sống của tôi chẳng khác nào bà hoàng. Tôi được chồng chiều vô đối. Anh sợ tôi hỏng móng tay nên tự nguyện nấu cơm rửa bát cho tôi. Hôm nào về muộn là chở tôi đi ăn hàng. Anh hỏi tôi đi với anh có ngại không. Tôi liền khoác tay anh bảo, anh là chồng em, ngại cái gì? Người ta đâu hiểu được em sống sướng như thế nào khi lấy anh. Họ mà biết lại ghen tị với em.
Vậy là chồng tôi thích thú lắm, càng chiều tôi hơn. Đưa đưa đón đón, rồi giặt giũ lau dọn anh đều kiêm nhiệm hết. Anh còn thích đưa tôi đi mua quần áo, bởi anh nói, thích nhất là được nhìn thấy tôi thử hết bộ này tới bộ khác, rồi hỏi anh ưng bộ nào. Có lẽ, tôi giúp anh thỏa mãn thú có vợ đẹp, nên anh chẳng tiếc tiền mua đồ cho tôi.
Ảnh minh họa
Tôi cũng chăm chút cho anh hơn, dưới con mắt thẩm mỹ của tôi, trông 'nhan sắc' của chồng đẹp hẳn lên. Anh ăn mặc phong cách hơn, nhìn trẻ trung, đầy sức sống. Tuy làn da ngăm đen không cải thiện được nhưng trông anh phong trần chứ không nhếch nhác lôi thôi như trước.
Ba mẹ tôi quý anh như con trai ruột. Bởi cách anh chăm sóc 2 cụ, ai nhìn cũng phải ghen tị. Ba tôi từ ngày bị đột quỵ, sức khỏe yếu hẳn đi. Trở trời là toàn thân đau nhức. Những lần sang chơi, anh đều ngồi xoa bóp tay chân cho ông, rồi mua thuốc thang nhập khẩu đắt tiền cho ông bà.
Bạn bè tôi trước đây thắc mắc vì sao tôi lại chọn yêu và cưới một người xấu như vậy, bây giờ đều tự hiểu lý do. Có lần, họ còn nói tôi may mắn khi gặp một người đàn ông xấu mà tốt tính như anh, còn hơn khối anh chàng đẹp mã mà xấu tính.
Sắp tới, tôi dự tính sẽ sinh con cho anh. Anh hỏi tôi, sinh con có sợ dáng xấu, rạn da hay không. Tôi cười nói, sinh con cho anh thì đau đớn và xấu xí đến mấy em cũng chấp nhận. Chồng tôi cảm động lắm, anh bảo anh sẽ trân trọng tôi và con suốt đời, sẽ không bao giờ để tôi phải khổ, phải buồn. Đối với tôi, không có gì quý giá hơn lời hứa này của anh. Làm vợ anh là điều may mắn của tôi. Tình cảm tôi dành cho anh, cũng chuyển biến dần từ sự quý mến sang thành tình yêu, tình nghĩa vợ chồng.
Tôi nghĩ, đối với người phụ nữ, lấy người yêu thương, chăm sóc mình còn hơn cố gắng theo đuổi người mà mình thích, mình yêu. Nếu chê bai ngoại hình của họ, không chịu tiếp cận vào tính cách của họ, chắc chắn bạn đang bỏ lỡ một người tốt rồi.
Theo Tinngan
Chuyện tình nghĩa vợ chồng cùng nhau vượt qua hai chữ...'Ngoại tình' Hoa ngồi thẫn thờ trong phòng, cô thấy vừa buồn cười vừa... cảm động trước biểu hiện ghen tuông của Thắng (chồng cô). Vậy ra anh cũng sợ mất vợ, cũng sợ rằng vợ mình ra ngoài có thể có những người đàn ông khác "săn" đón. Mải lo cho con, cho chồng quên mất mình là phụ nữ Anh Thắng và chị...