Nửa đêm tôi chết sững khi thấy osin ôm chân chồng khóc nức nở, lý do đằng sau khiến tôi sốc ngất
Sau khi nhờ người quen tìm kiếm, tôi chọn được một bác giúp việc đã ngoài 40. Tôi thấy bác giúp việc này khá kỹ tính, nấu ăn lại ngon nên khá ưng ý.
Lúc tôi nhận bác vào làm thì chồng tôi đi công tác. Đến khi trở về, anh nhìn thấy người giúp việc mới thì không nói gì.
Tôi và Minh lấy nhau đã 5 năm, có một con trai 3 tuổi. Ban đầu, bố mẹ tôi không đồng ý gả tôi cho anh. Vì dù Minh có ngoại hình ưa nhìn, có công việc ổn định lương cao nhưng anh không còn cha mẹ. Tôi nghe anh kể bố anh mất từ lâu, mẹ thì bỏ đi không còn tung tích. Bố mẹ tôi ngại gia cảnh anh đơn chiếc, sau này tôi sẽ vất vả.
Nhưng tôi không quan tâm chuyện đó, tôi lấy Minh thì chỉ cần anh mà thôi. Dần dần, bố mẹ tôi thấy Minh thật lòng yêu thương tôi, cũng rất coi trọng ông bà mới tin tưởng. Từ ngày lấy nhau, tôi không phải làm dâu, càng không phải lo lắng về gia đình chồng. Tôi sống cùng Minh rất thoải mái, 5 năm qua tôi rất hài lòng với cuộc sống hôn nhân của mình.
Tôi đang mang thai con thứ hai nhưng sức khỏe lại không được như ngày trước. Minh lo lắng nên chúng tôi quyết định thuê người giúp việc. Tôi không phản đối, vì nếu sau này tôi sinh thì quả thật cần người giúp đỡ việc nhà.
Sau khi nhờ người quen tìm kiếm, tôi chọn được một bác giúp việc đã ngoài 40. Tôi thấy bác giúp việc này khá kỹ tính, nấu ăn lại ngon nên khá ưng ý.
Lúc tôi nhận bác vào làm thì chồng tôi đi công tác. Đến khi trở về, anh nhìn thấy người giúp việc mới thì không nói gì.
Video đang HOT
Mọi chuyện vẫn diễn ra như thường ngày cho đến một hôm tôi thấy mệt người nên đi ngủ trước chồng. Đến nửa đêm, tôi giật mình dậy thì thấy chồng vẫn chưa về phòng. Tôi quyết định đi tìm xem chồng đang làm gì. Tôi đi xuống lầu vẫn không thấy chồng đâu, nhưng lại nghe thấy tiếng nói chuyện khá lớn phát ra từ phòng của bác giúp việc. Khi tôi nhìn qua cánh cửa phòng đang mở hé thì hoảng hồn với cảnh tượng bất ngờ.
Bác giúp việc đang ôm lấy chân của chồng tôi, khóc nức nở. Tôi nghe được bác ấy nói:
“Mẹ xin con, coi như lần cuối con giúp mẹ đi. Lần này con trả nợ giúp mẹ, mẹ sẽ không bao giờ làm phiền con nữa”.
Tôi ngỡ ngàng đưa tay che miệng lại, bác giúp việc kia là mẹ chồng của tôi sao? Vậy thì tại sao chồng tôi không nói tôi biết? Thậm chí nhiều khi tôi còn thấy chồng tỏ ra khó chịu với bà, muốn đổi người giúp việc khác?
Chồng tôi lạnh mặt định đẩy mẹ mình ra nhưng bất ngờ phát hiện tôi đang đứng ở cửa, anh thở dài khó chịu. Sau đó tôi nghe chồng tôi kể mẹ của anh ngày trước ham mê cờ bạc nên bỏ trốn, để lại khoản nợ cho anh trả. Lúc đó chồng tôi chỉ mới học năm nhất đại học, phải vừa học vừa làm kiếm tiền cực khổ để trả nợ cho mẹ.
Sau khi cưới tôi, mẹ chồng muốn gặp chồng tôi nhưng anh kiên quyết từ chối. Từ ngày bà bỏ đi, anh đã xem như mình không có người mẹ này. Chồng tôi không ngờ tôi lại vô tình nhận bà vào làm giúp việc, anh cũng không muốn tôi biết chuyện mẹ chồng đang nợ nần.
Tôi thấy thương chồng mình nhưng cũng trách anh không nói sớm cho tôi biết. Dù sao đó cũng là mẹ ruột của anh, cũng không thể bỏ mặc bà. Huống hồ, chúng tôi đã là vợ chồng, có chuyện gì cũng phải chia sẻ cùng nhau. Nghe tôi nói vậy, chồng tôi cứ ôm lấy tôi mà đỏ mắt. Nhưng tôi không biết phải giải quyết thế nào với người mẹ chồng ham mê cờ bạc này đây?
Khổ sở khi chồng và mẹ vợ xung khắc, lý do thực sự khiến tôi khóc ròng vì hối hận
Tôi mệt mỏi vì liên tục chứng kiến cảnh chồng và mẹ vợ hễ gặp nhau là thể hiện sự bất hòa.
Tôi năm nay 32 tuổi, kết hôn cách đây 6 năm. Chồng hơn tôi 1 tuổi, anh ấy là người chịu khó trong làm ăn nên đời sống của gia đình tôi luôn thoải mái và thuận lợi. Hiện tại vợ chồng tôi đã có 2 con, đứa lớn 4 tuổi và đứa nhỏ gần 2 tuổi. Hai con khỏe mạnh, lanh lợi và đáng yêu.
Chồng luôn nhường nhịn vợ con, sống chan hòa với những người xung quanh. Nhưng điểm khiến tôi đau đầu nhất ở chồng đó là anh ấy luôn xung khắc với mẹ đẻ của tôi. Chuyện có lẽ bắt nguồn từ mẹ tôi trước, bà tỏ ý không muốn tôi lấy anh ấy với lý do "trông cái mặt đã không ưa rồi". Tôi thật thà kể chuyện này, thành ra cả mẹ tôi lẫn chồng tôi đều không ưa nhau từ đó.
Nhà mẹ đẻ cách nhà tôi chỉ 10 cây số nên tôi hay đưa con về chơi, bà ngoại cũng hay tới thăm các cháu. Tôi còn nhớ, lúc sinh đứa đầu, mẹ tôi có tới chăm cháu 10 ngày. Hễ vắng con rể là bà ca thán đủ kiểu với tôi, còn chồng tôi ở nhà thì hai mẹ con để ý nhau từng chút một, không ai chịu nhường ai. Tôi mệt mỏi khi ở giữa, không biết phải bênh ai vì bên là mẹ, bên là chồng, ai cũng có cái lý của mình.
Chồng tôi vì chuyện này mà rất ít khi tới nhà vợ chơi, chỉ có công việc gì quan trọng mới tới. Nhưng anh ấy không muốn gây ra sự khó chịu với cả nhà nên tới mà không nói năng gì, cứ ngồi một chỗ dùng điện thoại. Lấy lý do là bận việc nhưng tôi thừa biết anh ấy đang không muốn nói chuyện với mẹ vợ.
Gia đình luôn căng thẳng trước sự bất hòa giữa con rể và mẹ vợ. Ảnh minh họa
Hàng ngày cứ mỗi lần nhắc tới mẹ vợ là anh ấy đang vui chuyển sang bực tức, nói ra những lời khó nghe. Nhiều lúc muốn mua gì, tặng gì hay biếu tiền cho mẹ là tôi phải giấu chồng. Anh ấy mà biết thế nào cũng mắng tôi, mặc dù bình thường anh ấy rất thoải mái, không hay can thiệp vào chuyện tiêu tiền của vợ.
Thỉnh thoảng được nghỉ vài ngày, muốn về nhà mẹ đẻ chơi vài hôm mà cũng không được. Chồng tôi quy định là chỉ chơi trong ngày, tối là phải về nhà ngủ. Nhiều lúc tôi cũng có ý kiến, nên hai vợ chồng đang hòa thuận bỗng dưng căng thẳng, giận dỗi nhau. Chồng còn tuyên bố: "Anh không cấm em về nhà ngoại, nhưng anh muốn em tập trung cho nhà mình, hở ra là về bên đó làm gì không biết. Em không có nghĩa vụ phải mua gì, tặng gì. Để công bằng, anh cũng làm thế với nhà nội".
Cách đây một tuần, tôi có mua chút bánh để biếu bố mẹ đẻ. Chồng tôi biết nên cằn nhằn cả buổi, làm tôi cũng thấy khổ tâm, buồn bực. Hai vợ chồng cãi nhau một trận to, hai con nhỏ thấy vậy sợ, khóc xin bố mẹ đừng cãi nhau nữa... Còn mẹ tôi thì luôn nhắn con gái: "Bao giờ chồng con đi vắng, gọi cho mẹ tới chơi nhé. Chứ mẹ đến thấy mặt nó, mẹ ăn mất cả ngon".
Tôi ở giữa hiểu cả hai người, ai cũng tốt, không phải là người xấu và đều có một phần lỗi khiến việc xung khắc kéo dài. Nhưng chưa biết cách nào để hóa giải giữa hai người, chỉ là người ở giữa thường xuyên nghe người này nói xấu người kia. Bản thân tôi cũng có một phần lỗi trong đó, nếu tôi không kể thật về lời nhận xét của mẹ với chồng, nếu tôi khéo léo hơn thì mọi chuyện đã khác. Nên giờ tôi cảm thấy rất hối hận.
Tôi rất mệt mỏi, lo sợ rằng điều này ảnh hưởng tới tương lai hôn nhân của mình. Tôi phải làm gì để chồng và mẹ đẻ của tôi hòa hợp? Tôi có nên tổ chức cuộc họp gia đình để yêu cầu hai người phải rút kinh nghiệm, tôn trọng lẫn nhau?
Ngày tôi lấy chồng, con gái nhất quyết không đi theo mẹ đến khi biết được lý do tôi rơi nước mắt vứt cả áo hủy cưới Anh không đắn đo trả lời có, anh nói muốn cho mẹ con tôi một gia đình đủ đầy. Thời gian đó, tôi thấy mình đã gặp may, sau một quãng dài tuổi trẻ đầy u tối. Lúc 21 tuổi, vì trót dại mang thai ngoài ý muốn, cha của đứa trẻ bặt vô âm tính, lại không đành bỏ con đi nên...