Nửa đêm tỉnh dậy tôi hốt hoảng khi thấy quần áo trên người mình tự nhiên biến mất còn chồng thì đang…
Mình như không tin vào mắt khi quần áo trên người đã biến mất hoàn toàn, sờ bên cạnh không thấy chồng đâu mình càng hoảng.
Sau khi sinh con đầu lòng được 1 tuổ.i thì vợ chồng mình nhỡ kế hoạch. Lúc phát hiện ra thì mình đã bầu được hơn 7 tuần rồi. Lúc ấy mình hoang mang lắm vì con lớn đã là con gái rồi, đứa thứ 2 mà là gái nữa thì chắc chắn là mẹ chồng mình bắt bỏ.
Ngày đi siêu âm biết con là con gái mình buồn thiu, về nhà chồng cứ gặng hỏi mãi mình mới nói trong nước mắt: “Hôm trước mẹ bảo em nếu là con gái thì bỏ”. Chẳng ngờ lão chồng mình quắc mắt lại. “Bỏ gì mà bỏ, trai hay gái cũng là con. Không bỏ gì cả, anh sẽ nói chuyện với mẹ. Vợ chồng mình đẻ vợ chồng mình nuôi cơ mà”.
Dạo đó nhờ chồng mình làm cứng nên mẹ chồng không can thiệp được, nhưng bà quay sang ghét mình và cháu ra mặt. Chửa đứa lớn bà còn chăm bẵm con dâu, thi thoảng con mua đồ nọ thức kia cho ăn đến đứa thứ 2 thì tuyệt nhiên không. Bầu bí vượt mặt đi làm về vẫn tự đón con dọn dẹp cơm nước cho chồng. Chồng mình đi từ sáng đến tối ngoài công trình nên không giúp gì được.
Bầu bí vượt mặt đi làm về vẫn tự đón con dọn dẹp cơm nước cho chồng. (Ảnh minh họa)
Nhiều hôm đi làm về muộn nhờ bà đón hộ cháu ở nhà trẻ tư giúp mà bà cũng không nhận, bà bảo hầu chúng nó làm gì sau này có nhờ vả được gì đâu. Mình cũng chẳng nói gì chỉ gọi điện nhờ cô giáo đưa con về nhà giúp. Cũng trộm vía chửa đứa thứ 2 mình khỏe chứ nghén ngẩm như đứa đầu thì chắc chế.t.
Sát đến ngày đẻ thì chồng mình phải đi công trình, lúc đầu nói 2, 3 tháng là đổi cho người khác sau phát sinh kéo dài tới cả năm. Lúc đi chồng mình để vợ ở nhà cũng lo lắm nhưng mình cứ động viên anh là đã có bà nội rồi bà ngoại ở quê lên nữa. Chồng cũng biết bà nội giận vì việc đẻ con gái nhưng trước lúc đi anh vẫn qua nói với mẹ mình nhờ vả bà trông hộ vợ con lúc vợ đẻ. Bà chẳng nói chẳng rằng, chẳng biết bà có nghe hay không.
Mình chuẩn bị sinh thì mẹ đẻ lên, giúp còn mẹ chồng tuyệt nhiên không. Nhưng mẹ đẻ cũng chỉ ở được 1 tháng thì phải về quê gấp vì bố tôi ở quê phải cấp cứu vì tai biến, sau đó ông bị liệt nửa người bà phải ở nhà luôn. Lúc bà về cũng là lúc chồng gọi điện về báo có khi anh phải ở lại lâu hơn, để chồng yên tâm làm mình không dám nói mẹ đẻ đã về.
Từ hôm ấy 3 mẹ con tự chăm nhau. May con lớn gửi trẻ cũng gần nhà nên sáng mình dắt con ra cửa rồi nhờ chị hàng xóm cho đến lớp, chiều bác hàng xóm đi qua lại đón giúp về nhà để mẹ tắm rửa cho ăn. Mình ở nhà chăm con bé, con ngủ thì mẹ tranh thủ giặt giũ dọn dẹp. Vất vả khó khăn rồi cũng qua, con 6 tháng mình lại cho đi gửi trẻ để đi làm. Con lớn thì được ở nhà lâu hơn vì dạo đó có bà nội, con bé thì phải đi ngay vì bà không trông giúp. Suốt thời gian mình ở nhà chăm con bà chạy qua chạy lại được mươi lần, nhòm cháu một cái rồi lắc đầu ngao ngán đi về.
Mình cũng chẳng trách, chẳng than với chồng hay với bất cứ ai. Cũng có lẽ vì vất vả nên hồi đi làm trở lại mình gầy lắm. Đểẻ2 đứa, bụng chằng chịt vết rạn, lúc đó gầy cái bụng nhăn nhúm bùng nhùng nhìn phát kinh. Nhiều lúc soi gương cứ nghĩ chồng về nhìn thế này chắc ông ấy bỏ đi với con khác luôn.
Nhiều lúc soi gương cứ nghĩ chồng về nhìn thế này chắc ông ấy bỏ đi với con khác luôn. (Ảnh minh họa)
May lúc chồng về thì mình có béo lên được tí, quần áo trang điểm vào thì nhìn cũng không đến nỗi nào nhưng khi lộ.t đ.ồ ra thì nản toàn tập. Ngực chảy dài như quả mướp, bụng rạn như dưa bở nhiều lần thay đồ cứ nhìn cái cơ thể mình mà ứa nước mắt.
Chồng mình đi đúng một năm thì về. Hóa ra cái anh lẽ ra thay chồng mình đi đợt sau thì anh ấy lại bị ta.i nạ.n ở công trường khác, thành ra chồng mình phải ở lại luôn. Lần này về anh bảo được ở nhà với vợ con lâu hơn. Về biết hoàn cảnh của 3 mẹ con như thế suốt buổi chiều ấy lão cứ nằm ôm vợ ôm con khóc như một đứ.a tr.ẻ làm mình cũng khóc theo nhưng mà khóc vì hạnh phúc.
Video đang HOT
Về hôm trước hôm sau là lão phục vụ mẹ con mình ngay, chả để mình động chân động tay vào việc gì. Lần đầu tiên đi làm mình không phải chạy khi vừa bước chân ra khỏi văn phòng công ty để kịp về đón con đi chợ. Đã có chồng lo rồ mà, mình hí hửng lượn qua phố chọn một chiếc váy ngủ gợi cảm, định bụng tối nay có đêm vui vẻ bên chồng sau bao tháng ngày xa cách.
Tối ấy các con đã ngủ say, chồng còn lỉnh kỉnh vò qua đồ bẩn của con trước khi cho vào máy giặt mình bắt đầu thay cái váy mới mua hồi chiều. Lúc cởi đồ ra mình lại đứng bần thần trước gương, nhìn đi nhìn lại mình lại chẳng mặc cái váy ngủ ấy nữa. Mặc nguyên bộ ở nhà như mọi khi, cảm giác cơ thể mình mặc vào cái váy ấy sẽ làm xấu cả cái váy đi mất.
Leo lên giường ôm con rồi mình ngủ lúc nào không hay. Chả biết chồng lục ục gì mà mãi không thấy vào. Chắc là vắng nhà lâu nhìn cái gì cũng muốn mó tay vào sửa đây mà.
Thế nhưng đến nửa đêm, chợt mình thấy nhột như có ai chạm vào người, mình choàng mở mắt rồi hốt hoảng ngồi bật dậy. Mình như không tin vào mắt khi quần áo trên người đã biến mất hoàn toàn, sờ bên cạnh không thấy chồng đâu mình càng hoảng. Mãi khi chồng cất tiếng thì tim mình đã suýt ngừng đậ.p.
Anh đây, anh đang ngồi ở dưới giường nhìn em và con ngủ mà. (Ảnh minh họa)
- Anh đây, anh đang ngồi ở dưới giường nhìn em và con ngủ mà.
- Anh làm em hết hồn, mà sao quần áo trên người em lại biến mất tiêu đâu rồi?
- Anh cởi ra đấy, anh muốn được ngắm vợ anh thế này.
- Đẹp gì mà ngắm, đưa đồ cho em mặc đi.
Chồng chẳng đưa đồ mà leo lên giường ôm chặt lấy mình.
- Vợ vì anh vì các con mà vất vả nhiều rồi. Anh làm chồng mà để vợ khổ thế này anh thấy mình có lỗi quá. Khi tối anh thấy vợ cứ đứng bần thần trước gương nhìn ngắm cơ thể mình, anh sợ bước vào anh sẽ khóc trước vợ nên anh lại chạy ra nhà tắm. Từ giờ anh sẽ ở bên để chăm sóc cho vợ và các con, vợ chồng mình sẽ nuôi dưỡng các con nên người. Gái hay trai không quan trọng miễn là mình chăm lo cho con thật tốt là được vợ à.
Lúc đó đúng là mình chẳng thể nói thêm được lời nào nữa. Chỉ biết ôm chặt lấy chồng. Rồi lão lại thủ thỉ: “Cái váy đỏ đẹp lắm, để chồng mặc cho vợ nhé”. Đúng là đời người phụ nữ chẳng mơ ước gì chỉ ước được gia đình như thế này thôi.
Theo Một Thế Giới
Hoảng hồn khi vừa bước chân về nhà đã thấy vợ lăn đùng ra ngất, quần áo xộc xệch
Vừa bước chân về đến cửa phòng tôi đứng hình trước hình ảnh của vợ đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch và chỉ kịp ngước lên nhìn tôi một cái rồi lăn đùng ra ngất.
Vợ tôi, một cô gái hiền lành, ngoan ngoãn ngay từ lần đầu gặp. Chúng tôi quen nhau trong buổi liên hoan của công ty. Công ty tôi làm cũng rất đông nhân viên và khác bộ phận nên chúng tôi không biết nhau hết. Có những người chỉ biết bặt, có những người cũng chưa gặp bao giờ.
Nhìn thấy Dương, vợ tôi bây giờ, tôi đã bị thu hút ngay lập tức bởi sự nhẹ nhàng, tính tình hòa đông, cộng thêm sự giản dị từ em. May thay, tôi lại chọn được đúng chỗ ngồi gần em, bắt đầu những câu chuyện hỏi han, em thân thiết và dễ mến nên tôi lân la làm quen rồi tán tỉnh. Gần 1 năm sau từ ngày quen đến yêu thì chúng tôi kết hôn.
Ngày mới về làm dâu, cả gia đình, họ hàng, hàng xóm đều vô cùng yêu quý cô con dâu hiếu thảo và hết mực ngoan hiền này. Dương chăm chỉ dậy sớm, giặt giũ, nấu bữa sáng rồi chuẩn bị cơm trưa cho tôi đi làm. Bố mẹ tôi vô cùng hài lòng về em.
Nhưng việc hành động của chăm chỉ của em chỉ diễn ra được nửa năm đầu tiên sau khi chúng tôi kết hôn. Thời gian sau đó, em lười biếng đi hẳn. Việc nhà em cũng không còn động tay, động chân đến nữa. Em đi làm về thì chỉ nhanh chóng lên phòng nằm dài ra đó.
Nhìn thấy em mệt, tôi hỏi han em, công việc ra sao thì em chỉ trả lời lại "Em mệt lắm" hay có khi em chỉ im lặng, thậm chí là cáu gắt và nói tôi "để em yên". Điều này khiến tôi không khỏi chán nản mỗi khi nhìn thấy em. Cuộc sống vợ chồng, cuộc sống gia đình tôi chỉ trong phút chốc bỗng thay đổi đến chóng mặt.
Tôi chán nản không nói chuyện với vợ. (Ảnh minh họa)
Nhiều khi nhìn mẹ cặm cụi nấu nướng, rửa bát rồi lại giặt giũ mà tôi không khỏi thương mẹ. Mẹ tôi thấy vợ đột nhiên thay đổi như vậy cũng buồn lắm, nhưng bà vẫn không nói gì cả. Nhìn vợ mệt mỏi tôi cũng không nỡ nói em nặng lời, chỉ nhắc nhở nhẹ giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Vậy mà em quát lên, cáu gắt với tôi và tỏ ra vô cùng khó chịu.
Nhiều lần như thế, cũng hơn 3 tháng sự việc này xảy ra, nên tôi không còn muốn quan tâm em nữa. Những lúc em gọi tôi rồi thì thào rằng "Em mệt" tôi cảm thấy không còn tin tưởng vào điều đó nữa. Nếu là trước đây, có thể tôi đã nhanh chóng bỏ lại lũ bạn nhậu để về bên em. Nhưng hành động mệt mỏi của em kéo dài lâu quá khiến tôi không còn đủ kiên nhẫn cho việc đó thêm nữa.
Chiều đi làm về, thấy mẹ đang hí hoáy bê chậu quần áo lên tầng phơi, mẹ thì đã già cả, tôi nhanh chóng đỡ giúp mẹ lên rồi quay xuống phòng nói chuyện với em. Vào phòng em đang nằm. Nhìn thấy vậy, tôi cáu gắt vô cùng, tôi hét lên:
- Em làm sao thế hả? Để mẹ làm hết việc nhà, mẹ già rồi, em phải biết thương mẹ chứ.
- Anh không thấy em đang rất mệt à.
- Mệt, thế chỉ mình em đi làm sao?
- Vậy thì mẹ cũng chỉ ở nhà thôi, mẹ có làm gì nữa đâu, làm giúp em một tí không được à. Dương gắt lên.
- Anh không ngờ em lại trở nên như vậy.
- Em làm sao? Thế việc gì em cũng phải làm à, em đi làm cả ngày, mẹ ở nhà chơi chứ có làm gì nữa đâu.
Tôi giáng cho em một cái tát rồi bỏ đi. Thật sự chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ đán.h em. Nhưng thái độ của em khiến tôi không thể kiềm chế được. Tôi lấy vợ về để cùng tôi phụng dưỡng cha mẹ tôi. Chứ không phải để cha mẹ tôi phụng dưỡng lại. Bởi vậy, câu nói của em, âm lượng em nói hét vào tai tôi rằng mẹ ở nhà chơi không làm gì thì giúp em cũng có sao đâu. Điều này làm tôi bực mình kinh khủng. Bởi lẽ, mẹ tôi cũng rất thương con dâu, mẹ chưa bao giờ đòi hỏi ở vợ một điều gì quá đáng cả.
Tá hỏa tôi thấy vợ ngất, hóa ra là vợ thật, quần áo xộc xệch, đang nằm dưới đất khiến tôi hoảng hồn. (Ảnh minh họa)
Tôi gọi mấy ông bạn nối khố đi uống rượu đến mềm người. Thấy vợ gọi mấy cuộc nhưng tôi không thèm bắt máy. Chỉ mở ra xem rồi tắt hẳn máy đi. Men rượu bắt đầu ngấm vào người, hơi lâng lâng nên tôi phải bắt taxi về.
Đến cửa nhà, loạng choạng vào nhà, bước vào phòng, tôi đâ.m rầm một cái, cứ tưởng cái gì, hóa ra chân vợ đang ở đó, lảo đảo chuẩn bị ngã, tôi thấy vợ ngước lên nhìn với đôi mắt đẫm lệ, rồi cô ấy lăn đùng ra ngất. Cứ tưởng mình hoa mắt nên tôi nhanh chóng dụi mắt vài lần, tá hỏa tôi thấy vợ ngất, hóa ra là vợ thật, quần áo xộc xệch, đang nằm dưới đất khiến tôi hoảng hồn.
Tôi bế vợ lên, gọi toán loạn cả nhà, cùng đưa vợ vào bệnh viện. Chẳng cần thứ gì làm tỉnh rượu, nhìn thấy vợ như vậy tôi cũng không biết trạng thái say mền của tôi tỉnh hẳn từ khi nào.
Vào đến viện, bác sĩ nói vợ bị bệnh, cô ấy có một khối u ở não. Cô ấy phải được mổ ngay lập tức, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. ngồi ngoài phòng chờ, 6 tiếng đồng hồ giống như cả năm đối với tôi vậy. Tôi vô cùng lo sợ sẽ mất vợ, bác sĩ ra nói cuộc phẫu thuật thành công, nhưng vì sức khỏe vợ tôi rất yếu nên cần thời gian phục hồi lâu hơn những người khác.
Nói chuyện riêng với bác sĩ tôi mới biết lý do vợ hay cáu gắt, hóa ra vì cô ấy đau nên mới hay cáu gắt như vậy. Ngay cả cái giọng thều thào rằng "em mệt" đó cũng là thật vì cô ấy hay bị chóng mặt, mệt mỏi.
Ngồi ngoài nhìn vợ trong phòng phẫu thuật tôi chỉ cầu mong vợ bình an. (Ảnh minh họa)
Nhìn vợ từ ngoài tấm kính, tôi mới nhận thấy rằng cô ấy rất gầy, hóa ra mấy tháng nay, vì giận vợ nên tôi không hề ôm cô ấy, nên đã không nhận ra rằng vợ bệnh và gầy ốm đến vậy. Tất cả những gì cô ấy làm là cố gắng giấu gia đình vì không muốn mọi người lo lắng.
Tôi và cả nhà đều hối hận vì không để ý cô ấy nhiều hơn, một ông chồng không quan tâm vợ đúng cách, không hiểu cho vợ như tôi quả thật là một ông chồng đáng trách. Tôi giờ đây chỉ mong vợ mau bình phục để bù đắp cho lỗi lầm mình đã gây ra với vợ và vì tôi yêu và cần vợ ở bên mình.
Theo Một thế giới
Tôi vơ vội quần áo chạy ra khỏi nhà sau khi tân hôn cùng chồng Tây Mọi thứ đều diễn ra ổn thỏa cho đến khi tôi cảm thấy càng lúc Dennis càng mạnh bạo và làm tôi đau. Đây là lần đầu tiên của tôi nên mọi thứ còn bỡ ngỡ nhưng dường như anh chẳng quan tâm đến điều đó. Tôi năm nay 30 tuổ.i mới lên xe hoa, để đến tuổ.i này cũng là vì tôi...