Nửa đêm tỉnh dậy, tôi đứng tim khi nhìn sang bên cạnh…
Nói ra thì sợ mọi người không tin, chứ thực sự có ở trong hoàn cảnh của tôi thì mới thấu hiểu. Nhiều khi nửa đêm tỉnh giấc, tôi cứ tưởng mình đang ngủ với ma…
Vợ tôi năm nay 29 tuổi, chưa già nhưng cô ấy luôn lo sợ mình lão hóa. Lúc nào cũng treo câu cửa miệng: “Sắp sang đầu 3 rồi”. Trong nhà thì ngày càng nhiều mỹ phẩm và hóa đơn spa. Cứ cuối tuần là cô ấy ríu rít hẹn bạn đi chăm sóc da. Tiền bạc cũng vì thế mà hao hụt nhiều, thời gian dành cho chồng con thì chẳng còn nữa.
Trên facebook của vợ, cô ấy theo dõi hàng chục trang làm đẹp và mua sắm. Cứ có mẹo nhỏ cho đến bí quyết gì về giữ dáng, đẹp da là cô ấy áp dụng. Trên bàn trang điểm là một tá phấn son các loại, kem dưỡng da với cả mặt nạ, son Louboutin cả triệu đồng cũng đã nằm trên bàn của vợ tôi. Đó là chưa kể tới một dãy các loại kem trộn, mỹ phẩm handmade lung tung các loại. Nhiều khi tôi cũng phải thắc mắc không hiểu cô ấy “xài” số mỹ phẩm này ra sao, lúc nào, nhiều như vậy bôi trát bao giờ cho hết?
Được cái là tuy vợ tôi bôi trét lung tung nhưng da mặt cô ấy không bị dị ứng, nhưng cũng chẳng khá hơn trước là bao. Song cứ hễ biết tôi đang nhìn cô ấy là vợ tôi sẽ vặn vẹo hỏi bằng được là trông cô ấy có trẻ hơn, có đẹp hơn, có trắng trẻo hơn không? Tôi trả lời thật thì cô ấy dỗi, trả lời không thật thì cô ấy bảo tôi nói dối. Tôi cũng không biết phải trả lời thế nào mới vừa ý vợ.
Nhìn cái mặt chỉ lộ ra đôi môi dày và hai lát chanh đắp trên mắt, tôi không tài nào “hành sự” được. (Ảnh minh họa)
Mỗi khi tôi có ý kiến là vợ tôi sửng cồ lên. Cô ấy bảo đây là sự khác nhau giữa đàn ông với đàn bà. Đàn ông ra đường thấy gái đẹp thì ham mê lắm, ai cũng lúng liếng mắt nhìn theo. Nhưng vợ mà làm đẹp thì kêu ca cằn nhằn. Rồi vợ tôi còn kể lể, đàn ông chỉ biết sướng thân, có hiểu nỗi khổ của phụ nữ đâu, mang thai sinh con đẻ cái, nhan sắc phai tàn… rất nhiều chuyện nữa khiến tôi chỉ biết á khẩu.
Chuyện bôi trét thì cũng thôi, tôi không có ý kiến gì, vì nghĩ đúng là quan điểm làm đẹp của đàn ông với đàn bà khác nhau. Cô ấy ao ước làm đẹp, tôi chẳng nên ngăn cản kẻo mang tiếng keo kiệt, độc đoán. Thế nhưng, đi ngủ mà vợ cũng không tha cho tôi. Cứ đúng 10 giờ tối là cô ấy lên giường, đắp mặt nạ đi ngủ. Mặt nạ cũng đủ thể loại, hôm thì xanh xanh, hôm lại đen đen, có hôm thì trắng toát khiến nhiều khi nửa đêm tỉnh giấc, tôi gần như đứng tim khi nhìn sang bên cạnh… Con cái cũng nhiều lần khóc thét vì sợ mẹ.
Ngủ thôi thì cũng gạt cho qua nốt, nhưng chuyện đáng buồn cười hơn cả là đến khi “họp hành” cô ấy cũng nhất quyết không chịu bỏ mặt nạ. Nhìn cái mặt chỉ lộ ra đôi môi dày và hai lát chanh đắp trên mắt, tôi không tài nào “hành sự” được. Có lần nịnh nọt bảo vợ bỏ mặt nạ ra, xong việc lại đắp vào thì cô ấy tỏ vẻ khó chịu, nói rằng như vậy sẽ hỏng hết công lao của cô ấy. Trước 10 giờ thì thằng cu con lại cứ quấn lấy mẹ, vì thế mà chuyện ấy, đối với tôi càng ngày càng nhạt nhẽo. Nhiều khi vợ gợi ý, tôi còn phải ra điều kiện bỏ cái thứ đang quệt trên mặt đi thì tôi mới chịu.
Thỉnh thoảng vợ tôi lại đi spa, mỹ viện, tôi vẫn luôn giới hạn cho cô ấy rằng, có thể thoải mái tắm trắng, chăm sóc da, nhưng tuyệt đối không được động chạm dao kéo, phẫu thuật bất kỳ một bộ phận nào trên mặt và người. Vợ tôi đồng ý, vì cô ấy cho rằng, khuôn mặt của cô ấy các đường nét cũng khá hài hòa, chỉ là da dẻ không được tươi trẻ, trắng đẹp như mấy đứa con gái mười chín đôi mươi thôi.
Video đang HOT
Mấy hôm nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, không nói với nhau câu nào. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, cách đây hai tuần, vợ tôi đã giấu giếm, lén lút đi cắt mí mắt. Chuyện này mới đầu tôi không biết vì từ buổi chiều tôi đi làm về là cô ấy cứ cúi mặt, lúc thì bận rộn nấu cơm, khi thì dỗ con đi ngủ… Đến tối, khi tôi tắm xong, chuẩn bị đi ngủ thì đã thấy vợ tắt điện ngủ trước, đến đèn ngủ cũng không để cho tôi.
Nằm được một lúc, tôi không ngủ nổi mới bật ti vi lên xem. Vợ tôi bị ồn nên tỉnh ngủ liền quay sang trách móc tôi. Đến lúc này tôi mới biết cô ấy không đắp mặt nạ, nhưng đôi mắt thì sưng vù rất đáng sợ. Tôi vội vã bật đèn lên và hỏi rõ chuyện, mới đầu cô ấy còn nói dối để lấp liếm, đến khi biết không lừa nổi tôi mới thú nhận rằng cô ấy đi phẫu thuật cắt mí mắt để mắt to hơn.
Hôm đó tôi đã làm ầm lên, vì cô ấy vi phạm vào quy tắc không động chạm dao kéo lên mặt. Vợ tôi mới đầu còn xin xỏ tôi tha thứ, thề thốt chỉ một lần này. Nhưng về sau, cô ấy bất cần: “Cắt mí là việc nhỏ, có phải em nâng ngực hay chỉnh sửa cái gì khác ghê gớm lắm đâu. Em làm đẹp là quyền của em, cũng là vì anh chứ anh nghĩ em làm đẹp vì ai?”.
Tôi có yêu cầu cô ấy phải đẹp để tôi hãnh diện tự hào đâu, chỉ cần cô ấy làm tốt công việc của một người vợ, chăm sóc chồng con chu đáo là được. Tôi cũng nào phải người đào hoa, phong lưu.
Mấy hôm nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, không nói với nhau câu nào. Mắt của vợ tôi đã bớt sưng nhưng vẫn ảnh hưởng tới việc nhìn và thỉnh thoảng lại thấy cô ấy đau đến chảy nước mắt. Tôi trách vợ một nhưng xót cô ấy 10, việc gì phải tự hành hạ bản thân như thế? Chẳng biết là do tôi khắt khe, không hiểu nổi thẩm mỹ của phụ nữ hay là vợ tôi càng ngày càng lạm dụng mỹ phẩm, dao kéo hả mọi người? Có cách nào để cô ấy bớt điên cuồng làm đẹp đi không?
Theo Afamily
Tái mặt vì cuộc gặp bất ngờ và món quà quý giá của người yêu cũ
Trong đời, mình chưa bao giờ tưởng tượng đến cảnh mình gặp lại người yêu cũ lại đáng xấu hổ đến mức này. Mình vội vã quay mặt đi, chỉ mong anh chàng không nhận ra mình, thế nhưng anh đã nói...
Hồi học năm nhất đại học, mình có quen một anh chàng lớp bên. Gặp tình cờ ở thư viện trường, rồi chẳng hiểu duyên kiếp thế nào mà cứ lần nào mình lên thư viện là anh chàng cũng tới. Dần dà, tụi mình làm quen, sau đó ít lâu thì yêu nhau. Yêu được vài tháng, bạn trai mới thổ lộ rằng đã để ý mình từ trước, biết lịch lên thư viện của mình liền bỏ ngủ trưa để mò mẫm đi.
Bọn mình yêu nhau hơn 3 năm trong trường đại học, tình yêu đẹp đến mức mình cứ đinh ninh anh chàng sẽ là người sau này mình kết hôn. Rồi mình và người yêu cũng tốt nghiệp, hai đứa ra trường nhưng vẫn yêu nhau. Anh bảo thuê nhà sống chung cho tiết kiệm, nhưng mình sợ sống chung lại nảy sinh các vấn đề khác, mình không muốn mang bầu lúc này. Vì thế mình từ chối.
Người yêu tìm việc hơn tháng là đã được chọn vào làm ở một công ty thiết kế phần mềm, còn mình thì lận đận mãi mà chưa ưng ý chỗ nào. Khoảng thời gian đó, nhà đã cắt bớt viện trợ, số tiền mình tiêu chủ yếu của bạn trai cho.
Lúc đó giá mà mình cứ an phận như thế thì tốt, đằng này, sau khi được nhận vào một công ty cung cấp thiết bị giáo dục, mình quen một anh là phó phòng kinh doanh. Anh này hơn mình 7 tuổi, giao thiệp rộng, nói chuyện hóm hỉnh và khá ga lăng, lại có nhà riêng rồi. Mặc dù biết mình đã có bạn trai, nhưng anh ta vẫn theo đuổi. Anh ta bảo, con gái được quyền có người theo đuổi và chọn lựa người hợp với mình nhất. Xiêu lòng vì mấy lần đi chơi với anh ta, biết anh ta am hiểu xã hội, mình cũng bị choáng ngợp, thế là khi về quyết chia tay bạn trai.
Hôm đó bạn trai mình bật khóc, anh chàng bảo mình cố gắng chịu đựng thêm vài năm, anh sẽ làm việc và cho mình mọi thứ mình muốn. Nhưng mình nghĩ, biết đến bao giờ anh mới thành đạt. Vì thế, dù vẫn còn lưu luyến tình cảm nhưng mình vẫn nhẫn tâm chia tay.
Mình đã từng yêu anh nhiều đến mức mình cứ đinh ninh anh sẽ là người sau này mình kết hôn. (Ảnh minh họa)
Chia tay xong, người yêu cũ còn gọi điện và đến tìm mình rất nhiều lần. Lần nào mình cũng lạnh lùng đuổi về. 6 tháng sau thì mình cưới anh phó phòng, tức là chồng mình bây giờ. Cưới về được hơn một tháng thôi mà mình đã tràn ngập hối hận rồi.
Bố mẹ chồng dưới quê, nhà còn nghèo hơn cả mình. Căn nhà riêng còn đang trả góp chưa biết đến bao giờ mới xong. Bản thân anh chàng ra ngoài hào hoa phong nhã bao nhiêu, về nhà bệ rạc bấy nhiêu. Khi mình có bầu tới tháng thứ 5 thì bị chồng bắt nghỉ việc ở nhà chăm lo cơm nước, nhà cửa. Thời gian này, chồng mình đón mẹ chồng lên để "chăm sóc bà bầu" nhưng thực tế thì chính mình mới phải chăm sóc bà.
Mẹ chồng ở quê quen rồi, lên thành phố cái gì cũng lạ lẫm, đồ điện thì không biết sử dụng nên chẳng giúp được mình cái gì. Đã thế, mẹ chồng còn mắc bệnh đi tiểu đêm. Đêm hôm, bà không bật được đèn nên gọi mình dậy bật giúp. Nhiều khi mình mệt muốn bở hơi tai mà chẳng dám kêu ca gì vì sợ chồng bực.
Mình mang bầu tới tháng thứ 7 thì chồng mình bị giáng chức vì sai sót trong một vụ làm ăn với một trường cấp 2, khi biết tin đó, mình cảm thấy rất suy sụp. Kinh tế trong nhà đều phụ thuộc vào anh nên việc này khiến gia đình mình phải thắt chặt chi tiêu hết mức.
Sinh con xong, trông mình không khác gì một cái "xơ mướp rách". Người thì toàn mùi sữa với nước tiểu của con, tóc xơ xác, có hôm còn mặc cả đồ ngủ chạy ù đi siêu thị vì sợ ở nhà con khóc, mẹ chồng lay hoay không trông được. Thế rồi mình dính "phốt". Các cụ nói đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma thật.
Hôm đó, mình trong bộ quần áo hoa mẹ sề, tóc xơ rối không kịp chải, một tay ôm hộp sữa, một tay ôm bịch bỉm, đang cố cầm thêm hai cái bàn chải đánh răng nhưng mãi không lấy được. Đúng lúc này thì có một bàn tay trắng trẻo, đeo chiếc đồng hồ hàng hiệu chìa ra giúp mình. Mình quay lại, đang định cảm ơn thì đã tròn mắt, cứng miệng vì kinh ngạc.
Khi mẹ mình mang cái vòng chân lên, vừa nhìn thấy mình đã biết là đồ đắt tiền. (Ảnh minh họa)
Trong đời, mình chưa bao giờ tưởng tượng đến cảnh mình gặp lại người yêu cũ lại đáng xấu hổ đến mức này. Mình vội vã quay mặt đi, chỉ mong anh chàng không nhận ra mình, thế nhưng anh đã nói: "Cầm lấy đi em. Dạo này em sống thế nào? Nghe nói em sinh con rồi hả?".
Mình vừa xấu hổ, vừa tủi thân muốn khóc vì không ngờ anh chàng vẫn hỏi han tin tức về mình. Mình quay lại cười gượng, đưa tay cầm bàn chải, nói lý nhí rằng: "Vâng, còn anh thì sao?". Anh chàng cười bảo, anh vẫn độc thân. Nhìn người yêu cũ mặc bộ quần áo thể thao hàng hiệu, người trông có cảm giác cao lớn khỏe mạnh hơn, bất giác nhìn lại bản thân, cảm thấy chênh lệch quá lớn.
Mình vội đánh bài chuồn chào để về trước. Song bạn trai cũ đã kéo lại: "Mình ngồi đâu nói chuyện một lúc được không em?". Mình lắc đầu: "Để khi khác nhé anh!". Thế nhưng anh chàng cứ lì lợm kéo mình lại: "Nhà em ở gần đây à?". Mình gật đầu rồi vội vã xếp hàng thanh toán và chạy như bay trốn tránh.
Hỏi thật là đã ai rơi vào trường hợp của mình chưa? Gặp lại người yêu cũ mà trông hắn thì phong độ ngời ngời, đẹp trai hơn trước, vẫn còn độc thân, trong khi bản thân thì đúng chất một mẹ bỉm sữa. Từ hôm đó, mình không dám đi siêu thị đó, mà cố đi xa hơn tới siêu thị khác.
Qua cuộc gặp ngượng tái mặt đó mấy hôm thì mẹ mình ở quê điện lên, nói rằng có người gửi tặng con mình một cái vòng chân bằng vàng. Mình ngồi ngẫm nghĩ cả buổi cũng không nghĩ ra ai tặng. Khi mẹ mình mang cái vòng chân lên, vừa nhìn thấy mình đã biết là đồ đắt tiền. Mẹ mình đưa cho mình xem hộp giấy bọc bưu phẩm, bên trên chỉ có dòng địa chỉ nhà mình, nhưng vài chữ đó thôi mình đã nhận ra ngay bút tích của người yêu cũ.
Mình bảo mẹ mang chiếc vòng về quê, chờ mình nghĩ cách giải quyết, chứ không dám đeo cho con. Một phần vì mình sợ chồng biết, một phần vì mình cảm thấy rất ngại với người yêu cũ, cũng không biết anh làm vậy là có ý gì. Mình băn khoăn quá, muốn trả lại anh chàng nhưng không biết thông tin, mình có nên đi hỏi địa chỉ để trả anh chàng không? Mình chỉ sợ như thế sẽ tiếp tục liên lạc và chuyện sớm muộn cũng tới tai chồng mình. Mọi người cho mình lời khuyên với!
Theo Afamily
Trả giá vì đồng ý để chồng kiếm con trai ngoài giá thú! Biết cái thế của mình nên tôi đành gật đầu với hi vọng sẽ được yên ổn sống ở đây để nuôi con. Thế rồi cầu được ước thấy, chồng tôi đã có một đứa con trai với người phụ nữ đó. Ảnh minh họa: Internet Ngay hôm sinh con gái đầu lòng, vì một tai biến sản khoa mà các bác sĩ...