Nửa đêm tỉnh dậy, tôi bị đứng tim khi nhìn sang bên cạnh…
Mấy hôm nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, không nói với nhau câu nào. Mắt của vợ tôi đã bớt sưng nhưng vẫn ảnh hưởng tới việc nhìn và thỉnh thoảng lại thấy
Vợ tôi năm nay 29 tuổi, chưa già nhưng cô ấy luôn lo sợ mình lão hóa. Lúc nào cũng treo câu cửa miệng: “Sắp sang đầu 3 rồi”. Trong nhà thì ngày càng nhiều mỹ phẩm và hóa đơn spa. Cứ cuối tuần là cô ấy ríu rít hẹn bạn đi chăm sóc da. Tiền bạc cũng vì thế mà hao hụt nhiều, thời gian dành cho chồng con thì chẳng còn nữa.
Trên facebook của vợ, cô ấy theo dõi hàng chục trang làm đẹp và mua sắm. Cứ có mẹo nhỏ cho đến bí quyết gì về giữ dáng, đẹp da là cô ấy áp dụng. Trên bàn trang điểm là một tá phấn son các loại, kem dưỡng da với cả mặt nạ, son Louboutin cả triệu đồng cũng đã nằm trên bàn của vợ tôi. Đó là chưa kể tới một dãy các loại kem trộn, mỹ phẩm handmade lung tung các loại. Nhiều khi tôi cũng phải thắc mắc không hiểu cô ấy “xài” số mỹ phẩm này ra sao, lúc nào, nhiều như vậy bôi trát bao giờ cho hết?
Nhìn cái mặt chỉ lộ ra đôi môi dày và hai lát chanh đắp trên mắt, tôi không tài nào “hành sự” được. (Ảnh minh họa)
Được cái là tuy vợ tôi bôi trét lung tung nhưng da mặt cô ấy không bị dị ứng, nhưng cũng chẳng khá hơn trước là bao. Song cứ hễ biết tôi đang nhìn cô ấy là vợ tôi sẽ vặn vẹo hỏi bằng được là trông cô ấy có trẻ hơn, có đẹp hơn, có trắng trẻo hơn không? Tôi trả lời thật thì cô ấy dỗi, trả lời không thật thì cô ấy bảo tôi nói dối. Tôi cũng không biết phải trả lời thế nào mới vừa ý vợ.
Mỗi khi tôi có ý kiến là vợ tôi sửng cồ lên. Cô ấy bảo đây là sự khác nhau giữa đàn ông với đàn bà. Đàn ông ra đường thấy gái đẹp thì ham mê lắm, ai cũng lúng liếng mắt nhìn theo. Nhưng vợ mà làm đẹp thì kêu ca cằn nhằn. Rồi vợ tôi còn kể lể, đàn ông chỉ biết sướng thân, có hiểu nỗi khổ của phụ nữ đâu, mang thai sinh con đẻ cái, nhan sắc phai tàn… rất nhiều chuyện nữa khiến tôi chỉ biết á khẩu.
Chuyện bôi trét thì cũng thôi, tôi không có ý kiến gì, vì nghĩ đúng là quan điểm làm đẹp của đàn ông với đàn bà khác nhau. Cô ấy ao ước làm đẹp, tôi chẳng nên ngăn cản kẻo mang tiếng keo kiệt, độc đoán. Thế nhưng, đi ngủ mà vợ cũng không tha cho tôi. Cứ đúng 10 giờ tối là cô ấy lên giường, đắp mặt nạ đi ngủ. Mặt nạ cũng đủ thể loại, hôm thì xanh xanh, hôm lại đen đen, có hôm thì trắng toát khiến nhiều khi nửa đêm tỉnh giấc, tôi cứ tưởng mình đang ngủ với ma. Con cái cũng nhiều lần khóc thét vì sợ mẹ.
Video đang HOT
Ngủ thôi thì cũng gạt cho qua nốt, nhưng chuyện đáng buồn cười hơn cả là đến khi “họp hành” cô ấy cũng nhất quyết không chịu bỏ mặt nạ. Nhìn cái mặt chỉ lộ ra đôi môi dày và hai lát chanh đắp trên mắt, tôi không tài nào “hành sự” được. Có lần nịnh nọt bảo vợ bỏ mặt nạ ra, xong việc lại đắp vào thì cô ấy tỏ vẻ khó chịu, nói rằng như vậy sẽ hỏng hết công lao của cô ấy. Trước 10 giờ thì thằng cu con lại cứ quấn lấy mẹ, vì thế mà chuyện ấy, đối với tôi càng ngày càng nhạt nhẽo. Nhiều khi vợ gợi ý, tôi còn phải ra điều kiện bỏ cái thứ đang quệt trên mặt đi thì tôi mới chịu.
Thỉnh thoảng vợ tôi lại đi spa, mỹ viện, tôi vẫn luôn giới hạn cho cô ấy rằng, có thể thoải mái tắm trắng, chăm sóc da, nhưng tuyệt đối không được động chạm dao kéo, phẫu thuật bất kỳ một bộ phận nào trên mặt và người. Vợ tôi đồng ý, vì cô ấy cho rằng, khuôn mặt của cô ấy các đường nét cũng khá hài hòa, chỉ là da dẻ không được tươi trẻ, trắng đẹp như mấy đứa con gái mười chín đôi mươi thôi.
Thế nhưng, cách đây hai tuần, vợ tôi đã giấu giếm, lén lút đi cắt mí mắt. Chuyện này mới đầu tôi không biết vì từ buổi chiều tôi đi làm về là cô ấy cứ cúi mặt, lúc thì bận rộn nấu cơm, khi thì dỗ con đi ngủ… Đến tối, khi tôi tắm xong, chuẩn bị đi ngủ thì đã thấy vợ tắt điện ngủ trước, đến đèn ngủ cũng không để cho tôi.
Mấy hôm nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, không nói với nhau câu nào. (Ảnh minh họa)
Nằm được một lúc, tôi không ngủ nổi mới bật ti vi lên xem. Vợ tôi bị ồn nên tỉnh ngủ liền quay sang trách móc tôi. Đến lúc này tôi mới biết cô ấy không đắp mặt nạ, nhưng đôi mắt thì sưng vù rất đáng sợ. Tôi vội vã bật đèn lên và hỏi rõ chuyện, mới đầu cô ấy còn nói dối để lấp liếm, đến khi biết không lừa nổi tôi mới thú nhận rằng cô ấy đi phẫu thuật cắt mí mắt để mắt to hơn.
Hôm đó tôi đã làm ầm lên, vì cô ấy vi phạm vào quy tắc không động chạm dao kéo lên mặt. Vợ tôi mới đầu còn xin xỏ tôi tha thứ, thề thốt chỉ một lần này. Nhưng về sau, cô ấy bất cần: “Cắt mí là việc nhỏ, có phải em nâng ngực hay chỉnh sửa cái gì khác ghê gớm lắm đâu. Em làm đẹp là quyền của em, cũng là vì anh chứ anh nghĩ em làm đẹp vì ai?”.
Tôi có yêu cầu cô ấy phải đẹp để tôi hãnh diện tự hào đâu, chỉ cần cô ấy làm tốt công việc của một người vợ, chăm sóc chồng con chu đáo là được. Tôi cũng nào phải người đào hoa, phong lưu.
Mấy hôm nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, không nói với nhau câu nào. Mắt của vợ tôi đã bớt sưng nhưng vẫn ảnh hưởng tới việc nhìn và thỉnh thoảng lại thấy cô ấy đau đến chảy nước mắt. Tôi trách vợ một nhưng xót cô ấy 10, việc gì phải tự hành hạ bản thân như thế? Chẳng biết là do tôi khắt khe, không hiểu nổi thẩm mỹ của phụ nữ hay là vợ tôi càng ngày càng lạm dụng mỹ phẩm, dao kéo hả mọi người? Có cách nào để cô ấy bớt điên cuồng làm đẹp đi không?
Theo Trí Thức Trẻ
Ám ảnh tiếng rên rỉ hàng đêm của cô bạn thân
Vừa thiu thiu ngủ, em lại bị giật mình bởi tiếng rên rỉ của cô bạn thân và người yêu bên cạnh.
Cũng vì sợ Thanh tách ra ở riêng mà em cứ phải ngậm bồ hòn làm ngọt suốt mấy tháng nay (Ảnh minh họa)
Hiện tại em đang bị stress rất nặng vì không biết phải đối mặt với chuyện này như thế nào! Em rất mong khi đọc được những dòng tâm sự này, các anh chị hãy cho em những lời khuyên hữu ích nhất để em có thể giải quyết mọi chuyện một cách êm thấm.
Em đang là sinh viên năm thứ hai của một trường đại học ở Hà Nội. Trong suốt hai năm qua, em và Thanh (cô bạn thân từ thuở cấp ba của mình) ở chung một phòng trọ. Đều là con nhà nghèo, lại sống cảnh xa gia đình nên hai đứa yêu thương, lo lắng cho nhau như chị em ruột thịt trong gia đình. Hễ em bị sốt thì Thanh lại ân cần chăm sóc, nấu cháo, thuốc thang rất cẩn thận. Hay khi thiếu thốn tiền nong thì hai đứa lại san sẻ với nhau, chẳng bao giờ so đo đứa này thiệt, đứa kia hơn.
Cuộc sống hai đứa vẫn sẽ vui vẻ như thế nếu như trước đây nửa năm, Thanh không gặp Hùng, là người yêu của bạn bây giờ. Kể từ ngày yêu nhau, tình cảm hai đứa dường như không được như trước đây nữa. Dù tình cảm dành cho nhau vẫn không thay đổi nhưng kể từ đó, Thanh ít khi ăn cơm nhà, cũng ít thời gian tâm sự, chia sẻ với em hơn. Thi Thoảng, Thanh lại đưa Hùng về nhà chơi, rồi cùng nấu cơm và ba đứa ăn uống rất vui vẻ.
Nếu như chuyện chỉ dừng lại ở đó thì chắc em cũng chẳng có gì để phải lăn tăn, suy nghĩ. Kể từ ngày có người yêu, Thanh thay đổi một cách chóng mặt. Từ cô bé nhà quê với mái tóc dài xơ xác, Thanh cắt hẳn tóc ngắn, rồi ép vàng, làm xoăn như những cô gái sành điệu thành phố. Rồi bạn ấy cũng bắt đầu đầu tư tiền bạc mua quần áo, váy vóc để sao cho xứng với anh chàng gốc gác thành phố ở một tỉnh lân cận Hà Nội.
Không chỉ "lột xác" về ngoại hình mà kể từ đó, tính cách của Thanh cũng thay đổi hẳn. Trước đây, Thanh rất nền nã, nết na, luôn quan niệm phụ nữ là phải công, dung, ngôn, hạnh, phải là "gái ngoan" trước khi về nhà chồng. Nhưng chỉ sau ba tháng có bạn trai thì dường như các quan niệm đó đều bị Thanh cho là "cổ hủ", là "không hợp thời".
Rồi dần dần, phòng trọ của hai đứa bị Thanh "chiếm dụng" dần. Không cần hỏi ý kiến của em, Thanh thản nhiên đưa Hùng về phòng sống chung như vợ chồng. Lần đầu tiên để Hùng ngủ qua đêm trong căn phòng 16 mét vuông của hai đứa, Thanh vẫn ngần ngại lấy lý do: "Hôm nay bố mẹ anh bạn cùng phòng của anh Hùng lên chơi nên anh Hùng sang đây ngủ nhờ một hôm nhé!". Nhưng kể từ sau hôm đầu tiên "ngủ nhờ" thì anh ta đã bắt đầu "giãn cơ mặt" và coi phòng của hai đứa em như "chỗ thân quen" của mình vậy.
Những lần đầu Hùng ở lại phòng, Thanh còn biết ý trải chiếu để anh ta ngủ ở dưới nền nhà. Nhưng rồi, thời tiết Hà Nội lạnh dần, Thanh "sợ anh Hùng cảm nên để anh ấy lên giường ngủ với bọn mình cho ấm". Dù lúc đó em rất khó chịu nhưng vẫn cố ngậm bồ hòn làm ngọt, để cho anh ta lên ngủ chung với hai đứa.
Có những đêm em đang chìm vào giấc ngủ thì lại bị giật mình bởi bàn tay ai đó vô tình chạm vào người mình. Lúc ấy, em chợt tỉnh giấc thì phát hiện ra bàn tay Hùng đang lần mò khắp cơ thể Thanh nên thi thoảng vô tình lại chạm vào người em. Và trong lúc nửa tỉnh nửa mê, em lại nghe được những tiếng thở gấp gáp, rên rỉ của hai người bên cạnh. Những âm thanh nhạy cảm đó khiến em sởn cả da gà, chỉ muốn vật vùng khỏi giường và đuổi anh ta ra khỏi phòng... Nhưng vì xấu hổ, vì không đủ can đảm nên em lại phải nhắm mắt giả vờ ngủ, coi như chẳng có chuyện gì xảy ra với cuộc đời mình.
Khoảng thời gian này thì hầu như Hùng đã trở thành thành viên chính thức của phòng trọ hai đứa. Anh ta đang là sinh viên năm cuối, cũng thuê phòng ở với bạn nhưng ngày nào cũng đến đây ăn cơm, tắm rửa và ngủ lại qua đêm. Dù em không thích anh ta nhưng vì sợ mất lòng bạn nên lúc nào em cũng phải chuyện trò, cười nói vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra...
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Có phải em nhu nhược quá không? Cũng vì hoàn cảnh nhà nghèo, không đủ điều kiện thuê một phòng riêng nên em phải cam chịu ở chung với "vợ chồng" bạn. Đôi khi em cũng muốn góp ý với Thanh về sự có mặt "quá dày" của anh ta trong phòng mình nhưng một phần sợ Thanh tự ái, một phần cũng lo sợ Thanh sẽ tách ra ở riêng nên em chẳng dám đề cập với bạn ấy về chuyện này.
Em thực sự đang rất bối rối và không biết phải làm sao sẽ giải quyết chuyện này một cách nhẹ nhàng, không làm phật ý tới Thanh, cũng như người yêu của bạn ấy! Em rất mong mọi người hãy cho em những lời khuyên bổ ích để giúp em thoát khỏi tình trạng này!
Em xin chân thành cảm ơn!
Theo blogtamsu
Tôi yêu vợ nhưng vẫn nuối tiếc người tình quyến rũ Tôi cảm thấy mình may mắn vì có được người như em. Ngay cả khi nằm bên cạnh vợ tôi, trong giấc mơ tôi vẫn thấy em với nụ cười rạng rỡ. Tôi cưới vợ đã được 3 năm và có một cô con gái dễ thương. Tôi là dân kinh doanh nên chẳng cần vợ phải đi làm tôi cũng lo được...