Nửa đêm thấy vợ lọ mọ sang phòng bố chồng và ….
Tùng đang nghi vợ nửa đêm dậy trốn ra một góc nào đó để điện thoại cho nhân tình, thế nên anh rắp tâm rình cho bằng được. Một tối nọ, Tùng đặt báo thức rồi tỉnh dậy đi theo vợ. Anh không ngờ Mai chạy qua phòng bố chồng.
Tùng và Mai kết hôn đã 7 năm nay, thực ra, nếu như Mai không có bầu, chưa chắc Tùng đã quyết định lấy cô. Bởi nhà Mai không môn đăng hộ đối. Trước kia, nhà Mai khá giàu nhưng từ khi cha cô làm ăn thất bại, gia sản tiêu tán hết và lâm vào tình cảnh nợ nần thì gia đình cô còn phải chạy ăn từng bữa. Từ khi biết chuyện nhà Mai, Tùng cũng có phần lơ là. Nhưng cả hai cứ dùng dằng mãi cho đến khi Mai có bầu.
Tùng là con trai độc nhất trong gia đình, anh được thừa hưởng công ty do bố anh gây dựng nên. Mẹ Tùng cũng là con nhà danh giá, bố anh thì lại đặc biệt khó tính. Thế nên khi Mai về làm dâu, cô rất sợ hãi. Căn nhà rộng lớn nhưng chỉ có vài bóng người, khi ngồi ăn cơm, chẳng ai nói với ai câu nào.
Nhưng người cô sợ nhất không phải là mẹ chồng mà mà bố chồng. Bởi mẹ chồng cô đã đi lấy người đàn ông khác, chỉ hôm đám cưới Tùng mới về lại. Bố chồng Mai tỏ thái độ khinh miệt đối với cô. Ông nói rằng, đáng ra con trai ông phải lấy con gái chủ tịch một tập đoàn nọ chứ không phải lấy một cô gái khố rách áo ôm như Mai, rằng cô chính là “vật cản” của con trai ông. Khi Mai sinh con, ông cũng không thèm nhìn một cái gọi là, bởi ông cho rằng, cháu ông có một người mẹ thấp kém vậy thì sau này chẳng biết có làm nên cơm cháo gì không.
Mai nhẫn nhịn mọi chuyện vì cô thương con. Thời gian đầu khi Mai sinh, Tùng cũng đôi lần thăm hỏi rồi bế con, nhưng sau khi bị bố anh tác động, Tùng cũng nghe theo lời bố mà lơ là vợ con. Anh bắt đầu trở nên khó chịu với vợ, nói những lời khinh miệt với Mai. Anh thậm chí còn nghe lời bố, bỏ mặc vợ con và không đưa tiền cho Mai sinh hoạt.
Nhưng cuộc sống gia đình nhà chồng Mai bị đảo lộn khi bố chồng cô bị tai biến mạch máu não. Đêm đó, khi ông dậy đi vệ sinh thì ngã xuống sàn. Dù được đưa đi cấp cứu kịp thời nhưng bố chồng Mai vẫn bị liệt và nằm một chỗ. Từ hôm đó, nhà chồng Mai phải thuê thêm một cô ô sin chuyên chăm sóc bố chồng cô. Việc ở công ty thì Tùng đảm nhiệm hết. Thế nên anh không còn thời gian để ý gì đến vợ con. Lần nào về nhà Tùng cũng trong trạng thái gắt gỏng. Anh cho rằng Mai vô tích sự vì cô chỉ có ở nhà nuôi con, không biết làm gì hết, việc gì cũng bắt chồng cáng đáng. Đi ra ngoài tiếp xúc với nhiều phụ nữ , Tùng càng chán vợ.
Mấy bữa nay Tùng khó ngủ, nhưng lúc thức dậy Tùng đều không thấy vợ đâu cả. Tìm mãi khắp tầng 1 cũng không thấy. Tùng đang nghi vợ nửa đêm dậy trốn ra một góc nào đó để điện thoại cho nhân tình, thế nên anh rắp tâm rình cho bằng được. Một tối nọ, Tùng đặt báo thức rồi tỉnh dậy đi theo vợ. Anh không ngờ Mai chạy qua phòng bố chồng, lấy cái chăn bị rơi dưới đất lên đắp lại cho ông rồi rót nước cho ông uống. Nhìn những gì vợ làm, Tùng sững người lại, không ngờ Mai lại chu đáo như thế.
Video đang HOT
Thế rồi Tùng liên tục để ý, thấy đêm nào Mai cũng dậy vào giờ đó, đi qua phòng bố chồng đắp chăn lại cho ông rồi đưa ông những thứ ông cần Vì tuổi già, lại nằm một chỗ, nên bố chồng của Mai thường xuyên khó ngủ. Có cô ô sin chuyên chăm sóc cho ông thì cô ta lại ngủ say như chết. Lần đó, Mai đi ngang qua, thấy bố chồng ú ớ, tấm chăn trên người ông bị rơi xuống đất, cô bèn đi vào nhặt lên đắp cho ông. Từ đó trở đi, đêm nào Mai cũng dậy xem xét tình hình của bố chồng rồi mới yên tâm đi ngủ.
Nhìn những gì vợ làm cho bố mình hằng đêm, nước mắt Tùng cứ vô thức rơi. Anh không ngờ người vợ mình từng khinh miệt, ghét bỏ lại đối xử tốt với bố mình như vậy. Tùng thấy xấu hổ vô cùng. Anh bước vào phòng bố, ôm vợ từ phía sau rồi thầm thì vào tai Mai: “Anh xin lỗi vợ yêu”.
Theo Một Thế Giới
Nửa đêm lò dò sang phòng vợ ngủ, ai dè kinh hãi thấy chân vợ...đầy lông
Thuận giật mình khi thấy một chân của vợ để ra ngoài chăn, chân lại...đầy lông đen xì. Thuận cố dụi mắt lại một lần nữa nhìn cho kỹ, anh hốt hoảng khi biết...
Sau lần vợ chồng Thuận cãi nhau vì chuyện nhà cửa là Ly cấm chồng ngủ chung nữa. Cô chia giường và đẩy anh sang ngủ với con, họ sẽ chiến tranh lạnh đến khi nào Thuận chịu nhận lỗi mới thôi. Tính Thuận cũng lì lợm nên cả tháng trời nay, anh dọn đồ sang ngủ với con chứ nhất định không chịu xin lỗi. Hễ cứ về nhà, ngồi ăn cơm thôi chứ vợ chồng chả nói với nhau nửa lời.
Thuận càng lì lợm bao nhiêu thì Ly càng tỏ vẻ thờ ơ với chồng. Gần 2 tháng đến nơi rồi mà vợ chồng vẫn căng thẳng thế này không ổn. Thuận nghĩ cũng đến lúc mình xuống nước xin lỗi vợ để vợ chồng vui vẻ bên nhau như xưa.
Đêm hôm ấy, đợi vợ ngủ thật say tầm 1h sáng Thuận bí mật lẻn sang phòng vợ. Một phần anh muốn vợ thấy sự thành tâm hối lỗi của mình, một phần anh không muốn vợ bỏ đói nữa. Gần 2 tháng là thử thách quá lớn với Thuận rồi.
Cũng may vợ không khóa trái cửa phòng, Thuận hí hửng nhòm qua khe cửa xem vợ đang ngủ thế nào. Vợ anh có thói quen sợ ma nên tối nao đi ngủ cũng để đèn ngủ nên Thuận nhìn từ ngoài vào rất rõ.
Nhìn vào bên trong thấy vợ đắp chăn kín mít lại trở mình liên tục, Thuận nghĩ vợ mình vẫn tỉnh giấc hay khó ngủ quá. Bỗng nhiên Thuận giật mình khi thấy một chân của vợ để ra ngoài chăn, chân lại...đầy lông đen xì. Thuận cố dụi mắt lại một lần nữa nhìn cho kỹ, anh hốt hoảng thấy đôi chân đấy sao chẳng giống chân vợ tý gì cả. Vợ anh là người chú trọng hình thức, nhất định vợ không để cái lông nào mọc chứ đừng nói là chân đầy lông đen xì như thế kia.
Thấy nghi nghi điều gì đó, Thuận khẽ đẩy cửa đi vào sờ lên đôi chân đầy lông lá kia. Lật tấm chăn ra Thuận hoảng hốt ngã ra sàn nhà khi thấy trên giường đâu chỉ có mỗi vợ. Người đàn ông lạ nào đang nằm trên giường ôm vợ anh ngủ như đúng rồi.
Thấy chồng hét lên, Ly cùng người đàn ông kia bật dậy vội mặc quần áo. Tên kia định chạy thì Thuận đã nhanh trí giữ anh ta lại và đánh cho một trận thừa sống thiếu chết. Ly vội vàng quỳ gối xin chồng tha cho anh ta, cứ để Thuận đánh tiếp cô e rằng anh ta lại nhập viện cấp cứu ngay.
Đánh chán tay Thuận buông người đàn ông đó ra và nhìn vợ với con mắt đầy giận giữ. Ly tiến đến bên chồng xin anh đừng làm ầm chuyện này lên nữa, Thuận không kìm chế được mình tát cho vợ một cái thật đau.
Đuổi người đàn ông kia đi và không quên đe dọa hắn ta thế này thế kia. Thuận quay về bắt đầu cuộc tra khảo và đay nghiến vợ mình không thương tiếc.
- Cô lấy cớ cãi nhau, rồi cách ly tôi để đến đêm mở cửa cho trai vào nhà ngủ thế này à? Đồ đàn bà lăng loàn, mất nết.
- Anh...anh tha cho em. Em trót dại phải lòng anh ấy ạ. Em hứa sau lần này có đánh chết em cũng không dám ngoại tình nữa ạ. Xin anh hãy nghĩ đến con cái, tình nghĩa vợ chồng mấy năm nay mà cho em một cơ hội sửa sai ạ. Đừng đuổi em đi, em sống sao nổi khi không có anh bên cạnh.
- Không có tôi cô thiếu gì thằng bên cạnh. Tôi không phải loại ngu để cô dắt mũi mãi như thế nhé. Sáng ngày mai cô tự dọn đồ ra khỏi nhà tôi, cô không xứng đáng làm vợ tôi.
- Xin anh...xin anh đừng làm thế. Hãy tha thứ cho em một lần được không?
Đang quát tháo vợ ầm ầm, bỗng dưng con gái 7 tuổi của vợ chồng Thuận bước ra khóc thét lên. Thuận vội vàng dỗ con và đưa nó vào trong phòng, mặc kệ Ly ngồi khóc lóc ở đó. Ôm con vào lòng mà nó nói một câu khiến Thuận cứ suy nghĩ mãi "Bố ơi! Bố đừng đuổi mẹ đi nhé. Các bạn ở lớp con ai cũng có bố mẹ cả. Con không muốn mất mẹ đâu".
Dỗ con ngủ xong Thuận ra ngoài nhìn vợ mà lòng vẫn chưa thôi giận dữ. Anh cố hạ giọng nói vợ những câu khiến Ly vội ôm chầm lấy chồng cảm tạ.
- Vì con, tôi sẽ tha thứ cho cô lần này. Nếu có lần sau, thì đừng nghĩ chuyện mở mồm cầu xin tôi. Từ giờ cô sống không biết điều cứ liệu thần hồn đấy. Đừng để thằng này điên lên, cô sống không bằng chết đâu.
- Vâng...em cảm ơn chồng. Sẽ không có lần thứ 2 đâu anh ạ.
Sáng hôm sau, Thuận không thèm nhìn vợ mà đi làm luôn. Ly tỏ ra hối lỗi và cố gắng chăm lo, yêu thương chồng con thật tốt để sửa sai nhưng một lần mất niềm tin Thuận không còn tin vợ nữa. Anh thận trọng mua camera về bí mật lắp trong nhà.
Cứ đi làm về nhà Thuận im lặng, không nói nửa lời với vợ. Thi thoảng xem phim anh lại nói bóng gió về chuyện vợ dẫn trai về nhà ngủ. Thuận làm như thế để trừng phạt vợ, anh muốn vợ phải hiểu nỗi đau khi bị người yêu thương cắm sừng. Vợ phải hiểu cái giá của việc ngoại tình là như thế nào.
Theo Một Thế Giới
Khi món tài sản cuối cùng "đội nón ra đi", nhìn vợ đưa vật đó cho mình tôi đã bật khóc Hôm nay là ngày tôi chứng kiến món tài sản cuối cùng của mình "đội nón ra đi". Thằng đàn ông 40 tuổi như tôi phải ôm mặt khóc rưng rức. Tính tôi vốn hào sảng, phóng khoáng, cũng may là trời thương, vợ chồng làm ăn phát đạt nên cũng có của ăn của để. Vợ tôi thì ngược lại, nhà có...