Nửa đêm, mẹ chồng lật chăn, đuổi tôi ra khỏi phòng ngủ
Để được về chung một mái nhà với anh, tôi không nhớ đã phải trải qua bao nhiêu vòng “ phỏng vấn”, thăm dò ý kiến và họp gia đình.
Vì yêu anh nên tôi quyết tâm vượt qua mọi khó khăn để về làm dâu trong một gia đình luôn coi con trai như vật báu.
Chồng tôi là con một, ngày nhỏ cũng suýt mất mạng vì rắn cắn, hay ốm đau nên bố mẹ chồng tôi càng thêm phần cưng nựng, yêu chiều. Đến khi lấy vợ anh vẫn được bố mẹ nâng như trứng mỏng. Dù gia đình có điều kiện, bố mẹ chồng tôi vẫn muốn sống chung để còn chăm chút cho cuộc sống đứa con trai độc nhất của ông bà.
Bố mẹ chồng tôi không bao giờ để chồng tôi phải đụng tay vào bất cứ việc gì. Việc lớn bé trong nhà đều do bố mẹ chồng tôi hoặc tôi đảm nhiệm. Anh chỉ có việc đi làm về là ăn cơm, tắm rửa, xem tivi hoặc chơi game giải trí.
Một vài lần tôi nhờ chồng giúp việc nhà, mẹ chồng tôi phát hiện ra đã tỏ thái độ vô cùng khó chịu. Lần đầu thấy chồng tôi đứng tráng bát đĩa giúp vợ, mẹ tôi chạy lại giật cái bát ra khỏi tay chồng tôi rồi nói:
- Con ra ngoài đi, để mẹ rửa cho. Việc của con không phải ở chỗ này.
Lần khác tôi nấu cơm, nhờ chồng thái giúp ít rau củ, chẳng may anh lại cắt vào tay. Chồng tôi chỉ bị sứt chút da và chảy một chút máu mà bố chồng tôi cuống quýt đi tìm đồ băng rửa vết thương, mẹ chồng tôi bù lu bù loa, xuýt xoa như thể anh bị thương nặng lắm. Sau đó bà quay sang nói với tôi:
- Lần sau con ngại nấu cơm thì đi mua đồ ăn sẵn. Từ nay đừng có nhờ chồng làm việc nọ việc kia.
Nhiều chuyện tương tự xảy ra, tôi không dám nhờ chồng làm bất cứ việc gì trong nhà nữa. Nhưng điều làm tôi khó chịu nhất là cách mẹ chồng tôi phản ứng khi “cục vàng” của bà bị ốm.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tối hôm ấy, chồng tôi kêu đau đầu, tôi xuống nhà lấy nước cho anh uống viên thuốc giảm đau. Gặp mẹ chồng ở bếp, thấy tôi nói anh bị đau đầu, mẹ chồng tôi ù ù chạy lên phòng, lật chăn ra để sờ trán, sờ người con trai rồi kêu lên hoảng hốt:
- Ối ông ơi, thằng Tùng nó sốt quá, người nóng như hòn than, ông lên xem con thế nào đi.
Tôi trấn tĩnh bà:
- Không sao đâu mẹ. Anh ấy chỉ hơi nóng đầu chút thôi ạ. Con vừa cặp nhiệt độ cho anh ấy rồi. Anh ấy chỉ cần uống viên thuốc là đỡ ngay thôi mẹ.
Tôi vừa dứt lời thì mẹ chồng tôi “bắn liên thanh”:
- Thế này mà bảo không sao à? Con chủ quan quá đấy. Nó có làm sao con còn lấy chồng khác được chứ bố mẹ thì không đẻ được đứa con trai khác nữa đâu. Mẹ nói luôn, tối nay con sang phòng khác ngủ, để mẹ ở lại với thằng Tùng, đêm hôm nhỡ nó có làm sao mẹ còn biết đường mà đưa đi viện. Con mẹ, mẹ chăm. Con ra ngoài ngay cho mẹ.
Thấy mẹ chồng đang nóng giận, tôi chẳng tranh luận làm gì. Và tôi biết với thái độ kiên quyết của bà, tôi cũng không thể nào chống lại. Tôi lặng lẽ ôm chăn gối sang phòng khác, nằm trằn trọc cả đêm. Đêm ấy, nước mắt tôi cứ trào ra, không ngăn lại được.
Càng ngày, tôi càng thấy mệt mỏi với kiểu yêu chiều con thái quá của bố mẹ chồng. Chồng tôi cũng không muốn bố mẹ quan tâm quá mức nhưng anh không dám phản ứng vì sợ bố mẹ tổn thương. Vậy tôi phải làm gì để thay đổi tình hình? Xin hãy cho tôi một lời khuyên để cuộc sống của tôi bớt phần căng thẳng.
Theo Danviet
Nửa đêm tỉnh giấc, tôi chết điếng khi nghe tiếng rên rỉ phát ra từ phòng ngủ của ô sin...
Tôi vừa cưới được 3 tuần, thời gian quá ngắn ngủi... tại sao có thể xảy ra chuyện tệ hại như này chứ...
Ảnh minh họa
Tôi và Trung cưới nhau sau có hơn 2 tháng gặp gỡ, tìm hiểu. Thực ra tôi thích anh thật lòng, yêu anh thật lòng, nhưng Trung thì đối với tôi không toàn tâm toàn ý. Tôi biết rất rõ điều đấy, anh chỉ lấy tôi do bố mẹ sắp đặt.
Bố tôi và bố Trung là bạn làm ăn, gần đây công việc của bố anh làm ăn không tốt, bên gia đình tôi cũng hỗ trợ nhiều. Mẹ anh quý tôi, thích tôi làm con dâu một phần cũng là vì thế. Thật sự mà nói, tôi cũng không phải cô gái kém cỏi gì. Tôi tốt nghiệp đại học, có thời gian du học nước ngoài, hiện tại công việc cũng rất tốt, thu nhập cao.
Tôi thích Trung ngay từ lần đầu gặp gỡ, còn Trung luôn tỏ ra thờ ơ. Tôi cũng luôn là người chủ động, nhưng hình như người ta nói không sai, con gái chủ động sớm muộn gì cũng bất hạnh mà thôi.
Cưới nhau xong, chúng tôi ở với bố mẹ chồng. Nhà anh cũng rộng rãi, sạch sẽ, khang trang lại có giúp việc nên tôi không phải động tay làm việc nhà. Con bé giúp việc nhà anh chừng 20 tuổi, trẻ, khá xinh, khéo léo, nấu ăn ngon.
Tôi hỏi mẹ chồng thuê con bé lâu chưa. Bà bảo 2 năm rồi, nó là con người quen ở quê. Tôi nghe mẹ nói cũng không hỏi thêm gì nữa, cũng cư xử với con bé như em gái của mình.
Cũng vì chồng không yêu tôi nên mọi thứ anh đối với tôi gần như chỉ là trách nhiệm, lúc nào cũng xa lánh, chúng tôi có gần gũi nhau, nhưng tôi hoàn toàn không cảm nhận được tình cảm của anh.
Tôi đi làm cả ngày mệt nên thường tối ngủ rất say. Có khi đặt lưng xuống là làm một giấc đến sáng. Trời có sập xuống chắc cũng không biết gì. Thế nhưng một đêm, khoảng sau 3 tuần chúng tôi làm đám cưới, tôi tự dưng tỉnh ngủ, chắc cũng vì sáng ngày đi liên hoan ăn uống nhiều nên bụng dạ ấm ách. Nhìn đồng hồ có hơn 1h đêm, tôi ngạc nhiên khi không thấy chồng bên cạnh.
Ra ngoài tìm anh, tôi lặng người khi nghe tiếng rên nhỏ xíu phát ra từ phòng để đồ, cũng là phòng của ô sin đối diện. Càng đến gần, tôi càng thấy tiếng rõ hơn. Dù chưa bắt được tận tay, nhưng tôi lờ mờ hiểu chuyện gì đang diễn ra rồi. Nghĩ đi nghĩ lại, trong phòng để đồ cửa sổ không có, ngoài cửa chính thì không còn lối nào ra nữa. Tôi bật điện, gọi cả nhà dậy rồi làm ầm ầm lên. Khoảng 10 phút sau, bên trong mới chịu mở. Con bé giúp việc mặt tái me tái mét, còn chồng tôi lúng túng đứng trong góc phòng. Tô còn trân trối không biết làm sao thì mẹ chồng xông vào, bà vừa chửi vừa tát cho con bé kia một trận, đồng thời bảo dọn ngay quần áo, mai ra khỏi nhà này. Sau đó bà túm áo chồng, chửi rủa không ngớt.
Tôi đứng nhìn mà nước mắt chảy ra như mưa. Thật sự không biết nên làm sao bây giờ nữa.
Sáng hôm sau, tôi xin mẹ chồng cho về nhà ở. Bà bảo tôi cứ về đó cho tĩnh tâm, còn anh bà sẽ xử lý, tuyệt đối không được nghĩ quẩn, không được ly hôn. Tôi về nhà, lòng đau như cắt... Giờ chẳng biết nên sống thế nào...
Theo Phunutoday
Bạn gái còn trinh, tôi sung sướng ôm em đi ngủ để rồi nửa đêm sốc nặng thấy em cặm cụi... Yến đang ngôi giữa nhà và... vắt sữa. Cả một bát sữa to đùng. Tôi choáng, thực sự choáng. Yến vừa còn trinh, lại vừa có sữa, chuyện này hoang đường quá rồi không? Nhẹ nhàng mở cửa phòng, mắt tôi tối sầm lại trước cảnh tượng ấy. (Ảnh minh họa) Vừa gặp Yến, tôi đã bị sự dịu dàng cùng nụ cười...