Nửa đêm khóc nhớ người cũ, chồng vẫn an ủi
Còn nhớ cái đêm sinh nhật người cũ, tôi đã mơ một giấc mơ về người ấy và đã khóc trong mơ. Khi chồng đánh thức tôi, tôi biết mình đã làm một điều sai lầm.
Tình cũ phản bội sau 3 năm mặn nồng
Ngày đó, tôi yêu Khang, người đàn ông tuyệt vời trong mắt tôi. Có lẽ, tuổi còn trẻ lại vừa mới bước chân vào tình yêu nên với tôi, Khang là người hoàn hảo, không gì có thể chia rẽ được tình cảm này. Bất cứ người đàn ông nào đến với tôi, tôi cũng đều làm ngơ, vì trong trái tim tôi khi đó chỉ có anh, không ai khác có thể bước vào. Khang cho tôi cảm giác được yêu thương, chăm sóc, không có gì thay thế được. Có thể tất cả những cảm xúc ấy chỉ là cảm yêu lần đầu, nên tôi mê muội, nghĩ rằng anh là sự sống của mình, không có anh, tôi sẽ không thể nào sống tiếp…
Tình yêu từ ngày sinh viên tới khi ra trường kéo dài 3 năm. 3 năm đó là quãng thời gian mặn nồng của hai đứa. Anh đã trao cho tôi rất nhiều thứ tình cảm tốt đẹp, và tôi cũng nâng niu, trân trọng anh vô cùng. Tôi chưa một lần có suy nghĩ mình sẽ yêu và lấy một người đàn ông nào khác ngoài Khang. Thật sự, trái tim tôi đã dành trọn cho anh rồi.
Bao nhiêu năm trôi qua, chúng tôi đã có những vui buồn, khó khăn thử thách khi ở cạnh nhau. Tất cả đều yêu thương và tôn trọng nhau hơn bao giờ hết. Thế nên, chúng tôi giữ gìn cho nhau tới ngày kết hôn. Anh nói, anh sẽ cưới tôi sau khi chúng tôi ổn định mọi thứ, có công việc tốt, có mức lương ổn định và như thế, chúng tôi sẽ yên tâm lấy nhau, không phải gánh nặng quá nhiều về kinh tế.
Tình yêu từ ngày sinh viên tới khi ra trường kéo dài 3 năm. 3 năm đó là quãng thời gian mặn nồng của hai đứa. (ảnh minh họa)
Thời gian sau đó, khi anh đưa tôi về ra mắt gia đình anh, bố mẹ anh không hưởng ứng chút nào cả. Anh mắt của họ nhìn tôi khiến tôi phát sợ. Họ soi mói tôi từ đầu tới cuối. Mẹ anh hỏi gia cảnh của tôi, công việc của tôi, bố mẹ tôi làm gì, đủ thứ trên đời. Nói chung, vấn đề mẹ anh quan tâm nhất là công việc và mức lương của bố mẹ tôi. Mà nhà tôi nông dân quê mùa thì làm gì có mức lương nào, chỉ sống dựa vào mấy đồng bạc kiếm được từ tiền bán hoa quả, mùa màng mà thôi. Tôi không ngại ngần khi thừa nhận tất cả. Sau buổi nói chuyện ấy, bố mẹ anh càng lạnh nhạt hơn.
Nhà anh tuy không giàu nhưng bố mẹ cũng có công việc khá. Nói chung, so với gia đình anh thì có vẻ là nhà tôi không môn đăng hộ đối. Tôi đã cố gắng thể hiện hết mình, cố gắng bằng mọi giá để lấy được lòng mẹ anh. Nhưng mọi thứ đều trở nên vô nghĩa khi mà người mẹ ấy chỉ coi trọng đồng tiền. Mẹ muốn anh lấy một cô gái có nhà thành phố, vì theo như tâm nguyện của bà, con trai bà đẹp trai, ăn nói khéo, có công việc ổn định rồi thì không khó lấy một người con gái hơn tôi.
Việc đó đã khiến tôi cảm thấy mình bị xúc phạm vô cùng. Tôi đau khổ nhận ra, tình yêu mặn nồng suốt 3 năm qua chẳng đi đến đâu. Anh vì yêu tôi nên nói tôi chờ anh, anh sẽ thuyết phục bố mẹ. Cứ nghĩ đến việc phải chia tay anh, kết thúc mối tình 3 năm ấy mà tôi không thể nào chịu được. Tôi có cảm giác mình chết đi được ấy. Tôi sợ lắm, nếu như không có anh, tôi không biết mình phải sống ra sao. Anh đã cho tôi tình yêu, những ngày tháng hạnh phúc, cả niềm tin và hi vọng, bây giờ anh ra đi thì tôi còn lại gì?
Mẹ anh bảo, nếu anh lấy tôi thì mẹ anh sẽ không cho chúng tôi được tổ chức đám cưới, muốn đưa nhau đi đâu thì đưa. Cho anh thời gian 3 tháng để thuyết phục mẹ, không ngờ, trong thời gian đó, anh có người mới.
Video đang HOT
Mẹ anh bảo, nếu anh lấy tôi thì mẹ anh sẽ không cho chúng tôi được tổ chức đám cưới, muốn đưa nhau đi đâu thì đưa. (ảnh minh họa)
Đó là người con gái xinh đẹp, tất nhiên là môn đăng hộ đối với gia đình anh, thậm chí còn giàu có. Anh nói, anh yêu người con gái đó, thôi thì duyên số không đến được với nhau, anh đành lòng làm theo lời ba mẹ. Tôi có trách anh thế nào cũng được, hận anh thế nào cũng được, mong tôi hiểu cho anh và quên anh đi, đi tìm hạnh phúc mới. Anh không muốn tôi thiệt thòi, không được tổ chức đám cưới, về nhà anh rồi sau này khổ sở lắm. Nghe anh nói thì có lý đấy, nhưng tôi hiểu hơn ai hết, đó chỉ là lý do anh trốn tránh tất cả việc này, anh muốn dừng lại chuyện hôn nhân với tôi. Anh hèn nhát hay vì anh đã chán tôi vì đã yêu nhau suốt 3 năm qua…?
Tôi chia tay người yêu với bao đau khổ ngậm ngùi, luyến tiếc có, hận thù có, tôi nghĩ mình sẽ phải yêu một người đàn ông tốt hơn anh gấp trăm lần để anh phải hối hận. Nói thì nói vậy nhưng lòng không thể nào quên được anh. Mỗi lần nghe ai đó nói chuyện về anh, nhắc tên anh là tôi lại đau khổ vô cùng, lại giấu những giọt nước mắt đau khổ. Tôi không biết đến ngày tháng nào mình mới có thể quên được anh, khi mà mỗi ngày, tôi nhớ anh quay quắt… Dù gì thì tôi cũng phải chấp nhận, sự thật đã là thế, anh quyết định, tôi đâu thay đổi được. Tôi chấp nhận mất anh, người tôi yêu suốt 3 năm. Tôi không biết thời gian tiếp theo mình sẽ sống thế nào, bằng cách nào để mạnh mẽ hơn, không buồn, không khóc khi ai đó nhắc về anh?!
Lấy chồng vẫn nhớ thương người cũ
Rồi, 2 năm sau, tôi đã gặp người mới, đó là người đàn ông rất tốt. Có thể anh tốt hơn người cũ, chỉ là, tôi không nhận ra, hoặc cố tình không muốn thừa nhận. Anh quá hiền, quá chỉn chu, quá yêu thương và chiều chuộng tôi. Tôi đã cảm kích những gì anh dành cho mình. Bây giờ tôi mới hiểu trên đời này còn quá nhiều người yêu thương tôi thật lòng, tốt với tôi. Tôi luôn thần tượng tình cũ, chỉ là tôi không chịu mở trái tim mình ra để biết được rằng, đàn ông tốt còn rất nhiều…
Tình yêu và sự hận thù khiến con người ta khó lòng quên được người cũ và tôi cũng vậy.(ảnh minh họa)
Anh là nguồn sống của tôi, anh đến sưởi ấm trái tim giá lạnh của đứa con gái đã si mê vì tình cũ suốt mấy năm trời. Anh khiến tôi thấy mình được an ủi, được che chở và được yêu thêm một lần nữa. Tôi có niềm tin nơi anh, tin rằng, anh sẽ là người chồng tuyệt vời của tôi. Tuy vậy, tôi vẫn nhớ người cũ từng ngày từng tháng, chỉ vì kỉ niệm với người ta và nỗi đau đớn với anh ấy đã hằn sâu vào trái tim tôi.
Tình yêu và sự hận thù khiến con người ta khó lòng quên được người cũ và tôi cũng vậy. Tôi đã quá si mê tình đầu dù rằng, trái tim tôi cũng có chỗ cho người đàn ông hiện tại, cũng yêu và trân trọng anh ấy.
Chúng tôi cưới nhau, ngày cưới tôi đã hạnh phúc vô cùng. Thôi thì nhiều khi tôi tự nhủ, mình quên đi chuyện cũ để sống với hiện tại. Nhưng dù sao thì để quên đi một người cần có thời gian. 2 năm qua chưa đủ để tôi quên đi mối hận ấy, bởi vì, trái tim tôi đã tổn thương quá nhiều từ những gì anh và gia đình anh dành cho tôi.
Chồng tôi là một người đàn ông rất tốt, biết quá khứ của tôi nên anh càng yêu tôi. Anh luôn động viên tôi, an ủi tôi, bảo tôi rũ bỏ chuyện cũ để sống hạnh phúc, anh hứa sẽ mang lại cho tôi tình yêu chân thành và khiến tôi sống vui vẻ hơn. Đêm tân hôn, biết tôi còn trong trắng, anh càng vui mừng. Không phải anh coi trọng chuyện trinh tiết, chỉ là điều đó cũng phần nào khiến anh hiểu, tôi không phải là người con gái đã trao thân cho người đàn ông kia. Và những gì tôi đau khổ vì anh ta chính là tình yêu và sự hận thù vì gia đình anh ta đã gây ra nỗi đau quá lớn cho tôi…
Tôi cố gắng làm tròn trách nhiệm của một người vợ, yêu thương chồng, vì hơn ai hết tôi hiểu được những gì mình cần trân trọng. Chồng đã cho tôi một cơ hội thì tại sao tôi không tôn trọng anh.Những ám ảnh của quá khứ tôi sẽ cố gắng cất giấu thật sâu để anh yên tâm. Tôi đốt tất cả kỉ niệm đã có với người cũ, quên đi tất cả, sống cuộc đời tươi mới hơn.
Chồng tôi là một người đàn ông rất tốt, biết quá khứ của tôi nên anh càng yêu tôi. (ảnh minh họa)
Chồng chăm chỉ làm việc, kiếm tiền lo cho gia đình và chuyện con cái sau này. Chúng tôi cưới nhau được hơn 1 năm, chưa có con vì còn đang kế hoạch. Có nhiều khi tôi cũng mơ về tình cũ nhưng cố gắng không biểu hiện gì. Đôi lúc tôi buồn và cảm thấy có lỗi với người chồng này.
Còn nhớ cái đêm sinh nhật người cũ, tôi đã mơ một giấc mơ về người ta và đã khóc trong mơ. Khi chồng đánh thức tôi, tôi biết mình đã làm một điều sai lầm. Không nói dối chồng, tôi thừa nhận rằng mình khóc vì nhớ người cũ, nhớ quay quắt vì đó là sinh nhật của anh ta. Tôi mong chồng tha thứ cho tôi để tôi có cơ hội trở thành người vợ tốt của anh. Tôi yêu anh và rất sợ mất anh nhưng xúc cảm khó kiềm chế được, tôi đã cố gắng còn bị anh phát hiện. Tôi sợ anh sẽ vì chuyện này mà bỏ tôi, giận tôi nhưng không, anh đã an ủi và động viên tôi quên đi tất cả. Và anh hứa, chúng tôi sẽ là một gia đình hạnh phúc…
Gặp được người chồng như vậy, với tôi đã là một diễm phúc. Chính sự bao dung độ lượng của anh đã khiến tôi hiểu ra nhiều điều, tình yêu bấy lâu nay anh dành cho tôi là chân thành, là thật lòng, không chút gian dối. Tôi cảm thấy người đáng trân trọng chính là chồng của tôi lúc này, là người mà tôi cần phải yêu thương, quan tâm và chăm sóc. Qúa khứ dù đau buồn nhưng phải để quá khứ ngủ yên, phải sống với hiện tại của mình.
Thật sự tôi biết mình đã sai, chỉ là tôi muốn chồng cho tôi thêm thời gian, chỉ cần một chút thời gian nữa thôi, tôi sẽ trở thành một người vợ khiến anh được tự hào…
Theo VNE
Đang 'yêu' vợ bảo nhớ người cũ
Nghĩ lại cảm giác lúc ấy, tôi giống như một kẻ bại trận. Tôi thua cuộc, trong cuộc tình này có lẽ tôi đã quá vội vàng, hoặc là tôi đã sai ngay từ đầu, khi tôi chọn lấy em làm vợ.
Tình cảm của chúng tôi chưa đủ đến mức tiến tới hôn nhân, nhất là về phía em. Nhưng tôi cữ miễn cưỡng, cứ cố gắng để vợ mình là của mình. Tôi luôn hi vọng, lấy nhau rồi sẽ yêu thôi, nhất là phụ nữ. Chỉ cần chúng ta biết cách tâm lý, chiều họ một tí, tìm hiểu sở thích của họ, lãng mạn với họ là rồi trái tim họ sẽ bị ta đánh gục. Tôi cũng tin, vợ mình rồi sẽ yêu mình giống như yêu người đàn ông trước đó.
Vợ từng có mối tình sâu đậm với một người. Nhưng vì thời gian đó, tôi cứ tán tỉnh vợ nên đã tìm mọi cách chia rẽ hai người họ. Tôi cố tình theo dõi người tình của vợ, rồi bàn kế hoạch cho anh ta tán tỉnh cô gái khác rồi chụp hình lại cho vợ xem. Thực ra đàn ông ai chẳng giống ai, ngay cả tôi, dù có yêu vợ bao nhiêu trước khi cưới thì lúc ấy, tôi cũng tính những phương án dự bị. Tức là, vẫn tán tỉnh, đong đưa với cô gái khác nếu như có cơ hội. Vì tôi cũng phải trừ trường hợp, vợ tôi không thích tôi thì còn có chỗ khác ngó nghiêng chứ.
Nhưng tôi cố tình thêu rệt mọi chuyện với hi vọng, vợ sẽ vì thế mà từ bỏ người đàn ông kia. Thật không ngờ, vì hiểu lầm của họ ngày càng sâu sắc, em đã từ bỏ người đó và yêu tôi cho biết mặt. Biết mình chỉ là kẻ đến sau, là người thế chỗ nhưng tôi vẫn cứ hi vọng và hãnh diện, sẽ mang lại hạnh phúc cho vợ. Chẳng ngờ, cuộc hôn nhân ấy với tôi đúng là một sự nông nổi, vội vàng.
Nhưng tôi cố tình thêu rệt mọi chuyện với hi vọng, vợ sẽ vì thế mà từ bỏ người đàn ông kia. Thật không ngờ, vì hiểu lầm của họ ngày càng sâu sắc, em đã từ bỏ người đó và yêu tôi cho biết mặt. (ảnh minh họa)
Sau khi kết hôn, những ngày đầu, vợ tôi sống buồn bã, khổ sở. Vợ luôn thẫn thờ người. Có lẽ là đang nhớ người tình cũ. Tôi cũng cố gắng động viên vợ, bảo, chuyện gì đã qua thì cho qua, bây giờ cũng là vợ chồng rồi nên phải chôn chặt quá khứ mà sống. Âu nó cũng là cái duyên, mỗi người đều có số phận, không ai là có thể sắp đặt số phận của mình được.
Vợ lấy tôi, ngày ngày tôi chiều vợ, quan tâm lo lắng cho vợ từng tí một. Đi trăng mật hay tất cả những ngày tháng vui vẻ, chúng tôi đều lo lắng cho nhau, đặc biệt là tôi. Tôi không so bì gì hết, lúc nào cũng toàn tâm toàn ý với vợ mình. Nhưng mỗi lần quan hệ, vợ tôi cứ tỏ ra yếu đuối, không hào hứng, thậm chí là cảm thấy chán nản, không thiết tha gì chồng.
Bao nhiêu lần, mỗi khi tôi nói chuyện yêu là vợ lại gạt phắt đi, chỉ tính chuyện ngủ. Vợ bảo, bây giờ vợ chưa sẵn sàng với tôi, đợi thêm thời gian nữa.
Tôi chấp nhận và đợi, tới nửa năm tôi cũng chưa được một lần vợ chủ động nói muốn yêu hay ân ái với tôi, tôi như người yêu đơn phương đang cưỡng ép vợ vậy. Bây giờ, tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi vì không biết đến bao giờ vợ mới toàn tâm, toàn ý với mình.
Thú thực, tôi vốn không phải là kẻ vũ phu nhưng nếu bạn là đàn ông và cũng như tôi, liệu bạn có chịu được cảnh này hay không, hay là bạn chỉ muốn túm lấy vợ và tát cho vài cái. (ảnh minh họa)
Có hôm, khi hai người đang vui vẻ bên nhau thì vợ khựng lại, hỏi tại sao thì vợ tôi bảo nhớ người cũ. Trời ơi, không muốn vũ phu cũng không được. Tôi bực quá, đẩy vợ ra và tát cho vợ một cái như trời giáng. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm vô cùng. Vợ tôi thì khóc nức nở, bảo tôi là kẻ dối trá, nói yêu vợ mà lại đánh vợ.
Thú thực, tôi vốn không phải là kẻ vũ phu nhưng nếu bạn là đàn ông và cũng như tôi, liệu bạn có chịu được cảnh này hay không, hay là bạn chỉ muốn túm lấy vợ và tát cho vài cái. Nếu thế, đừng lấy tôi đi, sao lấy rồi giờ còn bày vẽ chuyện tình cũ, tình xưa? Nếu thế, khác gì vợ đang lợi dụng tôi, biến tôi thành trò cười của mình. Thời đại nào rồi, đàn bà lấy chồng là theo chồng, còn kênh kiệu, nhiều chuyện thì chỉ có nước bỏ chồng. Mà bỏ rồi thì còn ai dám rước. Thế nên, nếu đã lấy chồng, tốt nhất không nên bày vẽ chuyện không yêu hay nhớ nhung tình cũ. Đó là đàn bà dại, đàn bà kém hiểu biết thì mới lấy một người không yêu để lấp chỗ trống. Xin chị em hãy nhớ cho, vì đàn ông, họ sẽ không chấp nhận một người vợ ở bên cạnh mình nhưng lại hướng về người khác...
Theo VNE
Trở về sau 10 năm ngoại tình Một người vợ trở về sau 10 năm ngoại tình và cầu xin tôi tha thứ, liệu tôi có nên suy nghĩ lại? Tôi vốn là một người đàn ông nghiêm chỉnh, không cầu toàn nên khi chọn vợ, tôi cũng chỉ muốn người nào đó đức tính tốt, nhu mì, hiền lành. Hình thức chỉ là chuyện bình thường, tôi không bận...