Nửa đêm đứng ngoài cửa phòng bạn gái mà run…
Đứng ngoài cửa phòng trọ của chị, định bụng gõ cửa thì nghe tiếng cười khúc khích của chị hòa lẫn với tiếng cưng nựng của một người đàn ông…
Anh mê đắm chị từ hồi chị mới chỉ là nữ sinh lớp 10 còn anh là sinh viên năm nhất. Ngay từ lần gặp đầu tiên, anh đã bị hớp hồn bởi vẻ đẹp dịu dàng, nụ cười duyên dáng của chị.
Tiếp xúc sâu hơn, anh lại càng chết mê chết mệt với cách nói chuyện lịch sự, từ tốn của chị. Anh hí hửng mừng thầm vì cuộc đời cho anh gặp chị khá sớm, bởi lúc ấy chị còn bé, anh đinh ninh rằng chị chưa có người yêu rồi lên kế hoạch tấn công chị.
Chị là mối tình đầu của anh và anh đối với chị cũng như vậy. Thứ tình yêu trong trắng không toan tính của tuổi học trò thật đẹp, thật lãng mạn. Rồi anh ra trường đi làm, chị lại bước vào quãng đời sinh viên với bao ước mộng.
Do đặc thù công việc của một trình dược viên nên thỉnh thoảng anh phải đi công tác ở tỉnh khác. Mỗi lần đi xa trở về, anh lại sắm sửa cho chị biết bao món đồ chị thích để bù đắp những ngày xa cách, nhớ mong.
Có được người yêu xinh xắn, dịu dàng anh chẳng tiếc thứ gì, yêu chiều chị hết mực. Bao lần chị mãn nguyện hài lòng ngả vào bờ vai anh khẽ hát khúc ca hạnh phúc. Chưa một lần chị nghĩ đến người con trai nào khác ngoài anh mặc dù quanh chị có nhiều người để ý, chị luôn khẳng định cho anh thấy mình là một người con gái rất mực chung thủy với anh.
Ảnh minh họa
Rồi thời gian trôi đi, ngày chị tốt nghiệp đại học cũng đến. Tốt nghiệp chuyên ngành kế toán nhưng do chưa có kinh nghiệm nên xin việc cũng khó, chị xin vào làm tạm thu ngân cho một siêu thị, lòng vẫn ôm ấp khát vọng về một tương lai tươi sáng hơn.
Đi làm rồi, gánh nặng cơm áo gạo tiền với những bon chen bề bộn đôi lúc chị hay cáu bẳn nhưng chỉ khiến anh càng thêm thương chị. Anh yêu chị, nồng nàn tha thiết, định bụng sau chuyến công tác Hà Nội dài ngày sẽ về cầu hôn rồi xin cưới chị làm vợ.
Video đang HOT
Ngày anh trở về với túi đồ lỉnh kỉnh, trong đó có chiếc nhẫn cưới mua từ Thủ đô về, anh không báo trước để chị bất ngờ vỡ òa trong hạnh phúc sau bao ngày nhung nhớ. Nửa đêm anh mới tới, đứng ngoài cửa phòng trọ của chị, định bụng gõ cửa thì nghe tiếng cười khúc khích của chị hòa lẫn với tiếng cưng nựng của một người đàn ông.
Anh đã phải cố gắng giữ bình tĩnh để lắng nghe câu chuyện giữa họ. Nghe giọng chị lả lơi mà anh tức sôi máu: ‘Cục cưng của em, siêu thị buôn bán ế ẩm, lần này cắt giảm nhân sự nhiều như thế, em sợ mình không còn chỗ đứng. Em nghỉ rồi cục cưng có buồn không?’.
Người đàn ông kia đáp lại: ‘Em yên tâm, anh là kế toán trưởng của siêu thị, anh cũng có tiếng nói lắm, bên thu ngân cũng thuộc quyền kiểm soát của anh, cắt giảm ai là do anh. Anh đang tính đuổi cô kế toán kinh doanh rồi sắp xếp vị trí đó cho em, chỉ cần em chiều anh trên giường như thế này là đủ. Anh sẽ cho em được như ý’.
Những gì đang diễn ra bên trong khiến anh tưởng tượng người đàn ông đó đang vồ lấy chị. Những tiếng rên khe khẽ bắt đầu phát ra khiến anh không thể nào chịu nổi. Có sẵn chìa khóa phòng chị, anh mở cửa bước vào và quả thật bắt gặp hai con người ấy đang quấn lấy nhau trần như nhộng.
Chị vơ vội chiếc chăn che lên mình miệng run run: ‘Anh! Sao anh lại ở đây?’, ‘Tôi không ở đây thì sao biết được sự chung thủy của cô như thế nào? Thì ra cô đáng sợ hơn quá nhiều so với tôi tưởng? Cô bán thân để có được vị trí trong siêu thị, uổng công tôi yêu thương cô 7 năm nay. Giờ thì đã rõ, chúng ta đường ai nấy đi’.
Nói xong anh bỏ đi thật nhanh, anh sợ ở lại mình không thể kiềm chế nổi lại hành hung gã kế toán trưởng kia vì một người con gái không xứng đáng.
Dù rằng mọi thứ đã diễn ra rõ mồn một nhưng sao anh vẫn chưa hết choáng váng. Đến bao giờ anh mới tin nổi người con gái mà anh rất mực yêu thương, người mà anh cứ nghĩ rất chung thủy với mình lại đổi thay nhanh đến như thế!
Cô gái ngoan ngoãn, dịu dàng của anh ngày xưa nay còn đâu? Anh sẽ sống sao cho những chuỗi ngày còn lại khi không có cô? Càng nghĩ anh càng thấy đau, tim anh như bị xát muối, dẫu biết là yếu đuối nhưng anh chẳng thể ngăn nổi dòng lệ tuôn trào.
Theo Afamily
Cưới nhau 3 tháng vẫn còn là 'con gái'
Tôi âm thầm bỏ tiền thuê thám tử điều tra và kết quả xác định chồng tôi là người đồng tính, đau đớn hơn, anh đang có người yêu là một người đàn ông khác.
Tôi năm nay 26 tuổi, là nhân viên kế toán cho một công ty ở Hà Nội. Đây là công ty của người bác ruột tôi nên công việc không quá nặng nhọc và thu nhập cũng ổn định. Nếu không gặp anh ta, cuộc đời tôi có lẽ vẫn trải qua êm đềm, bình lặng chứ không đầy sóng gió, nước mắt như bây giờ.
Tôi quen người chồng hiện tại trong một lần đi du lịch ở Đà Nẵng. Lần đó tôi đi với nhóm bạn của tôi và anh cũng vậy. Bọn tôi vô tình ở chung một khách sạn. Cùng là người Hà Nội vào Đà Nẵng du lịch nên 2 nhóm đã nhanh chóng làm quen và có buổi giao lưu ngay tại một quán ăn gần khách sạn.
Trong buổi ăn uống đó, anh xin số điện thoại của tôi để làm quen. Tôi là cô gái có nhan sắc lại trẻ trung nên được khá nhiều người chú ý. Lúc đó, tôi cũng đã để ý đến anh, chàng trai nhẹ nhàng, lịch sự, rất hay cười.
Ảnh minh họa
Bọn tôi nói chuyện với nhau khá hợp. Vừa mới quen nhưng bằng linh cảm tôi biết đây là người đàn ông của đời mình. Khi về đến Hà Nội, anh chủ động tấn công tôi. Chúng tôi đi uống nước, đi chơi cùng nhau thường xuyên. Mỗi lần gặp gỡ anh đều cho tôi những rung động khó quên. Dần dần bọn tôi yêu nhau từ lúc nào không hay.
Khi yêu, tôi cảm thấy anh là người dịu dàng và ấm áp. Thời gian tán tỉnh đón đưa, anh rất chiều chuộng tôi. Tôi kêu đói chỉ 30 phút sau anh đã có mặt dưới cổng công ty tôi với bánh, hoa quả. Tôi kêu mệt anh đã sẵn sàng trong tay hộp sữa, viên thuốc. Chúng tôi có thể nói với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.
Điều khiến tôi thấy thú vị là anh yêu tôi nhưng cũng rất tôn trọng người yêu. Anh không có những hành vi sỗ sàng như ôm hôn quá đà. Mọi cử chỉ thân mật đều chỉ là cái nắm tay, thơm má cùng lắm là một nụ hôn vội vã. Yêu nhau anh cũng chưa một lần gợi ý tôi vào nhà nghỉ bởi anh nói: "Anh muốn dành mọi điều tốt đẹp, thiêng liêng nhất cho đêm tân hôn".
Khi yêu ai cũng mơ về "ngôi nhà và những đứa trẻ" nhưng yêu chưa được bao lâu thì anh đề nghị chuyện cưới hỏi làm tôi bối rối. Dù rất hạnh phúc nhưng tôi cũng bất ngờ bởi mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Tôi xin anh thời gian suy nghĩ trong khi anh cùng gia đình anh liên tục hối thúc. Anh nói anh rất yêu tôi và muốn chúng tôi về chung một nhà còn bố mẹ anh thì phân trần ông bà đã muốn có cháu bồng, cháu bế vì anh không còn trẻ nữa.
Cuối cùng trước sự chủ động quyết liệt của anh, tôi cũng gật đầu đồng ý. Bố mẹ tôi thì khuyên con gái cân nhắc thêm một thời gian nhưng lúc đấy tình yêu làm tôi mờ mắt. Anh nói gì tôi cũng nghe. Vậy là chúng tôi về chung một nhà chuẩn bị cho những ngày tháng bên nhau hạnh phúc.
Ấy vậy mà đêm tân hôn lại là giây phút mở ra những bi kịch của cuộc đời tôi. Sau ngày cưới, như bao cặp vợ chồng khác là phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng. Đêm ấy tôi vô cùng hồi hộp và lo lắng nhưng tối khuya anh mới vào phòng và kêu mệt bởi đám cưới phải tiếp khách, uống nhiều rượu bia. Tôi cũng thế nên hai vợ chồng đành đi ngủ.
Những ngày sau đó anh luôn trốn tránh điều ấy. Anh bảo, sếp anh vừa yêu cầu đi công tác một tuần nhưng tôi thừa hiểu chẳng có ông sếp nào thiếu tâm lý đến mức điều người vừa cưới vợ đi công tác. Bản năng người phụ nữ trỗi dậy trong tôi rất mạnh nhưng tôi nghĩ anh ấy có lí do riêng nên chỉ lặng im.
Những tháng ngày sau đó, tôi phát hiện nhiều bất thường từ phía chồng mình. Anh thích những màu sắc sặc sỡ như vàng, hồng... Những bộ quần áo, giày dép có màu đen, nâu khá trầm của đàn ông tôi mua cho anh, anh đều không hài lòng. Anh thích dùng nước hoa, loại mùi dịu nhẹ như của phụ nữ. Lạ lùng hơn, anh cũng dũa móng tay, wax lông và đắp mặt nạ... không khác gì phụ nữ chúng tôi.
Khi chúng tôi đã về chung một nhà nhưng anh dành cho mình một căn phòng riêng và không muốn cho tôi vào. Anh nói đấy là phòng làm việc tôi không nên xâm phạm nhưng thực chất là nơi để anh thỏa mãn những sở thích riêng như quần áo sáng màu, diêm dúa, các sữa rửa mặt, mỹ phẩm chăm sóc da...
Tệ hơn, cưới nhau 3 tháng tôi vẫn là con gái. Anh chưa một lần chạm vào người tôi chứ đừng nói đến chuyện "động phòng hoa chúc". Tôi đã lờ mờ đoán ra, anh không giống những người đàn ông bình thường nhưng tôi chỉ hi vọng những suy luận, cảm nhận của tôi là sai. Những hoài nghi dằn vặt tôi suốt ngày.
Cuối cùng tôi âm thầm bỏ tiền thuê thám tử điều tra và kết quả xác định chồng tôi là người đồng tính. Đau đớn hơn, anh đang có người yêu là một người đàn ông khác. Người này cũng đã có gia đình, có con nhưng họ vẫn qua lại với nhau. Chồng tôi và người đó thuê 1 căn hộ để làm tổ ấm tình yêu. Mỗi tuần 1, 2 ngày họ qua đấy để thưởng thức cuộc sống vợ chồng thực thụ. Họ cùng nấu ăn, đi siêu thị, đi mua sắm, chăm sóc nhau không khác gì một cặp vợ chồng. Sau đó ai lại về nhà nấy sống một cuộc đời như những người đàn ông khác để che mắt thiên hạ.
Khi tôi công bố tất cả những gì tôi biết, anh ấy đã quỳ xuống, khóc và xin tôi đừng nói với người ngoài. Anh xin tôi tiếp tục cuộc sống như hiện tại, bù lại anh sẽ lo lắng, có trách nhiệm với tôi về vật chất cũng như tinh thần.
Những lời anh nói như dao cứa vào lòng tôi bởi tôi yêu con người ấy. Càng yêu bao nhiêu tôi càng thất vọng, đau khổ và căm hận anh bấy nhiêu. Tôi muốn tung hê tất cả nhưng tôi sợ những ánh mắt thương hại của người đời, những điều tiếng mà gia đình tôi phải gánh chịu. Tôi phải làm gì bây giờ?
Theo Tintuc
Những đoạn trích khiến bạn phải suy nghĩ Người đời ai cũng muốn cứu thế giới, lại không ai nghĩ đến một việc đơn giản như giúp mẹ rửa bát. ảnh minh họa 2. Lúc tôi hơn 53kg, tôi nói tôi muốn gầy còn 48kg, hiện tại tôi 45kg. Lên lớp 11, thành tích tôi ngay cả đứng giữa lớp cũng không được, tôi nói tôi muốn vào trường top 5...