Nửa đêm chết lặng vì phát hiện được bí mật chồng giấu kín
Tôi chết lặng vài giây rồi lấy luôn cái máy, trùm kín chăn dò pass và đọc được những tin nhắn đong đưa khinh bỉ sau đó.
Chào độc giả mục Tâm sự,
Khi tôi viết những dòng này ra cũng là lúc cuộc hôn nhân của tôi đang trên bờ đổ vỡ. Tôi không thể chấp nhận được sự thật anh phản bội tôi. Chồng tôi đã cặp với một cô gái trẻ hơn tôi 5 tuổi, chưa từng sinh con và được anh ta cưng nựng khen đẹp, nóng bỏng, thon thả hơn người vợ nái sề đẻ cho nhà anh ta hai đứa cháu đích tôn.
Tôi và anh ta từng trải qua 3 năm yêu nhau. Giận dỗi, chia tay, quay lại đủ cả. Cuối cùng cũng kết hôn sau 3 năm tình cảm đủ thứ cung bậc. Sau đó tôi có bầu và sinh con trai đầu lòng. Cả nhà chồng từ bố mẹ, cô chú trong họ ai cũng vui mừng chúc phúc vì tôi đã sinh được đứa cháu quý tử, anh là con trai cả trong nhà mà.
Tôi như chết lặng khi biết sự thật chồng giấu kín
Tôi tăng lên 2, 3 cân gì đó sau lần sinh đứa đầu. 2 năm sau tôi lại sinh tiếp đứa thứ hai, cũng con trai. Tuy đứa thứ không nhận được nhiều tình cảm hân hoan, đón chờ như con trai đầu nhưng cả nhà ai cũng mừng bảo chồng tôi có phước mới lấy được vợ “đẻ giỏi” như tôi.
Lần này tôi chính thức tăng lên 5 cân so với hồi con gái. Tôi thấy béo lên ai cũng bảo tôi xinh ra vì thời con gái gầy quá, có 43 cân, giờ 48 cân mà tôi cao 1m6 là dáng chuẩn rồi. Chỉ có cái vòng eo hơi ngấn mỡ béo ra một chút. Mặc đồ vào ra ngoài đường còn khối trai trẻ chạy theo trêu chọc, tôi cứ nghĩ mình như vậy thì chồng tôi sẽ lo lắng giữ vợ, nhưng sự thật bất ngờ vào nửa đêm hôm đó khiến tôi đau đớn, chết lặng.
Video đang HOT
Hôm đó, tôi ôm thằng bé quay lưng ngủ như những ngày bình thường khác. Chồng tôi có để cái điện thoại sau lưng tôi. Mặc dù nhiều lần tôi nhắc đi ngủ thì để chế độ máy bay cho an toàn sức khỏe của con nhưng chồng tôi thường có thói quen thức đêm vào mạng đọc tin và vào facebook, zalo chát chít.
Dạo này tôi lại thấy anh đổi pass liên tục, nhiều lần tôi lấy máy bảo mở nhạc cho con nghe anh đều cáu gắt chạy vội đến lấy máy tắt đi khiến tôi nghi ngờ rồi.
Tin nhắn nửa đêm của cô nhân tình gửi vào máy anh khiến tôi chết lặng.
Nửa đêm hôm đó, khi tôi đang ôm con ngủ thì điện thoại anh phát sáng hiện lên dòng tin nhắn: “Em nhớ cưng quá”. Tôi chết lặng vài giây rồi lấy luôn cái máy, trùm kín chăn dò pass và đọc được những tin nhắn đong đưa ghê tởm sau đó.
Họ khen nhau bo-đì đẹp, “giỏi chuyện ấy” chứ không qua loa như tôi. Anh ta còn bảo với cô ả kia rằng: “Vợ anh béo lắm, làm sao mà thon thả sexy như em được”. Thú thực đọc được tin nhắn này tôi chỉ muốn ném thẳng điện thoại vào mặt anh ta luôn. Ai mang nặng đẻ cho anh ta hai đứa con đẹp như thiên thần. Ai từng bảo tôi cố ăn uống vỗ béo khi chưa bầu, chửa đẻ. Vậy mà bây giờ anh ta ngang nhiên cặp với gái trẻ rồi nói xấu tôi đủ đường như thế.
Tôi muốn kể hết tội của anh ta cho thiên hạ biết để anh ta phải xấu hổ không dám vác mặt đi đâu. Nhưng nếu làm thế thì tôi được gì, hay chỉ thêm đau khổ, gia đình tan nát, con tôi sẽ không còn được sống đủ đầy tình cảm có cả cha lẫn mẹ. Đầu tôi như muốn vỡ tung với đủ mối nghĩ suy sau khi đọc được những dòng tin nhắn của anh với cô gái kia.
Tối đó, tôi kìm nén lòng mình không làm lớn chuyện. Tôi buông tay con quay lại nhìn chồng. Cũng khuôn mặt, lông mày rậm, sống mũi cao sáng sủa đó, anh từng ôm ấp yêu chiều tôi nhưng giờ đây trái tim đã thuộc về một người đàn bà khác. Lâu lắm tôi không còn được anh quàng tay ôm từ sau lưng, lâu lắm chúng tôi chưa hôn nhau, có lẽ nào tình cảm đã phai nhạt từ những điều đơn giản đó.
Có lẽ nào vì tôi quá vô tâm với anh để anh phải đi tìm người đàn bà khác tìm kiếm tình cảm? Ai đã sai, anh trăng hoa hay cô gái kia giỏi chèo kéo? Hay tất cả lỗi đều do tôi? Xin hãy cho tôi một lời khuyên lúc này.
Theo Phunuvagiadinh
Chán nản vì người yêu quá nghèo
Trước đây tôi luôn nghĩ, yêu thì không phân biệt giàu nghèo, chỉ cần hai người yêu thương nhau là được.
Của cải sau này sẽ làm ra, không phải lo lắng nhiều. Nên khi gặp anh, tôi bị hút hồn bởi ánh mắt của anh, đôi mắt to sáng rất thông minh, miệng cười duyên và hàm răng trắng. Tất cả những điều ấy làm tôi si mê anh, tôi nghĩ, người này nhất định phải là người yêu của tôi.
Tính tôi vô tư nên không phân biệt mình là con gái. Dù là con gái tôi cũng quyết tán tỉnh anh bằng được, hi vọng anh sẽ yêu tôi, thích tôi. Và thật không ngờ, sau một thời gian chủ động tiếp xúc gặp mặt, tôi đã khiến anh cảm thấy ở tôi có rất nhiều điều thú vị.
Và cứ như thế, sau một thời gian, chúng tôi chính thức yêu nhau. Những tưởng tôi sẽ là người yêu anh nhiều hơn nhưng không ngờ, sau đó, anh cũng đã yêu tôi vô cùng, thậm chí còn dành cho tôi những tình cảm đặc biệt hơn cả tôi dành cho anh. Chúng tôi có quãng thời gian vô cùng ý nghĩa khi ở bên nhau. Thú thực, tôi cảm thấy tự hào vì mình có một người yêu như anh và anh cũng không bao giờ phật ý về tôi.
Yêu nhau lâu tôi càng khó lòng thông cảm cho anh. Tôi đòi chia tay mỗi lần tôi giận mà anh không nói gì (Ảnh minh họa)
Tuy vậy, sau một thời gian yêu nhau tôi mới biết, nhà anh rất nghèo, nghèo vô cùng. Anh được đi học đại học chính là vì ở vùng đảo và nhà nghèo. Bố mẹ anh làm nông dân và rất nhiều tuổi rồi, từ ngày đi học anh đã không xin tiền bố mẹ. Anh đi làm thêm và tự mình nuôi bản thân mình. Vì bố anh là thương binh nên anh được miễn học phí, do đó, gia đình anh cũng bớt vất vả hơn.
Cuộc sống của anh vất vả như vậy nhưng tôi lại không biết. Tôi luôn trách cứ anh không ga lăng sau một thời gian yêu nhau. Tôi giận tôi khóc mỗi lần anh không mua hoa hay quà tặng tôi mỗi dịp lễ mà chỉ đến đón tôi đi uống nước mía. Tôi không biết anh nghèo mà chỉ nghĩ anh không chu đáo, không tâm lý mà thôi. Nhiều lần tôi khóc vì sự vô tâm của anh, tôi nghĩ vậy. Từ ngày yêu nhau, anh chưa từng tặng tôi món quà gì, như cái váy, cái quần, chính vì vậy tôi càng buồn và cảm thấy mệt mỏi vì anh.
Yêu nhau lâu tôi càng khó lòng thông cảm cho anh. Tôi đòi chia tay mỗi lần tôi giận mà anh không nói gì. Sau này, khi về nhà anh chơi tôi mới hiểu, vì sao anh làm như vậy. Nhìn bố mẹ anh tôi biết, họ rất nghèo. Anh còn đi làm kiếm tiền nuôi thân nói gì tiền tiêu pha lung tung.
Nhưng thú thực, tôi cảm thấy buồn lắm dù là có thông cảm cho anh đi chăng nữa. Tôi cũng là sinh viên, gia đình cũng không phải là nghèo nhưng bố mẹ cũng không thể cho tôi tiền tiêu xông xênh được. Tôi không đòi hỏi anh phải này kia nhưng mỗi lần đi gặp bạn bè tôi, muốn đi chơi liên hoan và góp tiền ăn uống, anh cũng từ chối. Biết là anh không có tiền nên tôi đã nói, tôi sẽ trả tiền, thế là anh tự ái. Anh bảo tôi coi thường anh, nói như vậy tức là không tôn trọng anh. Nhưng anh không có tiền thì tôi trả, có sao đâu mà anh nổi khùng lên với tôi. Cứ như vậy, rất nhiều lần bạn bè rủ đi chơi tôi không dám nói gì, toàn là từ chối. Tôi cảm thấy phiền lòng lắm, nghĩ mà tủi thân.
Nói thật, nhiều khi thấy bạn bè khoe được người yêu tặng thứ này thứ kia, được tặng quà, tặng quần áo đẹp làm tôi chạnh lòng vô cùng. (ảnh minh họa)
Từ ngày yêu anh, tôi chỉ biết đến anh, ru rú ở nhà không được đi đâu. Tôi cảm thấy mệt mỏi, lo lắng, chán nản lắm rồi! Lòng còn quá yêu anh và thương anh nhưng anh nghèo như thế, không được đi đâu cả, làm sao mà tôi có thể vui vẻ được với bạn bè. Muốn giới thiệu anh với bạn bè cũng không được, vì anh không có tiền và tôi nhận trả thì anh lại không chịu. Có lẽ, lòng tự trọng của anh quá cao nên anh không muốn tôi phải trả tiền cho anh. Nếu nói như vậy thì anh lúc nào cũng không có tiền, còn tôi thì anh không cho trả giúp. Vậy thì chúng tôi chỉ yêu như thế làm sao được?
Nói thật, nhiều khi thấy bạn bè khoe được người yêu tặng thứ này thứ kia, được tặng quà, tặng quần áo đẹp làm tôi chạnh lòng vô cùng. Tôi ước một lần được như thế, được người yêu đưa đi du lịch, được tụ tập cùng bạn bè. Tôi đã quá yêu anh và cũng chủ động tiếp cận anh rồi hứa hẹn với anh đủ thứ. Nhưng bây giờ tôi sợ nếu cứ tiếp tục thế này, tôi không thể nào yêu anh mãi được, sẽ có một ngày tôi chán anh. Như vậy tôi có phải là người bội bạc không?
Theo VNE
Hãy quan tâm em nhiều hơn anh nhé! Xin anh hãy giữ chặt em, đừng vô tâm với em, đừng để người nào khác cướp em đi khỏi anh. Anh à! Nếu anh đọc được những dòng em tâm sự ở đây không biết anh có nhận ra em không. Anh! Vậy là tình yêu của chúng mình cũng đã được hơn 10 tháng rồi. Em tưởng chừng như mới hôm...