Nửa đêm bừng tỉnh vì nghi ngờ chồng ngoạ.i tìn.h, tôi chế.t lặng khi nhìn thấy món quà không ngờ tới
Từ khi về chung một nhà, tôi luôn nghĩ mình đã hiểu rõ chồng. Nhưng dạo gần đây, những dấu hiệu kỳ lạ từ anh khiến lòng tôi dậy sóng.
Anh đi sớm về muộn, cơm tôi nấu chỉ ăn qua loa vài miếng, lời nói giữa hai vợ chồng cũng thưa dần. Điều này càng khiến tôi tin rằng, trái tim anh đã đổi thay.
Ảnh minh họa.
Đỉnh điểm là ngày hôm nay – ngày sinh nhật tôi. Không một lời chúc mừng, không hoa, không quà, anh bước về nhà với vẻ mặt lạnh lùng.
Đặt một xấp giấy tờ lên bàn, anh nhìn tôi rồi buông một câu hờ hững: “Em mở ra mà xem.”
Video đang HOT
Tôi đứng lặng. Trong đầu tôi đã hình dung đến tờ đơn l.y hô.n với chữ ký của anh sẵn sàng chấm dứt tất cả. Suốt thời gian qua, nỗi lo lắng và nghi ngờ của tôi giờ đây đã trở thành hiện thực. Nước mắt trào ra, tôi chấp nhận số phận, run rẩy mở xấp giấy mà anh đưa.
Nhưng ngay khi nhìn vào nội dung bên trong, tôi chế.t lặng. Đó không phải tờ đơn l.y hô.n. Trước mắt tôi là giấy chứng nhận sở hữu một căn hộ chung cư, đứng tên tôi. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, anh nhẹ nhàng cất lời, phá tan nỗi bất an trong tôi: “Em bất ngờ không? Đây là món quà sinh nhật anh chuẩn bị cho em.”
Tôi sững sờ, ánh mắt anh lấp lánh niềm hạnh phúc xen lẫn hối lỗi: “Xin lỗi vì thời gian qua không quan tâm em đủ nhiều. Anh muốn giữ bí mật để tạo bất ngờ. Ngày mai mình dọn về nhà mới, được không em?”
Những lời anh nói khiến tôi òa khóc. Bao lo lắng, nghi ngờ trong tôi tan biến như mây khói. Tôi vừa khóc vừa đán.h yêu vào ngực anh, trách anh đã khiến tôi phải hoang mang nhiều đến vậy.
Đêm nay, tưởng chừng đau khổ tột cùng lại hóa thành một đêm tràn đầy hạnh phúc. Một khởi đầu mới, một cuộc sống mới đang chờ đợi tôi và người chồng mà tôi yêu thương.
Nửa đêm đang say giấc chồng gọi tôi dậy nói một chuyện kinh hoàng khiến tôi cuốn gói bỏ đi ngay trong đêm mưa gió
Không hiểu sao khi thấy cảnh đó, trong lòng tôi chộn rộn cảm xúc khó tả. Tôi cứ thấy họ quá gần gũi, khác lạ hoàn toàn với hình ảnh người chồng và người bạn thân mà tôi trân trọng.
Tôi và chồng lấy nhau khi cả hai chưa vững kinh tế, nuôi lấy nhau thôi đã chật vật. Vì vậy chúng tôi chưa có kế hoạch có con, muốn dành thêm thời gian để làm việc kiế.m tiề.n.
Vì tính chất công việc nên tôi thường phải đi công tác xa nhà, đôi khi nhiều ngày không gặp chồng. Cũng vì lý do này mà vợ chồng tôi càng ngày xa cách. Tôi biết thế nhưng vẫn không có cách nào khác, vì với vợ chồng tôi thì kiế.m tiề.n vẫn là ưu tiên hàng đầu.
Một lần chồng tôi nhập viện mổ ruột thừa nhưng tôi lại đang đi công tác. Vợ chồng tôi sống xa nhà, không gần họ hàng, mà tôi chỉ có một cô bạn thân tên Ly nên đành nhờ cô ấy sang thăm chồng tôi. Dù ở xa nhưng ngày nào tôi cũng gọi hỏi han chồng, cũng biết Ly đang ở bên chồng. Ly cũng chẳng rảnh rỗi gì nhưng vì tôi nhờ vả nên cô ấy cố gắng thu xếp sang giúp đỡ chồng tôi. Tôi thấy vậy thì biết ơn cô ấy lắm.
Nói về Ly thì đây là người phụ nữ có ngoại hình, học thức nhưng đã ngoài 30 vẫn một thân một mình. Cô ấy cũng chẳng vội lấy chồng. Tôi và Ly biết nhau từ nhỏ, đến tuổ.i này còn là bạn bè thì đúng là hiếm thấy khó tìm.
Sau khi đi công tác về, tôi vội vàng ghé siêu thị mua chút đồ rồi về nhà để xem tình trạng sức khỏe của chồng. Tôi cứ sợ chồng ở nhà một mình sẽ không biết nấu nướng. Nhưng khi tôi về tới nhà thì đã nghe mùi đồ ăn thơm phức, hai tay tôi buông thõng xuống khi thấy Vy và chồng đang chuẩn bị ăn cơm.
Không hiểu sao khi thấy cảnh đó, trong lòng tôi chộn rộn cảm xúc khó tả. Tôi cứ thấy họ quá gần gũi, khác lạ hoàn toàn với hình ảnh người chồng và người bạn thân mà tôi trân trọng. Không thấy sự thay đổi của tôi, Ly vẫn nhiệt tình gọi tôi vào ăn cơm cùng.
Sau ngày hôm đó, tôi thấy chồng không như trước nữa, anh luôn giữ khoảng cách với vợ. Phụ nữ luôn có linh cảm nhạy bén. Đến một đêm, giữa khuya, chồng tôi lay tôi dậy rồi cúi đầu nói hết sự thật.
Chúng tôi vẫn ngồi cạnh nhau trên giường nhưng tôi lại cảm thấy trước mắt không còn là người chồng ngày trước cùng mình chung chăn gối. Anh nói anh lỡ làm Vy có thai, anh rung động với cô ấy khi tôi đi công tác xa nhà. Tôi chế.t lặng không nói nên lời, trong lòng như có trăm ngàn mảnh vỡ đâ.m vào tim.
Chồng tôi cúi đầu dứt khoát:
"Anh muốn có trách nhiệm với cô ấy và con của anh. Xin lỗi em".
Tôi nhìn anh một lúc rồi lẳng lặng thu dọn quần áo vào một chiếc va li rồi rời khỏi nhà ngay trong đêm mưa gió. Ngoài trời lạnh giá nhưng chẳng bằng lòng tôi lúc này. Gió mưa có quật vào mặt tôi đau điếng cũng không bằng nỗi đau trong tôi lúc này.
Nhưng tôi cần gì phải ở lại bên người đàn ông t.ệ bạ.c như thế. Tôi mất một người chồng, một người bạn thân, một cuộc hôn nhân. Nhưng tôi vẫn còn chính mình, tôi vẫn phải sống tiếp.
Tỉnh giấc lúc 2 giờ sáng, theo chân chồng ra ngoài rồi chế.t lặng khi thấy cảnh tượng này bày ra trước mặt Cảnh tượng kinh khủng này bày ra trước mắt khiến tay chân tôi bủn rủn, lồng ngực như có thứ gì đó bóp nghẹt. Phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h trong tình cảnh như thế này là điều mà tôi không thể ngờ đến. Dạo gần đây thấy chồng có nhiều biểu hiện đáng ngờ, vì vậy mà tôi thường theo dõi và để...