Nửa đêm bắt gặp chồng nằm trên giường với ôsin
Đi qua phòng ngủ của ôsin, dưới ánh sáng mờ mờ nhạt nhạt của chiếc đèn ngủ, tôi không thể tin vào mắt mình, chồng tôi và con bé đó đang quấn riết lấy nhau ngủ say sưa trên giường.
Tôi năm 33 tuổ.i, chồng tôi hơn tôi 1 tuổ.i. Chúng tôi kết hôn đến nay được được 6 năm và có với nhau hai đứa con. Con lớn cũng lên 5 tuổ.i, con nhỏ cũng được hơn 1 tuổ.i. Do cả hai đều là dân tình lẻ học xong bám trụ lại Hà Nội nên cuộc sống lúc mới cưới xong rất khó khăn.
Cũng nhờ sự động viên giúp đỡ của hai gia đình nội ngoại, cùng với sự chịu thương chịu khó của cả hai vợ chồng, cộng với công việc từ khi kết hôn đến bây giờ đều thuận lợi, may mắn. Chính vì vậy mà cưới nhau được 3 năm thì vợ chồng tôi cũng tích cóp, vay mượn mua được ngôi nhà.
Tôi không thể tin vào mắt mình, chồng tôi và con bé đó đang quấn riết lấy nhau ngủ say sưa trên giường. – Ảnh minh họa
Kinh tế có của ăn của để, lại thêm việc con cái nhỏ dại nên tôi bàn với chồng thuê ôsin về đỡ đần việc nhà, trông con. Thấy ở quê có đứa cháu họ hàng cũng xa xa lúc đó tròn 16 tuổ.i, nhà nó nghèo nên phải bỏ học phụ giúp gia đình làm kinh tế từ khi học hết cấp 2. Trông con bé mặt mày cũng dễ nhìn lại biết việc nên tôi đã đồng ý cho nó lên don dẹp, giặt giũ.
Video đang HOT
Sống ở thành phố, ăn uống đầy đủ, chẳng mấy chốc từ một cô bé nhà quê ngơ ngác, sợ sệt con bé đó trở nên phổng phao xinh đẹp trông thấy. Đôi khi tôi còn thấy nó soi gương làm đỏm, cứ nghĩ là con gái đang lớn nên không để ý. Thời gian gần đây tôi thấy chồng mình hay khen con bé đó, rồi thỉnh thoảng còn nói dăm ba câu chọc ghẹo nó nữa.
Cứ nghĩ là chồng mình vô tư, dễ gần hơn nữa tính anh cũng đâu phải người lăng nhăng, suốt ngày cũng chỉ biết vùi đầu vào công việc chắc anh cũng chỉ bông đùa tí cho vui, để tạo không khí ấm cúng vui vẻ sau những giờ làm việc căng thẳng thôi chứ chả có ý gì khác đâu, tôi cũng không để ý, hay đề phòng gì chồng cả.
Vậy mà cách đây gần 2 tháng khi đứa con thứ 2 đang ốm, cháu sốt do mọc răng nên hơi cuối khóc. Đêm ngủ thỉnh thoảng tôi phải dậy để đo nhiệt độ kiểm tra, rồi cho uống thuố.c. Được một vài ngày thì cháu cũng đỡ, có điều mấy ngày con ốm nên việc quan hệ vợ chồng cũng có đôi chút chểnh mảng. Đến khi cháu khỏi thì tôi lại cảm thấy thiếu ngủ nên khi anh nồng nhiệt thì tôi lại không có hứng thú, đành khất hôm sau rồi tôi ngủ thiếp đi.
Nửa đêm tỉnh dậy, sờ sang bên cạnh không thấy chồng đâu, cứ tưởng rằng chồng đi vệ sinh nào ngờ đợi mãi không thấy vào nên tôi đã dậy. Nhìn trong nhà vệ sinh và ban công tầng 2 đều không thấy anh đâu cả, tôi cứ thế mon men đi xuống tầng 1. Đi qua phòng ngủ của ôsin, dưới ánh sáng mờ mờ nhạt nhạt của chiếc đèn ngủ, tôi không thể tin vào mắt mình, chồng tôi và con bé đó đang quấn riết lấy nhau ngủ say sưa trên giường.
Giận đến run người, tôi đã lôi họ dậy rồi tát cho con bé đó mấy cái vào má và lập tức cho thu dọn đồ đạc, sáng mai sẽ bắt xe về quê sớm. Chồng tôi bị bắt quả tang đang ăn vụng thì bần thần, cầu xin tôi tha thứ. Anh giải thích thấy con bé đó ngoan ngoãn nên muốn kiểm tra xem nó có còn trinh không và đây là lần đầu tiên diễn ra chuyện đó. Thế mà ôsin thì lại nói rằng anh đã quan tâm đến nó cả tháng nay rồi, đây là lần thứ 3 nó là.m chuyệ.n đ.ó với anh.
Mỗi lần gần gũi như vậy nó lại được anh quan tâm hơn và cho thêm ít tiề.n để tiết kiệm hoặc may thêm quần áo. Thật bỉ ổi như thế đấy, sự việc đó đã khiến tôi không còn tin tưởng vào người chồng của mình, niềm tin, sự tôn kính trong tôi về một người chồng, người cha mẫu mực hết lòng vì công việc, yêu thương vợ con đã bị sụp đổ. Thay vào đó là sự khin.h b.ỉ, ghê sợ.
Anh vẫn cầu xin tha thứ, tôi cũng rất yêu anh, muốn bỏ qua cho anh lỗi lầm này nhưng những hình ảnh đó cứ quẩn quanh trong đầu tôi mãi. Nó như một cái gì đó ngăn cách tôi và anh ấy, khiến cho cuộc sống gia đình trở nên nặng nề, thiếu tự nhiên. Nhất là từ khi đó tôi không muốn gần gũi anh nữa, nếu có thì khi đang ân ái trong đầu lại cứ suy nghĩ anh đang se.x với người con gái khác. Tôi phải làm gì để cuộc sống gia đình mình trở lại vui vẻ như ngày xưa đây?
Theo VNE
Chồng cứ ngồi vào mâm là "bới lông tìm vết"
Đừng nói gì đến chuyện khen ngon theo... phép lịch sự! Cứ ngồi vào mâm là anh "bới lông tìm vết".
Chị Ngọc xách giỏ, dắt xe đi chợ, miệng lẩm bẩm một câu quen thuộc:
- Riết rồi chẳng biết ăn cái gì!
Chị Ngọc không phải là bà nội trợ vụng về, ngược lại là đằng khác. Người ngoài nhìn vào mâm cơm nhà chị không khỏi trầm trồ. Dinh dưỡng đầy đủ, màu sắc phong phú, thơm ngon. Bữa cơm nhà chị lúc nào ít nhất cũng phải ba món, không có chuyện trùng lặp thực đơn. Vốn khéo tay, chịu khó dành thời gian học hỏi cùng với đam mê nấu nướng, tay nghề chị ngày càng khá hơn. Đi đâu tụ họp bạn bè, chị đều được mọi người ngưỡng mộ và khen ngợi vì biết nấu nhiều món, trình bày đẹp mắt.
Ảnh minh họa.
Thế nhưng, chồng chị thì lại không nghĩ thế. Anh vốn khó chiều, lại kén ăn, ít khi ghi nhận nỗ lực của vợ. Đừng nói gì đến chuyện khen ngon theo... phép lịch sự! Cứ ngồi vào mâm là anh "bới lông tìm vết". Hôm nay ăn món này thì anh nhắc món kia, chép miệng. Rồi anh so sánh, ch.ê ba.i. Sao canh khoai mỡ mà không thấy đi chung với tép kho ba chỉ? Sao đậu que mà không chấm chao mà lại kho quẹt? Cái món này, lẽ ra phải cho thêm thật nhiều hành lá mới đúng điệu... Dường như nhìn tô dĩa nào trên bàn anh cũng thấy có thiếu sót. Rồi thì anh mang những thứ đã được thưởng thức bên ngoài ra kể, tỏ ra sành điệu. Nhìn thái độ của anh, chị Ngọc vừa giận vừa bực. Đàn ông gì mà khó chịu, v.ô duyê.n đến thế! Chẳng lẽ lại sẵng giọng bảo, thì thôi, anh đến chỗ nào ưng ý mà ăn cho vừa lòng!
Nhớ hồi mới quen, anh làm công nhân quèn, ăn tô mì gói không rau không trứng chị làm, cũng vui vẻ kêu ngon đáo để. Cuộc sống ngày càng dễ thở hơn, chị cũng "tăng đô" cho bữa cơm gia đình, nhưng sự hào hứng của chồng con dường như ngày càng tỷ lệ nghịch. Ăn gì cũng kêu ngán. Dọn gì cũng uể oải lấy lệ. Có người nội tướng nào mà chẳng thấy muốn tắt bếp cho xong!
Chị Ngọc chán nản than, chồng mình "vọng ngoại", chỉ thích quán xá nhà hàng. Bao người mơ một bữa cơm canh nóng sốt, nhiều rau ít béo, đơn giản mà ngon còn không có. Đằng này, chị quan tâm tới bao tử cả nhà, để ý từng sở thích nhỏ trong ăn uống, mà vẫn không đủ sức làm cho mấy cha con hài lòng.
Hôm rồi có bạn rủ qua nhà chơi, tới bữa chồng bạn về, bạn vô tư bảo, anh coi có gì ăn tạm dùm, em bận khách rồi. Chồng bạn vui vẻ xuống bếp, lục đục nấu nướng. Bạn bảo: "Ông chán lắm bà ơi, chẳng biết thưởng thức gì cả, cho gì ăn nấy, không bao giờ ý kiến ý ve. Tui có bày biện nấu nướng gì thì cũng như không, ông buông đũa đứng lên là quên ngay mình vừa được xơi món gì. Có chồng như thế, chả muốn vô bếp chi cho nhọc...".
Chị Ngọc tần ngần nghĩ, chẳng biết, giữa một ông chồng thờ ơ với chuyện cơm nước, mặc kệ vợ muốn nuôi sao cũng được, với một quý ông cái gì cũng ch.ê ba.i cấm cảu như chồng mình thì bà vợ nào khổ hơn. Hay đàn bà, vốn chỉ thích loay hoay tự làm khổ mình? Đường đến trái tim đàn ông phải đi qua bao tử, câu ấy quen thật, nhưng muốn làm vừa khẩu vị của chồng cũng không dễ dàng gì. Huống hồ bây giờ là thời của cơm hàng cháo chợ, mở cửa ra là gặp hàng ăn, từ cơm bụi bình dân đến nhà hàng mát rượi...
Theo VNE
Vá màng trinh vì người yêu thích thế Cô vá trinh nhưng chính là vá lại quá khứ, vá lại sai lầm của mình. Và cô muốn nhờ nó mà tìm được một hạnh phúc mới. Vậy có gì là sai đâu. - Thế nào, có làm không? Người đàn ông đeo khẩu trang kín mặt hất hàm về phía cô mà hỏi. Cái giọng ồm ồm khàn khàn cô không...