Nữ y tá giấu mặt sau lớp bảo hộ, không dám nhận con, nghe lý do còn đau lòng hơn
Nghe con nói vậy, chị lại càng không dám nhận con.
Tình hình dịch bệnh COVID-19 quay trở lại và lan rộng trong cộng đồng khiến nhiều đội ngũ y bác sĩ phải tích cực “ra tiền tuyến” để phục vụ cho công tác phòng chống dịch. Trong đó không thiếu những ông bố, bà mẹ phải dứt tâm xa con dù vô cùng thương nhớ, nhất là thời điểm Tết nguyên đán đang đến rất gần. Thậm chí, như cô y tá dưới đây, vô tình được gặp con khi đang làm nhiệm vụ, cô cũng không dám nhận con vì những lý do mà nói ra, bà mẹ nào cũng vô cùng xúc động.
Theo chia sẻ, Liu Mohan – y tá tại Khoa Ngoại tổng hợp tại Bệnh viện Nhân dân số 5 Thẩm Dương (Liêu Ninh, Trung Quốc) là một trong gần 10.000 nhân viên y tế tham gia vào công việc lấy mẫu xét nghiệm từ người dân. Vì giãn cách xã hội, chồng chị đang đi làm xa cũng không dám trở về nhà. Con gái thì phải gửi về nhà bà ngoại vì chị Liu cũng không được phép về nhà những ngày phục vụ chống dịch.
Vào ngày 2 tháng 1 vừa qua, cô được giao nhiệm vụ thu thập mẫu xét nghiệm trong cộng đồng nơi cô sinh sống.
Cô Liu vô cùng vui mừng ” Thật là trùng hợp quá, nhà mẹ đẻ tôi đang ở gần đây” – cô hào hứng nói với các đồng nghiệp của mình vì cô biết, con gái mình cũng đang ở nhà bà ngoại. Cảm xúc nhiều ngày liền không được gặp con gái bỗng khiến cô nghẹn lại. Nhiều ngày qua khi ở lại bệnh viện chống dịch, cô chỉ có thể nhìn thấy con gái qua màn hình điện thoại. Dù vô cùng nhớ con, yêu con mà cô không thể gặp trực tiếp để ôm con, hôn con, âu yếm con.
Buổi trưa ngày hôm ấy, sau khi lấy mẫu xét nghiệm cho rất nhiều người trước đó, bỗng một bé gái đến ngồi trước mặt cô Liu để thực hành lấy mẫu.
Cô bé xưng tên mình là Hangyi. Nghe đến tên con bé, Liu đã lập tức quay lại, vui mừng khó tả vì nhận ra đó là con gái mình. Thế nhưng nữ y tá bỗng phải kìm lòng lại, cô không thể gọi con và nhận đứa trẻ mà bình tĩnh lấy mẫu xét nghiệm cho con gái.
Toàn bộ cơ thể Liu được bao bọc bởi quần áo bảo hộ y tế, khuôn mặt cô là một lớp kính bảo hộ, đeo khẩu trang chỉ để lộ ra đôi mắt nên bé Hangyi có thể cũng không thể nhận ra người ngồi đối diện là mẹ của mình. Khi kết thúc phần lấy mẫu xét nghiệm, cô nhóc nói cảm ơn ” Cô đã vất vả quá ạ. Con cảm ơn cô, cố lên cô ơi” .
Lần đầu tiên nghe thấy những lời nói ngọt ngào này từ con gái, lại ra rất lâu rồi, Liu cố gắng đáp lại ” Cảm ơn con nhiều”.
Video đang HOT
Bất giác, Hangyi đáp lại: ” Cô ơi, giọng cô giống mẹ con quá. Cô hiền như mẹ con, lâu rồi con không được gặp mẹ “.
Nhìn ánh mắt con gái đang nhìn mình, thăm dò mình, Liu càng thêm nghẹn ngào nhưng cô phải cố không để nước mắt mình trào ra và gọi người kế tiếp vào lấy mẫu xét nghiệm.
Giải thích lý do không dám nhận con gái, Liu nói: ” Bên ngoài còn rất nhiều người đang chờ đợi để được lấy mẫu xét nghiệm. Nếu mẹ con tôi nhận nhau, chắc chắn bé sẽ khóc và đòi mẹ bế. Tôi thì không thể trì hoãn công việc được. Tôi sợ mình sẽ không thể kiểm soát được cảm xúc của mình khi tôi nhận con gái”.
Bên cạnh đó, nếu Liu khóc thì sẽ làm mờ lớp kính nên sẽ phải thay toàn bộ trang phục, lãng phí thời gian và lãng phí tiền bạc của nhà nước. ” Tôi không để cho mình được khóc”.
Liu vẫy tay chào tạm biệt con gái của mình, cô bé với đôi mắt buồn bã không được đáp lại đành xoay người quay đi. Lòng Liu đau đớn vô cùng.
Sau buổi làm việc hôm ấy, Liu đã trở về nơi ở của mình và tiếp tục trò chuyện với con gái qua màn hình điện thoại. Những gì con gái nói sau đó lại càng khiến Liu đau lòng và thương con hơn.
- “Hangyi, hôm nay con có đi lấy mẫu xét nghiệm không?”
- “Ồ sao mẹ biết hay vậy? có phải bà ngoại nói cho mẹ biết không?”
- “Có đau không?”
-” Dạ không đau chút nào mẹ ơi”.
-”Mẹ biết người lấy mẫu cho con là ai nè”
- “Dạ có phải mẹ không?”
Liu Mohan ngỡ ngàng, thì ra con gái đã nhận ra mẹ, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc để mẹ hoàn thành công việc.
- “Đúng rồi, đó là mẹ”
- “Dạ con có cảm giác cô đó là mẹ, nhưng con không dám gọi. Mẹ ơi! Mẹ tuyệt vời quá!”
Liu trò chuyện với những người đồng nghiệp của mình rằng rất muốn nhận con ngay lúc ấy nhưng quả thực không dám. Cô đã nhớ con rất nhiều và lâu rồi chẳng được ôm bé.
Câu chuyện cảm động của mẹ con cô Liu đã được chia sẻ rất mạnh trên mạng xã hội và khiến nhiều người phải dành cho cô hai từ “cảm ơn” vì cô đã rất có trách nhiệm trong công việc của mình. Kể cả con gái cô, một bé gái tuyệt vời.
Xúc động bức thư con gái lớp 4 gửi mẹ là điều dưỡng đang chiến đấu với COVID-19 tại "tâm dịch" Chí Linh
Trong bức thư Đoàn Gia Linh (học sinh lớp 4) gửi mẹ, có đoạn viết: "Con biết mẹ phải tiếp bệnh nhân COVID-19 suốt đêm, con thương mẹ lắm, lúc mẹ gọi cho con, con thấy mẹ không có giường nằm, mẹ rất lạnh".
Chị Nguyễn Thị Huyền là điều dưỡng của TT Y tế Chí Linh. Tính đến thời điểm hiện nay, nữ điều dưỡng đã 7 ngày tham gia vào tâm dịch chống COVID-19 tại tâm dịch lớn nhất cả nước.
Chị Huyền cùng hai con.
Chia sẻ với PV, chị Huyền không giấu nổi sự xúc động khi nhận được lá thư từ con gái: "Khi nhận được thư con gửi, tôi bật khóc phải độ mươi phút mới có thể định thần. Tôi vừa nhớ lại vừa thương con khi không có mẹ bên cạnh để chăm sóc. Ngày nhận nhiệm vụ tôi chỉ kịp nói với con mẹ đi công tác một tháng".
Trong bức thư Đoàn Gia Linh (học sinh lớp 4) gửi mẹ, có đoạn viết: "Con biết mẹ phải tiếp bệnh nhân COVID-19 suốt đêm, con thương mẹ lắm với lại lúc mẹ gọi cho con, con thấy mẹ không có giường nằm mẹ rất lạnh". Đó cũng là hoàn cảnh chung của hàng trăm nhân viên Y tế thuộc TT Y tế Chí Linh, Hải Dương vào những ngày đầu của cuộc chiến chống COVID-19 tại điểm nóng của tâm dịch.
Bức thư của Gia Linh gửi mẹ.
Những ngày qua, họ đã phải gồng mình với những thử thách đến nghẹt thở. Đặc thù của việc lấy mẫu xét nghiệm là không thể xác định trước thời gian. Chỉ cần xác định có yếu tố dịch tế nghi ngờ là cả đội tác chiến lại lên đường ra trận. Những ca làm việc của họ gần như kéo dài xuyên đêm.
"Chống dịch COVID-19 thì thời khóa biểu được lập trình theo tính khẩn cấp của ca bệnh. Nhiều hôm, chúng tôi làm việc xuyên trưa, xuyên đêm đến tận 3h sáng. Tâm thế khẩn trương cho kịp gửi mẫu về nơi xét nghiệm khiến chúng tôi không còn cảm giác đói. Cũng có lúc anh chị em không chịu nổi đành phải nghỉ tạm ở ngay tại điểm lấy mẫu chốc lát rồi về", chị Huyền nhớ lại.
Thời tiết Hải Dương những ngày này không nóng, nhưng việc khoác bộ đồ bảo hộ trông suốt thời gian dài cũng là một thử thách lớn với đội ngũ lấy mẫu xét nghiệm. Chúng tôi không khỏi xót xa khi nghe chị Huyền kể về việc mọi người phải nhịn ăn, nhịn uống để đảm bảo tối đa tiến độ lấy mẫu.
Chị Huyền kể: "Các điểm lấy mẫu đa phần nằm ở các nhà văn hóa xã phường, nên hầu hết không có nhà vệ sinh. Không chỉ vậy, đồ bảo hộ những ngày đầu lại hiếm nên chúng tôi đều có gắng hạn chế tối đa việc ăn uống để tiết kiệm đồ và không ảnh hưởng đến tiến độ chung".
Bước vào cuộc chiến, những hậu phương là thành lũy tinh thần quan trọng. Ông bà ngoại đã thay chị chăm sóc hai cháu. Ngày chị ra trận, mẹ chị chị nhắn nhủ rất giản dị: "Con cố gắng phụng sự tổ quốc, các cháu đã có mẹ lo rồi!".
Chứng kiến hình ảnh vất vả của các anh chị, nhiều người dân Chí Linh đã không thể cầm lòng. Từ chăn đệm đến những nhu yếu phẩm cần thiết đều được gửi đi, gói ghém cả sự trân trọng dành cho những người mà họ biết ơn.
Đó chắc hẳn cũng là lý do mà chị thấy "ấm áp đến lạ lùng" khi nhận được những suất cơm tiếp ứng của bà con.
Chị Huyền (ngoài cùng bên trái) cùng các đồng nghiệp tranh thủ chợp mắt trên đường đi lấy mẫu xét nghiệm.
Ít ai biết rằng, cả mẹ và ba chị em gái của chị Huyền đều là cán bộ ngành Y. Mẹ chị trước đây cũng từng công tác tại TT Y tế TP. Chí Linh. Chị bảo: "Gia Linh toàn bảo sau này muốn trở thành bác sĩ".
Ước mơ của Gia Linh hoàn toàn có cơ sở khi được tiếp lửa bởi những người chiến binh như bà, như mẹ em. Ký ức những ngày mẹ đi vắng chắc sẽ in đậm cả đời với Gia Linh và chắc chắn sẽ luôn tự hào về truyền thống gia đình.
Dân mạng nghẹn lòng nghe chuyện bên trong Bệnh viện Đà Nẵng Xuất hiện những ca lây nhiễm trong cộng đồng, Đà Nẵng một lần nữa bước vào cuộc chiến chống dịch Covid-19. Thành phố tiến hành giãn cách xã hội, phía Bệnh viện Đà Nẵng bao gồm 2.200 cán bộ, bác sĩ, nhân viên bệnh viện cũng nhận lệnh "cách ly 14 ngày". Ngay sau khi chuẩn bị đầy đủ đồ đạc gồm vài...