Nữ phi công có… “bí kíp” bay
Trông cô lúc không… bay, bạn sẽ ngưỡng mộ vì cô xinh như người mẫu. Và hẳn bạn sẽ “mắt tròn mắt dẹt” hơn khi biết cô là …phi công bay ở Việt Nam.
Nhân Ngày Phụ nữ Việt Nam, nữ phi công xinh đẹp người Ba Lan Anna Jastzevska của VietjetAir đã có cuộc trò chuyện với phóng viên Lao Động về nghề rất đối nghịch với vẻ bề ngoài mềm mại và duyên dáng của cô.
> Nữ phi công đối với chúng tôi là một nghề rất khó, rất lạ nữa. Còn cảm giác là một nữ phi công của bạn thế nào?
- Đúng là nghề lái máy bay còn khá mới mẻ đối với các bạn nữ ở Việt Nam. Tuy nhiên, là nữ phi công cũng không khó lắm đâu (cười)… nếu các bạn thật sự đam mê. Và khi đã thành công, ngồi trong buồng lái bạn sẽ nhận được sự cảm phục của mọi người. Tôi đã theo đuổi công việc này khá nhiều năm rồi nên cũng thấy bình thường, không còn cảm giác lạ nữa… (lại cười rất xinh). Mỗi người có một ước mơ và vấn đề là bạn có quyết tâm để thực hiện ước mơ đó không!
Tôi may mắn có ba là phi công và cơ hội tiếp xúc với máy bay khá nhiều. Tôi tình cờ đến với nghề phi công sau một lần cùng ba mình bay thử với máy bay không động cơ. Khi tôi chọn nghề phi công, gia đình, bạn bè cũng có vẻ hơi lo lắng nhưng vẫn ủng hộ quyết định của tôi…Tôi muốn theo đuổi và thành công với nghề một cách độc lập và bình đẳng với các bạn đồng nghiệp nam.
Khi mặc áo dài, Anna đẹp như người mẫu.
>Còn cơ duyên nào đã đưa bạn tới Việt Nam bay cho Hãng hàng không VietJet Air?
- Tôi sang Việt Nam theo chồng gần 3 năm trước. Chồng tôi cũng là phi công, làm việc tại một hãng hàng không khác của Việt Nam. Sau đó tôi được VietJetAir tuyển. Tôi thấy rất yêu Việt Nam và VietJetAir vì đã giúp tôi thực hiện giấc mơ bay. Nghề bay đã cho tôi cơ hội biết đến những vùng đất tuyệt vời ở đất nước các bạn. Hơn nữa, ở Việt Nam phi công nữ còn rất ít nên tôi luôn nhận được thiện cảm từ khách hàng. Đây thực sự là món quà rất thú vị với tôi.
Video đang HOT
> Khi ngồi trong buồng lái, cảm giác của bạn như thế nào?
- Đã là phi công, khi ngồi vào buồng lái thì sự nghiêm túc và chuyên nghiệp luôn cần thiết, dù bạn lái cho bất cứ hãng hàng không nào. Tôi nghĩ sẽ không phụ lòng mọi người và luôn phấn đấu trở thành một phi công xuất sắc của VietJetAir.
> Là phụ nữ, bạn có thấy nghề lái máy bay quá áp lực?
- Tôi nghĩ phụ nữ phải làm tốt như các bạn nam giới, bởi nghề này đòi hỏi về độ chuyên nghiệp, chính xác và kỹ năng xử lý tình huống với các phi công dù nam hay nữ không có gì khác biệt. Là con gái, Anna còn thấy lợi thế về sự cẩn thận và kiên nhẫn…
>Bạn có thể sẻ chia kinh nghiệm cho những bạn gái Việt Nam muốn bay?
- Các bạn hãy tin vào chính mình. Nếu giấc mơ của bạn là được điều khiển những chiếc máy bay, bạn hãy thật quyết tâm để đạt được nó. Bởi giấc mơ bay là một điều tuyệt vời. Nếu chúng ta đã cố gắng hết mình thì dù có thành công hay không cũng sẽ được một trải nghiệm cực kỳ thú vị.
– Cảm ơn và chúc Anna luôn an toàn trên những chuyến bay!
Theo laodong
"Vua đầu bếp Mỹ 2012" Christine Hà: Món ăn đầu tiên tôi nghĩ đến là phở!
Một cô gái khiếm thị người Mỹ gốc Việt, từng không biết gì về nấu ăn đã giành chiến thắng ấn tượng tại cuộc thi nấu ăn danh giá MasterChef tại Mỹ vào hôm nay 11.9 (giờ Việt Nam).
Christine Hà đã trở thành quán quân MasterChef 2012, với phần thưởng là một hợp đồng xuất bản sách hướng dẫn nấu ăn của riêng mình và một khoản tiền thưởng trị giá 250.000 USD.
Christine Hà cũng thú nhận trong một cuộc phỏng vấn với trang TVGuide.com sau khi đoạt giải rằng "Trước đây tôi không biết cách nấu cơm bằng nồi cơm điện. Tôi thấy mình là một nỗi hổ thẹn lớn cho nhiều bà mẹ Việt Nam".
Christine Hà và đối thủ Josh Marks đang trổ tài tranh giải nhất - Ảnh: Fox
"Hồi còn trẻ tôi chỉ biết làm trứng bác, bánh mì nướng và mì ăn liền. Nhưng khi sắm được căn hộ riêng và có bếp để nấu ăn, tôi bắt đầu học nấu ăn. Tôi mua một, hai cuốn sách dạy nấu ăn ở một hiệu sách cũ. Các quyển sách này chỉ cách nấu món Việt Nam. Ban đầu, tôi chỉ nấu các món đơn giản nhất", cô cho hay.
Christine cũng nói thêm rằng một trong những món ăn "dễ chịu" nhất, đối với cô, chính là món phở của Việt Nam.
"Có một số món ăn khiến mọi người thấy dễ chịu. Việt Nam có rất nhiều món như thế, nhưng món đầu tiên mà tôi nghĩ đến là phở", TVGuide trích lời Christine cho biết.
Christine cho biết trước khi bước vào vòng thi cuối cô đã quyết tâm "chiến đấu" hết sức mình.
"Trước khi bước vào vòng đấu cuối, tôi tự nhủ nếu chỉ thắng giải nhì thì chẳng thà xếp hạng ba. Vì vậy, tôi nghĩ đã đến đây thì phải cố hết sức có thể để chiến thắng. Tôi đã rất run và nôn nao. Tôi nghĩ Josh (người về nhì) cũng vậy. Chúng tôi đều biết phần thi sẽ là những món ăn quan trọng nhất trong cả đời mình", Christine Hà nói với TVGuide.
"Vua đầu bếp Mỹ 2012" cũng cho biết cô đã gặp trục trặc trong lúc thi đấu khi một số thiết bị nấu ăn vận hành không như ý muốn.
"Máy thái thịt của tôi bị hỏng. Vì vậy mọi thứ không được trơn tru. Cả máy thái rau cũng vậy. Nó khiến mớ dưa chuột của tôi ướt nhẹp. Tôi thực sự đã phải nghĩ đến việc làm món khác trong những phút cuối cùng, bỏ qua một số nguyên liệu và tập trung vào những gì đã làm được", Christine Hà thuật lại.
Cô cũng cho biết cách bài trí bếp trong vòng thi đấu cuối cũng gây nhiều khó khăn.
"Bếp được sắp xếp theo hình móng ngựa. Tôi đã quen với cách đặt đồ đạc từ các vòng thi trước, nhưng lần này mọi thứ đã bị thay đổi hoàn toàn. Ban tổ chức có dắt chúng tôi đi một vòng trước để xác định các vật dụng để ở đâu, nhưng chả ích gì khi mắt tôi không thấy được", Christine Hà cho hay.
Trả lời phỏng vấn của trang tin ẩm thực FoodBeat, Christine Hà cho biết cô bị khiếm thị vì một chứng bệnh hiếm gặp mang tên NMO (Neuromyelitis optica), khiến hệ thần kinh thị giác bị hỏng.
"Có một giai đoạn cơ thể tôi bị liệt từ cổ trở xuống nhưng sau đó đã phục hồi nhờ sự giúp đỡ của các bác sĩ và gia đình. Tôi bị mất thị lực vĩnh viễn và hiện tôi đang cố duy trì không cho căn bệnh nặng thêm. Kể từ năm 2008, tôi đã phải dùng hóa trị như các bệnh nhân ung thư nhằm làm chậm quá trình tiến triển của căn bệnh", quán quân MasterChef 2012 cho biết.
Nhiều người cho rằng cô không bị mù vì vẫn có thể thấy các chuyển động, nhưng Christine cho biết cô bị một dạng khiếm thị đặc biệt.
"Nếu có ai đó xòe bàn tay trước mặt tôi, tôi vẫn có thể nhận thấy cái gì đó. Nhưng tôi không nhận ra màu sắc và tôi chỉ có thể thấy hình dạng trong một số trường hợp mà thôi".
Theo TNO
Sống bám mặt đường Đi từ Bắc tới Nam, tiêu biểu là theo quốc lộ 1, sẽ thấy khắp nơi dân ta ăn, ngủ, nghỉ, vui chơi, hiếu hỉ... cách vệt bánh xe, bánh tàu chỉ vài mét. Khoảng cách giữa sự an toàn và không an toàn đôi khi cực mong manh... Trong phim hành động Mỹ, thường xuyên có cảnh các ô tô rượt đuổi...