Nụ hôn đầu đáng nhớ
Được nàng đáp lại nên tôi đã nhiệt tình và mạnh mẽ đến mức làm cho môi nàng bị chảy máu rồi sưng vù lên.
Chiếc túi “tố” chủ
Tôi có một chiếc túi xách bằng plastic trong suốt rất dễ thương vẫn thường được sử dụng khi đi làm. Sáng hôm đó, tôi dậy khá muộn nên vội thay quần áo đến công sở. Lúc đó, tôi mới phát hiện mình đang trong tình trạng báo động đỏ. Không suy nghĩ nhiều tôi lập tức mở tủ bỏ “gói hàng” đã chuẩn bị sẵn vào túi rồi lên xe đến công ty.
Khi bước vào cửa tòa nhà, tôi cảm thấy nhiều ánh mắt nhìn mình chăm chú. Tôi không hiểu vì sao nên cũng phớt lờ, tự tin tiến thẳng vào thang máy. Bỗng vài người trong đó nháy nhau cười cười khiến tôi hơi chột dạ.
Đến khi tôi vào văn phòng, cô nàng lễ tân trước cửa nhìn chăm chăm rồi kéo tay tôi lại. Cô chỉ vào cái tú xách của tôi cười cười: “ Chị ơi, đôi cánh thần kỳ bị lộ hàng kia”. Giờ cơm trưa hôm đó tôi không dám xuống căn-tin công ty để dùng cơm bởi tôi không dám đối mặt với những ánh mắt ban sáng đã soi mình.
Tân Hoa (Q.1, TP.HCM)
Bộ mặt kinh dị
Nhận được điện thoại của người yêu báo sẽ kết thúc chuyến công tác và về sớm hơn dự định một ngày, tôi quyết định đến nhà chàng nấu vài món ngon để cả hai cùng liên hoan.
Video đang HOT
Đang lúi húi xào nấu tôi nghe tiếng gọi cửa, sau đó là tiếng mở cửa rất nhẹ nhàng. Biết chắc đó là chàng tôi vội vàng đeo bộ đồ hóa trang mua trong chuyến công tác Thái Lan vừa rồi và giả bộ như không biết chàng đã về.
Từ phía sau, hai bàn tay săn chắc ôm ghì lấy tôi, hít hít ngửi ngửi mùi tóc. Tôi từ từ quay lại, dành cho chàng một nụ cười âu yếm và chớp chớp làm duyên. Vừa nhìn thấy dung nhan của tôi, chàng giật mình: “Ối mẹ ơi…”, rồi lùi lại vài bước. Trước mắt anh ấy là hình ảnh tôi đeo cặp mắt kính Nobita to sụ cùng bộ răng giả Billy Bob xấu xí. Tôi còn tiếp tục chớp chớp mắt làm duyên và làm điệu bộ cắn móng tay ỏn ẻn. Sau vài giây “đứng hình” nhìn điệu bộ tôi chàng ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Nguyễn Thị Phượng (Vũng Tàu)
Đầm “bỏng” mắt
Sau đợt dọn phòng suốt mấy ngày cuối tuần, mình đã diện một chiếc đầm thật yêu đến công ty để ăn mừng. Khi tới nơi, mình thấy đồng nghiệp lui cui dọn dẹp một số vật dụng còn số vật dụng còn sót lại. Vậy là mình liền xông xáo nhảy vào giúp.
Ngờ đâu, khi mình vừa ngồi xuống để xếp đồ vào thùng cùng mấy nhỏ trong phòng thì một anh trong nhóm vội đứng dậy chuyển sang làm việc khác. Mình hơi bất ngờ, nhỏ đồng nghiệp khi ấy khẽ huých tay mình bảo: “ Mới đầu tuần đã khiến người khác nóng mắt rồi”. Lúc đó, mình mới để ý đến độ ngắn “nóng mắt” của chiếc đầm mình đang mặc. Thế là mình vội vàng đứng dậy nhìn anh đồng nghiệp cười bẽn lẽn rồi lỉnh sang chỗ khác. Trong lòng thầm hy vọng anh ấy sẽ không nghĩ xấu về mình.
Ngọc Hân (Cần Thơ)
Trong lòng thầm hy vọng anh ấy sẽ không nghĩ xấu về mình (Ảnh minh họa)
Sự cố đêm mưa
Vì trình độ giao tiếp bằng Anh ngữ hơi bị “í ẹ” nên mình đăng ký học thêm ở Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM.
Hôm ấy, trời mưa to quá nên khoảng sân từ phía nhà xe vào học lớp nước ngập hết cả. Ai đó đã kê vài viên gạch cho mọi người bước qua để khỏi ướt chân. Tối ấy, mình lại diện một “em” cao gót nên cứ loạng choạng suýt ngã. Trong lúc hoảng hồn, thấy có bóng người đứng bên cạnh, mình vội chụp lấy tay để giữ thăng băng. Chưa kịp bình tĩnh mình bỗng nghe quá trời tiếng vỗ tay: “ Trời đất, nắm tay luôn kìa”, “nắm tay kìa”…
Hic, sao lại chọn ngay trước cửa lớp thể hình mà xảy ra sự cố chứ! Không biết phải làm sao, mình quay lại nhìn anh chàng vừa bị mình chụp tay cười toe toét rồi… bỏ chạy, bỏ lại tiếng mọi người đang trêu chọc rần rần sau lưng.
Xà Quế Hằng (TP. HCM)
Sự cố để đời
Tôi rất yêu thể thao. Qua phim ảnh, sách truyện, tôi biết con gái thích nhìn những chàng trai to khỏe, vạm vỡ mướt mồ hôi khi chơi thể thao. Thế nên tôi rủ nàng đi xem mình đá bóng.
Dự định sau đó sẽ cùng nhau dùng bữa tối và đi xem phim, hẹn hò… Nhờ sự cổ vũ của nàng nên tôi đá hăng hơn bình thường rất nhiều. Trong một pha tranh chấp, tôi cướp được bóng và vượt lên trước. Trước khi kịp ghi bàn, tôi bỗng bị vấp ngã, kéo tụt một bên quần xuống. Không may nó làm lộ một phần quần chip rách lỗ chỗ. Tôi kéo quần lên rất nhanh. Sau hôm đó, mỗi lần gặp tôi, nàng vẫn không kìm được tiếng cười khúc khích.
Trọng Tùng (Đại học Thăng Long, Hà Nội)
Nụ hôn đầu đáng nhớ
Tôi có một kỷ niệm không bao giờ quên về nụ hôn đầu với bạn gái. Một lần sau khi đưa nàng đi chơi, tôi tiễn nàng về nhà và tỏ tình, kèm theo một nụ hôn nồng cháy đúng theo nghĩa đen. Cả hai chúng tôi đều hôn lần đầu nên không có kinh nghiệm. Tôi được nàng đáp lại nên đã nhiệt tình và mạnh mẽ đến mức làm cho môi nàng bị chảy máu rồi sưng vù lên. Sau đó, cả tôi và nàng đều rất bối rối, không biết xử lý như thế nào về dấu vết ấy.
Theo 24h
Trần tình của ông chồng "bị vợ bắt nhịn cơm"
Cô ấy tuyên bố "từ nay không cơm nước gì hết" và cứ thế, buổi tối, tôi về nhà tắm rửa, chơi với con một tý, rồi ra ngoài ăn phở...
Tôi là đức ông chồng rất yêu vợ, thương con và tất tần tật mọi hành động, cử chỉ, việc làm của tôi đều vì gia đình. Còn vợ cư xử rất khéo nên không làm mích lòng ai nếu nói quá, thì rất được cảm tình của nhà chồng.
Khi lấy vợ, vì không muốn cô ấy chịu cảnh mẹ chồng nàng dâu, tôi ra điều kiện với ông bà "bô" phải cho chúng tôi ra ở riêng. Hàng tháng, thu nhập của vợ là 5 triệu đồng một tháng còn tôi, với vị trí kế toán trưởng của một doanh nghiệp, cũng xấp xỉ 30 triệu đồng. Tôi chỉ giữ lại 5 triệu tiêu vặt, còn bao nhiêu đưa vợ quản lý hết...
(ảnh internet)
Ở cái tuổi 27, vợ đã có hai con nhưng vẫn là một phụ nữ đẹp nếu không muốn nói là quá chuẩn, nhiều lúc ra đường vẫn bị mấy thằng đeo đuổi - nghe vợ kể, tôi chỉ muốn cho mấy thằng đó vài quả đấm... Song, tôi cũng đâu kém cạnh, trước đây cũng thuộc dạng sát gái và đào hoa, nhưng xin thề từ ngày yêu và rước vợ về "dinh", tôi chưa bao giờ đi bia ôm, nói gì phản bội cô ấy.
Vợ chồng tôi có 2 công chúa 3 tuổi và 5 tuổi, rất xinh - chắc giống mẹ nhiều, và ngoan ngoãn. Tôi thật tự hào vì ai cũng khen hai bé. Tôi cũng thích con trai và thêm nữa là trưởng nam, nhưng không vì vậy mà bắt vợ phải thành "máy đẻ"...
Trong chuyện chắn gối, lúc nào tôi cũng ham muốn nhưng chỉ khi nào vợ cho phép mới dám "manh động". Nhiều khi "thòm thèm" mà vợ kêu mệt hay không hứng, tôi chỉ biết ôm gối ra ngủ phòng khách.
Tình cảm vợ chồng, nói thật trước đây lúc khó khăn thì 2 vợ chồng gắn bó nhau lắm. Làm tháng gần chục triệu, ở nhà gặp nhau hoài, đi đâu cũng có vợ có chồng, nhưng cách đây một năm, tôi cùng mấy chiến hữu, hùn vốn mởnhà hàng, nên trong tuần phải đi sớm về khuya khoảng 3 - 4 ngày. Tuy nhiên, vào những ngày còn lại, tôi luôn cố gắng ở cạnh vợ con, chỉ xin vắng mặt 1 ngày (còn tùy vợ cho đi không nữa) để bia bọt với bạn bè, nhưng cũng không dám về sau 22h.
Tuy vậy, giờ đây, thời gian để vợ chồng chăm sóc hay hàn huyên rất ít, nhiều lúc muốn tâm sự với vợ nhưng không có thời gian. Nhưng có nói chuyện được thì vợ hay gắt gỏng và than tôi ham làm ăn không ngó ngàng tới gia đình... Nhiều tối ngủ, thấy thương vợ, tôi muốn ôm cô ấy vào lòng an ủi thì vợ càng khó chịu, xua đuổi, khiến tôi càng chán nản.
Tết vừa qua, tôi phải đi làm suốt vì nhà hàng quá đông khách và 1/2 nhân viên nghĩ về quê. Tôi đã buồn vì không quây quần bên gia đình, nay tình cảm vợ chồng càng tệ. Tôi đã bảo vợ "anh cố kiếm tiền nhiều cũng vì tương lai gia đình", nhưng vợ cứ nói "kiếm tiền để làm gì trong khi anh cứ như người ở trọ trong cái nhà này, mọi việc đều dồn lên em, nào cơm nước, quần áo, dọn dẹp, con cái"... Cách đây vài tháng, cô ấy kêu vất vả mệt mỏi nên một tuần chỉ nấu cơm 3 buổi, tôi bực quá cãi nhau kịch liệt nhưng cuối cùng cũng đành chiều ý vợ.
Vợ vẫn không thể vui lên. Cô ấy lại bắt tôi phụ việc nhà và tôi cũng vui vẻ làm. Khi không được như ý, vợ có cớ nhăn nhó, càu nhàu. Tôi đi làm về, đã mệt, chỉ muốn nghe lời dịu dàng của vợ, thay vào đó là thái độ cộc cằn góp ý khuyên răn thì cô ấy trả đũa bằng cách chiến tranh lạnh vài ngày, có khi cả tháng, càng làm không khí gia đình ngột ngạt, căng thăng...Tháng trước, buồn quá đi nhậu, tôi không ăn cơm do cô ấy nấu thế là hai tuần liền, vợ không nấu cơm nữa. Tôi phải năn nỉ mãi cô ấy mới chịu vào bếp, nhưng tỏ vẻ ban ơn. Bực quá, tôi cao giọng: "em làm vậy thì coi sao được, do đặc thù công việc, anh chỉ mong muốn duy trì bữa cơm để gia đình gặp nhau hàng ngày, nhưng em thích thì nấu, không thì thôi, lại còn than phiền mệt mỏi vì phải cơm nước cho chồng, giống như ban ơn vậy". Thế là cô ấy tuyên bố "từ này không cơm nước gì hết" và cứ thế, buổi tối, tôi về nhà tắm rửa, chơi với con một tý, rồi ra ngoài ăn phở...
Thử hỏi người vợ không cơm nước thì còn gì là vợ...?
Theo datviet
Anh đã bỏ tôi để cưới một người con gái giàu có Sinh nhật tôi năm nay không có bánh ga tô, không có hoa, chỉ có những lời nhắn tin, gọi điện của bạn bè thân thiết. Nhưng cái người tôi mong đợi nhất đã không đến, thậm chí 1 tin nhắn, 1 cuộc điện thoại chúc mừng cũng không. Sao anh lại vô tâm, vô tình đến thế? Tôi không tin là anh...