Nữ doanh nhân nhận kết đắng vì nuôi nhầm bồ nhí của chồng
Thấy bồ của chồng chỉ bằng tuổ.i con gái, chị Minh (49 tuổ.i, Bình Thạnh, TP HCM) đón về nuôi, cho ăn học nhưng hóa nuôi ong tay áo.
Chấp nhận nuôi bồ nhí của chồng, chị Minh mất hết tài sản, mất luôn cả chồng – Ảnh: minh họa phim ngoạ.i tìn.h
Chị Minh sinh ra trong gia đình giàu có, truyền thống kinh doanh lâu đời ở Sài Gòn. Ngược lại, anh Thành (45 tuổ.i, quê Tiề.n Giang) từ nhỏ phải sống cùng cha dượng trong cảnh nghèo túng, mẹ cặp kè với nhiều người. Năm 1995, họ gặp nhau khi anh lên Sài Gòn phục vụ quán cà phê, còn chị đến đây gặp gỡ đối tác.
Thấy cậu nhân viên quán dù mới học hết lớp 12 nhưng đẹp trai, nhẹ nhàng và lịch sự, chị rất quý. Anh lại thích cô khách hào phóng, mỗi lần đến quán là thoải mái “bo” cho nhân viên. Nhiều lần như thế, họ nảy sinh tình cảm.
Chị bày tỏ công ty riêng rất cần người làm, ngỏ ý muốn anh về giúp và sẽ tạo điều kiện để tiếp tục đi học. Anh Thành đồng ý.
Ban đầu, anh làm ở bộ phận kinh doanh của công ty, được chị chỉ bảo tận tình, hướng dẫn cách quan hệ tốt với khách hàng, mở rộng mạng lưới kinh doanh và bán được nhiều sản phẩm. Anh Thành học việc nhanh, cũng có thành công nhất định.
Sau hai năm yêu nhau, họ nên nghĩa vợ chồng. Để ông xã “nở mặt” với nhà vợ và muốn công ty phát triển, thị trường mở rộng hơn, chị tạo điều kiện cho anh đi học đại học, chuyên ngành quản trị kinh doanh, còn mình vừa chu toàn việc công ty, việc nhà, chăm con nhỏ. Vậy nhưng anh chẳng chịu học, chỉ ăn chơi, đua đòi, cặp bồ, học kỳ nào cũng nợ môn, thi lại, nên 6 năm mới ra trường được.
Lúc đó, công ty của chị đang hoạt động tốt, nhưng anh nhất quyết đòi ra làm riêng, vì không muốn người ta bàn tán mình phụ thuộc. “Tôi rất vui, cuối cùng anh ấy cũng tu chí, cố gắng lo cho tương lai”, chị kể. Gom hết tiề.n tiết kiệm, vay thêm bố mẹ, các anh chị em trong gia đình, chị đưa cho chồng góp vốn mở công ty chuyên về giải trí cùng nhóm bạn.
Video đang HOT
Có tiề.n, có địa vị, anh Thành lún sâu vào những cuộc ăn chơi, cặp kè với nhiều cô gái trẻ. Bị phát hiện, anh thanh minh: “Từ nhỏ, anh đã khổ cực vì mẹ lăng nhăng nên không muốn như vậy. Anh chỉ mong sống để đức cho con gái”. Chị tin chồng tuyệt đối, với suy nghĩ “công việc của anh ấy phải gặp đối tác, tiếp xúc nhiều người để ký hợp đồng thì phải có mấy cô gái chân dài bên cạnh mới thành công, xong phải bồi dưỡng cho các em”…
Cho đến khi, một cô gái 19 tuổ.i tên Lan, đang làm việc ở quán nhậu đến nhà chị xin nhường chồng vì đã yêu say đắm và dâng hiến trinh tiết cho anh, chị mới tá hỏa. Mang chuyện chất vấn, anh khẳng định chắc nịch: “Chúng ta đã có với nhau 3 đứa con mà em không tin chồng lại nghe cái người chẳng quen biết. Hôm đó, anh say quá, không kiểm soát được mình chứ không có gì với cô ta cả, chỉ yêu mình vợ thôi”. Một lần nữa, chị xiêu lòng vì những lời hứa của chồng.
Thấy cô bé chỉ hơn con gái lớn của mình 3 tuổ.i, nhìn tội nghiệp và thật thà, ở nhà quê ra mới chỉ học hết lớp 9, chị đón về nhà chăm sóc, cho phòng ở riêng và nuôi cho học xong cấp ba. Chị Minh còn bố trí cho cô này làm thu ngân tại công ty mình.
Chẳng ngờ, trước mặt chị, Lan diễn vô cùng đạt vai nhân vật thật thà, nghèo khổ, đáng thương, còn sau lưng lại thân mật, có quan hệ bất chính với anh Thành. Còn anh, trước mặt vợ thì mắng chử.i, xem Lan như người dưng, chị đi vắng là quan tâm, vội vàng xin lỗi. Dù người làm và các nhân viên cảnh báo, chị Minh không tin.
Một lần giữa khuya, anh Thành bảo phải đi gặp khách hàng, Lan lên phòng chị gõ cửa, đôi mắt đẫm lệ, run sợ va.n xi.n: “Chị, em có con với anh Thành. Em không chịu được nữa rồi!”. Chị như chế.t lặng khi xuống phòng cô gái, thấy chồng mình không quần áo đang nằm trên giường. Cùng lúc đó, cô bé giúp việc nhà và một người bạn chị cũng tố bị anh sà.m s.ỡ. Bàng hoàng, kinh tởm người chồng của mình nhưng chị vẫn nghĩ Lan bị anh dụ dỗ.
Tìm hiểu kỹ, chị mới biết hóa ra cô bé Lan đó là “cáo già”, đang sống với một người đàn ông khác. Cô ta cặp với chồng chị để lấy tiề.n để nuôi bạn trai. Tính ra, chị đã tốn bao nhiêu tiề.n của cho tình địch suốt hơn 4 năm, gồm: tiề.n nuôi ăn ở, cho đi học, mua xe, vàng bạc, gửi về quê cho ba mẹ Lan xây nhà và giúp trả nợ hơn 200 triệu đồng…
Biết chuyện, anh bênh người tình ra mặt, hắt hủi, ch.ê v.ợ vừa già vừa xấu còn nhu nhược. Lúc Lan sinh con trai, anh Thành đưa về công ty cho làm quản lý tài chính, mua nhà riêng và dọn đến ở cùng, chị phản ứng liền bị đán.h.
Lúc đó, chị chỉ muốn l.y hô.n, nhưng 3 đứa con bện ba nên chị không dứt được. Thậm chí anh Thành và bồ còn nhiều lần yêu cầu chị phải đưa tiề.n. Đến khi họ ra tòa l.y hô.n, cũng là lúc tài chính của chị cạn kiệt, công ty phá sản.
Ngày 15/12 vừa qua, Tòa gia đình và trẻ chưa thành niên TP HCM tiếp tục đưa vụ án của họ ra xét xử. Hôm đó, anh đã thừa nhận mình ngoạ.i tìn.h, họ cũng thỏa thuận thành công về việc l.y hô.n.
Luật sư Phạm Công Hùng, nguyên thẩm phán TAND Tối cao, là người hỗ trợ pháp lý cho chị Minh cho biết, trong suốt gần 30 năm làm công tác xét xử, ông gặp nhiều chuyện liên quan đến ngoạ.i tìn.h, nhưng việc một người vợ nuôi bồ nhí của chồng là đầu tiên, nó giống như một bộ phim tình cảm dài tập mà nhân vật chính phải nhận cái kết đắng khi đặt lòng tốt không đúng chỗ.
Theo ông Hùng, trong câu chuyện trên, cả chị Minh và anh Thành đều không tỉnh táo. Chị Minh thì quá tin người, còn anh Thành thì lún sâu vào cuộc tình với bồ nhí dẫn đến mâu thuẫn gia đình đỗ vỡ. Ông khuyên những người rơi vào tình huống tương tự hãy tỉnh táo, đặt lòng tốt đúng chỗ, lắng nghe những người xung quanh để có cách giải quyết phù hợp, đừng để xảy ra tình trạng bạo lực gia đình, mất tài sản vì những người không xứng đáng. Nếu nhận thấy, mâu thuẫn gia đình trở nên trầm trọng, người kia không dành tình yêu cho mình nữa thì hãy mạnh dạn l.y hô.n. Bởi l.y hô.n không phải dấu chấm hết mà để mở ra con đường mới, giúp đối phương nhận ra cái sai từng làm.
Theo VNE
Thư vợ gửi bồ nhí của chồng
Em ngồi đó, hai bàn tay xoắn vào nhau, cố gắng nói từng lời rành rọt. "Chị, em thật sự không muốn phá hoại hạnh phúc gia đình chị. Nhưng em yêu anh ấy, là thật...". Cô gái ơi, đừng vội nghĩ tình yêu không có lỗi ngay cả khi đó là thứ tình yêu nhờ giành giật mà có được. Hãy nhớ, em là phụ nữ, và rồi mai kia em cũng sẽ lấy chồng.
Ảnh minh hoạ
Lúc đầu khi biết chồng mình phản bội chị đã định buông tay. Cái cảm giác bị người mình yêu thương phản bội đau như thế nào, chắn chắn em chưa từng nếm trải. Nhưng rồi khi bình tĩnh lại, chị thấy mình chẳng việc gì phải làm thế. Không phải vì anh ấy là cha đẻ hai đứa con của chị. Cũng không phải vì đó là người chị từng tha thiết yêu. Bởi những điều đó sẽ chẳng có ý nghĩa gì một khi người đàn ông muốn dứt áo ra đi. Điều quan trọng nhất là chị nhận ra anh ấy sẽ không vì em mà ruồng rẫy vợ con, sẽ không vì em mà bất chấp tất cả.
Không giống cái cách em và chồng chị đến với nhau như bây giờ, ngày xưa, anh chị đến với nhau hoàn toàn là vì tình yêu. Với hai bàn tay trắng, nhờ vào tình yêu và nghị lực, gia đình chị đã vượt qua những tháng ngày khó khăn nhất để anh ấy có được vị trí ngày hôm nay. Đến với nhau vì tình yêu, gắn kết với nhau nhờ nghĩa tình, và sau này có con rồi, còn là trách nhiệm.
Chị cũng đã từng rất tự hào, vì chồng chị là người đàn ông sốngcó trách nhiệm. Dù có tiề.n và địa vị, vẫn một lòng chăm lo yêu thương vợ con, không gây điều tiếng. Tất nhiên, cũng có đôi khi anh ấy ngả nghiêng bên ngoài, nhưng có lẽ những cô gái ấy vẫn còn biết sợ, vẫn còn lòng tự trọng để rút lui đúng lúc mà không gây nên một sự ầm ĩ nào. Vậy nên chị không ngại vun hết sức mình xây đắp, để cho mái nhà mình luôn là tổ ấm. Để không ai có thể đủ sức kéo chồng chị bước chân ra khỏi nhà mỗi đêm.
Nhưng đúng là không ai nắm tay được cả ngày. Điều chưa xảy ra, không có nghĩa là không xảy ra. Em xuất hiện, và khiến cái tổ ấm bấy lâu chị cố gắng vun vén lại một lần nữa ngả nghiêng chao đảo. Và chồng chị, hình như quá si mê em đến mức bỏ ngoài tai những lời dị nghị.
Lần đầu tiên nhìn thấy em, chị hiểu vì sao chồng chị thay đổi. Em trẻ trung, năng động và quyến rũ. Sự xinh đẹp ngọt ngào của một cô gái vừa chớm tuổ.i trưởng thành. Sự trẻ trung của một người có lẽ chưa va vấp với đời, chưa vướng bận lo toan. Lúc đó trong đầu chị chỉ hiện lên câu hỏi: Em xinh đẹp và giỏi giang như thế, hẳn không ít mày râu theo đuổi, cớ sao lại bất chấp tất cả đạo đức, thị phi để đến với một người đàn ông vừa lớn tuổ.i lại đã có gia đình? Em không chỉ có tuổ.i trẻ, em còn có thừa cả sự tự tin và bản lĩnh khi dám tuyên bố rằng: "Chị không biết giữ chồng thì để em giữ cho." Em giỏi lắm, ở tuổ.i em mà nói được vậy cũng là ghê gớm lắm.
Nhưng nói thế, cũng có nghĩa là em chưa hiểu đàn ông, chưa hiểu cả chồng chị rồi. Cũng không trách em được, vì em cũng chưa đủ từng trải để có thể hiểu sâu từng ngóc ngách của lòng người. Đàn ông cơ bản đều giống nhau thôi, chồng chị cũng không ngoại lệ. Em có biết sau những phút giây bên em, anh ấy lại đã trở về, nói những lời ăn năn hối lỗi, cầu xin chị hãy vì tương lai các con mà thứ tha. Thật lòng mà nói, về phương diện làm chồng thì anh ấy sai rồi, thậm chí sai nhiều lần là đằng khác. Nhưng về phương diện làm cha anh ấy vẫn là một người cha tốt.
Em chưa làm mẹ, nên có thể em chưa hiểu được: đối với những bà mẹ, sự ấm êm và bình yên của con là điều quan trọng hơn hết thảy mọi thứ trên đời. Các con chị yêu bố và ngược lại. Vậy thì hà cớ gì chị phải đẩy anh ấy về phía em? Khi mà điều đó có thể thỏa mãn lòng tự tôn và ích kỷ của chị nhưng lại làm các con chị bị tổn thương, mất mát.
Có nhiều người hỏi chị sao không đán.h ghe.n? Sao không cho em biết thế nào là "lễ độ"? Lúc đầu chị cũng muốn lắm. Thử hỏi có những thứ đang thuộc về mình lại có người khác lăm lăm muốn chiếm lấy thì có bực không? Thử hỏi với một người luôn nói yêu thương mình lại đi yêu thương người khác thì có đau không? Nhưng rồi chị đã không đi đán.h ghe.n như người ta khích bác, chả động gì đến em. Vậy nên em tưởng là chị chấp nhận "thua" rồi, phải không?
Con đường đời mà chúng ta đi dài và rộng lắm. Sẽ có những khi chúng ta mệt mỏi và cần một chỗ nghỉ chân hoặc trú ngụ qua đêm. Chỉ là nghỉ một chút để có thêm sức lực để mà trở về nơi chốn bình yên của mình, đó là sự khác nhau giữa "quán trọ" và "nhà" em ạ. Quán trọ rất nhiều, nhưng nhà thì chỉ có một. Đàn ông dù đi đâu, làm gì, buồn vui với ai, sau chót rồi cũng sẽ trở về nhà thôi. Tuổ.i của anh ấy có lẽ cũng không còn đủ trẻ để có thể muốn làm lại từ đầu, và cũng thừa chín chắn để biết được có những thứ không bao giờ nên đán.h đổi.
Cuộc đời này có nhân - quả thật đấy, chẳng qua nó đến chậm nên người ta cứ tưởng không có mà thôi. Nhưng chị vẫn mong sau này, khi em đàng hoàng được làm vợ một người đàn ông nào đó, em sẽ đủ bản lĩnh để giữ chồng mình luôn ở bên, đủ mạnh mẽ để chịu đựng nếu chồng em lỡ may lạc lòng với kẻ khác. Tất nhiên, chị không đủ độc ác để mong rồi em cũng sẽ giống chị để hiểu cảm giác của chị lúc này. Nhưng đúng là làm đàn bà khổ lắm đó em.
Nhiều người sẽ nói chị rảnh quá hay sao mà phí lời với một người như em. Nhưng chị vẫn nghĩ em cũng bằng tuổ.i em gái chị, em khôn thì chị được nhờ, em dại thì chị nhắc nhở. Dù cho bây giờ chồng chị vẫn lén lút gặp em, có thể lại vẫn nói những lời ngọt ngào thề bồi hứa hẹn, nhưng trên danh nghĩa anh ấy vẫn là chồng chị. Và em vẫn là kẻ xâm nhập bất hợp pháp vào mái nhà hôn nhân của chị đấy, vậy nên đừng vì ngỡ mình còn trẻ lại được yêu mà ca.o ngạ.o.
Và điều này nữa, em nên nhớ: Đàn bà, một khi đã làm mẹ sẽ luôn ở tư thế sẵn sáng giơ móng vuốt ra để bảo vệ các con, bảo vệ tổ ấm của mình. Đừng vì thấy con sói nằm im mà tưởng nó hiền, em nhé.
Theo Dân Trí
Nhìn thấy cảnh trong phòng bồ nhí của chồng, tôi uất đến phát điên Tôi không biết có người phụ nữ nào như mình không, vừa đi làm nuôi gia đình, vừa để chồng nuôi bồ. Tôi 35 tuổ.i, là người phụ nữ khá thành đạt. Tôi hiện đang là trưởng phòng truyền thông cho một tập đoàn lớn, lương thưởng rất khá. Chồng tôi là nhân viên văn phòng bình thường, thú thực, thu nhập của...