Nữ chính trị gia New Zealand đạp xe tới viện sinh con
Bộ trưởng Phụ nữ New Zealand đạp xe tới bệnh viện để sinh con đầu lòng ở tuần 42.
Bộ trưởng Genter và bạn đời. Ảnh: Instagram.
Bộ trưởng Julie Genter hôm 19/8 đăng ảnh mình và bạn đời tận hưởng “ sáng chủ nhật đẹp trời” lên mạng xã hội Instagram. Genter, 38 tuổi, kiêm nhiệm Bộ trưởng Giao thông New Zealand, là người thẳng thắn và luôn ủng hộ xe đạp, theo BBC.
“Hãy chúc chúng tôi may mắn nào!” bà viết. “Bạn đời và tôi đạp xe vì ôtô của tôi không đủ chỗ cho đội đi theo cổ vũ, nhưng việc đạp xe cũng mang lại tâm trạng tốt nhất cho tôi”.
Video đang HOT
Chuyến đi bằng xe đạp điện “chủ yếu là xuống dốc”, Genter nói. “Có lẽ chúng ta nên đạp xe nhiều hơn trong vài tuần cuối để sinh nở dễ hơn. Chúng tôi sắp phải lắp thêm ghế ngồi mới trên xe đạp”.
Genter sẽ nghỉ thai sản ba tháng và gia nhập đội ngũ chính trị gia sinh con khi đang tại nhiệm. Hồi tháng 6, Thủ tướng New Zealand trở thành lãnh đạo thứ hai trên thế giới sinh con khi tại nhiệm. Cả bà và Genter đều sinh ở bệnh viện công thành phố Auckland. Thành viên quốc hội đầu tiên của New Zealand sinh con năm 1970 , một chính trị gia khác cũng cho con bú khi đang tại nhiệm năm 1983.
Hồng Hạnh
Theo Vnexpress
Tôi đang sống trong địa ngục
Từ khi về làm dâu đến giờ, tôi chưa từng có một ngày thảnh thơi, 4 giờ sáng tôi phải dậy nấu nước pha trà, nấu cơm, cho heo ăn, quét dọn nhà cửa, phải làm mọi việc tươm tất theo đúng ý mẹ chồng thì tôi mới yên thân...
Tôi vừa sinh con đầu lòng được hơn 9 tháng tuổi, chồng đi làm công nhân, mỗi tháng anh đưa tôi 1,5 triệu đồng để lo chi phí trong nhà như tiền ăn, bỉm, sữa... Hôm nào con bệnh tôi phải đi vay mượn để có tiền khám chữa bệnh hoặc mua thuốc cho con. Tôi biết chồng đi làm cực khổ, nên mọi sinh hoạt trong gia đình tôi đều chi tiêu hạn chế đến mức tối thiểu, tuy nhiên có tiết kiệm thế nào, tôi cũng bị thiếu trước hụt sau.
Chồng tôi dạo này thường xuyên hay đánh tôi vì anh nói tôi giấu tiền. Lúc tôi vừa đi chợ về đến nhà, anh hỏi tiền để đi dự tiệc thôi nôi con của bạn, tôi nói không có thì anh lập tức túm tóc, kê gối vào đầu và đánh tôi tới tấp, con gái tôi rất sợ hãi, khóc ré lên.
Tôi ôm con gái vào lòng, dỗ mãi con mới chịu nín khóc. Sau đó, anh mở tủ, tìm trong giỏ xách của tôi, anh lấy ra được 500.000 đồng. Anh như một con thú hoang lồng lộn và gầm lên từng tiếng: "Mày dám giấu tiền bỏ túi riêng à, tao đi làm cực khổ để nuôi mẹ con mày, mày không biết thương chồng, lại còn giấu tiền cho ai, hay mày đang nuôi trai". Tôi cũng đã cố giải thích rằng, số tiền 500.000 mà anh tìm thấy trong túi xách là do tôi mượn được của dì Hai xóm dưới để ngày mai tôi dẫn con đi khám bệnh, vì con bệnh mấy ngày nay, mua thuốc ở ngoài nhà thuốc uống hoài không hết sốt và ho. Nhưng tôi có nói thế nào anh cũng không nghe, anh cho rằng tôi biển thủ tiền để cho gia đình tôi hoặc nuôi trai.
Mặt anh đỏ phừng phừng, hừng hực sát khí, anh giật con trên tay tôi khi bé đang khóc rống lên vì sợ hãi để sang một bên và anh đánh vào người tôi tới tấp một cách không thương tiếc, cũng may lúc đó hàng xóm thấy tôi khóc và la to họ chạy báo công an, lúc đó tôi mới thoát được.
Sau lần đó, anh không đưa tiền tôi như trước, mỗi ngày anh phát tiền để tôi đi chợ, anh ta còn yêu cầu tôi ghi lại giá tiền của từng món hàng và báo lại cho anh mỗi tối. Anh càng ngày càng coi thường tôi, tôi làm gì cũng bị mẹ chồng soi mói, hùa theo anh mà chê tôi một cách thậm tệ. Trong gia đình, tôi không có tiếng nói, ai cũng coi thường, tôi sống lặng lẽ, u uất đến muốn trầm cảm.
Anh còn nói với tôi rằng, anh không còn cảm xúc khi bên cạnh tôi nữa, về nhà mà thấy mặt tôi là anh nuốt không nổi cơm... Tôi luôn là một người vợ đảm, dâu hiền vậy mà anh nỡ nào đối xử với tôi một cách tệ bạc như vậy.
Từ khi về làm dâu đến giờ, tôi chưa từng có một ngày thảnh thơi, 4 giờ sáng tôi phải dậy nấu nước pha trà, nấu cơm, cho heo ăn, quét dọn nhà cửa, phải làm mọi việc tươm tất theo đúng ý mẹ chồng thì tôi mới yên thân...
Tôi thật sự sống trong địa ngục trần gian, chồng mở miệng lại nói tôi sống sung sướng... Tôi đã chuẩn bị tinh thần sẽ dọn đồ về nhà ba mẹ ruột để ở, vì anh đã đánh tôi nhiều lần, thì suốt đời này tôi không thể sống nổi với người chồng vũ phu, keo kiệt. Tôi không muốn phải đày đọa bản thân, càng không muốn con gái khi lớn lên phải chứng kiến những cảnh đau lòng làm con ảnh hưởng đến tâm lý...
Tôi không sợ làm mẹ đơn thân. Cái tôi sợ là sống với người chồng quá vũ phu, không hiểu lý lẽ và luôn coi thương mình, cuộc sống vậy chẳng khác nào còn hơn cả địa ngục.
Theo Người Lao Động
Top 3 môn thể thao hỗ trợ giảm cân hiệu quả Để có được kết quả giảm cân như mong muốn, không gì tốt hơn bằng việc thay đổi bản thân và hình thành một lối sống lành mạnh. Sự kết hợp hài hoà giữa chế độ ăn uống, nghỉ ngơi và luyện tập thể dục là nền tảng cho một lối sống lành mạnh, hỗ trợ duy trì vóc dáng lý tưởng và...