Nóng mặt khi thấy chị dâu đang….
Tới cửa nhà, không khí yên tĩnh, tôi gọi mà không ai trả lời. Thấy cũng lạ, thi thoảng tôi vẫn nghe tiếng cười khúc khích. Thì ra chị ta và nhân tình đang mải mê “mây mưa” mà không hay biết tôi đứng ngoài. Rồi tôi nghe tiếng nhân tình chị ta gọi cháu tôi là con……
Bố mẹ tôi qua đời khi tôi còn nhỏ. Một mình anh trai nuôi tôi khôn lớn. Anh tôi tính tình thật thà, tốt bụng nên rất được lòng bà con thôn xóm. Ngày chia tay anh lên thành phố học, tôi rớm nước mắt. Nghĩ tới anh vì mình mà nghỉ học, kéo cày nuôi em tôi tự hứa “Sau này nhất định mình sẽ thành tài để đưa anh thoát khỏi bờ đê ruộng lúa. Nhất định mình phải làm chỗ dựa cho anh”.
Rồi hàng tháng tôi nhận được tiền chi tiêu của anh gửi lên đều đặn, chưa bao giờ anh để tôi chậm trễ, túng thiếu. Nghĩ thế tôi càng ra sức học hành. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi cùng 3 sinh viên cùng khóa được cử sang Nga học, học phí được trường lo toàn phần. Tôi dặn anh yên tâm khi về tôi sẽ cố gắng đón anh ra Hà Nội đoàn tụ.
Một ngày tôi nhận được tin báo anh đã lấy vợ và có 1 con trai 3 tháng tuổi. Tôi mừng rơi nước mắt, anh tôi đã có vợ, chắc vợ anh phải là cô gái hiền dịu nết na lắm.
Thấm thoắt đã 3 năm trôi qua, tôi về nước và nhận công tác tại một trường Sĩ quan trên Sơn Tây. Trước khi chính thức vào đơn vị mới tôi xin phép về nghỉ ngơi một thời gian rồi mới nhận nhiệm vụ.
Về đến đầu làng nhìn dáng ai đó ghánh mạ, dáng quen quen thì ra là anh tôi. Hai anh em mừng rỡ, nói thật cảm xúc của tôi vẫn như 8 năm trước đây, ngày tôi ra Hà Nội nhập học. Quen thuộc lắm, anh tôi vừa cười vừa kể chuyện chị dâu, anh nói “Chị dâu em xinh và hiền lành lắm, em gặp chắc là em sẽ thích”.
Nói thật tôi cảm thấy bất ngờ và khó hiểu khi nhìn thấy vợ anh trai tôi. Chị ta quả là có nhan sắc, nhưng điều tôi không hiểu là tự dưng chị ta lại đồng ý lấy anh tôi làm chồng. Ban đầu nhìn thấy tôi chị ta hơi e ngại, nhưng rồi lại đon đả chào mời “Chú ngồi xuống đi, sao cứ đứng mãi như vậy. Đây là nhà chú mà”.
Suốt bữa cơm tôi thực sự thấy không thoải mái, cách chị ta nói chuyện với tôi và đối với anh tôi hoàn toàn khác nhau. Thái độ chị ta thay đổi liên tục khiến tôi liên tưởng đây là người phụ nữ lẳng lơ và gian dối.
Video đang HOT
Những điều tôi nghĩ thực sự không sai, khi những ngày tiếp theo tôi ở nhà chị ta liên tục buông lời bỡn cợt với cả em trai chồng. Tôi thầm nghĩ, chắc chị ta nghĩ tôi khù khờ, không hiểu đàn bà nên mới đối xử với tôi như thế. Ban đầu tôi còn gọi là “chị dâu”, nhưng sau nhiều lần chị ta cợt nhả tôi gọi thẳng là “cô và tôi”. Chị ta có vẻ bất ngờ, nhưng rồi lại đâu vào đấy.
Lẽ ra tôi sẽ ở lại thêm một tuần nữa nếu không có chuyện chị ta buông lời ong bướm với tôi một cách thô thiển. Hôm đó, khi anh tôi ra đồng, tôi đang tắm thì chị ta bất ngờ chạy vào ôm chầm lấy tôi tha thiết: “Chú có thể ôm chị được không? Chú đẹp trai thế này đã từng… với ai chưa? Nói thật chị thích mẫu người như thế này, nhưng cùng đường rồi mới lấy anh chú, anh ta khù khờ chẳng biết gì cả. Ai cũng cười chê nói tôi là “bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu. Hay chú với tôi cứ qua lại với nhau, tôi nhất định không nói với ai cả”.
Lòng tôi trào dâng một nỗi uất nghẹn, tôi chưa từng thấy người đàn bà nào trơ trẽn như chị ta. Tôi có tưởng tượng cũng không thể nghĩ có kiểu đàn bà như thế trên đời. Tôi gạt tay chị ta, rồi bỏ ra đồng với anh. Nói thật nhìn dáng anh tôi còm cõi đi làm vất vả phục vụ mẹ con cô ta mà tôi xót lắm. Cả đời anh thật thà chất phác, nhưng rồi lại lấy phải bà chị dâu không ra gì như vậy.
Sau hôm đó, thấy sự bất tiện của mình ở trong căn nhà đó, tôi từ biệt anh ra Hà Nội nhận công tác. Thật lòng, tôi thấy không yên tâm một chút nào về cuộc hôn nhân của anh. Được 2 tháng sau, người bạn của tôi ở quê gọi điện báo chị dâu tôi đang cặp với một tay chơi đã có vợ trong làng. Điều đáng nói là tình nhân của chị ta thường xuyên ức hiếp, đánh đập anh tôi. Tôi nghe mà nước mắt dâng trào.
Linh cảm có chuyện không hay, tôi đã sắp xếp công việc để về quê vào tuần sau đó. Trong đầu tôi mọi thứ rất hỗn loạn, tôi chỉ còn anh là người thân duy nhất. Nhưng tôi không thể thuyết phục anh ra cùng tôi được, anh còn vợ con.
Xe chạy nhanh nên hơn 12h trưa tôi đã có mặt tại cổng làng. Khi tôi đi qua cánh đồng lúa, anh nhìn thấy tôi vội vàng chạy lại, thấy tôi ngạc nhiên anh nói “chị dâu em cứ bảo anh là gieo mạ nhanh không muộn, người ta gieo hết rồi”. Tôi nghe mà ứa nước mắt, chị ta đã ở cữ được 7 tháng rồi, cớ sao không gửi con sang ông bà ngoại mà làm cùng anh tôi chứ. Anh dạo này gầy quá, hai mắt hốc hác.
Tôi tạm biệt anh để về thay quần áo ra giúp cùng. Tới cửa nhà, không khí yên tĩnh, tôi gọi mà không ai trả lời. Thấy cũng lạ, thi thoảng tôi vẫn nghe tiếng cười khúc khích. Thì ra chị ta và nhân tình đang mải mê “mây mưa” mà không hay biết tôi đứng ngoài. Rồi tôi nghe tiếng nhân tình chị ta gọi cháu tôi là con “Em xem thằng bé càng lớn càng giống anh. Đôi tai to vểnh ra giống hệt anh hồi bé. Em cũng nên cẩn thận không lão khờ kia biết là rách việc đấy. Em nó là sĩ quan quân đội giây vào rách việc”.
Không đợi hắn nói thêm tôi xông thẳng vào lôi cổ tên nhân tình trần truồng của ả ra ngoài. Chị ta thấy tôi đánh nhân tình cũng xông vào cấu xé, tôi chẳng nương tay cho mấy cái bạt tai. Cả làng nhốn nháo sang xem. Mấy ông hàng xóm cũng giúp tôi trói cặp gian phu dâm phụ lại. Chỉ khi anh tôi về tôi mới cho chúng mặc quần áo.
Tuần sau đó, tôi cùng anh hoàn tất thủ tục ly hôn rồi anh đóng cửa gửi hàng xóm lên thành phố cùng tôi. Với tôi có lẽ như thế sẽ tốt hơn rất nhiều, được ở gần anh được chăm sóc anh như thế tôi cũng vui lắm rồi. Mong rằng thời gian qua nhanh, để anh tôi quên đi nỗi buồn trong quá khứ, quên đi đứa con “hờ” mà anh trót thương yêu bấy lâu nay.
Theo Phununews
Tin bạn là bác sĩ phụ sản, bạn "xơi" mất vợ!
Vì tin tưởng bạn thân (là bác sỹ phụ sản) nên trong thời gian đi công tác nước ngoài, anh Toàn đã nhờ bạn chăm sóc vợ đang mang bầu. Lúc trở về cũng là lúc anh Toàn phát hiện bạn thân đã "xơi" mất vợ mình từ đời nào!
Vì tin tưởng bạn thân (là bác sỹ phụ sản) nên trong thời gian đi công tác nước ngoài, anh Toàn đã nhờ bạn chăm sóc vợ đang mang bầu. Lúc trở về cũng là lúc anh Toàn phát hiện bạn thân đã "xơi" mất vợ mình từ đời nào!
Phải đi công tác 2 năm theo quy định của cơ quan (cơ quan anh Toàn có quy định mọi cán bộ đều phải luân phiên thực hiện nghĩa vụ đi công tác ở nước ngoài ít nhất 2 năm) nên anh Toàn đã sắp xếp để cô vợ đang mang bầu con đầu lòng được chăm sóc sao cho tốt nhất.
Bà ngoại ở quê được chuyển ra Hà Nội ở cùng, và điều khiến anh yên tâm hơn cả là sẽ có riêng một bác sỹ phụ sản nhận nhiệm vụ chăm sóc vợ và con anh trong thời gian anh đi xa. Vị bác sỹ phụ sản này đã ly hôn, là bạn học cùng anh Toàn từ hồi cấp 2.
Đi công tác được 1 năm, anh Toàn về phép một tháng. Lúc này cô con gái đã được 6 tháng tuổi, rất bụ bẫm đáng yêu. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc của anh không trọn vẹn vì anh có cảm giác vợ mình hơi khác.
Biết phụ nữ sau khi sinh thay đổi tâm sinh lý (dù vợ đã sinh con 6 tháng) nên anh Toàn không ép uổng mỗi khi bị vợ từ chối gần gũi, dù hai người đã xa nhau quá lâu. Thế nhưng, điều lạ hơn cả là thứ 7 tuần nào vợ anh cũng ăn mặc rất đẹp, chải chuốt kỹ càng, mua sẵn hoa quả như thể chuẩn bị cho một buổi "ra mắt".
Lần đầu tiên hỏi thì vợ anh nói đi thăm người ốm ở cơ quan, lần thứ 2 nói đi thăm anh bác sỹ phụ sản (là bạn thân của anh Toàn) vì anh này bị mệt. Tuy đi thăm bạn của chồng nhưng vợ không hề rủ chồng đi cùng, lại khăng khăng nhờ chồng ở nhà trông con chứ không cho đi theo. Điều này khiến anh Toàn hết sức nghi ngờ.
Từ lần đó, anh Toàn bắt đầu để ý vợ hay có tin nhắn. Khi hỏi, chị cũng "vô tư" nói đó là tin nhắn của bạn anh, chỉ để hỏi thăm nhưng anh Toàn không tin. Tuy nhiên, anh không dám nghĩ giữa vợ và bạn thân có chuyện gì đó vượt quá giới hạn cho phép.
Đến lần thứ 3 vợ lại ăn mặc chải chuốt ra khỏi nhà, anh Toàn lên kế hoạch theo dõi. Vợ đi được một lúc thì tắt máy điện thoại. Anh Toàn gọi vào số của bạn thân nhưng không có tín hiệu trả lời. Anh liền để con cho bà ngoại trông, khoác áo đến nhà bạn chơi, coi như đi chơi một cách bình thường.
Đến nhà bạn nhưng không có ai ở nhà, anh Toàn quay ra phòng khám. Phòng khám trống trơn, đóng kín cửa nhưng anh hạ quyết tâm sẽ chờ ở quán nước đối diện vì kiểu gì đến khoảng 6h tối vợ anh cũng phải về, còn bạn anh phải mở phòng khám cho những người có nhu cầu khám ngoài giờ hành chính.
Một lúc sau, anh bạn thân đánh xe về một mình. Cửa phòng khám mở khoảng 10 phút thì anh Toàn bước vào, như vô tình đi ngang qua. Thấy bạn đến bất ngờ, vị bác sỹ phụ sản khá bối rối. Anh Toàn không có chứng cứ gì để "buộc tội" vợ và bạn. Tuy nhiên, liếc mắt qua phòng khám một lượt, mắt anh dán chặt vào chiếc điện thoại đặt trên bàn.
"Cậu mới mua máy à? Dạo này lắm việc hay sao mà phải dùng đến 2 máy?", anh Toàn vừa hỏi vừa nóng mặt bừng bừng vì chiếc điện thoại kia giống y hệt của vợ anh.
Câu hỏi khiến anh bạn thân không suy nghĩ, vừa pha nước vừa vô tình nói như một phản xạ tự nhiên: "Đâu có, đó là máy một người bạn vừa bỏ quên trên xe của mình ...". Nói đến đây, anh này khựng lại vì chợt nhớ ra mình bị "hớ". Chưa kịp trấn tĩnh thì vợ Toàn hấp tấp chạy vào, vừa chạy vừa nói: "Em quên điện thoại, anh đưa cho em nhanh lên để em còn về. Muộn rồi, chồng em đang ở nhà".
Thấy chồng đang ngồi trong phòng khám của bồ, cô vợ chết đứng ...
Sau vài ngày suy nghĩ, anh Toàn quyết định sẽ hỏi chuyên gia tư vấn. Tiến sỹ tâm lý Nguyễn Kim Quý tiếp nhận câu chuyện của anh đã khuyên anh nên hỏi rõ ngọn ngành, điều tra rõ ràng và cân nhắc thật kỹ, xem vợ và bạn thân thực sự yêu nhau hay chỉ là do ham muốn nông nổi, nhất thời, từ đó hãy quyết định có nên cho vợ và bạn một cơ hội hay không.
Thời gian nghỉ phép sắp hết, anh Toàn suy nghĩ ngổn ngang nhưng vẫn chưa quyết định được mình phải làm thế nào. Anh cũng không đủ dũng cảm để đối mặt trực tiếp với sự thật phũ phàng này. Về sau anh Toàn mới biết, cả vợ lẫn bạn thân anh đều yên tâm, chắc chắn như đinh đóng cột là vì nghĩ anh sẽ không bao giờ dám nghi ngờ quan hệ giữa hai người...
Cuối cùng, anh vẫn lên máy bay theo đúng lịch và gửi lại cho cả vợ lẫn bạn thân một email hết sức ngắn gọn và lịch sự, với cách xưng hô như thông thường giữa hai người bạn thân: "Nếu cậu và vợ tớ yêu nhau thực sự, tớ sẽ rút lui".
Theo Phununews
Cuộc gọi lúc 1 giờ sáng của vợ và cái kết đắng! Cuộc gọi lúc 1 giờ sáng của vợ và cái kết đắng! Thật không ngờ người vợ mà tôi hết lòng thương yêu lại làm điều đó sau lưng mình như vậy. Cũng may mà có cuộc gọi lúc nửa đêm này, nếu không thì thực sự không biết cô ấy sẽ còn lừa dối tôi đến bao giờ... Vợ chồng tôi lấy...