Nó.i xấ.u mẹ chồng, bị em chồng nghe được
Thật ra, số tôi quá đen vì chẳng may cô em chồng lại nghe được câu chuyện qua điện thoại tôi nói với em gái của mình.
Chứ từ trước tới giờ, tôi cũng chẳng nói chuyện gay gắt về mẹ chồng như vậy. Đúng lúc cảm xúc đang dâng trào, nói thật hăng thì lại bị người khác nghe nén. Thế là chuyện rùm beng lên, tôi bây giờ không biết chui đi đâu nữa.
Hôm ấy, khi tôi đang gọi điện cho em gái mình, để cửa mở, nghĩ là không có ai vào thì bị nghe lén. Số là, mẹ chồng tôi đợt ấy cầm tiề.n của chúng tôi, bảo là giữ hộ từ ngày chúng tôi cưới nhau. Nhưng khi chúng tôi mua chung cư, còn nợ, vay mượn khắp nơi, muốn lấy tiề.n từ chỗ mẹ thì mẹ lại bảo thư thư. Vì đợt trước mẹ có cho anh trai của chồng tôi mượn một ít xây nhà, nên nhất thời chưa có. Mẹ muốn chúng tôi vay tạm ở đâu đó để từ từ rồi mẹ lo liệu.
Cái chuyện mẹ chồng giữ hộ của hồi môn hay là giữ tiề.n mừng cưới hộ, tôi đã chán ngấy rồi. Tiề.n mình mình giữ là tốt nhất. Đằng này mẹ cứ đòi giữ hộ, nên tôi lo lắng là, lúc đòi thật sự rất khó. Thế nhưng, lúc mới về làm dâu, mẹ có ý đó chẳng lẽ tôi lại không đưa mẹ thì còn ra thể thống gì. Với lại, tôi cũng không phải cô con dâu gớm ghiếc mà có thể này kia với mẹ chồng. Nào ngờ, đúng như dự đoán, lúc cần thì chẳng thấy đâu. Lúc chúng tôi mua chung cư hỏi mẹ thì mẹ lại bảo cho người anh trai của chồng vay. Tôi ức đến tận cổ. Vì đó là tiề.n của chúng tôi, có cho anh vay thì chí ít mẹ cũng phải hỏi chúng tôi một câu. Thế khác gì mẹ biến tiề.n của tôi thành tiề.n của mẹ. Tôi bực dọc, gọi điện cho em gái, nói bao nhiêu là điều bức xúc.
Tôi chế.t lặng. Từ đó, cả nhà chồng co.i thườn.g tôi, không ai nói với tôi câu nào. Còn mẹ chồng bắt tôi phải qu.ỳ gố.i xin lỗi mẹ thì mẹ mới tha thứ cho tôi. (ảnh minh họa)
Tôi gọi mẹ chồng là &’bà ấy’, rồi nói bà ấy là người không biết suy nghĩ, là người chỉ biết con trai mình, còn coi con dâu là rơm, là rác. Rồi tôi nối một tràng, xả hết những bức xúc bấy lâu nay tôi phải chịu. Mẹ chồng chỉ coi trọng chị dâu cả, coi trọng anh trai còn chúng tôi thì ra rìa. Chúng tôi nai lưng kiế.m tiề.n, tự mua chung cư, còn vay mượn bao nhiêu nhưng chưa bao giờ mẹ hỏi tôi một lời. Thế mà mẹ còn mang tiề.n của chúng tôi cho người khác. Giờ chúng tôi cần, mẹ không có trách nhiệm lại còn nói chúng tôi đi vay. Vay mượn được thì đã chẳng nói làm gì.
Video đang HOT
Tôi nói hết những bức xúc trong lòng với em gái, tôi bảo em: “Sau này mày lấy chồng thì chừa mấy bà mẹ chồng ra nhé, đừng dại mà đưa của hồi môn hay tiề.n mừng cưới cho mấy bà ấy. Rồi các bà ấy lại chỉ biết nhét vào cho con trai mình chứ con dâu như mình thì được cái gì. Chẳng có bà mẹ chồng nào tử tế cả. Như bà mẹ chồng của chị, chị mày ngán đến tận cổ rồi. Thà là không sống chung, đi thuê nhà còn hơn là phải sống chung với bà mẹ chồng tai quái như thế!”.
Đó là tất cả những gì tôi nói. Và tôi thật không ngờ, cậu em chồng ở ngoài đã bật điện thoại và thu lại câu chuyện ấy, cho mẹ tôi nghe. Thế là chuyện như phim. Có bằng chứng rõ ràng, tôi bị bẽ mặt trước mẹ chồng. Đúng là, trước giờ tôi luôn cam chịu, tôi cũng chưa làm gì có lỗi với mẹ. Căn bản tôi luôn nghĩ, mẹ chồng con dâu thì sống sao cho hòa thuận dù là bằng mặt không bằng lòng. Đó là điều tốt. Tôi mong muốn chồng tôi sẽ vì thế mà không bị khó xử giữa vợ và mẹ. Những lời nói của tôi có thể hơi quá đáng nhưng lúc bức xúc thì ai cũng vậy thôi, chẳng riêng gì tôi. Vì là bức xúc thì ai cũng phun ra hết, nhất là lại nói với em ruột của mình.
Tôi chế.t lặng. Từ đó, cả nhà chồng co.i thườn.g tôi, không ai nói với tôi câu nào. Còn mẹ chồng bắt tôi phải qu.ỳ gố.i xin lỗi mẹ thì mẹ mới tha thứ cho tôi. Chuyện đó không khó nhưng thiết nghĩ, dù có làm vậy thì tôi cũng mất đi gia đình chồng rồi. Tôi chỉ sợ mẹ chồng sẽ căm thù tôi và chồng cũng vì vậy mà không yêu tôi nữa. Tôi lo lắng quá, đúng là &’ếch chế.t tại miệng’.
Nhưng thử hỏi, nếu các bạn cũng rơi vào hoàn cảnh như tôi, các bạn có chịu được không, hay là phải câm nín, nhịn cả một đời?
Theo VNE
Chồng thông đồng với mẹ đuổi tôi khỏi nhà
Tôi thật không ngờ, cuộc hôn nhân của mình lại ngắn ngủi như vậy, vẻn vẹn chỉ có 3 năm trời.
Tưởng rằng, con gái chỉ cần yêu và lấy người mình yêu thế là đủ, là sẽ hạnh phúc viên mãn. Nhưng ai ngờ, tình yêu cũng có lúc nhạt phai, có lúc lụi tàn giống như một cái cây vậy. Vì nếu như cái cây ấy không được chăm sóc và vun xới thì có ngày nó sẽ chế.t vì hanh hao.
Tôi lấy chồng, sống chung với bố mẹ chồng. Bố tôi thì không sao nhưng mẹ chồng tôi có khó tính một chút. Lúc mới về, tôi phải chăm chỉ vô cùng, thể hiện mình là cô con dâu chăm ngoan. Với lại, tôi cũng nghĩ đó là điều nên làm. Vì nhà chỉ có mình tôi là con dâu, không làm thì ai làm.
Tuy nhiên, khi lấy chồng, tôi đã bị mặc cảm về hoàn cảnh gia đình. Tôi cảm thấy mình kém cỏi so với nhà chồng. Nhà chồng tôi giàu có, còn tôi thì nghèo nên không thể nào so sánh với nhà anh được. Anh lúc nào cũng nói, anh yêu tôi không quan trọng giàu nghèo, nhưng từ khi về nhà anh, sống cùng bố mẹ anh, anh đã thay đổi cách nghĩ. Những lời hứa cũng theo gió bay.
Tuy nhiên, khi lấy chồng, tôi đã bị mặc cảm về hoàn cảnh gia đình. Tôi cảm thấy mình kém cỏi so với nhà chồng. (ảnh minh họa)
Cơ quan anh có một cô bạn đồng nghiệp, con nhà gia giáo lại giàu có, rất thích anh, thích từ khi tôi chưa về làm vợ anh. Ban đầu, mẹ anh cũng thích cô gái này nên đã không muốn anh lấy tôi. Nhưng vì anh kiên quyết nên mẹ anh buộc phải đồng ý. Và chúng tôi cưới nhau. 3 năm rồi, tôi chưa sinh con, vì chúng tôi có chút khó khăn trong việc sinh con. Còn cô gái kia thì vẫn thích anh, vẫn đến nhà anh chơi thường xuyên. Nghe nói, mẹ anh còn nhận cô ta là con nuôi.
Ban đầu tôi không biết nên cũng tiếp đón cô ta chu đáo, nhiệt tình. Sau này biết rồi, tôi không thích vồ vập nữa. Thế nên mẹ anh có cớ chê tôi, nói tôi không khéo léo trong cách cư xử. Nhưng tôi mặc kệ, chẳng bận tâm miệng lưỡi thiên hạ. Cô ta hay đến nhà mua quà, nịnh nọt mẹ tôi vào các dịp lễ Tết. Tết cũng đến tặng món quà rất lớn, làm mẹ tôi sướng híp cả mắt.
Trong khi đó, nhà tôi lên chơi rất đông, nhưng chỉ mang ít đồ ở quê ra. Với người ở quê, đồ &'cây nhà lá vườn' là quý lắm, nhưng mẹ tôi lại không ưng, vì bà thích những món có hình thức sang trọng. Không hiểu, gia đình tôi quê mùa thế nào mà mẹ tôi có cớ nói với chồng về sự vụng về, cư xử kém của họ hàng nhà tôi. Hay là mẹ tôi bịa thì tôi không rõ. Thế là chồng tôi có vẻ cũng phật ý.
Nhiều lần như vậy, có khi anh lại thấy tôi cãi mẹ nên anh bực mình, thay đổi thái độ với tôi. Những điều nhỏ tích tụ thành điều lớn, anh dần nhạt tình cảm, nhạt tình yêu.
Cộng thêm cái chuyện tôi chưa sinh được con nên mẹ anh kích anh, bảo dễ mà tôi vô sinh. Mẹ anh muốn anh lấy cô gái kia làm vợ, để cô ta nhanh chóng sinh cho bà một đứa cháu nội. (ảnh minh họa)
Rồi cái cô gái kia lại thường xuyên đến chơi nhà, lại &'thầy rùi', kích bác mẹ anh, khiến mẹ anh tỏ thái độ với tôi. Cô ta nghe nói cho mẹ anh vay bao nhiêu tiề.n để mở cửa hàng kinh doanh, còn hay đưa mẹ anh đi mua sắm hàng xịn. Thế nên, mẹ chồng tôi thích lắm. Còn con dâu bà, đi làm vài đồng, lại nghèo nên không thể làm được chuyện như thế. Anh thấy mẹ vui nên cũng hùa theo mẹ, thích cô ta, rồi hắt hủi tôi.
Cộng thêm cái chuyện tôi chưa sinh được con nên mẹ anh kích anh, bảo dễ mà tôi vô sinh. Mẹ anh muốn anh lấy cô gái kia làm vợ, để cô ta nhanh chóng sinh cho bà một đứa cháu nội. Tức là mẹ anh muốn anh bỏ tôi. Dần dần, anh tỏ thái độ ngay trước mặt cô ta với tôi, để cô ta cảm thấy thích anh hơn. Anh bảo chúng tôi ly dị với lý do, anh không còn yêu tôi nữa. Tôi nhất định không chịu, vì tôi chẳng có lý do gì để bỏ đi cả. Vậy mà anh thông đồng với mẹ, khi tôi đi làm, anh đã xếp quần áo của tôi vào vali và đợi tôi về, đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi thực sự choáng vì hàng động của anh và mẹ. Tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản lắm rồi. Giờ không biết phải làm thế nào, thôi thì đành về nhà mẹ đẻ. Nhưng có lẽ, đây sẽ là vết nhơ của bố mẹ tôi và của cuộc đời tôi. Một người chồng t.ệ bạ.c, một gia đình chồng vô liêm sỉ.
Theo VNE
Cưới chị gái, mẹ chồng cũng không cho tôi về Tôi thật sự không hiểu nổi mẹ chồng tôi là người có suy nghĩ không nữa. Tôi yêu anh được một thời gian thì tính chuyện cưới xin. Ban đầu, khi chúng tôi chưa là vợ chồng, tôi có về qua nhà anh mấy lần. Mọi thứ không có gì. Dù mẹ anh không thân tình cho lắm nhưng cũng chẳng có thái...