Nói với người thứ 3
Với chị lúc này, có thể em có phần thiệt thòi hơn. Vì bản thân chị đã được danh chính ngôn thuận làm vợ anh ấy.
Chị biết, em yêu chồng chị. Chị cũng hiểu đó là tình cảm chân thành, không toan tính vụ lợi giống như những cuộc tình tay ba khác. Có thể em cho rằng những lời chị nói ra, an ủi em, động viên em chỉ là lời giả tạo nhưng chị vẫn muốn nói để cho em hiểu rằng, mỗi con người là một số phận, không ai giống ai. Khi em đã được ban cho điều gì đó trong cuộc sống, em sẽ biết nâng niu, trân trọng và gìn giữ, giống như chị đã trân trọng tình yêu, hạnh phúc gia đình chị vậy.
Với chị lúc này, có thể em có phần thiệt thòi hơn. Vì bản thân chị đã được danh chính ngôn thuận làm vợ anh ấy. Còn em, em chỉ là người đến sau, là kẻ thứ 3 chen ngang vào hạnh phúc gia đình của người khác. Em không được yêu thương trọn vẹn, không được anh đón nhận công khai đã là một sư đau khổ với em rồi. Tình yêu có thể không phân biệt tuổi tác, không phân biệt người đã có gia đình hay chưa. Em đã yêu người có vợ một cách say đắm, tự tin và đầy kiêu hãnh. Nhưng em có khi nào nghĩ rằng, bản thân chị, vợ của người em yêu sẽ có cảm giác thế nào khi phát hiện ra mối tình vụng trộm ấy?
Em hãy chấp nhận cuộc sống của mình. Hãy nghĩ rằng, tình yêu chỉ thuộc về em khi em đến trước. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chị không dùng cách đánh ghen như nhiều người vẫn làm. Chị cũng không muốn buông lời xúc phạm em bởi chị hiểu, ai cũng có quyền được yêu thương. Cả em và chồng chị cũng vậy. Có thể, với chồng chị là chưa đủ khi có mình chị nhưng với em, một người con gái còn chưa có gia đình, còn đang thời son sắt, tại sao lại đi chen ngang vào mái ấm của người khác? Em có nghĩ đến cảm giác của chị không? Nếu em là chị, em sẽ làm thế nào.
Em cứ nghĩ, tình yêu của em quá lớn, em sẽ không chịu được nếu phải rời xa anh ấy. Em cứ nghĩ, nếu không có anh ấy, em sẽ không thể sống được, không thể vượt qua được. Vậy có bao giờ em tự hỏi, chị và con chị sẽ ra sao khi không có người ấy không?
Em hãy chấp nhận cuộc sống của mình. Hãy nghĩ rằng, tình yêu chỉ thuộc về em khi em đến trước. Chồng chị yêu em, cũng có thể nhưng anh ấy cũng yêu chị. Với em, mọi thứ chưa đủ lớn để ràng buộc anh ấy, để anh ấy có thể bỏ đi cả một gia đình. Em hãy tỉnh táo nghĩ xem, có người đàn ông nào khi đi ngoại tình lại không dùng những lời ngon ngọt để dụ dỗ người tình không?
Em hãy tỉnh táo nghĩ xem, có người đàn ông nào khi đi ngoại tình lại không dùng những lời ngon ngọt để dụ dỗ người tình không? (ảnh minh họa)
Chị có thể làm hơn thế với em, có thể không dùng những lời nói đạo lý với em khi biết em cướp chồng chị. Nhưng chị đã không làm thế vì chị hiểu, em là người có học, là người biết nhận thức thế nào là trái phải. Hãy dừng lại đi em khi chưa quá muộn. Đừng để đến một ngày nào đó, chị phải dùng những lời nói nặng với em, khi ấy chị sợ rằng, mình sẽ không kiềm chế được mà để lại cho em chút danh dự của người đi cướp chồng người khác. Một lần nữa, chia sẻ cùng em và mong em hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Toan tính không thành của một tiểu thư nhà giàu
Ba năm làm vợ anh trong toan tính. Đến nay, lời hứa của ba trước đây với tôi đã sắp thành hiện thực nhưng sao tôi lại thấy không vui như lúc ban đầu tôi nghĩ và mơ ước?
Lần đầu tiên tôi gặp anh là sự toan tính mà tôi đã lập sẵn và âm mưu giăng bẫy của ba. Còn với anh thì đó là tình yêu sét đánh.
Tôi là một tiểu thư nhà giàu, ngoại hình xinh xắn, học thức giỏi giang và cũng có 1 mối tình bao người mơ ước với bạn cùng trường đẹp trai học giỏi. Nếu không có vụ làm ăn thua lỗ của ba thì tôi sẽ chắc chắn tôi sẽ không bao giờ phải hạ mình, câu dẫn và kết hôn với một nhà giàu mới nổi như anh.
Dù không hy vọng gì nhiều ở cuộc hôn nhân này, nhưng anh đã làm cho không ít lần phải ngạc nhiên với những điều anh mang đến cho tôi. Một đám cưới được tổ chức thật hoành tráng. Anh đặt may cho tôi 1 chiếc váy cưới mấy chục triệu đồng để tôi thật lộng lẫy và xinh đẹp nhất ngày cưới bởi theo anh nói đời người chỉ có 1 lần cưới nên phải để lại kỉ niệm thật đẹp. Lúc đó tôi đã mỉa mai thầm ở trong lòng về sự mơ tưởng hão huyền của anh.
3 năm chung sống bên anh, tôi chưa 1 ngày nào toàn tâm toàn ý với anh. Tôi luôn thờ ơ với những gì trong nhà như đó không phải là cuộc sống của tôi. Tôi mặc kệ anh, bởi tôi còn sống trong thế giới của mình với hy vọng 1 ngày không xa sẽ được rời xa anh. Còn anh, anh không bao giờ quên tặng hoa, tặng quà cho tôi trong những ngày lễ và dịp đặc biệt.
Cho dù bận rộn nhưng nếu không phải đi công tác anh vẫn muốn đưa đón tôi đi làm. Trước khi đi đâu xa anh không quên dặn dò tôi kỹ lưỡng và gọi điện thoại về liên tục. Tôi nhớ có 1 lần tôi bị ốm, chỉ là sốt hơi cao mà anh đang đi công tác ở nước ngoài, ngay ngày hôm sau anh đã thu xếp mọi việc để về với tôi 2 ngày xong lại đi tiếp. Đôi lúc tôi cũng có nhung nhớ anh, cũng có cảm động vì anh nhưng tôi không thể chấp nhận suy nghĩ tôi đã yêu anh và sẽ sống với anh suốt quãng đời còn lại.
Trong 3 năm đó, ba tôi đã vực dậy được công ty nhờ sự giúp đỡ và hỗ trợ của anh. Ba mẹ tôi cũng cảm thấy rất quý mến anh thực sự vì anh đối với gia đình tôi luôn tôn trọng và nhiệt tình, chưa bao giờ cần mà anh không tới kịp lúc. Lời hứa của ba trước đây với tôi đã sắp thành hiện thực nhưng sao tôi không vui như lúc ban đầu tôi nghĩ và mơ ước.
Trái lại, khi nghĩ về ngày rời xa anh không còn xa lòng tôi lại nao nao cảm giác như sắp mất đi 1 điều gì đó rất thiêng liêng và quý giá. Tôi nhớ lại những ngày tháng qua và lại nghĩ tới những ngày tháng sắp tới, tôi bất chợt rơi nước mắt. Không biết sau này ai sẽ kiên nhẫn chờ đợi tôi mỗi khi tan tầm, không biết có còn ai nấu cháo hay vì tôi mà vượt quãng đường xa trở về bên tôi khi tôi đau ốm không? Rồi cả những lúc tôi bối rối, không biết phải làm thế nào với gia đình nhà chồng thì ai sẽ che chở, bảo vệ tôi?
Hôm nay đi khám về, bác sỹ nói tôi đã có thai được 2 tháng. Lúc biết tôi đang mang trong mình giọt máu của anh, bỗng dưng tôi thấy vui sướng đến kì lạ. Cảm giác yêu thương mà trước đây tôi chưa bao giờ cảm nhận được, nó thật gần gũi và đẹp đẽ biết bao. Không biết tôi đã yêu anh từ lúc nào, giờ đây tôi chỉ biết tôi đã thực sự yêu anh, tôi cần có anh, chính là anh chứ không phải là ai khác sẽ cùng tôi bước tiếp trên con đường đời.
Tôi có nên kể cho anh nghe tất cả sự thật mà tôi và ba tôi đã làm và dàn dựng trước đây? Tôi có nên nhận lỗi và mong anh tha thứ cho 1 người vợ vô tâm như tôi? Tôi rất sợ hãi anh sẽ không tha thứ cho tôi, nhưng tôi không muốn sống trong sự dối trá tôi đã làm với anh. Tôi muốn khi con tôi sinh ra sẽ nhận được tình thương của cả ba và mẹ 1 cách trọn vẹn nhất. Và tôi sẽ dùng tất cả chân thành, sự yêu thương để bù đắp lại cho những tháng ngày tôi đã bỏ lỡ...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cái giá của một phút toan tính Tôi đã sống trong nỗi ân hận dày vò, cảm giác có lỗi với chồng con ngày đêm chà xát trong tâm can. Thú nhận để được tha thứ hay thú nhận để đánh mất hạnh phúc? Câu hỏi này đã vang không biết bao nhiêu lần để rồi câu trả lời với tôi vẫn mãi là một ẩn số... Tự đưa mình...