Nỗi uất hận của người đàn ông thành đạt khi phát hiện lý do vợ ngoan hiền không thích sinh con
“Nhờ cái màng trinh giả anh mua giúp mà em mới có được cuộc sống sung túc. Không ngờ cái lão ấy già đời rồi mà còn ngu ngơ như vậy, không phân biệt được thật giả”.
Thành đạt, giỏi giang, phong độ là những từ mà người ta dung để miêu tả về Phước. Thành công ở tuổi 37 không phải người đàn ông nào cũng làm được. Phước có một công ty riêng với quy mô hoạt động khá ổn định và cho lãi suất cao. Ô tô, xe hơi đủ cả, chỉ thiếu có duy nhất một thứ mà thôi. Một người vợ.
Thật ra thì Phước cũng mong muốn đằng sau lưng mình có một người vợ để sau những ngày làm việc vất vả, về tới nhà là có người quan tâm, chăm sóc. Có một người luôn bên cạnh để chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Nhưng khổ nỗi, tiêu chuẩn của Phước phải là gái ngoan hiền, xinh đẹp và quan trọng nhất là phải còn trinh trắng.
Phước không cần một người vợ kiếm được nhiều tiền bởi số tiền Phước làm ra đã đủ để lo cho kinh tế gia đình rồi. Phước chỉ cần một người vợ ngoan hiền để giúp Phước chăm lo việc nhà cửa, con cái mà không chơi bời gì. Xinh đẹp thì cần phải có vì Phước là giám đốc một công ty, thường xuyên phải đi tiệc tùng, vợ mà không xinh đẹp sẽ rất dễ khiến Phước bị mất mặt. Còn trinh trắng thì dân kinh doanh thường chọn vợ còn trinh trắng. Đó dường như là một quy ước trong nghề nghiệp của họ vậy.
Ánh mắt vô tình chạm phải người con gái có ánh mắt ngây thơ, dung mạo xinh đẹp ấy đã khiến tim Phước loạn nhịp. (Ảnh minh họa)
Nhưng Phước cứ chờ hoài, chờ hoài mà người ấy vẫn chưa xuất hiện. Chính vì thế mà ở cái tuổi 37, Phước mới lẻ bóng đi về. Cho đến một hôm, công ty tổ chức tiệc.
Ánh mắt vô tình chạm phải người con gái có ánh mắt ngây thơ, dung mạo xinh đẹp ấy đã khiến tim Phước loạn nhịp. Phước không biết công ty mình lại có người con gái duyên dáng như thế. Sauk hi hỏi han, Phước mới vỡ lẽ đó là Hoa – cô em họ của một nhân viên, chưa có người yêu. Nắm được chút thông tin ít ỏi đó, Phước quyết định chọn Hoa làm người vợ trăm năm của mình.
Video đang HOT
Bỗng nhiên một bước từ đi bộ lên xe hơi, ở biệt thự thì có cô nào mà không thích đâu. Nghe Phước ngỏ lời cầu hôn, Hoa nhanh chóng đồng ý. Duyên phận đến bất ngờ và Phước tin đó là do trời định đoạt.
Hoa đúng là một người vợ hội tụ đủ những đức tính mà Phước cần. Cuộc hôn nhân của Phước đáng lẽ sẽ rất êm đẹp nếu như không có chuyện hai vợ chồng mâu thuẫn vì Hoa nhất định không chịu sinh con. Ở tuổi 37, Phước muốn lắm một đứa con cho vui cửa vui nhà, để yêu thương đong đầy trọn vẹn, để tổ ấm rộn rã tiếng cười. Nhưng Hoa thì:
- Em còn trẻ mà, em chưa muốn làm mẹ. Chúng mình còn bao nhiêu dự định, bao nhiêu kế hoạch mà anh. Cho em thêm chút thời gian đi. – Hoa nũng nịu
Nỗi uất hận kia chẳng thể nuốt trôi mà cứ mắc kẹt trong cổ họng. (Ảnh minh họa)
Khổ nỗi Hoa cứ nũng nịu là Phước lại buông xuôi. Rồi một năm qua đi nhanh chóng, công việc của Hoa chẳng có gì ngoài ở nhà đợi Phước đi làm về. Nhưng chẳng hiểu vì sao dạo gần đây chuyện chăn gối của hai vợ chồng bắt đầu nhạt nhẽo. Mà cứ mỗi lần đề cập đến chuyện sinh con là Hoa lại gắt gỏng. Sinh nghi, Phước quyết định theo dõi Hoa để rồi…
Tận mắt chứng kiến Hoa vào khách sạn cùng một gã trai trẻ, Phước như hóa đá. Nhanh chóng lao theo hai con người đê tiện đó. Phước định đạp cửa xông vào nhưng bị câu nói ấy cản chân:
- Nhờ cái màng trinh giả anh mua giúp mà em mới có được cuộc sống sung túc. Không ngờ cái lão ấy già đời rồi mà còn ngu ngơ như vậy, không phân biệt được thật giả, Em chán ngán cái vai ngoan hiền lắm rồi. Đợi em lấy được số tài sản kha khá, sẽ theo anh hưởng lạc. Chứ ở cạnh gã, em chết già vì ngán ngẩm mất. Đã thế còn suốt ngày bắt em sinh con. Em bị vô sinh do uống thuốc tránh thai bừa bãi thì làm sao mà sinh con được cơ chứ.
Giọt nước mắt cay đắng lần đầu tiên lăn dài trên gò má của người đàn ông mạnh mẽ thành đạt như Phước. Nỗi uất hận kia chẳng thể nuốt trôi mà cứ mắc kẹt trong cổ họng. Thì ra lý do Hoa không chịu sinh con là vì vậy đấy ư. Cười cay đắng, Phước bước đi như chưa từng nghe thấy gì và bắt đầu từ giây phút này, Hoa không còn là vợ Phước nữa.
Theo Một thế giới
Nỗi khổ khi yêu phải cô nàng nức tiếng ngoan hiền
Ngày mới yêu tôi hãnh diện vì có bạn gái ngoan hiền bao nhiêu thì bây giờ càng gần cưới lại thấy sợ bất nhiêu. Tôi có cảm giác đang cưới một "mẹ trẻ" chứ không phải vợ.
Mới tiếp xúc và nhìn vẻ bề ngoài của bạn gái tôi, quả thật gọi cô ấy là hoàn hảo tuy có hơi quá nhưng cũng không phải là không thể. Bạn gái tôi sở hữu một vẻ ngoài xinh xăn, vóc dáng cân đối, ưa nhìn. Cô ấy là thạc sỹ, có công việc ổn định. Điều quan trọng hơn cả là cô ấy có tính cách ngoan hiền nên đi đâu ai cũng quý mến.
Chúng tôi yêu nhau đến giờ được khoảng hơn 2 năm. Nhưng chỉ khoảng hơn 1 năm đầu tôi thấy vui và hạnh phúc, còn lại cảm xúc đến giờ của tôi là mệt mỏi. Ở bên một người quá hoàn hảo làm tôi thấy oải kinh khủng vì bị nắn như kiểu mẹ trẻ dạy con.
Vốn là cô gái sinh ra trong gia đình nền nếp nên tất nhiên dù yêu nhau lâu như vậy tôi và cô ấy vẫn không vượt quá giới hạn. Mặc dù bản thân là đàn ông cũng có những ham muốn nhất định nhưng vì bạn gái không muốn tôi cũng không bắt ép. Vấn đề của tôi không phải chuyện cô ấy đòi giữ gìn cái trinh tiết ấy mà ở việc cô ấy sống khuôn phép quá đến mức cứng nhắc.
Ở bên một người quá hoàn hảo làm tôi thấy oải kinh khủng vì bị nắn như kiểu mẹ trẻ dạy con. (neh minh họ)
Tất nhiên, tôi hiểu yêu nhau là phải giúp đỡ để cùng nhau tiến bộ. Nhưng thử hỏi, là người yêu, là chồng sắp cưới, đi bên cạnh bạn gái mà bị cô ấy nắn từ một câu nói, từ cách ăn một bát phở không được để ra tiếng đến cách cười, cách đi... thì làm sao chịu được. Tôi không phải người hoàn mĩ nhưng bản thân tự thấy cũng không phải người thô kệch, thiếu văn hóa. Cuộc sống con người mà đi đâu, làm gì, mở miệng ra cười, nói cũng sợ người khác đánh giá thì khác nào địa ngục.
Cô ấy chê bai mọi thứ và cái gì cũng không khiến cô ấy hài lòng. Tôi từng nói nếu em cảm thấy anh kém cỏi như vậy sao lại lựa chọn yêu anh, tốt nhất là tìm người khác đúng với tiêu chuẩn của em cho đỡ mất công đào tạo. Nhưng mỗi lần tôi nói vậy cô ấy lại khóc, nói muốn tốt cho tôi mà tôi không hiểu. Tôi là người yêu đương chân thành, nghiêm túc nên cũng không muốn làm cô ấy khổ sau ngần ấy thời gian gắn bó bên nhau.
Nhưng càng lúc sức chịu đựng của tôi càng không thể chấp nhận thêm được nữa. Tan làm đi uống vài cốc bia với anh em đồng nghiệp ở ngoài ngõ cô ấy nhìn thấy về cũng lên một bài giáo huấn. Nào là "chả ra cái thể thống gì, anh đường đường là người có ăn có học mà ra ngồi đầu đường xó chợ, túm năm tụm ba hô hào mấy cốc bia chả có tí hình tượng nào cả"... Từ một việc hết sức bình thường mà bao nhiêu đàn ông, thanh niên vẫn làm tôi có cảm giác mình vừa phạm cái tội gì đáng xấu hổ lắm.
Tôi mệt mỏi vì phải gồng mình nên để trở thành viên ngọc không tì vết cho xứng với vợ sắp cưới. (Ảnh minh họa)
Cô ấy luôn nhắc tôi làm không chỉ nghĩ cho mình mà còn phải nghĩ cho thể diện của cô ấy. Cô ấy là người yêu của tôi và không muốn có một người bạn trai kém cỏi làm cô ấy phải mất mặt. Tôi mệt mỏi vì phải gồng mình nên để trở thành viên ngọc không tì vết cho xứng với vợ sắp cưới.
Thú thật, trong hơn 1 năm qua, nhiều lúc tôi đã nghĩ đến chuyện chia tay nhưng lại không làm được. Chẳng lẽ bỏ cô ấy chỉ vì cô ấy tốt quá? Cái quan trọng là tôi thấy cô ấy yêu mình thật lòng nhưng cái cách chỉn chu mà cô ấy sống khiến tôi lúc nào cũng phải gồng lên, áp lực vô cùng. Có đôi lúc tôi chỉ muốn có một người bạn gái bình thường, đôi khi vụng về, đôi khi khờ khạo, nhưng cô ấy dám cùng tôi lê la vài quán hàng trên phố, mặc bộ đồ hơi ngớ ngẩn một tí cũng được chứ không phải là một cô vợ kiểu mẫu như thế này.
Giờ, tôi có nên dừng lại không? Hay như nhiều người sẽ bảo, tôi sướng không biết đường sướng,vợ sắp cưới tốt như thế mà còn không ưng thuận?
Theo Khám Phá
Chờ người yêu khởi nghiệp, đành tới đâu hay tới đó! Đáng tiếc thay, thời thanh xuân đẹp đẽ lại vừa là thời gian tốt nhất để khởi nghiệp lẫn lập gia đình và nuôi dạy con cái. Người yêu tôi cũng là một người đang khởi nghiệp. Tôi luôn muốn ủng hộ anh ấy, dĩ nhiên không thể thiếu những dự định, ước mơ của anh. Từ khi bắt đầu công việc, anh...