Nỗi uất hận của một người chồng có vợ ăn nằm với anh rể
Người đàn bà đó (tức là vợ tôi) đã ăn nằm với chồng của chị tôi. Đau đớn, căm thù và nhục nhã, tôi làm tất cả để trả thù nhưng không thấy thỏa mãn.
ảnh minh họa
Lòng tôi thật sự đang rối bời, mong chia sẻ cùng các bạn và mong nhận được những lời khuyên chân thành.
Tôi lập gia đình cách đây rất lâu, chúng tôi đến với nhau từ tình cảm học trò rồi dần thành vợ chồng. Sống được 7 năm, có một con gái xinh xắn và ngoan hiền thì sóng gió nổi lên. Người đàn bà đó (tức là vợ tôi) đã ăn nằm với chồng của chị tôi. Đau đớn, căm thù và nhục nhã, tôi làm tất cả để trả thù nhưng không thấy thỏa mãn. Tôi đuổi người đàn bà nhơ nhớp và gã đàn ông khốn nạn ra khỏi nhà. Tôi hăm dọa đừng để tôi thấy cả hai thêm một lần nữa. Tôi giành lấy quyền nuôi con và cấm tất cả những người bên ngoại qua nhà tôi với bất cứ lý do gì. Lòng hận thù trong tôi rất lớn.
Video đang HOT
Hai năm sau, tôi quen với một người con gái khác. Và như phép lạ, trái tim tưởng như đóng băng của tôi một lần nữa hồi sinh, tôi thương yêu tin tưởng hết lòng, tôi yêu như chưa từng được yêu. Em hiểu tôi nhiều và cũng thương con gái tôi nhiều. Chúng tôi chỉ đợi ngày kết hôn nữa là thành vợ chồng. Oái oăm thay, loại đàn bà đê tiện kia vẫn tìm mọi cách liên lạc với con tôi, với gia đình tôi. Cô ta gần như biết hết về tôi và gia đình tôi trong khi tôi không biết và không muốn biết gì về cô ta nữa. Thêm nữa, giờ cô ta còn tuyên bố rằng sẽ đưa tiền cho tôi để đổi lấy quyền nuôi con.
Bao năm trôi qua, những tưởng mọi chuyện đã đi vào dĩ vãng thì cơn sóng dữ dội trong lòng tôi lại trào lên. Đôi lúc tôi thấy ông trời bất công với tôi quá. Lòng thù hận trong tôi bùng lên khi nghe được câu nói của người đàn bà đê tiện muốn dùng tiền để mua lấy tình cảm, công sức dạy dỗ con của tôi bao năm. Tôi muốn trả thù, tôi muốn bọn chúng phải chịu nỗi đau đớn tủi nhục mà chúng đã gây ra cho gia đình tôi, cho con gái tôi.
Khi biết chuyện, người yêu hiện tại đã khuyên ngăn tôi, nói tôi hãy bỏ qua tất cả, hãy quên đi vì đó đã là dĩ vãng và làm lại từ đầu cùng cô ấy. Cô ấy khuyên nhủ nhiều làm lòng tôi cũng vơi bớt phần nào nỗi hận. Nhưng sao tâm can tôi vẫn không yên được. Bây giờ, tôi đang phân vân trong việc trả thù và lòng cũng rối bời. Hãy cho tôi một lời động viên hoặc gì đó để tôi có thể thanh thản tâm hồn. Cám ơn các bạn đã đọc tâm sự của tôi.
Theo Zing
Gửi em nơi cao nguyên lộng gió!
Giờ em nơi cao nguyên đầy gió em có nhớ và có nghĩ về anh hàng đêm không?
Ban Mê Yêu! Vậy là đã chẵn 10 năm rồi, kể từ cái lần đầu tiên anh gặp em và cũng đã 5 năm kể từ lần cuối cùng mình còn gọi tên nhau. 5 năm dài không em, sao anh cứ thấy như mới hôm qua thôi em à! Tất cả những thứ gì liên quan đến em anh vẫn còn nhớ rất rõ, những con đường mình đi chung giờ chỉ còn lại mình anh. ngày mình gặp nhau em ở cái tuổi 20 đầy mơ mộng, đầy khát khao, chúng mình từng ước sẽ có ngày trở thành ông xã - bà xã. Anh còn nhớ có một lần em nhìn vào một đám cưới em nói không biết đến bao giờ em sẽ mặc váy cô dâu đứng bên anh, lúc đó anh thương em biết nhường nào. Vậy rồi cái ngày mà em mơ ước anh nghĩ sẽ đến nhanh, mình yêu thương thật nhiều, mình đã là của nhau, nhưng có lẽ như em nói "thầy bói phán mình yêu thương rất nhiều nhưng phải ở xa nhau để vọng về nhau".
Ban mê thương! Đã 5 năm rồi nhưng anh lúc nào cũng nhớ về em, có rất nhiều đêm anh gặp em trong mơ, thật đấy, anh và em làm lành, em lại bên anh, nhưng cứ mỗi lúc đến đoạn anh chuẩn bị nắm tay em là anh lại thức giấc- anh ngỡ ngàng và bần thần tiếc nuối.
Ban mê nhớ! Anh biết là em cũng nhớ anh vì em đã từng rất yêu anh, anh biết là do anh đã đẩy em xa anh, anh không trân trọng và giữ em, nhưng em biết không, không phải vì anh không yêu em, không muốn ở bên em, ngược lại anh rất rất yêu em. Anh chủ quan nghĩ rằng em sẽ không bao giờ xa anh và một phần cũng do tính anh cục mịch, không khéo ăn nói nên em cứ nghĩ là anh nặng lời.
Anh sẽ luôn cầu chúc em bình an, hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Ban mê à! Em là mối tình đầu của anh, khi quen em anh mới là cậu thanh niên 22 tuổi, chưa hề biết yêu là gì, khi mình chia tay nhau anh đã 27 tuổi, và đến giờ anh 33 tuổi rồi, nhưng trong lòng anh luôn nhớ về em, chỉ mình em thôi.
Ban mê- bà xã của anh! Em đã từng nói như vậy, em sẽ là bà xã của anh, là cô "Lụa "của "Cụ lý" mãi mãi cơ mà, em đã từng nói dù trời có sập xuống thì em vẫn là "vợ" anh cơ mà, em đã từng khóc lóc cầu xin ba cho em chuyển từ Quận 10 về Gò Vấp để được ở gần anh cơ mà. Giờ em nơi cao nguyên đầy gió em có nhớ và có nghĩ về anh hàng đêm không? Còn anh, có lẽ phải hết kiếp này may ra anh mới có thể quên được em, dù làm gì, ở đâu, vui hay buồn người đầu tiên anh nghĩ đến là em.
Anh sẽ luôn cầu chúc em bình an, hạnh phúc, và anh tin em sẽ hạnh phúc, sẽ được trời phật phù hộ vì em là người con gái ngoan hiền, nhân hậu. Có lẽ do duyên số không còn nên anh mới mất em. Tạm biệt em, người "vợ" yêu quý của an ! Chồng em- Cụ lý- Ng. Anh. Đ
Theo VNE
Yêu mà không cầm tay, có phải là gay? Theo chuyên gia Võ Thị Minh Huệ, đại bộ phận thanh niên ngày nay yêu khá thoáng nên trường hợp "yêu mà không tiếp xúc thể xác kể cả nắm tay" trở nên khác người. Tiếp xúc với chuyên viên tâm lý, Thanh Xuân ở TP HCM tâm sự: "Thấy người ta nắm tay nhau tình tứ, trong lòng tôi cũng muốn được...