Nỗi sợ nhà chồng của một nàng dâu
Cuộc sống hôn nhân của em rất tồi tệ. Mỗi khi về nhà gặp chồng và ba mẹ chồng, em đều rất sợ, cảm giác như nhìn thấy người xa lạ.
Ảnh minh họa
Em đang bị khủng hoảng tâm lý, không biết làm thế nào cho đúng. Cuộc sống hôn nhân của em rất tồi tệ. Cảm giác đó làm em sợ về nhà, điều em sợ nhất chính là nhìn vào ánh mắt chồng mình.
Xin hỏi có phải em đang bị khủng hoảng tâm lý không? Em không thể sống hạnh phúc dù một ngày. Em đang rất sợ, muốn giải thoát cuộc hôn nhân này, muốn ly hôn nhưng nghĩ thương con còn quá nhỏ. Em phải làm sao sau khi đã chịu đựng như vậy suốt thời gian dài? (Doc gia).
Video đang HOT
Trả lời:
Những vấn đề về tâm lý hiện tại của bạn là rất nghiêm trọng và cần có sự trợ giúp của các chuyên gia, bác sĩ tâm lý vì nếu không được hỗ trợ kịp thời, vấn đề sẽ ngày càng trầm trọng hơn. Bạn không mô tả chi tiết quá trình dẫn tới tình trạng hiện giờ nên rất khó để chúng tôi phân tích và tư vấn hướng dẫn giải pháp cho bạn. Việc tìm đến một chuyên gia tư vấn tâm lý là rất cần thiết với bạn lúc này.
Qua một số thông tin mà bạn chia sẻ có thể thấy bạn đang gặp các rắc rối, mâu thuẫn, xung đột với chồng và gia đình chồng. Điều đó khiến bạn bế tắc, khủng hoảng, không biết giải quyết làm sao. Những biểu hiện hiện tại cho thấy bạn đã rất căng thẳng, lo âu và đang có dấu hiệu của bệnh trầm cảm, ám ảnh sợ hãi. Những chứng bệnh này nếu không được chữa trị kịp thời sẽ rất nguy hiểm.
Việc cần làm trước tiên là bạn hãy sắp xếp thời gian đến gặp một chuyên gia hoặc bác sĩ tâm lý để được tư vấn và điều trị cho ổn định trước. Nếu không có thời gian và điều kiện thì bạn có thể gọi điện qua số tổng đài tư vấn tâm lý của Viện Tâm lý và Giáo dục Pháp luật (19006233) để được các chuyên gia tâm lý hỗ trợ bước đầu. Sau khi tâm lý ổn định lúc đó, bạn mới tập trung giải quyết vấn đề hôn nhân của mình.
Chúc bạn sức khỏe và bình an.
Theo VNE
Nên "xin" con hay nhận con nuôi?
Tôi là con út trong một gia đình có bảy anh chị em, hồi đó cứ toàn đứa lớn trông đứa bé. Nghe kể lại khi tôi mới đang biết bò, thì lũn cũn với tới phích nước nóng chị gái vừa dùng, nước đổ hết lên mặt và nửa người tôi, khiến làn da mỏng manh bị bỏng nặng, nhăn nhúm.
Từ tuổi dậy thì các anh chị đã thương cho khá nhiều tiền để kinh qua nhiều cuộc phẫu thuật kéo, vá da mặt nhưng nhìn mặt tôi vẫn rất khó coi. Vậy là từ nhỏ tôi đã tự ti thu khép mình và chỉ tập trung vào học hành, nên được cái công việc ổn định, tuy nhiên từ bé đến nay tôi chưa một lần có bạn trai.
Phải nói thật là cơ hội kiếm chồng kể cả người đã qua một lần đò với tôi dường như đều đã đóng cửa. Hồi ấy có người góa vợ được mai mối cho tôi đã thẳng thắn bày tỏ sự e ngại, họ chẳng dám lại gần tôi nói gì đến kết hôn.
Có cô em thân thiết chơi cùng công ty luôn khuyên tôi hãy kiếm lấy đứa con vui vầy, đến bệnh viện hoặc "nhờ" người nào đó, nó nói từ rất lâu rồi nhưng ngày ấy tôi vẫn ngại ngần thế gian lời ra tiếng vào châm chọc, rồi sợ mình không đủ sức, bản lĩnh kém nên đâu dám làm liều.
Giờ bố mẹ tôi đã già, các anh chị đều thành đạt cả và mọi người cùng quay ra lo lắng đùm bọc, giúp đỡ tôi. Mẹ cũng từng ngầm khuyên tôi kiếm lấy đứa con, chứ ở vậy một mình mãi không ổn.
Đến nay tôi đã ba mươi bảy tuổi, trải qua nhiều thăng trầm, gặp gỡ bao mảnh đời trớ trêu, cũng như tin rằng quan niệm bà mẹ đơn thân không còn bị mặc cảm nặng nề như xưa, nên tôi dần dao động với suy nghĩ nên "xin" đứa con để chăm sóc, vui vầy, chia sẻ buồn vui những tháng năm còn lại. Song tôi sợ con mình sau này có tư duy, cuộc sống thiếu cân đối, không bằng chúng bạn, nó sẽ oán trách tôi hoặc có những suy nghĩ lệch lạc tiêu cực. Xin con nuôi thì cũng khó bởi không rõ gốc gác đứa bé, vả lại nó cũng dễ biết và khéo còn cực đoan hơn, đòi đi tìm bố mẹ đẻ thì sao. Tôi vẫn muốn một đứa con là ruột thịt của mình, để khơi gợi tình mẫu tử, thì tôi mới có thể đủ can đảm để đi bên cháu đến hết cuộc đời này.
Ngoài những lo lắng kể trên thì còn khó khăn gì đáng kể nữa không? Tôi muốn biết để có thể chuẩn bị tinh thần tốt hơn. Ai đã trong hoàn cảnh "xin con" hoặc được chứng kiến đứa trẻ như thế lớn lên thì hãy cho tôi lời khuyên, xem làm thế nào là ổn thỏa nhất? Bởi tôi cũng không còn nhiều thời gian nữa để có thể sinh con.
Theo VNE
Chồng có con riêng Có một lần chồng tôi trong giây phút dịu dàng, nhẹ nhàng, ngọt ngào nhất hỏi tôi: "Nếu tự dưng có một hôm anh nói rằng anh có một đứa con rơi thì em nghĩ sao?". Tôi giật thót cả người hỏi ngay: "Anh nói thế là thế nào". Chồng tôi cười giả lả: "Chuyện của bạn anh, nó nghe người ta nói...