Nỗi niềm người thiếu phụ
Tôi sợ rằng tôi sẽ mang đến những điều không tốt cho anh, sẽ cản trở anh.
Tôi viết những dòng chữ này khi đêm đã xuống muộn, khi mà bản thân tôi cũng đi quá nửa một đời người, nửa con dốc ghập ghềnh và đầy chông chênh. Tôi là người đã đi qua một lần đò, một cuộc hôn nhân tan vỡ đầy muộn phiền và cay đắng. Anh là một người bạn cũ của tôi từ thời đại học. Chúng tôi gặp lại nhau sau khi cuộc hôn nhân của tôi tan vỡ, khi ấy tôi là một thiếu phụ lỡ làng và một đứa con nhỏ bơ vơ còn anh là một người đàn ông thành đạt được nhiều người trọng vọng.
Ban đầu chúng tôi chỉ chia sẻ như những người bạn, anh an ủi tôi, khuyên nhủ tôi, động viên tôi những khó khăn trong cuộc sống. Lúc ấy, tôi đã mơ hồ nhận ra anh có tình cảm với mình nhưng cố tình tránh né điều đó vì biết mình không thể đón nhận nó. Rồi mỗi ngày lại qua, anh vẫn kiên nhẫn bên tôi, quan tâm tôi và tôi cũng biết tình cảm ngày một lớn trong anh. Tôi vẫn cố tình rào đón ý nghĩ của anh, tôi cố gắng tránh né sự quan tâm của anh và kìm nén cảm xúc của mình. Nhưng chuyện gì đến đã đến, một ngày kia anh quyết định nói với tôi ý định và tình cảm của anh và tôi đã gạt ngang những điều anh nói, tôi quyết định không gặp anh nữa, anh điện thoại tôi không nghe, nhắn tin tôi không trả lời. Thời gian trôi qua lặng lẽ, một năm sau tình cờ trên mạng chúng tôi gặp nhau, anh vẫn đợi chờ sự thay đổi của tôi, anh nói anh vẫn yêu tôi. Biết được điều này tôi thấy xúc động và bối rối rồi tôi cũng thừa nhận tình cảm của mình nhưng tôi vẫn từ chối anh. Tôi nói cho anh về sự khác biệt gia cảnh giữa chúng tôi. Một năm trôi qua với sự chuyên tâm vào công việc đã giúp anh có vị trí cao hơn, một năm trôi qua tôi vẫn chưa quen với những bộn bề của cuộc sống mới, bao vất vả lo toan của một người mẹ đơn thân khiến tôi không còn nhiều tự tin vào chuyện tình cảm nữa.
Thời gian vẫn cứ trôi, cho đến một ngày những khó khăn trong cuộc sống làm cho tôi căng thẳng, mệt nhoài và trong phút không kiềm chế được tình cảm của mình tôi gọi điện cho anh và tôi khóc, lúc ấy đêm cũng đã khuya. Sau lần ấy, tôi đã chấp nhận tình cảm của anh. Tôi thừa nhận yêu anh và nhận sự quan tâm của anh không chạy trốn nữa nhưng cũng chính lúc này tôi bắt đầu nhận thấy mọi thứ bế tắc hơn và khó khăn hơn với tôi. Quen nhau tôi có dịp tìm hiểu về bản thân anh và gia đình anh, điều mà trước nay tôi không mấy quan tâm. Lúc mới gặp lại anh tôi được anh cho biết công việc hiện tại là trưởng phòng nhân sự trong một tập đoàn khá có danh tiếng về bất động sản, sau một năm gặp lại anh nói anh là trợ lý cho Tổng giám đốc nhưng tới lúc chính thức quen nhau tôi mới biết anh nói dối anh không phải là trợ lý mà là Phó Tổng giám đốc của tập đoàn.
Quyết định của tôi có thật sự tốt hay sẽ làm tổn thương anh? (Ảnh minh họa)
Ngày tôi đồng ý yêu anh anh phấn khởi dẫn tôi đi giới thiệu với bạn bè, đồng nghiệp của anh một cách tự hào. Anh nói với tôi không cần biết tôi là ai, quá khứ như thế nào nhưng tôi là người anh yêu thương và lựa chọn thì sẽ không có ai ngăn được tình cảm của anh. Những lúc ấy tôi vừa hạnh phúc nhưng cũng thấy se lòng khi nhớ lại hoàn cảnh hiện tại của mình. Tôi yêu anh nhưng khi bước vào thế giới của anh tôi lại thấy xa lạ và ngỡ ngàng, tôi lo sợ khi đi bên anh, tôi sợ bạn bè anh sẽ cười chê anh khi biết hoàn cảnh của tôi.
Video đang HOT
Sự lo lắng của tôi càng tăng hơn khi anh giới thiệu tôi với gia đình, gia đình anh không phải gia đình công chức bình thường như anh nói. Bố mẹ anh là những sĩ quan cao cấp trong quân đội, anh chị trong nhà đều là những người rất thành đạt. Hôm đó mọi người không ai nói gì, tôi cũng không kịp hỏi anh xem anh đã nói như thế nào về tôi với gia đình nhưng tôi thấy hoang mang lo sợ. Cũng bắt đầu từ hôm đó tôi bắt đầu ý định chia tay với anh, tôi thật sự ái ngại trước gia cảnh của anh, tôi không muốn vì tôi mà anh sẽ không thuận lợi trong công việc hay bất hòa với gia đình. Sau hôm ra mắt ấy, tôi quyết định nói với anh về ý định chia tay, tôi giải thích cho anh về sự không phù hợp giữa chúng tôi nhưng anh đã gạt phăng đi tất cả. Anh nói rằng khó khăn lắm tôi mới chấp nhận nên anh sẽ không bao giờ buông tay. Rồi mọi chuyện nghiêm trọng hơn khi tổng giám đốc tập đoàn anh xin từ chức, anh được tập đoàn điều ra Bắc một thời gian để nắm tình hình tập đoàn và khi về anh có thể có vị trí tốt hơn nhưng vì tôi anh đã từ chối. Anh nói với tôi anh không muốn đi xa bỏ lại tôi trong lúc mà tôi sẽ rất cần anh bên cạnh. Và chính lúc này tôi biết anh yêu tôi nhiều như thế nào nhưng tôi cũng biết tôi sẽ làm ảnh hưởng anh như thế nào trên bước đường công danh sự nghiệp. Tôi quyết định không nói chia tay với anh nữa, tôi cố gắng khuyên anh nhận lời đi công tác ra Bắc, sau khi mọi chuyện đã ổn định tôi sẽ dẫn con tôi ra đi. Tôi thật sự biết rằng như vậy là có lỗi với anh, có lỗi với tình cảm của anh nhưng tôi không có cách nào khác, tôi thât sự bối rối và hoang mang trước mọi thứ, tôi sợ rằng tôi sẽ mang đến những điều không tốt cho anh, sẽ cản trở anh.
Xin hãy cho tôi một lời khuyên rằng tôi nên làm như thế nào để tốt cho người tôi yêu thương. Quyết định của tôi có thật sự tốt hay sẽ làm tổn thương anh?
Theo 24h
Gài bẫy "xin con"
Một người lịch sự, đứng đắn như anh cũng phải thốt lên: "Em thật bỉ ổi!".
Xin con không được, quay sang "gài bẫy"
Tan lớp, vừa thấy mẹ, bé My - 5 tuổi đã hỏi dồn dập: " Mẹ ơi, bố con đâu, các bạn ai cũng có bố đến đón, mỗi con là chỉ có mẹ thôi". Nghe con hỏi, Thanh không biết trả lời thế nào, bởi với chị, bố của My là điều cấm kỵ. Trước ánh mắt đầy hy vọng của con, chị đành nói dối: " Bố đang đi công tác xa, nếu My ngoan, sau này lớn lên, con sẽ được gặp bố".
Thanh gặp anh khi cô 22 tuổi, vừa tốt nghiệp Đại học. Anh hơn cô 10 tuổi, đã có vợ con đề huề. Làm việc trực tiếp dưới quyền của anh, được anh tận tình chỉ bảo, sự ga lăng, nam tính của anh đã cuốn hút cô. Không giấu giếm tình cảm của mình, Thanh thường xuyên tìm cơ hội được gần gũi anh, bày tỏ tình cảm với anh.
Biết được tình cảm của Thanh, anh thẳng thắn từ chối. Vô cùng đau khổ nhưng Thanh vẫn không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Cô đề nghị anh cho cô xin một đứa con. Cô không cần anh phải bỏ vợ, chỉ cần anh thỉnh thoảng quan tâm, thăm nom mẹ con cô là được, nhưng anh vẫn kiên quyết: "Xin lỗi, tôi chỉ xem em là một đồng nghiệp, tôi cũng không thể phản bội vợ nên yêu cầu của em tôi không thể đáp ứng".
Không đạt được ý nguyện, trong một lần công ty tổ chức liên hoan, biết anh say rượu, Thanh đưa anh về phòng trọ của mình. Giữa lúc không kiểm soát được hành động của mình, lại bị Thanh quyến rũ nên chuyện gì đến cùng đã đến. Khi tỉnh dậy, anh rất tức giận. Một người lịch sự, đứng đắn như anh cũng phải thốt lên: "Em thật bỉ ổi!".
Nói xong, anh mặc áo quần rồi đi thẳng. Sau đó, dù công việc đang lên như diều gặp gió, anh vẫn quyết định nghỉ việc trước sự bất ngờ của đồng nghiệp. Trước khi đi, anh nói riêng với cô: " Tôi hi vọng, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa".
Điều Thanh không ngờ nhất là, sau đêm đó, một mầm sống đã lớn lên trong bụng cô. Vừa mừng, vừa lo, cô quyết định giữ lại đứa bé. Chịu sự khinh bỉ của anh, sự mắng mỏ của bố mẹ và sự dè bỉu của những người xung quanh, cô đã có được đứa con của anh. Nhưng Thanh không biết, sau này cô sẽ trả lời thế nào cho câu hỏi của con. Nếu biết sự thật, liệu My có tha thứ cho cô, khinh thường cô.
Thanh không biết, sau này cô sẽ trả lời thế nào cho câu hỏi của con (Ảnh minh họa)
Con giống bố, mẹ bị đánh ghen
Không xinh đẹp, lại cao chưa đầy mét rưỡi, dáng người thô kệch nên dù có một công việc tốt với thu nhập cao trong ngành thiết kế nội thất, nhưng đến 35 tuổi, Ngân (Đống Đa, Hà Nội) vẫn độc thân. Nghe lời khuyên của bạn bè, cô quyết định xin một đứa con để cuộc sống bớt cô đơn.
Nhìn đi, nhìn lại những người đàn ông quen biết, Ngân quyết định chọn anh Quang - một đồng nghiệp cao ráo, đẹp trai trong công ty. Cô hy vọng rằng có con với người đàn ông đẹp trai thì đứa bé sinh ra sẽ không phải chịu những thiệt thòi mà cô đã gặp phải.
Đúng như Ngân mong đợi, bé Minh Trí - con trai cô có khuôn mặt giống hệt anh Quang. Ngày đầy tháng con, đồng nghiệp nghiệp đến thăm ai cũng khen: "Dễ thương quá, sau lớn lên đẹp trai phải biết!". Rồi cũng có người trêu: " Hình như có nét giống anh Quang..."
Nghe mọi người nói, cô chỉ cười thầm. Nhưng chưa kịp vui mừng vì sinh ra đứa con xinh xắn, dễ thương thì lời đồn về cha đứa bé đã đến tai chị Bích - vợ anh Quang.
Tìm đến phòng trọ của 2 mẹ con Ngân, vừa thấy đứa bé giống hệt chồng mình, chị Bích đã không ngần ngại giáng cho Ngân một cái tát đau điếng. Dù đã một mực khẳng định rằng cô chỉ cần đứa con, không cần anh Quang chịu trách nhiệm và cũng không có ý định cho con nhận bố nhưng chị Bích vẫn không để yên. Chị vô cùng lo lắng bởi chị chỉ sinh được 2 cô con gái nên bé Trí đang trở thành mối đe dọa hạnh phúc gia đình chị. Từ đó, chị Bích thường xuyên đến xóm trọ chửi bới, nhục mạ Ngân.
Thậm chí, lấy lí do Ngân và anh Quang hay liếc mắt đưa tình ở công ty, chị Bích còn mang theo hai người em trai đến xóm trọ đánh đập Ngân và đe dọa: "Nếu cô không rời khỏi đây, đừng trách tôi vô tình. Không chỉ cô, mà con trai của cô cũng sẽ không được yên".
Mấy lần Ngân chuyển nhà trọ không thành, bởi lần nào chị Bích cũng tìm đến cửa. Dưới con mắt khinh khỉnh của những người xung quanh, Ngân quyết định nghỉ việc, đưa con vào Nam sinh sống.
Theo 24h
"Úp sọt" không thành Hà hạ sinh một đứa con trai kháu khỉnh, trong khi bố đứa trẻ bỏ đi biền biệt, cắt đứt mọi liên lạc. Là nhân viên một ngân hàng có tiếng tại Hà Nội, gặp thời ăn nên làm ra, Hà tích góp được vốn liếng kha khá để "dắt lưng" về nhà chồng. Đã sống thử với bạn trai được 3 năm,...