Nỗi niềm gái… “hư”
Tôi yêu anh say đắm, hứa hẹn rồi hết mình cho anh… (Ảnh minh họa)
Vẫn biết rằng xã hội hiện đại, cái trinh tiết ngày càng bớt quan trọng thế nhưng tôi không sao thôi dằn vặt mình…
Tôi đã trao cho người tôi yêu nhất cũng là mối tình đầu, thế nhưng tôi lại cảm thấy ân hận và trách mình rất nhiều sau khi chia xa anh.
Chúng tôi cùng học một lớp ở hệ trung cấp của Đại học Mở Hà Nội lại ở cùng xóm trọ nên sớm kết thân. Chơi với nhau như anh em rồi mới đi đến tình yêu nên cái cảm giác chăm sóc nhau ấm áp và chu đáo lắm! Tôi nhớ có lần mình đi mưa về bị ốm, rét run… Anh đã sang phòng, ngồi cạnh tôi, lo cho tôi từ ly trà gừng ấm nóng, tắt điện rồi ở bên cạnh tôi cả đêm. Nhiều lần chăm sóc như thế, sự chân tình cùng với tình yêu của anh khắc vào hoài niệm tôi khiến tôi không thể nguôi quên.
Tôi yêu anh say đắm, hứa hẹn rồi hết mình cho anh. Ngày ấy tôi ở cùng em gái nhưng sau cái lần “dại” ấy đêm đêm tôi vẫn lẻn sang phòng anh ngủ. Thế nên chuyện tôi sinh hoạt như vợ chồng với anh, qua em gái thì cả bố mẹ tôi đều biết cả. Tôi cứ chắc mẩm đến tháng 8 năm nay thì cưới nhưng…
Chúng tôi chia tay vì lý do anh phải về quê Tuyên Quang. Bố mẹ đã lo công việc cho anh trên đó. Tôi quê ở Nghệ An, gia đình chẳng bề thế gì nên đành ở lại Hà Nội lập nghiệp. “Không có đám cưới nào cả” anh đã khóc tức tưởi và nói với tôi như vậy sau khi thu dọn quần áo về quê. Tôi suy sụp thật sự. Mẹ tôi phải từ Nghệ An ra an ủi, chăm nom thế nhưng tôi cũng không nguôi được nỗi đau ấy…
Video đang HOT
Khi anh rời xa tôi đã tìm những mối tình chóng vánh để lấp chỗ trống… (Ảnh minh họa)
Rồi cuối cùng mẹ cũng về, em gái tôi nghỉ hè, chỉ còn mình tôi ở phòng trọ. Tôi cảm thấy buồn, trống vắng, câm lặng… Tôi bắt đầu nháy mắt tình tứ với những người đàn ông đến cửa hàng (sau khi ra trường tôi xin việc ở một cửa hàng bán quần áo nam). Người thứ nhất đến phòng tôi ngay sau buổi hẹn hò đầu tiên, người thứ 2 cũng vậy… Tôi đã mất trinh, cái lần đầu tiên ấy không còn thì những lần sau đã chẳng còn nghĩa lý gì. Tôi nhắm mắt để những cảm xúc trôi đi trong căn phòng chật chội và bé nhỏ. Tôi đã hỏng thật rồi…
Tôi biết mình có thể bị lây bệnh, tôi biết mình có thể bị đớ.n đa.u. Nhưng đằng nào cũng vậy, hạnh phúc đã quá xa vời với tôi khi tôi mất anh. Tôi yêu anh lâu đến vậy mà còn chẳng thể giữ được anh thì những mối tình kia chỉ là một cái cớ để mua vui mà thôi.
Cũng có lúc tôi tìm đến rượu, uống say mềm rồi phì phèo hút thuố.c l.á nhưng cảm giác buồn chán vẫn đeo đẳng tôi. Chỉ có cách duy nhất là tìm những mối tình chóng vánh để lấp chỗ trống… Tôi biết nó hại cho tâm hồn và xác thịt của mình nhưng không dừng lại được. Tôi biết làm sao khi lúc này đây, tôi bơ vơ tột cùng và ngập tràn lo lắng bởi mình không còn trẻ?
Không có đám cưới nào cả và cái tiếng không còn trinh trắng cứ ám ảnh tôi hằng ngày, hàng giờ và đ.e dọ.a khát khao hạnh phúc của tôi. Kỷ niệm như dao cứa… mẹ bảo tôi về quê lấy chồng, tôi nửa muốn về, nửa sợ hãi với điều tiếng ở quê, tôi phải làm sao?
Theo VNN
Nỗi niềm kẻ đến sau
Ý thức được cuộc tình ấy tiềm ẩn những đắng cay nhưng Thùy lại chẳng thể dứt... (Ảnh minh họa)
Ý thức được cuộc tình ấy tiềm ẩn những đắng cay nhưng Thùy lại chẳng thể dứt. Ngay cả khi người yêu Hưng xù lông xù cánh, ném vào kẻ tình địch là Thùy muôn vàn lời xúc phạm.
Đã nhiều lần Thùy hạ quyết tâm sẽ không gặp Hưng nữa nhưng con tim cô bất trị, vẫn thổn thức, mong nhớ vì Hưng. Từ chối trả lời cuộc gọi, song cô lại khắc khoải chờ đợi những dòng tin nhắn anh nhắc cô phải đi ngủ đúng giờ, không được bỏ bữa sáng để đảm bảo sức khỏe, hoặc đơn giản là nhớ đeo khẩu trang khi đi ngoài đường. Thùy không đến khi Hưng hẹn gặp, song cô lại khát khao được run rẩy trong vòng tay rắn chắc, siết chặt của anh, được nép vào ngực anh để cảm nhận chuỗi nhịp đậ.p nồng nàn yêu thương, được chia sẻ những vui buồn, được bình thản nắm tay anh giữa tấp nập phố phường...
Nhưng rồi Thùy lại tự dằn vặt, cào cấu mình: Tại sao cứ chọn lối rẽ đầy chông chênh ấy, trong khi có thể đi trên con đường bằng phẳng hơn? Tại sao cứ phải nhớ tới Hưng trong khi có rất nhiều đấng nam nhi đẹp trai, thành đạt, giàu có hơn anh đang theo đuổi cô?...
Thùy luôn được mọi người xung quanh nhận xét là quyết đoán, năng động. Cô cũng kiêu hãnh với suy nghĩ mình mạnh mẽ hơn những nữ đồng nghiệp và bạn bè cùng giới. Thùy đã từng bày tỏ quan điểm không đồng tình với sự ủy mị, sướt mướt trong tình ái cũng như kịch liệt phản đối sự bồng bột, mù quáng của các cô gái khi yêu để rồi tự chuốc lấy những bi kịch.
Trong cách nhìn nhận trước đây của Thùy thì tình yêu phải được đo đếm bằng tháng, bằng năm để hai người thực sự hiểu nhau, gắn bó khăng khít với nhau. Thùy không ủng hộ kiểu tình yêu sét đán.h nhưng rồi chính cô bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc tình ngay từ lần đầu tiên ánh mắt cô vô tình chạm ánh mắt Hưng. Thùy nhận ra phía sau vẻ bề ngoài cứng cỏi là sự yếu mềm của con tim, mới thấm thía nỗi đau quặn thắt khi bị ngọn lửa tình thiêu đốt...
Thùy quen Hưng trên chuyến tàu về quê khi anh đã đứng trước ngưỡng cửa hôn nhân. Vợ chưa cưới của anh khá xinh đẹp, có địa vị và chẳng phải ai xa lạ mà chính là cô con gái cưng của Giám đốc cơ quan Thùy. Ấn tượng đầu tiên Hưng để lại nơi Thùy chính là nỗi buồn thẳm sâu nơi khóe mắt. Nỗi buồn ấy không mong manh, thoảng qua mà neo đậu lại, trở thành sợi dây ràng buộc Thùy với những tâm sự của Hưng. Ngọn lửa tình yêu bắt đầu nhen nhúm từ đấy. Nỗi khắc khoải vừa gào thét vừa thầm lặng đán.h thức Thùy, hàn.h h.ạ cô...
Con tim Thùy thấm thía nỗi đau quặn thắt khi bị ngọn lửa tình thiêu đốt... (Ảnh minh họa)
Ý thức được cuộc tình ấy tiềm ẩn những đắng cay, ngang trái nhưng Thùy lại chẳng thể dứt mình ra khỏi những tơ vương. Ngay cả khi người yêu Hưng xù lông xù cánh bảo vệ tình yêu, ném vào kẻ tình địch là Thùy muôn vàn lời xúc phạm, thậm chí còn đ.e dọ.a không để cho Thùy được sống yên ổn, song chỉ một lời nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai của Hưng: "Bấy lâu, anh gò ép mình hy sinh những cảm xúc riêng tư, anh đành lòng chấp thuận đán.h đổi bản thân bằng vỏ bọc tình yêu để có tương lai, sự nghiệp. Nhưng kể từ khi gặp em, anh bỗng nhận ra tiề.n tài và danh vọng - những thứ lớn lao ấy chưa chắc đã làm nên hạnh phúc.
Anh biết mình đã sai và anh không muốn tiếp tục dấn sâu thêm nữa vào những sai lầm" thì trái tim Thùy lại mềm ra... Càng nung nấu ý định chia xa, càng cố lẩn tránh thì lòng Thùy càng thêm nổi sóng và hình bóng Hưng thêm đậm đà hơn. Câu nói bâng quơ của cô bạn thân: "Nếu bạn yêu, hãy yêu như một dòng sông, qua mùa bão lũ, khô hạn, dòng sông ấy cũng không bao giờ cạn nguồn" trở thành điểm tựa cho Thùy bấu víu.
Thùy lặng lẽ sánh bước bên Hưng. Hẹn anh về quê với mục đích đưa ra một kết cục dứt khoát cho mối quan hệ giữa hai người, nhưng cô lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. Cánh đồng lúa đang thì con gái như quyến rũ hơn, căng tràn sức sống hơn dưới ánh trăng lung linh mùa hạ. Lâu lắm rồi Thùy mới được tận hưởng cảm giác bình yên, thư thái đến vậy. Sự tấp nập, bon chen của cuộc sống chốn thị thành, tâm trạng thiệt thòi, bức xúc của "kẻ đến sau", những đấu tranh nội tâm gay gắt giữa đón nhận và xa lìa... dường như đã bị bỏ lại sau lưng tất cả.
"Anh quyết định hủy hôn rồi", Hưng chủ động phá tan sự im lặng giữa hai người. "Điều đó đồng nghĩa với việc anh lại trở về vạch xuất phát đầy khó khăn của 4 năm về trước. Anh không tiếc sao?", Thùy căn vặn. Hưng mỉm cười rồi âu yếm nhìn Thùy: "Tình yêu chân thành giúp con người vượt lên trên những toan tính thực dụng, tầm thường. Hạnh phúc bình dị mà lớn lao là khi được đồng hành cùng người mà mình yêu thương nếm trải cả những ngọt ngào cũng như đắng cay trong cuộc sống".
Đã có lần đọc câu danh ngôn: "Tình yêu giống như đồng hồ cát, khi lí trí trống rỗng thì trái tim tràn đầy", Thùy lắc đầu hoài nghi. Nhưng giờ đây, Thùy tin tình yêu có ma lực, có phép nhiệm màu. Hưng đã dũng cảm vứt bỏ mọi thuận lợi để được sống là mình, với những đam mê, rung động từ trái tim thì tại sao Thùy không thể vượt lên trên sóng gió, thử thách để được sống trọn với niềm khao khát sâu kín? Thùy tự hỏi mình. Và câu trả lời đã lấp ló trong tim...
Theo TGPN
Nỗi niềm kẻ thứ ba Anh ấy lên thăm tôi, say xỉn, người mềm nhũn với những lời xin lỗi dài dằng dặc... vì sao à? Vì anh ấy đã quay về với người anh ấy đã yêu trước tôi, vì anh ấy đã phản bội tôi... Hôm nay lại mưa. Đã từng có hai người dường như sinh ra là để ghét nhau, hai người ấy đều...