Nỗi nhớ không đủ để anh đến bên em
Lại một đêm nữa em mất ngủ. Em cũng chăng hiểu vì sao em không tể ngủ được. Cứ nhắm mắt lại hình ảnh của anh lại trở về trong em. Anh đã ròi xa em, xa lắm rồi nhưng sao em lại nghĩ đến anh nhiều thế. Có đáng để em đánh mất tất cả vì một người không thực sự yêu em. Em đáng được nhiều hơn thế đúng không anh.
Em cố gắng quên anh trong những ngày qua, bằng mọi cách, làm mọi việc để quên đi hình ảnh của anh. Nhưng tất cả là vô nghĩa , chỉ một cuộc điện thoại anh đã làm mọi cố gắng của em vụn vỡ, là vô nghĩa. Anh cứ quan tâm, chăm sóc em như thế sao? Em làm sao có thể quên anh khi em luôn nhắn tin, gọi điện cho anh mỗi khi gặp bất cứ chuyện vui buồn nào, nó đã trở thành thói quen của em mất rồi. Sao anh chưa một lần chủ động lên gặp em, xuất hiện trước mắt em không hẹn trước, một lần anh đến bên em trong sự nhớ nhung một lần, một lần thôi thì em cũng không có gì phải hối hận với việc em làm và hành động của em. Nhưng sự thật thì sao! Nỗi nhớ không đủ để anh đến bên em, để anh tìm đến với em, để em được mổt lần cảm nhận được tình cảm của anh dành cho em. Khi em nói chuyện với người con trai khác, anh thấy bình thường, anh không ghen. Anh đã nói rằng khi anh thực sự yêu một ai đó anh sẽ không bao giờ chấp nhận để người con gái anh yêu nói chuyện điện thoại hay gặp gỡ ai khi đang bên cạnh anh. Anh ạ, khi yêu ai cũng vậy thôi, khi mình dành tình cảm cho ai, thực sự yêu một ai đó mình sẽ chỉ muốn người đó chỉ có mình mà thôi. Giống như em, em thực sự chưa yêu anh hay bởi vì sợ mất anh khiến em chấp nhận để anh có những người con gái khác bên cạnh. Vậy mà em vẫn yêu anh. Em vô cùng thất vọng.
Em không nên dành tình cảm cho anh đúng không? Em đã đánh mất đi một người anh, một người bạn, không thể, không thể lấy lại được nữa. Là lỗi của em. Em đã sai rồi anh ạ. Em quá ngốc nghếch, dại khờ khi dành tình cảm cho một người không thuộc về em. Em đã bật khóc trong đêm giáng sinh, cái đêm của hạnh phúc, của yêu thương. Mọi người đều nhận được những lời chúc bình an, có một người ở bên, còn em lại cô đơn một mình trong khi anh đi với người con gái khác. Em không nên dành tình cảm cho anh, chỉ nên là một người em gái để được anh động viên, luôn bên em những lúc em cần, những lúc em muốn khóc thôi. Thượng đế đang trêu đùa em phải không anh. Hay là em đã ngộ nhận vào cái tình cảm không có thực ở anh. Những thật lạ em không hề ghét anh, hay không thể ghét anh, 1 người em rất yêu quý, 1 người biết trêu đùa em mang lại tiếng cười mỗi khi em buồn, em giận dỗi. Hạnh phúc đối với em là một cái – gì – đó rất xa vời. Em vẫn luôn cố gắng mà, tại sao không dành cho em một hạnh phúc, một hạnh phúc được bên anh. Em đã mơ đến « ngôi nhà và những đứa trẻ », những tháng ngày chúng ta sống bên nhau. Có lẽ « giấc mơ chỉ là giấc mơ » nó sẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực khi giờ đây anh đã thuộc về người con gái khác. Năm tháng trôi qua, em ra trường và có một công việc ổn định, một gia đình hạnh phúc. Em giờ đã là một người mẹ, một người vợ và có một người chống hết mực yêu thương em, một người chỉ có em trong trái tim anh ấy. Người đã đưa cuộc đời em sang một trang khác, tìm cho em cái hạnh phúc em tìm kiếm bấy lâu. Ở nơi xa anh hãy sống hạnh phúc, để em biết rằng tình cảm em dành cho anh là một sai lầm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không quên được anh
Đã 10 năm em không có suy nghĩ là muốn gặp lại anh. Nhưng từ lúc quyết định kết hôn là em không thể dứt bỏ suy nghĩ ấy. Lúc quen anh, em vẫn còn quá non nớt và không hiểu nhiều chuyện.
Lúc đấy em tự nhủ với mình là tuy rất yêu anh, nhưng nếu làm vợ anh thì có lẽ sẽ khổ tâm lắm. Lần cuối cùng gặp anh, anh không hề có dấu hiệu gì níu kéo em cả. Mà anh có bao giờ níu kéo ai đâu? 10 năm trôi qua thật mau. Em bây giờ đã không còn nhỏ dại như trước. Em đã trải qua bao nhiêu chuyện, học hỏi rất nhiều ở đời và trở thành 1 người cứng rắn, và lạnh lùng. Không biết em trở thành lạnh lùng từ lúc nào, nhưng gặp ai, em cũng nghĩ tới anh, và đã khép kín lại con tim mình. Em chưa hề dứt bỏ được hình ảnh của anh trong tim, nhưng em vẫn cố gắng giữ lấy lý trí của mình. Em còn nhớ lúc anh sắp lấy vợ, con tim em tan nát. Tất cả mọi thứ trước mắt như vô nghĩa. Em bắt đầu chán dần cuộc sống và không thấy được những thứ tốt lành của mọi sự trong đời. Nhưng em vẫn sống, và đã cố gắng sống cho riêng mình.
Em trở nên ích kỷ, và chỉ suy nghĩ cho bản thân mình thôi. Em đã dẫm lên rất nhiều con tim mà không thấy tiếc nuối. Nhiều lúc chính em cũng không biết tại sao mình làm vậy. Người yêu em bây giờ, anh ta gần như là 1 người chồng mẫu mực và rất yêu thương em. Khi 2 đứa mới quen nhau, cả hơn 3 năm đầu, em nhớ anh vô vàn. Tại sao hình ảnh của anh vẫn day dứt con tim em? Trước mặt em là 1 người mà ai cũng nói là em rất may mắn khi có được. Nhưng em chỉ nhớ tới anh. Sau 6 năm dài và nhiều lần cầu hôn, em đã quyết định lấy anh ấy làm chồng. Nhưng em lại muốn gặp anh. Em hy vọng gì khi gặp anh nhỉ? Gặp lại anh, em vừa vui vừa sợ. Sợ đến run cả tay chân. Anh vẫn như trước. Vẫn ánh mắt đa tình, vẫn nụ cười nhếch mép rất đểu nhưng rất có duyên. Tất cả các cảm giác yêu lúc trước đều trở về khi em nghĩ là đã là quá khứ. Em nghĩ em thật cứng rắn nhưng đã mềm nhũn khi đứng trước mặt anh. Và khi bàn tay anh đặt lên vai thì em đã không thể đứng vững nữa. Cả đêm anh nhìn em, như là tìm kiếm 1 cái gì đó của quá khứ. Khi anh hôn em, em đã không còn biết gì nữa, và em đã bất chấp tất cả để được có anh lúc ấy. Em vẫn yêu anh. Đó là sự thật không thể phủ nhận được. Cảm giác của anh với em ra sao, anh không cần phải nói em cũng cảm nhận được qua cử chỉ và ánh mắt của anh. Cả 1 thời gian ấy em quấn quýt bên anh, em cảm nhận được 1 hạnh phúc mà đã lâu rồi em không có. Nhớ lại mình như lúc trước, anh chở em đi chơi, đi ăn những món lạ, đi nghe nhạc... Khi em không thể giấu anh là em sắp lấy chồng, không biết cảm giác của anh lúc đấy ra sao, nhưng em thì rất đau. Em chỉ muốn anh ôm em, nói anh muốn em mãi mãi là của riêng anh, và em sẽ làm như vậy. Nhưng anh không nói. Anh chỉ ôm em.
Anh biết em sắp lấy người em không yêu, nhưng sao anh không cản? Anh biết em có thể quay lưng lại với mọi thứ chỉ để được yêu anh thôi. Anh nói anh không muốn làm người ích kỷ. Anh không muốn em hối hận sau này. Phút cuối cùng bên nhau, em muốn anh giữ em lại và không cho em đi, nhưng anh đã chúc em 1 cuộc đời thật đẹp và hạnh phúc. Em hỏi anh có yêu em không? Anh chỉ nhìn em trong im lặng, vuốt tóc em và hôn lên trán. Và 1 lần nữa, anh đã không níu kéo. Em bước đi mà lòng nặng trĩu, con tim như muốn ngừng đập, và đôi chân thật mỏi, thời gian như đứng lại. Em quay lại nhìn anh lần cuối, nhưng nước mắt đã làm nhòa đi những gì trước mắt. Vô vọng. Anh đã có gia đình, và em sắp lên xe hoa. Cám ơn anh đã cho em những giây phút để được yêu và hạnh phúc. Những môi hôn nồng nàn, và vòng tay âu yếm. Con tim em mãi mãi thuộc về anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Kỉ niệm trong em Biết rằng khi viết lên những dòng chữ này sẽ trở nên vô nghĩa khi anh không thể đọc được, và vô nghĩa với cả chính mình khi trái tim không còn muốn nhắc đến tên người. Tĩnh à, em vẫn biết cuộc sống quanh anh hãy còn bộn bề với những lo toan trách nhiệm, với người thứ hai đến sau em...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bố mẹ vợ sống cùng 3 năm mà không bỏ ra 1 đồng, ngày mẹ tôi ốm nhập viện, hành động của họ khiến tôi ân hận

Quá kỳ vọng, bố "từ mặt" con, 2 năm bố con không nói chuyện với nhau

Công sức của con dâu chẳng ai nhớ, vụng về cả họ truyền tai nhau nói xấu

Tặng mẹ chồng vòng vàng 200 triệu, chẳng được câu cám ơn, tôi còn bị mắng thẳng mặt là vô lễ

Nghe trộm được câu nói của bố vợ, tôi quyết định ly hôn ngay lập tức

Con dâu mải mê đánh Pickleball "bỏ quên" gia đình, mẹ chồng "tung tuyệt chiêu"

Tang lễ mẹ chồng vừa xong, bố chồng đưa tôi 200 triệu trước mặt các em chồng, ông nói một câu khiến tôi khóc nghẹn

Một bức ảnh phụ nữ rơi ra từ ví chồng, cả nhà chồng sôi sục lo lắng, riêng tôi bật cười

Que thử thai 1 vạch nhưng mẹ chồng vẫn bắt tôi đi khám, có kết quả, tai tôi ù đi còn mẹ chồng lảo đảo ngã ngồi xuống ghế

Thấy con gái xách vali về, tôi bực bội dẫn con quay lại nhà chồng, nào ngờ bà thông gia chốt một câu khiến tôi tối tăm mặt mũi

Trần đời chưa thấy ai oái oăm như bố chồng tôi, không biết nên sợ hay vui!

Ông bà nghèo vẫn sinh "cả bầy", sao con cháu lương 15 triệu lại kêu không dám đẻ?
Có thể bạn quan tâm

Hoa hậu Tiểu Vy, Thanh Thủy khác lạ trong bộ ảnh với Kỳ Duyên
Phong cách sao
11:47:27 11/09/2025
Bờ biển Đà Nẵng trước thách thức liên tục bị xói lở
Tin nổi bật
11:36:24 11/09/2025
Cristiano Ronaldo xuất sắc nhất mọi thời đại
Sao thể thao
11:11:39 11/09/2025
Tử vi 12 chòm sao thứ Năm ngày 11/9/2025: Tài lộc rực rỡ cho Sư Tử, Thiên Bình
Trắc nghiệm
11:07:37 11/09/2025
Tranh cãi khán giả hời hợt khi Rosé lập kỷ lục VMAs, đến đồng nghiệp còn không đứng dậy ôm chúc mừng
Nhạc quốc tế
11:03:26 11/09/2025
11 tính năng đưa iPhone 17 Pro vươn tầm flagship mới, thách thức các đối thủ
Đồ 2-tek
11:02:44 11/09/2025
Luật sư: Bị cáo Phạm Thái Hà tối đi ngủ phải đeo mặt nạ dưỡng khí
Pháp luật
11:01:26 11/09/2025
Du lịch nông thôn: 'Điểm tựa' cho bà con vùng cao ở Tuyên Quang
Du lịch
10:50:59 11/09/2025
Chọn thuê nhà thay vì mua nhà, người phụ nữ U40 khẳng định: "Nhiều triệu phú khác đều làm giống hệt tôi"
Sáng tạo
10:24:22 11/09/2025
"Xanh hóa" AI: Nhiệm vụ cấp bách cho Đông Nam Á
Thế giới số
10:21:58 11/09/2025