Nỗi nhớ của anh chỉ vỏn vẹn như thế thôi sao?
Một chàng trai ôm trong mình những đam mê lớn chắc chắn sẽ thành công, nhưng đồng hành cùng nó sẽ có không ít vết xước nhỏ trải dài suốt những thàng ngày nhớ mong.
Có bao giờ em được đặt lên trên những bộn bề công việc của anh? Đừng nói với em rằng anh nhớ em như mỗi ngày anh đã từng, vì chỉ nhớ mà để đấy thôi thì chả ý nghĩa gì cả, nỗi nhớ mà, nó chẳng có hình khối, chẳng nhào nặn mà tặng được cho nhau nên người ta mới cần đến trái tim mà cảm nhận.
Cũng đừng nói anh sẽ mang lại cho em một điều gì đó ở thì tương lai mà cả hai không thể nào đi đến, anh từng nói một người như anh luôn cần được em nắm giữ, là em thôi chẳng thể là ai khác nữa. Nhưng thử buông ra rồi người ta mới nhận ra một sự thật rằng: bàn tay của anh, em không thể nắm chặt, chẳng thể níu lấy những thứ không thuộc về mình.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Là những ngày em bị bộn bề của cuộc sống cuốn trôi, mệt nhoài rồi chỉ muốn yên bình bên anh. Nhưng chỉ nhận lại từ phía anh tin nhắn vẻn vẹn mấy chữ: “mệt vậy thì nghỉ sớm đi em”. Là anh quá bận với những thứ muốn làm, là anh quá tự tin khi nghĩ đôi tay em dù có nơi lỏng một chút cũng sẽ chẳng rời xa, là anh cảm được những nỗi buồn đang bủa vây lấy em nhưng mãi mãi chẳng thể chạm được.
Cách để yêu một người không thể chỉ là nói nhớ mỗi ngày, nói lời thương yêu mỗi phút đã qua mà còn là cùng nhau bước trên con đường trải đầy những ngã rẽ, đường mòn hay lối tắt. Em dừng lại đây thôi, để anh tiếp tục làm những điều anh muốn một cách không vướng bận nhớ thương. Muốn đi nhanh anh hãy đi một mình còn đường dài, còn em sẽ tự bước đi.
Tạm biệt anh!
Theo VNE
Tâm sự day dứt của người đàn ông từng mắc sai lầm
Tiếng khóc của em vọng từ trong phòng ngủ khiến điếu thuốc trên tay tôi run run, tôi quyết định nói rõ mọi việc với em.
Ảnh minh họa
Các bạn thân mến, hai năm trước đây, tôi thường làm chuyện có lỗi với vợ khi quan hệ bất chính với một nhân viên nữ cùng công ty. Sau khi vợ tôi biết chuyện, cô ấy đòi ly hôn với tôi. Khi đó, đứa con nhỏ của tôi mới được 1 tuổi, làm sao tôi có thể đồng ý được.
Tôi biết bản thân có lỗi, đã cầu xin và dỗ dành cô ấy tha thứ, thậm chí tôi còn viết đơn cam kết không tái phạm. Tôi hứa rằng sau này chỉ yêu mình em, không bao giờ phản bội gia đình. Nhưng bề ngoài cô tỏ ra tha thứ cho tôi, nhưng trong lòng thì không chấp nhận sự thực này.
Tôi cứ tưởng thời gian lâu dần cô sẽ thay đổi, nhưng không ngờ rằng, hơn 2 năm trôi qua mà vợ tôi không hề có chút thay đổi nào. Đặc biệt lúc vợ chồng quan hệ, biểu hiện của vợ tôi càng mãnh liệt. Bình thường, cô đều nằm bên cạnh tôi như tảng băng, không có chút nhiệt tình, tôi như đang ôm một cây củi khô bị chặt, vô vị.
Ngay cả sau những giây phút bị kích thích thân thể cô ấy mềm nhũn, khiến tôi vô say đắm, cô vẫn đối xử thô bạo với tôi. Những lúc đó, cô ấy thường nhìn trừng trừng vào tôi, nói rằng: "Anh chỉ có như vậy thôi. Anh đừng tưởng như vậy có thể khiến đàn bà cảm thấy cực khoái".
Những lời lẽ của cô ấy rất khó nghe, nhưng cũng là tôi có lỗi với cô ấy nên tôi kiên nhẫn cam chịu.Những năm qua, tôi không thèm đối chấp với cô ấy, chỉ lặng lẽ hút thuốc, sau khi cô ấy chìm vào giấc ngủ thì tôi với vào phòng.
Lần này, tôi không đợi cô ấy tới lúc cô ấy ngủ. Nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của vợ mà không khỏi chạnh lòng. Tôi quyết định hỏi rõ tâm sự của vợ. Tôi ôm cô ấy vào lòng và hỏi: Em còn yêu anh không? Em có muốn sống cùng anh nữa không? Cô không nói không rằng chỉ tựa vào vai tôi khóc thảm thiết. Tôi còn nói tôi rất yêu cô ấy, nhưng không muốn cô ấy quá khổ, nếu cô muốn ly hôn thì tôi sẽ chấp nhận giải thoát cho cô ấy.
Cô ấy đáp lời: Em chỉ vì lo lắng anh có thể thay đổi bất cứ lúc nào, em không dám dễ dàng tin lời anh. Ngày hôm sau tôi đã quyết định xin từ chức, trở về buôn bán nhỏ lẻ để ở cạnh cô. Từ đó vợ tôi dần dần thay đổi bản thân, chúng tôi cũng bắt đầu hẹn hò, cùng đi mua sắm, xem phim để bồi dưỡng tình cảm.
Tôi đã nhận ra một điều rằng, mỗi một sự sai lầm đều nhất định sẽ có một phương pháp nào đó để sửa chữa.
Theo VNE
Làm sao để em gái tôi không yêu người cùng giới? Một ngày nọ, em ấy nói với tôi rằng: "Con bé thường xuyên đến đây chơi là người yêu của em". Câu nói đó làm tôi "sốt" đến nỗi không nói nên lời... Tôi có một người bạn cùng quê (có thể gọi là em gái). Từ khi em ấy vào miền Nam làm và sống gần nhà trọ, tôi thấy em cũng...