Nội ngoại thế nào, chồng không cần biết
Một tay tôi, thân làm vợ đã phải gánh vác cả hai bên gia đình nội ngoại suốt 5 năm nay. Thực sự nhiều khi tôi cảm thấy ức chế, mệt mỏi vô cùng.
Từ ngày lấy chồng, tôi giống như trụ cột trong gia đình. Tiền thì được cầm nhiều hơn, vì hàng tháng chồng đưa cho tôi một khoản để chi tiêu sinh hoạt gia đình. Nhưng mà, chồng cứ đi làm, về nhà ăn uống, tắm rửa rồi đi ngủ, chẳng bao giờ hỏi tới chuyện nhà mình, nhà vợ như thế nào.
Tất nhiên, chồng tôi không có thói lăng nhăng, quan tâm vợ con ở mức vừa phải nhưng mà, không hiểu sao anh lại vô tâm với gia đình mình và cả gia đình vợ như vậy. Những dịp giỗ Tết nhà nội, một tay tôi vun vén mọi thứ. Tôi có hỏi xin ý kiến chồng thì anh lại bảo: “Tùy em lo, anh không quan tâm mấy chuyện đó”. Tới khi em anh đi lấy vợ, bố mẹ bảo hai đứa đi xem ngày cho đẹp thì anh cũng tặc lưỡi: “Bói toán là chuyện của đàn bà chứ chuyện gì đàn ông mà xem xét”. Tôi bực mình bảo: “Thế em anh chứ em em à mà anh lại để em lo hết, nhỡ xem ngày bố mẹ không ưng thì quy trách nhiệm ai?”. Anh bảo: “Việc gì phải phức tạp, ngày nào chả được, cưới là cưới, quan trọng gì”.
Là con rể, lẽ ra, thi thoảng có tiền lương, anh nên gửi biếu bố mẹ vài đồng làm quà. Thế mà, anh không bao giờ chủ động. (ảnh minh họa)
Những ngày giỗ, có khi chỉ một mình tôi về nhà anh, còn anh thì cáo bận. Đến giỗ ông, giỗ bà, giỗ cụ, anh cũng không bận tâm, toàn kiếm cớ trốn. Anh bảo, về nhà thì chỉ uống với nhậu nhẹt nên không thích. Bố mẹ anh có đến nhà chơi thì anh cũng bình thường, chẳng mấy khi hồ hởi hay này kia. Người như anh nếu còn trẻ thì gọi là bệnh tự kỉ.
Video đang HOT
Lại nói về chuyện nhà ngoại, đúng là từ ngày làm con rể, những năm năm nay, anh chưa một lần chủ động gọi một cuộc điện thoại về hỏi thăm sức khỏe bố mẹ tôi. Nhiều khi tôi có giục, anh cũng chẳng làm. Anh bảo, chuyện ấy phù phiếm, biết bố mẹ khỏe là được rồi, cần gì phải hỏi. Với lại, tôi cũng về thăm luôn, có gì đâu mà câu nệ. Nghe anh nói, tôi chán hẳn. Chắc khoảng 5 năm làm vợ chồng thì anh về nhà tôi được 4 lần. Đó là có dịp tôi bắt anh về cùng thôi chứ Tết giờ anh cũng chẳng về nữa, vì lý do đường xá xa xôi. Xa gì mấy, có hơn 100km thì khó khăn gì đâu, nhất là giờ phương tiện lại thoải mái rồi.
Là con rể, lẽ ra, thi thoảng có tiền lương, anh nên gửi biếu bố mẹ vài đồng làm quà. Thế mà, anh không bao giờ chủ động. Anh cứ để hết mọi việc cho tôi lo. Tôi muốn mua mặt cho chồng nên nhiều khi phải nói dối bố mẹ là chồng tôi gửi cho chứ thật tình, đó là tiền của tôi đưa biếu bố mẹ. Biết bố mẹ buồn và suy nghĩ, tôi luôn phải nói khéo để bảo vệ chồng mình chứ thật lòng, tôi chán lắm rồi!
Chồng tôi luôn bảo: “Tiền em cần rồi đó, em thích thì biếu bố mẹ, anh không cần bận tâm đâu. Cứ về bảo bố mẹ là anh công việc bận, không về được. Về làm gì nhiều, về nhiều thì cũng tổ bố mẹ vất vả phải chuẩn bị cơm nước”. Thật ra, đó chỉ là lý do của anh chứ còn tôi, tôi không nghĩ như vậy.
5 năm qua, chuyện gia đình hai bên nội ngoại, quà cáp thăm hỏi tất cả các chị em trong gia đình, tôi đều phải làm hết. Chồng tôi chưa bao giờ hỏi han cũng không can thiệp bất cứ việc gì, tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Bây giờ, mình không phải dâu trưởng mà y như dâu trưởng vì có một người chồng như thế. Chỉ là, tôi cũng nghĩ, anh không lăng nhăng, không ngoại tình, nên cố gắng sống vì gia đình, vì con cái. Nhưng cái cảm giác nội ngoại lo tuốt này, tôi thấy mệt mỏi lắm, chán nản lắm rồi! Bây giờ phải làm sao?
Theo VNE
Tôi muốn ngoại tình!
Đôi khi nhưng ngươi vơ muôn ngoại tình không phai vi hêt yêu chông, vi chan gia đinh ma vi ho muôn danh cho ban thân nhưng đăc ân đươc yêu thương, nâng niu chinh đang.
Vi tôi qua yêu chông
5 năm chung sông, co vơi nhau 2 măt con nhưng nhưng gi ma chi Thanh Mai nhân đươc tư chông la môt tư: Vô tinh. Hai vơ chông chi sông chung vơi bô me chông, hai em chông. Xêp theo thư tư quan tâm cua chông chi, đưng thư nhât la me chông, thư hai bô chông, thư ba hai đưa nho, thư tư em gai chông, thư năm em trai chông va chi luôn "đôi sô".
Tư hôi yêu nhau, chi Mai đa la ngươi danh nhiêu tinh cam cho anh hơn. Sông vơi nhau 5 năm nhưng chưa bao giơ chi hêt yêu chông, thâm chi la con qua yêu tơi mưc phuc tung, phuc vu chông hơn cả osin. Va anh thi đa qua quen vơi viêc co môt cô vơ buôc phai yêu thương, phuc vu chông con vô điêu kiên.
Măc cho chi mơi sinh con chưa đây hai thang, chông vân đê vơ đôi mưa đi chơ. Măc cho chi ôm sôt, chông chi vân măc kê viêc cơm nươc, don dep cho vơ ma không hoi môt câu. Co lân sôt cao, chi Mai nâu xong bưa cơm thi lên giương năm bep, goi chông mang cho viên thuôc ha sôt, anh quăng vi thuôc xuông giương rôi ra ăn tiêp.
Sư vô tâm, vô tinh ây lam ngươi đan ba trong chi tui thân vô cung nhưng chi không co y đinh bo chông, pha gia đinh đây đu cua hai đưa con.
Vi chông tôi "cươi" game
"Chông tôi ăn game, ngu game, nưa đêm vơ tinh dây vân thây chông chơi game. Chông tôi la môt con nghiên game năng. Đi lam vê la chông tôi lao vao bât ngay may tinh đê chơi game không kip thay quân ao. Luc nao ơ nha la thây anh căm măt vao cai laptop, không ngâng măt lên nhin vơ con. Suôt ba năm trơi, tôi lây anh thi chi co môt thang đâu mơi cươi la anh bơt game môt chut. Co khi ca thang vơ chông tôi không đung tơi nhau vi chông tôi bân... chơi game tơi 2-3 giơ đêm rôi lăn ra ngu tơi sang, tinh giâc la vôi vang lao đi lam" - Chi Hông Nhung than thơ.
Không phai chi không biêt anh nghiêm game tư hôi yêu nhau nhưng chi Nhung nghi lây vơ co con rôi anh se dân cai đươc. Không ngơ con nghiên vân y nguyên.
Môi khi nha co viêc lơn nho anh đêu âm ư cho qua chuyên vi con mai căm măt vao man hinh. Lăm khi vơ co chuyên buôn vui muôn tâm sư vơi chông môt chut thi chông chi "a thê a", "ư" nhưng cha đê lot tai câu nao, cha hiêu vơ vưa noi gi vi con mai tâp trung vao game. 10 bưa cơm thi 9 bưa anh vac bat cơm ngôi canh cai laptop.
Nhiêu lân bưc minh, chi Hông Nhung phai gao lên vơi chông: "Anh lây em hay la &'cươi' game? Hay chung ta ly di đê anh chơi game cho thoai mai". Anh chông nghe thê cung chi gat đi: "Thôi em đưng noi vơ vân nưa".
Chi thưc sư cô đơn trong chinh ngôi nha luc nao cung hiên diên chông. Chi cân đươc chông đê y môt chut, chia se môt chut chư không phai co cung như không thê. Nhiêu lân chi Hông Nhung tâm sư vơi cô ban thân: "May ơi, hay la tao ngoại tình cho cuôc sông thu vi hơn. Chông tao nhat nheo, hơ hưng qua nhưng tao vân yêu chông, nên không muôn ly hôn".
Theo VNE
Chồng quá vô tâm Em biết lương anh gấp ba lần số anh góp để cùng em nuôi con. Vấn đề là trong khi vợ con chỉ được tiêu hạn mức có ngần ấy thì anh muốn tiêu gì anh tiêu, lương anh là của anh, còn lương em là của chung. Anh hay quát tiêu gì mà lắm thế, em ghi hẳn ra giấy cho anh...