Nội ngoại rối tung vì cháu t.uổi teen
Cháu tôi học lớp 9, vừa rồi cháu bỏ học hai ngày đi chơi điện tử không về nhà. Là nội của cháu, năm nay ngoài 70 t.uổi, tôi buồn lắm không biết phải làm thế nào?
Cháu tôi khi còn nhỏ rất kháu khỉnh, thông minh. Bố cháu làm nghề điện lực, đi công trình thường xuyên, ít có thời gian chăm sóc con. Mẹ cháu ở nhà nội trợ nhưng dạy dỗ con không tốt lắm (con thích gì, mẹ chiều nấy) nên cháu được bố gửi con về quê học. Trong tình thương của nhà nội, cháu học tiểu học rất giỏi. Lên cấp 2 đậu vào trường chuyên nhưng cả nhà vẫn để con học ở quê.
Song mỗi lần về, mẹ nó lại đưa con ra chợ huyện chiều cháu mọi thứ. Tôi la mắng, thế là con trai tôi giận dỗi quyết đưa cháu xuống Vinh để học từ năm lớp 7. Mọi người can ngăn giải thích nhưng bố nó không nghe. Xuống Vinh cháu học giảm sút, có hành vi không tốt với cô giáo, lấy t.iền của bố mẹ tiêu xài, chơi điện tử. Khi bố biết chuyện, nó không về nhà mà về ngoại, sau 2 ngày, ngoại đưa về. Con trai tôi đã cho nó một trận đòn nhừ tử.
Tôi cùng các chú đã yêu cầu cháu viết kiểm điểm. Cháu xin lỗi thật lòng và hứa không phạm lỗi nữa, quyết tâm đậu cấp 3. Song vừa rồi có t.iền lì xì Tết, nó lại lao vào điện tử, đi chơi qua đêm không về nhà. Sau 3 ngày bà ngoại đem cháu về. Bố nó tức giận, nhốt con trong phòng.
Biết chuyện, các chú và cô nó cũng buồn lắm, từ Sài Gòn, từ Lào muốn về ngay để c.hặt c.hân nó đi, chấp nhận nuôi nó như một người tật. Không biết tuần sau các chú nó dàn xếp công việc về để “xử” thế nào. Phải giải quyết thế nào để cháu tôi thành người đây? (Hoàng Tuấn)
Ảnh minh họa: City.fukuoka.lg.jp.
Trả lời:
Chào chú,
Thật xúc động khi đọc những chia sẻ của chú. Ở t.uổi ngoài 70, lẽ ra phải được quây quần vui vẻ bên con cháu thì chú lại đang phải lo lắng cho tương lai của cháu mình. Chú là một người ông có trách nhiệm với cháu, rất thương và lo cho cháu nội của mình.
Chúng tôi xin chia sẻ vài ý với chú về trường hợp của gia đình như sau:
Video đang HOT
Thứ nhất, chúng ta ai cũng biết để giáo dục con cái thì một nguyên tắc không thể thiếu là “thống nhất”. Thống nhất ở đây chính là sự đồng lòng trong cách dạy con. Sự thống nhất thể hiện ở việc cha mẹ cùng quan điểm, mục tiêu, phân công vai trò, phương pháp, cách thức dạy con, nhất là trong những gia đình có nhiều thế hệ.
Tuy nhiên, sự thống nhất này đã không tồn tại trong cách giáo dục cháu nội chú. Điều đó thể hiện ở việc mẹ đáp ứng mọi yêu cầu của con, cha không muốn tìm con, nhưng mẹ lại làm, gia đình bên nội, ngoại khác nhau trong cách dạy cháu… Điều này gây cho cháu nhiều hoang mang, uy tín của người lớn bị suy giảm. Có phải vì thế mà cháu của chú thường nương vào bên ngoại mỗi khi có lỗi?
Việc cả gia đình cha mẹ, nội ngoại, chú bác cùng tham gia và quyết định vào việc giáo dục cháu có làm cháu bị áp lực quá không? Cháu có cảm thấy mình quá quan trọng và là “tâm điểm” của mọi người không?
Thứ hai, trẻ con thì bao giờ cũng thích được nuông chiều. Nhưng nuông chiều như thế nào cho đúng thì không phải ai cũng làm được. Mà nuông chiều không đúng chính là làm hư con. Một nhà giáo dục từng nói, một trong những cách làm hư con là chiều theo mọi ý muốn của con.
Thứ ba, cháu của chú đang ở t.uổi dậy thì, cháu có nhiều biến đổi trong tâm sinh lý, rất cần người chia sẻ. Các cháu ở t.uổi này rất dễ bị lôi kéo, cám dỗ bởi những thú vui bên ngoài.
Thứ tư, có nhiều nguyên nhân dẫn trẻ đến chỗ nghiện game. Có thể kể ra như: có nhiều thời gian rảnh, bị bạn bè rủ rê chơi sau đó bị hấp dẫn của game nên mê, trò chơi điện tử có nhiều hấp dẫn, tìm đến game để tự khẳng định bản thân…
Thứ năm, cháu nội chú khi mắc lỗi thường về bên ngoại. Vậy bên ngoại có phải là “bệ đỡ” cho cháu không?
Giải pháp nào cho cháu chú, chúng tôi xin đưa ra vài ý kiến để chú có thể tham khảo:
Cha mẹ cháu, gia đình bên nội ngoại phải thống nhất trong cách giáo dục cháu. Ai là người sẽ quản lý cháu về mặt thời gian, chẳng hạn đưa đón cháu đi học, thời gian học bài ở nhà, vui chơi. Nếu làm được điều này sẽ hạn chế việc chơi game của cháu, đồng thời cũng xác định rõ sự phân công vai trò trong giáo dục cháu. Nếu không, cháu sẽ ỷ lại vào người có quyền lực nhất. Cũng cần phải bàn với bên ngoại về việc cháu cứ có lỗi là sang bên đó. Bên ngoại cần phải có thái độ nghiêm khắc với cháu, chứ không phải để cháu dựa vào đó để phạm lỗi vì có “bệ đỡ”.
Trong cuộc sống hiện nay, các gia đình thường ít con nên tâm lý cha mẹ ai cũng mong muốn cho con mọi thứ. Tuy nhiên, nếu cho t.iền con mà không biết con dùng t.iền v.ào việc gì thì đó là làm hại con. Vì thế gia đình cho cháu t.iền phải hướng vào những việc thật cần thiết.
Hiện nay kết quả học tập của cháu sa sút, vậy phải xem lại có phải cháu đã bị hỏng kiến thức ở chỗ nào, kịp thời bổ sung để cháu theo kịp bạn bè. Nếu không cháu vào lớp sẽ không hiểu bài và chán học, từ đó trò chơi điện tử lại càng có sức hút. Có thể thay thế trò chơi điện tử bằng các hoạt động khác như: chơi thể thao, các hoạt động năng khiếu (cờ, vẽ, âm nhạc…), sự quan tâm chia sẻ như người bạn của cha mẹ (hay người trực tiếp nuôi dạy).
Các chú bác của cháu có ý nghĩ là “c.hặt c.hân để cháu tàn phế suốt đời mà bỏ chơi điện tử”. Theo tôi chẳng qua là ý nghĩ nhất thời, nóng giận quá mà thốt ra thôi, chứ không ai lại làm điều đó. Hơn nữa, cháu nội chú cũng có thời gian học giỏi, ngoan, cháu chỉ mới mê chơi thời gian gần đây thôi. Vì thế chú có thể trao đổi với các con mình về vấn đề này.
Xét cho cùng thì cháu cũng chỉ là đ.ứa t.rẻ, đang t.uổi ăn, t.uổi chơi và cha mẹ phải có trách nhiệm, nghĩa vụ quan tâm chăm sóc, nuôi dạy. Để trở thành một người có ích cho xã hội thì con người cần được nuôi và dạy đúng phương pháp. Giáo dục một con người không phải ngày một, ngày hai mà là cả một quá trình. Trong quá trình đó, có những lúc chúng ta vấp ngã, thất bại là bình thường. Để con cái trưởng thành thì vai trò giáo dục của cha mẹ là quan trọng nhất.
Nếu được thì cả gia đình bên nội, bên ngoại, cha mẹ và các chú bác của cháu cần phải ngồi lại với nhau thống nhất trong cách dạy. Điều này khó nhưng nếu làm được thì hiệu quả sẽ rất tốt. Vấn đề bây giờ không phải đổ lỗi cho ai mà là tìm giải pháp.
Hy vọng với những chia sẻ trên của chúng tôi sẽ giúp chú giải quyết tốt nhất vấn đề của gia đình mình. Chúng tôi nói gia đình vì trong chuyện này không phải chỉ một mình cháu nội chú mà phải có sự tham gia của cả nội ngoại hai bên.
Chúc chú và gia đình mau chóng tìm ra cách tốt nhất cho cháu mình.
Theo VNE
Có con đã 5 t.uổi, tôi vẫn "mây mưa" với trai tân
Tôi 27, có chồng và con gái 5 t.uổi. Chàng 21 và vẫn là trai tân khi đến với tôi. "Anh" rất chu đáo, biết chăm sóc và quan trọng anh đem cho tôi sự thăng hoa mỗi lần "yêu", điều mà chồng tôi không làm được.
Tôi và chồng kết hôn đã 5 năm. Anh là tình yêu đầu của tôi. Chúng tôi có một b.é g.ái 5 t.uổi. Nhưng con gái tôi bao nhiêu t.uổi là cũng chừng ấy năm tôi và chồng sống trong cảnh chăn gối lạnh nhạt. Bởi từ lúc tôi mang thai ở tháng thứ 8 và sau khi sinh con, chồng tôi đã có người đàn bà khác bên ngoài. Anh không còn quan tâm đến tôi và con nữa.
Ảnh minh họa
Vì gia đình và vì con, tôi đã chịu đựng suốt 5 năm qua. Đôi khi nhìn lại khoảng thời gian này, tôi chẳng biết bằng cách nào mình có thể sống và vượt qua được. Ngày phát hiện anh lăng nhăng bên ngoài, tôi luôn nghĩ rằng, khi con gái sinh ra anh ấy sẽ thay đổi và chấm dứt mối quan hệ ngoài luồng với người đàn bà kia. Nhưng ba rồi đến 4 năm, anh vẫn xem căn nhà mà hai vợ chồng thường tự hào xây dựng được khi mới cưới như cái nhà trọ. Trong chừng ấy thời gian, anh chẳng buồn ngó ngàng đến con, mặc cho tôi một thân xoay xở.
Đau buồn và t.uyệt v.ọng, khoảng gần một năm trở lại đây tôi bắt đầu có những buổi tối vui vẻ với bạn bè bên ngoài khi đã kiếm được cô ô sin trông con để tìm kiếm những mối quan hệ mới, người bạn mới nhằm khoả lấp nỗi trống vắng.
Và tôi đã gặp chàng thanh niên ấy. "Anh" 21 t.uổi và tôi phát hiện anh vẫn là trai tân khi đến với tôi. Gần hai tháng nay, tôi và "anh" như hình với bóng, không khác gì một đôi mới yêu. "Anh" đối với tôi rất tốt: Chu đáo, rất biết vâng lời, chăm sóc cho tôi từng li từng tý và quan trọng tôi cũng nhìn thấy ở anh sự đam mê và mỗi lần gặp nhau chúng tôi đều như hai thỏi nam châm hút vào nhau. Chúng tôi quan hệ nồng nhiệt và bao giờ "anh" cũng mang lại cho tôi cảm giác thăng hoa tuyệt đỉnh, điều mà chồng tôi không làm được.
Rồi cách đây 1 tuần, "anh" đề nghị muốn kết hôn với tôi. Miễn là tôi luôn ở bên, không bỏ rơi "anh".
Còn về chồng, hình như hơn nửa năm nay mối quan hệ giữa anh và người đàn bà kia cũng chấm dứt. Tôi cũng chẳng buồn tìm hiểu lý do vì sao. Sao con tim tôi chẳng thấy vui và nó trở nên thờ ơ, lạnh nhạt. Cũng có thể vì tôi đã mất niềm tin hoàn toàn về chồng mình.
Hiện tôi đang băn khoăn quá. Đã một lần vấp ngã và bị lừa dối nên tôi như con chim mà sợ cành cong. Liệu lời cầu hôn của một chàng trai còn quá trẻ có đáng tin hay không? Có thể tình cảm của chàng trai này là thật nhưng lòng người sẽ thay đổi phải không? Bây giờ tôi đang rất mâu thuẫn: Gia đình, con cái và "anh". Lúc này tôi vẫn cần chàng người tình trẻ, tôi vẫn muốn đắm mình trong niềm đam mê với "anh" nhưng tôi chẳng thể vứt bỏ tất cả để đi theo cái gọi là tình yêu.
Tôi có thể làm gì bây giờ?
Vũ Thảo (Bắc Giang)
Trả lời:
Đã có nhiều lời khuyên rằng, là phụ nữ nếu cứ luẩn quẩn trong vòng xoay ái tình thì thường nhận nhiều đau khổ.
Nói chung, hầu hết phụ nữ khi đang trong thời kỳ thai nghén rồi sinh nở, thường cơ thể mệt mỏi, tâm sinh lý thay đổi, gần như mọi sự quan tâm đều dành cho đứa con nên bỏ qua cảm xúc của chồng. Không còn quan tâm, chăm sóc chồng như thời còn là vợ chồng son. Đây là nguyên nhân khiến khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng xa. Tình trạng này kéo dài dễ đẩy người đàn ông tìm kiếm niềm vui khác bên ngoài.
Đầu tiên bạn nên tự hỏi lại mình xem, vì sao chồng bạn lại thay đổi và có người đàn bà khác. Chắc chắn điều anh ấy làm khiến bạn bị tổn thương nhưng việc bạn đi tìm mối quan hệ mới và quan hệ t.ình d.ục với người khác phải chăng chỉ là để trả đũa. Liệu bạn có chắc mình đang đi đúng đường và đây chính là cách để bạn giải thoát khỏi những đau khổ mà một mình bạn đã chịu đựng suốt 3-4 năm qua?!
Bạn đang đối mặt với nhiều sự lựa chọn, nhưng tất cả đều chẳng hoàn hảo và tất nhiên bạn sẽ không có kết quả tốt đẹp. Bạn có quyền chọn cho mình cách mà bạn muốn hay ít đau khổ hơn hoặc có thể giải thoát tâm trí bạn. Chỉ có mình mới hiểu bản thân mình nhất mà thôi. Tôi tin bạn sẽ biết cân nhắc và có cách giải quyết thích hợp.
Theo VNE
Ấm ức vì chồng giấu kín chuyện có bồ Chồng nghĩ chỉ cần cắt đứt và quay về là chứng tỏ đã tốt rồi, vì thế mỗi khi tôi nhắc đến chuyện đó là anh ấy cáu và vặc lại. Tôi 30 t.uổi, lấy chồng 11 năm, có hai con một trai một gái rất ngoan, kháu khỉnh. T.uổi thơ của tôi không được may mắn khi mẹ mất sớm, bố đi...