Nỗi lòng người vợ 28 tuổ.i gửi chồng gia trưởng, vũ phu sau l.y hô.n
Một mặt nữa là anh và gia đình anh khinh gia đình tôi vì gia đình tôi nghèo. Tôi biết mà, gia đình tôi nghèo nên không có kinh tế để giúp anh. Anh nói với tôi: “Tao cần đéo gì nhà vợ”. Câu nói đó từ lúc anh nói xong nó lúc nào cũng văng vẳng bên tai tôi.
Khi tôi viết lên những dòng chữ này thì vơ chông tôi đã mỗi người một nơi. Co thê noi chung tôi có duyên nhưng không có phận.
Tôi đa từng nói rằng: Tôi yêu anh và dù có chuyện gì xảy ra tôi vẫn sẽ mãi ở bên anh. Vậy mà tôi lại không làm được, tôi không giư lời đươc.
Nhưng chung tôi khác nhau nhiều quá, khác nhau từ hình thức đến suy nghĩ. Cách sống áp đặt và gia trưởng của anh có lẽ không hợp với tính cách của tôi, mặc dù tôi cũng đã cố nén chịu mấy năm nay. Những trận đán.h thừa sống thiếu chế.t của anh tôi không bao giờ quên.
Đã có lần anh dùng chân đap vào mặt tôi, lúc đó tôi rất choáng. Tôi tưởng chừng như mình không thể dậy được nữa. Sau mỗi trận đán.h lại là lời xin lỗi của tôi để vợ chồng được trở về với cuộc sống bình thường và anh lại coi như không có chuyện gì xảy ra.
Tôi nhớ nhất là buổi tối hôm tôi phai làm ca đêm. Môt giơ đêm anh đến cổng công ty và anh cho rằng tôi ngủ với trai. Anh gọi tôi ra cổng. Không cần hỏi lời nào, anh đã cho tôi những cái tát làm tôi ngã ngay tại chỗ.
Gia đình tôi nghèo nên không có kinh tế để giúp anh. Anh nói với tôi: “Tao cần đéo gì nhà vợ” ( Anh minh hoa)
Tôi thanh minh thì anh không tin, anh chử.i tôi và có những lời lẽ xúc phạm. Anh bao: “Mày lừa được mọi người chứ không lừa được tao. Đồ gái đĩ già mồm…”. Thật sự đêm đó trong giờ làm việc tôi đã khóc và nghĩ về con người anh rất nhiều.
Nhưng hôm ây là gần Tết nên tôi cũng không muốn sang năm mới mà gia đình nhìn nhau mặt nặng mày nhẹ. Vi thê tôi cũng cho qua. Tôi tự hỏi mình: “Không hiểu sao anh lại cưới tôi làm vợ mà không có chút lòng tin nào ở tôi?”. Tôi yêu anh rất nhiều, nhưng chẳng bao giờ anh hiểu được điều đó.
Video đang HOT
Tôi là một người có tính cách mạnh mẽ, sôi nổi, vậy mà khi về làm vợ anh, tôi đã biến mình thành một người khác. Chính bản thân tôi cung không hiểu nổi mình nữa. Tôi đã chiều chuộng anh, hầu hạ anh.
Buổi sáng anh đi làm, tôi nấu ăn sáng cho anh bưng lên tận phòng cho anh ăn. Ăn xong đên cái bát anh cũng để giữa nhà không cả thèm để gọn vào. Anh đi làm tôi lấy quần áo cho anh thay, tôi dắt xe xuống sân rồi lấy mũ cho anh. Đi làm về, anh thay đồ, anh vứt đồ từ cửa vào đến nhà, giầy 1 nơi, tất 1 nơi, quần áo thay xong anh vứt xuống đất rồi vợ anh đi theo để nhặt. Anh xuống nằm xem tivi, tôi nấu cơm xong tôi mời anh xuống ăn cơm.
Đây mới là những ngày thường, còn chưa nói đến những ngày anh say rượu. Một tuần có 7 ngày thì cũng phải có đến 2 – 3 ngày anh trong tình trạng người có men. Anh đi làm 1 ngày 8 tiếng, tôi cũng đi làm 1 ngày 8 tiếng thậm chí là 12 tiếng.
Anh nghĩ rằng anh đi làm về đưa tiề.n cho tôi là xong nghĩa vụ của một người chồng. La phu nư, tôi cũng cần được yêu thương, chia sẻ, cần có 1 bờ vai để dựa vào.
Đó là cuộc sống của tôi với anh, còn cuộc sống của tôi với mẹ chồng nữa cung ngôt ngat không kem. Thực ra, mẹ anh cũng là một người tốt, nhưng chỉ vì tôi và mẹ không hợp nhau. Mẹ anh đã từng nói với tôi: “Mày về nhà này chia rẽ tình cảm mẹ con tao, chia rẽ tình cảm chị em no”. Đên chị chông cũng nói rằng, anh là người nghe lời vợ.
Nói thật, chồng tôi là một người nghe lời vợ thì tôi không phải có ngày hôm nay. Nhưng không hiểu vì sao từ ngày không có tôi trong gia đình anh, tôi lại thấy gia đình anh vui vẻ hơn, đoàn tụ hơn. Dù sao thì tôi cũng mừng cho anh. Có lẽ tôi sinh ra không phải để dành cho anh và gia đình anh.
Một mặt nữa là anh và gia đình anh khinh gia đình tôi vì gia đình tôi nghèo. Tôi biết mà, gia đình tôi nghèo nên không có kinh tế để giúp anh. Anh nói với tôi: “Tao cần đéo gì nhà vợ”. Câu nói đó từ lúc anh nói xong nó lúc nào cũng văng vẳng bên tai tôi.
Trong khi gia đình tôi đối xử với anh cũng đâu đến nỗi nào. Anh có biết rằng khi tôi nói với mẹ rằng anh cờ bạc nợ tiề.n mẹ đã khóc vì thương anh không? Va tôi nghĩ những giọt nước mắt ấy của mẹ tôi thật lãng phí vì mẹ đã dành cho người không đáng được như vậy.
Tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều, và tôi biết tình cảm của anh dành cho tôi cũng chưa hẳn đã hết nhưng chúng ta không thể sống mãi cuộc sống như thế này được. Vi sống với nhau mà chưa bao giờ anh đặt mình vào vị trí của tôi để hiểu và thông cảm. Dù có chuyện gì xảy ra anh cũng luôn trách móc tôi. Trong mắt anh, tôi luôn là người sai, tôi muốn giải thoát cho chính mình.
Tôi năm nay mới có 28 tuổ.i, tôi không muôn se phải sống cuộc sống như đia nguc thê này nhiêu năm nữa. Nhưng tôi không biết mình chia tay anh là đúng hay sai nữa? Vi đằng sau những hành động đáng trách đó của anh thì anh lại là một người chồng tâm lý, yêu vợ con, yêu gia đình. Nhưng những hành động không kìm nén được cảm xúc của anh làm cho tôi thấy thất vọng nhiều lắm. Tôi thấy tiếc cho một người đàn ông như anh. Bơi anh sẽ là một người đáng để cho người con gái gửi trái tim nơi anh nếu anh không phải là người chồng gia trưởng, vũ phu.
Tôi năm nay mới có 28 tuổ.i, tôi không muôn se phải sống cuộc sống như đia nguc thê này nhiêu năm nữa.
Nhưng tôi không biết mình chia tay anh là đúng hay sai nữa? (Anh minh hoa)
Tôi muốn nói với anh rằng: Sau này dù anh có đến với bất kỳ người phụ nữ nào thì anh cũng đừng vung tay đán.h ngườ.i ta nhé. Khi người phụ nữ bị chính người mình yêu thương đán.h đậ.p người ta sẽ cảm thấy bị tổn thương nhiều lắm.
Lời cuối cùng tôi vẫn nói với anh: Tôi mãi yêu anh và chỉ anh mà thôi. Dù thân xác của tôi không bên cạnh anh nhưng tâm hồn tôi lúc nào cũng ở nơi anh vì trái tim tôi đã dành trọn cho anh. Và một điều nữa là: Chưa bao giờ tôi phản bội anh dù là trong suy nghĩ. Ngay cả lúc này không ở cạnh anh nhưng tôi cũng chưa bao giờ có tư tưởng ấy. Tôi mong anh sớm tìm được hạnh phúc cho mình.
Theo VNE
Gái trinh đ.e dọ.a cướp mất chồng
Tôi không còn trong trắng, tôi sợ rằng cô gái còn trinh tiết đó sẽ cướp mất anh khỏi đời tôi.
Ngay từ ngày đầu yêu anh ấy, tôi đã luôn mang trong mình một nỗi phấp phỏng, lo âu. Hơn 2 năm yêu nhau là ngần ấy năm tôi sống trong cảnh lo sợ. Tôi sợ một ngày nào đó anh biết sự thật sẽ rời xa tôi, sẽ bỏ tôi mà đi theo người con gái khác. Càng được anh yêu tôi lại càng lo sợ điều đó. Vì...tôi đã mất trinh, đã không còn trong trắng khi đến với anh!
Thời buổi này người ta có cái nhìn cởi mở hơn về vấn đề trinh tiết của chị em phụ nữ nhưng điều đó không đúng với anh. Anh là một người sống chỉn chu, nghiêm túc và cực kì gia trưởng trong chuyện nhân cách, lối sống. Nói như vậy không có nghĩa là anh ích kỉ, độc đoán mà chỉ là riêng trong chuyện trinh tiết anh cực kì coi trọng. Anh không phải chỉ bắt phụ nữ phải giữ gìn sự trong trắng của mình về bản thân anh cũng luôn ý thức trong việc quan hệ với cô khác. Gần 30 tuổ.i, anh cũng đã tìm hiểu vài người nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn hay đòi hỏi ở bạn gái. Yêu ai anh cũng muốn dành điều tuyệt vời nhất đó tới khi hai người thành vợ chồng. Anh cũng sợ đi quá giới hạn rồi mà không lấy được người đó thì cô gái ấy sẽ khổ. Chính sự đứng đắn này của anh càng làm tôi cảm thấy xấu hổ và lo sợ.
Tôi đã mất trinh vì mối tình đầu ngây dại (Ảnh minh họa)
Tôi mất trinh từ năm 18 tuổ.i. Khi ấy tôi đi ôn thi đại học trên thành phố, chỉ vài tháng trời nhưng tôi đã quen một bạn trai học cùng lớp ôn luyện đó. Vốn là một tiểu thư được bố mẹ cưng chiều, từ bé đã cấm đoán đủ đường nên khi có cơ hội được ra ngoài tôi như con chim nhỏ sổ lồng. Tôi mê muội vì thứ tình yêu đầu đời ấy và chúng tôi đã đi quá giới hạn cùng nhau. Lúc đó tôi ngây thơ lắm, cứ tin rằng yêu nhau, hai đứa đỗ đại học rồi sau này ra trường sẽ lấy nhau. Nhưng kết thúc khóa ôn luyện đó, anh ta thi trượt còn tôi thì đỗ. Vậy là mối tình ngắn ngủi đó nhanh chóng kết thúc. Tôi đã mất đời con gái vì một mối tình lãng xẹt như vậy.
Kể từ sau mối tình đó, mang trong mình nỗi ân hận về việc không còn trong trắng nên tôi sống khép mình và không yêu ai nữa. Mọi người ai cũng khen tôi ngoan hiền, hai mấy tuổ.i mà chưa một mảnh tình vắt vai (vì khi tôi yêu người kia thì mọi người đều không biết do thời gian yêu nhau quá ngắn). Cũng chính vì điều đó mà khi quen tôi, anh luôn nghĩ tôi là một cô gái trong trắng vô ngần. Chúng tôi yêu nhau sau một lần gặp nhau tình cờ. Gia đình anh cũng vốn biết nhà tôi nên hai bên đều rất ủng hộ.
Liệu tôi nói thật với anh chuyện mình không còn trong trắng, liệu anh có cưới tôi hay không? (Ảnh minh họa)
Tôi và anh hiện tại đã làm lễ đính hôn, chỉ còn ơn 3 tháng nữa là chúng tôi đi tới cái đích cuối cùng của tình yêu này. Vậy mà có một người thứ ba đã chen vào. Cô bé đó kém tôi 2 tuổ.i. Tôi không biết anh và cô bé đó quen nhau trong hoàn cảnh nào chỉ biết khi anh về kể cho tôi nghe co một cô sinh viên mê an như điếu đổ, tôi mới giật mình. Tôi hỏi anh có yêu cô bé đó không thì anh nó chỉ quý nó như em thôi vì nó hồn nhiên chứ không yêu đương. Tuy nhiên vấn đề nằm ở chỗ cô bé đó cứ tấ.n côn.g anh ra mặt và nói rằng chừng nào anh còn chưa lấy vợ thì sẽ không từ bỏ.
Cô bé đó đã chủ động tới tìm tôi để mong tôi hãy từ bỏ anh và nhường anh cho cô ấy. Tôi thấy đó là một cô bé ngây thơ, yêu cuồng nhiệt nhưng còn quá ngốc nghếch khi nhìn cuộc đời đơn giản như vậy. Nhưng không, khi tôi cấm đoán cô ta không được tiếp cận chồng sắp cưới của tôi nữa thì cô ta nói rằng sẽ giành anh bằng được, sẽ dâng hiến cho anh tất cả những gì trong trắng nhất của đời con gái và anh sẽ phải theo cô ta tôi đã rất sợ. Cô ta tỏ ra quá ghê gớm và sành sỏi chứ không giống như vẻ hiền lành ban đầu tôi nghĩ.
Điều tôi sợ không phải là anh yêu cô bé đó mà sợ rằng sự trinh trắng của cô gái ấy sẽ thắng tôi. Tôi tin mình sẽ cưới được anh nhưng phía sau đó, khi anh biết tôi mất trinh mà bên cạnh lại có một cô lúc nào cũng sẵn sàng dâng hiến thì tôi khó mà giữ được chồng. Và giờ đây, điều mà tôi nghĩ đến là liệu tôi có nên đi vá màng trinh không hay thành thật nói với anh tất cả? Có cơ may nào khi tôi nói sự thật mà anh vẫn chấp nhận tôi không? Vá màng trinh không phải là chuyện khó nhưng nó làm tôi cảm thấy xấu hổ hơn vì lừa dối anh cả đời. Nhưng liệu không lừa dối thì anh có lấy tôi?
Theo VNE
Mệt mỏi vì ngủ với nhiều gái lạ Tôi là cánh tay phải của sếp, đi tiếp khách, bia ôm, những phi vụ làm ăn cứ thế suôn sẻ. Tôi ngủ với gái gọi hạng sang, có khi là đối tác ký hợp đồng. Rồi khi tách ra lập công ty riêng, vẫn ngành nghề đó, lại tiếp khách, ký hợp đồng và ngủ với đối tác. Tôi 30 tuổ.i, lập...