Nỗi lòng không ai thấu của “kẻ thứ 3″
Tôi rất muốn liên lạc với anh nhưng không muốn phá hoại hạnh phúc người khác.
Tháng 8 năm ngoái, tôi và anh quen biết nhau. Lúc đó cảm thấy rất có duyên phận, anh còn đến cả công ty tôi để tỏ tình. Cảm động trước tình cảm mãnh liệt của anh, tôi đáp ứng trở thành bạn gái của anh.
Sau khi yêu nhau, chúng tôi phát hiện cả hai có rất nhiều điểm chung, rất nhiều sở thích, làm gì cũng vô cùng ăn ý, vui vẻ. Nửa năm hạnh phúc trôi qua, anh nói muốn ra ngoài để phát triển sự nghiệp, không muốn bó chân ở thành phố nhỏ nơi tôi và anh sinh sống. Tôi cũng nghĩ còn trẻ nên phấn đấu, rất cổ vũ anh ra ngoài vươn lên, lập nghiệp.
Đi tới bất cứ đâu tôi cũng thấy hồi ức của tôi và anh (Ảnh minh họa)
Chuyển đến thành phố lớn, nhờ có năng lực lại biết cách ăn nói, cư xử khéo léo, rất nhanh chóng anh đã tìm được một công việc phù hợp, mức lương cao lại có cơ hội phát triển, thăng chức.
Tuy nhiên thời gian này anh rất ít gọi điện thoại cho tôi, khi tôi gặng hỏi thì anh chỉ nói anh rất bận, không có thời gian. Chúng tôi cãi nhau nhiều hơn và mỗi lần cãi nhau đều là tôi làm lành vì không thể chịu được nỗi nhớ anh dày vò tâm can.
Thế nhưng không ngờ rằng, tết Trung thu vừa rồi, anh đột nhiên cắt đứt liên lạc với tôi, không nghe điện thoại của tôi, không trả lời tin nhắn. Đến khi tôi điên cuồng gọi điện thì anh mới chịu nhấc máy, trong lúc vô ý tôi nghe thấy tiếng một cô gái ở phía xa. Ngay sau đó, anh tắt máy, không một lần liên lạc lại.
Video đang HOT
Vài ngày sau, một cô gái gọi điện cho tôi và nói mọi sự thật cho tôi biết. Hóa ra, anh đã có người yêu được 3 năm, trong thời gian yêu cô gái kia, anh vẫn lén lút qua lại với tôi. Mới đây, khi cô gái kia có thai anh mới muốn rũ bỏ tôi để ở bên cạnh cô ấy.
Sau khi biết sự thật, tôi không có cách nào chấp nhận. Anh thì vẫn lặng im, tôi hận anh vì không một lời giải thích. Lừa dối, phản bội là tất cả những gì tồn tại trong đầu tôi.
Hàng ngày tôi lấy nước mắt rửa mặt, tinh thần luôn bất ổn, thậm chí có lúc tôi quấy rối cuộc sống của anh bằng cách nhắn tin cho cô bạn gái lâu năm của anh, kể lể về chuyện giữa tôi và anh, nói rằng chúng tôi đã thân mật như thế nào, yêu nhau ra sao, anh chiều chuộng tôi những gì… Tôi nói tất cả những điều đó với mục đích khiến cô ấy đau khổ để buông tha anh ấy, để anh ấy trở về bên tôi.
Tuy vậy, tất cả đều là vô nghĩa, bạn gái của anh rất bình tĩnh, cô ấy nói rằng cô ấy tức giận xong rồi, giờ họ rất hạnh phúc chuẩn bị đám cưới và đang đón chờ đứa con đầu lòng của họ.
Thế nhưng anh là người đàn ông đầu tiên của tôi, giữa chúng tôi có quá nhiều hồi ức đẹp đẽ mà tôi không thể chôn giấu. Mặc dù dặn mình phải quên anh đi nhưng tôi vẫn liên lạc với anh.
Tôi từng hỏi anh rằng anh đã bao giờ yêu tôi hay chưa? Anh trả lời rằng anh có yêu tôi, có nhớ tôi nhưng vì bạn gái anh có thai nên anh không thể lựa chọn khác, anh phải có trách nhiệm, xin tôi hãy quên anh đi.
Tôi đau đớn thấu tim gan khi nghe những lời đó của anh và chủ động cắt liên lạc. Nhưng trái tim muốn điều nó muốn, tôi không thể ngăn cản trái tim của mình nhớ đến anh.
Đến bây giờ tôi vẫn không ngừng quan tâm những tin tức về anh. Tôi rất ghét bản thân mình yếu đuối như vậy nhưng không có cách nào để kiềm chế, để thoát khỏi nỗi nhớ anh da diết.
Đi tới bất cứ đâu tôi cũng thấy hồi ức của tôi và anh. Từ khi chia tay, tôi mất đi mục tiêu sống, mỗi ngày quanh quẩn ngoài đi làm và duy trì sự tồn tại, tôi không thiết làm gì khác, cảm giác cô đơn quấn lấy tôi không buông, khiến tôi ngạt thở.
Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi rất muốn liên lạc với anh nhưng không muốn làm kẻ thứ ba hèn hạ, phá hoại hạnh phúc người khác. Cô gái kia rất tốt, là một cô giáo cấp 2 hiền lành, biết cư xử. Tôi không muốn cô ấy bị tổn thương nhưng tôi cũng thực sự không muốn mỗi ngày đều sống trong sự tưởng niệm thống khổ, dày vò.
Theo Dân Việt
Nỗi lòng của người đàn bà buộc phải làm kẻ thứ 3 trên giường
Những ngày đó, anh đưa cô ta đi mua sắm, đi dạo chơi rồi chăm sóc cho cô ta. Còn những ngày trong tuần, cô ta bận làm ca buổi tối, anh rảnh rang đến chỗ tôi, làm đủ tròn vai trò của người yêu.
Cưới anh được mấy tháng tôi vô tình phát hiện ra chuyện anh chung sống với người yêu cũ tới 10 năm. Hóa ra lúc quen tôi cũng là thời gian anh đang sống với cô ta. Vậy mà yêu nhau 2 năm tôi không hề hay biết điều gì. Cứ cuối tuần, chưa bao giờ anh xuất hiện ở chỗ tôi. Anh bảo phải đi học thêm rồi làm thêm, nên tôi cũng không dám vặn hỏi thêm điều gì.
Những ngày đó, anh đưa cô ta đi mua sắm, đi dạo chơi rồi chăm sóc cho cô ta. Còn những ngày trong tuần, cô ta bận làm ca buổi tối, anh rảnh rang đến chỗ tôi, làm đủ tròn vai trò của người yêu. Tôi trách tôi ngu dại nên không nhận ra được anh đang bắt cá hai tay và tôi là kẻ vô tình chen chân vào giữa hai người.
Dù sốc khi biết chuyện, nhưng giờ đã là vợ anh, tôi cũng muốn buông xuôi chuyện cũ, chấp nhận như đó là một phần quá khứ của anh. Anh cũng đưa ra nhiều lý do hợp lý khiến anh phải dây dưa với người cũ tới 10 năm. Đã thế mẹ anh và em trai anh cũng gọi điện tha thiết mong tôi tha thứ cho anh. Tôi cũng phải nhắm mắt cho qua.
Rồi đột nhiên anh đòi về quê làm việc, không muốn ở thành phố nữa. Quê anh ở tận miền Tây, vùng quê nghèo, dân ở đó thường bỏ lên thành phố làm ăn, có ai chịu ở quê sống cảnh nghèo đói đâu. Anh tính về quê mở quán bánh tráng trộn, còn tôi buộc phải từ bỏ nghề kế toán làm chân phụ giúp ở bếp cho anh. Tôi thuyết phục mãi, anh không đồng ý với lý do em trai anh đi làm xa, ở nhà chỉ có mỗi một mẹ già. Anh không muốn mẹ ở một mình nhỡ đêm hôm trái gió trở trời. Tôi cố gắng nói chuyện với anh đón mẹ lên, nhưng mẹ anh không chịu bảo ở trên đó sống không quen.
Về quê, tôi lân la hỏi chuyện người yêu cũ. Mẹ anh bảo cô ấy không hợp với gia đình này, không quan tâm đến gia đình anh. Thế nhưng ở một thời gian với nhà chồng, tôi mới nhận ra gia đình anh chẳng thích ai cả ngoài bản thân họ.
Càng ngày càng biết nhiều chuyện về anh và người cũ, tôi mất hết cảm giác khi bên anh. Anh chăm sóc yêu thương người cũ bao nhiêu thì tính toán lạnh lùng với tôi bấy nhiêu. Lúc xác định cưới tôi, anh lại càng bù đắp cho người cũ. Không giàu có gì, ở nhà mướn nhưng trước khi ra đi, anh mua iPhone, máy lạnh, nệm cao su, tivi siêu mỏng cho người cũ, đóng trước tiền nhà mấy tháng và để lại hết số tiền bấy lâu anh dành dụm được. Anh về với tôi khi không còn gì cả. Đối với tôi, anh tính toán từng đồng lẻ.
Tôi đau lòng nghĩ đến cách anh đối xử với tôi. Chắc họ phải yêu thương nhau lắm mới sống với nhau tới 10 năm. Tuy nhiên sợ người cũ tiểu thư yếu đuối không làm tốt trách nhiệm một con dâu nên anh mới chọn tôi.
Tôi hóa ra cũng chỉ là kẻ thay thế, là người mà anh cảm thấy có thể nghe lời, phục dịch n hà anh thôi. Chưa bao giờ anh quan tâm đến tôi. Còn người yêu cũ thì chẳng thứ gì là anh quên. Trong phòng ngủ của tôi ở đâu cũng thấy bóng hình của cô ta. Từ màu khăn mặt, đến màu giường cưới... cái gì cũng là màu cô ta thích. Dù tôi bảo phải thay màu khác bao nhiêu lần, nhưng anh không hề chấp nhận. Đã bao lần nằm ngủ với tôi, anh vẫn mơ và kêu tên cô ta. Nếu tôi có phản ứng gì thì anh lại gầm lên chỉ tay vào mặt tôi: "Tôi cho cô một danh phận rồi, so đo với cô ấy làm gì?"
Những ngày lễ, sinh nhật của tôi, anh không bao giờ để ý đến. Còn ngày sinh nhật người cũ được anh chọn làm password cho mọi tài khoản: gmail, yahoo, facebook... Anh nói tôi là người may mắn hơn nên phải biết ơn. Tôi được anh cưới đàng hoàng chứ người cũ của anh chưa có danh phận gì hết nên anh bù đắp cho người cũ là chuyện đương nhiên, tôi đừng có mà ganh tị. Tôi nghe xong chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.
Tâm sự với anh, tôi chẳng nhận được gì ngoài những lời đau lòng. Ngày xưa tôi thấy anh có hiếu, nghĩ anh sẽ là người chồng tốt nhưng bây giờ mới nhận ra mục đích lấy vợ của anh là để vợ phục vụ gia đình mình. Anh không quan tâm cảm xúc tôi vui buồn thế nào mà chỉ sợ tôi làm mẹ anh buồn, mẹ anh không vừa ý. Mẹ anh đang quét nhà, tôi phải chạy ra giật chổi quét cho mẹ nếu không anh sẽ khó chịu. Việc nhỏ việc to anh chỉ tâm sự cùng mẹ mình và hai mẹ con tính toán quyết định, còn tôi giống như người ở nhờ.
Có người vợ nào phải sống với chồng trong tình cảnh của tôi không xin cho tôi một lời khuyên với! Làm sao để tôi có thể vượt qua được cuộc sống như thế này bây giờ?
Theo Phununews
"Tôi không cố cướp chồng của người khác nhưng điều đó đã xảy ra..." Lời trần tình của một cô gái như thế này: "Tôi nghĩ không một ai lựa chọn để bị người khác gọi mình bằng cụm từ "cướp chồng người", nhưng điều đó đã xảy ra...". Dưới đây là lời tâm tình của một cô gái đã bước vào một cuộc hôn nhân với người đàn ông có gia đình. Dù không cố ý...