Nỗi lòng của ‘trai ế vợ’ tuổi 40
Tôi nghĩ có rất nhiều người đàn ông lớn tuổi chưa lấy được vợ có cũng tâm sự với tôi, đến tuổi này rồi tôi lại chẳng muốn yêu đương, chẳng muốn cưới xin gì hết
Tôi sắp có biệt danh là trai ế vợ. Mà có khi ế thật vì đã 40 tuổi đầu, tôi thật sự không còn hứng thú gì với chuyện yêu đương, tán tỉnh ai cả. Trong tay cũng có chút của cải, chẳng phải là nhiều nhưng cũng không phải quá ít. Chẳng lẽ, một người đàn ông đã 40 tuổi rồi lại không có được cho mình một cơ ngơi để còn tính chuyện tương lai.
Công việc ổn định, ngoại hình cũng gọi là tạm được, trông đàn ông, nam tính, chỉ là, những nếp nhăn đã bắt đầu hằn lên khuôn mặt. Nhìn tôi có vẻ từng trải của một người đàn ông chịu nhiều sóng gió trong cuộc đời, người ta vẫn bảo vậy. Có vẻ, tôi già hơn tuổi một chút và đó là nhược điểm khiến tôi không có được cảm tình của các chị em. Hoặc là người ta chê tôi già, nhìn như ông cụ nên chẳng ai đoái hoài gì.
40 tuổi, bạn bè giục, người thân giục thì khỏi phải nói rồi. Nhưng mà giục mãi thì chán. Đến tuổi này, họ chỉ biết đến tôi với hình ảnh một ông cụ non, sáng dậy tập thể dục, rồi đi làm, tối về nhà lại lao đầu vào công việc.
Hồi tôi chuyển cơ quan, có một cô bạn sinh năm 83, chưa có người yêu. Mọi người thấy tôi cũng chưa có gì, ai cũng ngạc nhiên vì tuổi này lẽ ra phải có vợ con đề huề rồi chứ. Tôi nói chưa có gì họ còn không tin, có người còn âm thầm tìm hiểu đời tư của tôi qua các mối quan hệ để biết chắc rằng, tôi là &’trai tân’. Khi đã biết được sự thật đúng như tôi nói, họ bắt đầu lên kế hoạch mai mối tôi với cô gái sinh năm 83.
Cô này nhìn không được xinh xắn, noi shcung là bình thường., ăn nói cũng không được duyên cho lắm, ngoại hình có vẻ nhỏ con. Nói chung, về ngoại hình thì cô ấy không hợp ý tôi, vì có thể không phải tôi chê bai gì cô ấy cả, chỉ là tôi không thích, vừa vào đến chỗ nào đó đã dính vào một cuộc tình chẳng ra đâu vào đâu, rồi người ta lại cười cho. Mình là người có tuổi, nên giữ thể diện với các anh chị em kém tuổi mình.
Họ mai mối, tôi ghi nhận tình cảm của họ, cũng là vì họ muốn đôi bên được kết tóc se duyên khi mà cả hai chưa có gì. Thôi thì phải nên cám ơn họ mới đúng…
Video đang HOT
Nhưng mà, ở tuổi này rồi, thú thực, tôi chẳng hứng thú với cái gọi là tán tỉnh ai đó. Có cô em trong phòng chơi với tôi, cứ bảo tôi là có thích chị ấy không, nếu mà thích thì anh phải chủ động, phải nhắn tin, gọi điện thường xuyên, phải tặng hoa, phải thể hiện sự lãng mạn. Rồi cô em còn bảo, chị ấy có vẻ cũng ưng anh rồi đó…
Nói gì thì nói, tôi đã từng trải qua chuyện tán tỉnh yêu đương, cũng từng trải qua cảm giác đau khổ khi thất tình, cũng từng bị phụ tình, cũng đã yêu, nhưng mà bây giờ, khi đã 40 tuổi, tôi chẳng còn màng đến chuyện ấy nữa. Ngại cái kiểu &’em đang làm gì, ăn cơm chưa, có đi xem phim với anh không?’. Ngại cái kiểu &’anh đang đứng trước cổng nhà em, em xuống anh nhờ tí việc nhé’ và tặng một bó hoa. Những trò ấy tôi làm cả rồi, giờ lặp lại thấy sến sến và thấy mình không còn hợp tuổi. Tôi còn nghĩ, chẳng may ai nhìn thấy mình như vậy thì họ cười cho, bảo &’ông già rồi mà còn lãng mạn’.
Thì thật ra, người ta bảo, chắc là do tôi chưa yêu ai, chưa thích ai, chưa gặp ai hợp với mình nên mới vậy. Chứ nếu mà yêu rồi thì chẳng vấn đề gì. Cũng có thể là tôi chưa tìm được người con gái như ý, nhưng mà tuổi này rồi, tìm đến bao giờ nữa. Tôi cũng chán cái chuyện yêu đương, vợ con, vì căn bản, kiếm một người mình yêu thì quá khó, nhưng lấy một người vợ qua mai mối chỉ vì mình quá già càng chán hơn.
Hôm rồi, mẹ tôi dắt về nhà một cô gái. Tôi còn tưởng đó là học trò của mẹ đến chơi, hóa ra không phải. Chẳng hiểu mẹ tìm được ở đâu cô gái đó, cũng không rõ lai lịch thế nào, nói là có người quen giới thiệu, mẹ ưng lắm nên đưa về nhà, mời cô ấy dùng bữa, nhân tiện gặp mặt tôi. Không phải tôi khó tính nhưng tôi rất dị ứng với cái kiểu người ở đâu đâu về nhà mình ăn cơm lại với mục đích mai mối thế này. Nên cả bữa cơm, tôi không dành cho cô này một cái nhìn thiện cảm, ngoài câu nói ‘em cứ tự nhien trò chuyện với mẹ anh’. Cô nàng chắc cũng ái ngại vì thấy tôi không tỏ ra gì cả, chắc họ nghĩ tôi đã 40 tuổi rồi nên chẳng kén chọn nữa, phải tính chuyện vợ con đi thôi. Tôi thì chẳng kén, chẳng chọn, chỉ là, cái gì tôi không thích mà cứ ép tôi thì dù thế nào cũng không có kết quả gì. Sau lần ấy, cô này không dám bén mảng gì tới nhà tôi nữa…
Tôi quyết định chẳng yêu đương, chẳng cưới xin gì hết, cái gì đến thì nó đến, còn nếu không đến được thì mình cũng phải chấp nhận, coi đó là số phận thôi. Bây giờ, tôi chẳng được trai tráng như xưa, con gái cũng có màng tới tôi đâu. Mai mối rồi người ta không thích thì cũng phiền. Có trai trẻ thì họ lấy chứ ai đi lấy một ông cụ như mình. Đúng là, qua cái tuổi thanh niên rồi, việc tán gái không còn là sở trường, cũng không còn là việc nằm trong kế hoạch của tôi nữa. Cưới vợ cũng là việc quá ngại với tôi lúc này. Thôi thì đành chấp nhận, không cưới thì thôi…
Tôi đành mang tiếng là trai ế…
Theo Him
Chết cười với tâm sự đàn ông không dám lấy vợ
Dòng tâm sự dưới đây có lẽ ai đọc được sẽ khiến nhiều bạn phải bật cười nhưng đó lại là nỗi đau của cánh đàn ông chúng tôi. Có nhiều bạn khi nghe tôi nghe kể đã nói "thà không lấy còn hơn" bởi lấy rồi sống quá khổ
Sau ngày kết hôn, tôi thở phào nhẹ nhõm vì sắp có một cuộc sống vui vẻ trước mắt. Tôi sẽ mãi có nàng bên cạnh, được vợ nấu ăn, giặt đồ và đấm bóp mỗi khi mệt mỏi. Ai ngờ, chỉ hơn 1 tháng hạnh phúc ngắn ngủi, vợ đã biến thành con người khác. Sau 3 năm lấy vợ, tôi đúc rút được nhiều kinh nghiệm để chia sẻ với anh em.
Tháng trước, vợ cho một triệu tiêu vặt, cuối tháng hỏi tiền tiêu những khoản nào rồi. Tôi khai báo, mua bộ đồ lót cho vợ hết 500 nghìn, mua cây thuốc lá cho bố vợ hết 200 nghìn, đổ xăng hết 150 nghìn, cắt tóc hết 50 nghìn, mua hai lon nước ngọt hết 40 nghìn, còn 60 nghìn tiêu gì không nhớ nổi. Vợ nghe thế liền nổi trận lôi đình, bắt tôi đi lau nhà. Tôi hỏi tại sao thì vợ quát: "Ông đem 60 nghìn đi chơi gái rồi phải không?"
Trước khi cưới, đi làm về thấy trong nhà sáng đèn thì lòng chợt lòng nhẹ bẫng. Sau khi lấy vợ, đi làm về thấy nhà vẫn sáng đèn thì hai chân nặng như đeo chì.
Đi du lịch với vợ, tối ngủ khách sạn, điện thoại reo không ngừng, đủ các loại massage, tẩm quất. Vợ điên tiết nói: "Ranh con, định cướp nghề của chị mày hả?"
Vợ vào vệ sinh không đóng cửa, đi tắm không mang theo quần áo, xì hơi khi ngồi cạnh chồng rồi cười thả ga.
Trước khi cưới nàng bảo: "Tối nay anh rửa bát thì em sẽ chiều anh chút". Sau khi cưới, nàng nói: "Tối nay anh rửa bát thì em sẽ tha cho anh."
Ngồi nhậu với anh em, vợ gọi giục về trông con, bực quá mới quát: "Tôi đang bận công chuyện, cô đừng có lằng nhằng!". Anh em vỗ tay khen hay. Về đến nhà bèn lao vào ôm chân vợ: "Vợ ơi anh biết lỗi rồi, tại anh em ngồi đấy, em cho anh ra oai một tí. Tuần này việc nhà anh lo tất, đừng giận em nhé."
Lấy vợ coi như quay về cuộc sống học sinh, tan ca là về nhà, đầu tháng lĩnh tiền tiêu vặt, cuối tháng kê khai chi tiết, mà thực chất còn nghèo hơn cả học sinh. Lau nhà nấu cơm, trông con đi chợ, cái gì cũng biết. Nếu chẳng may bị đuổi việc có thể đi làm bảo mẫu ngay được.
Hai vợ chồng cãi nhau, tôi tức quá bảo vợ: "Tôi mà về cái nhà này nữa thì tôi là con cô". Sau nửa tiếng lang thang không biết đi đâu về đâu, tôi đành quay về gõ cửa: "Mama, mở cửa, mua đồ ăn về rồi đây".
Lấy vợ như có thêm một bà mẹ trong nhà nhưng lại không được đối xử như một đứa con mà thành nô lệ.
Hồi trước nhà tôi nuôi một con chó, địa vị gia đình từ cao xuống thấp là vợ- con- chó- tôi. Sau con chó ốm qua đời, nhà lại nuôi một con mèo, lần này địa vị gia đình trở thành vợ- con- mèo- tôi.
Hai vợ chồng đi ăn, thấy gái đẹp đi qua tôi liếc nhìn. Bị vợ xách tai, tôi xin tha rồi bảo: "Mắt anh hôm nay hơi lác thôi mà".
Vợ nghén đòi ăn đủ thứ. Giữa đêm "Anh ơi, em muốn ăn chè, em muốn ăn khế chua...". Thế là tôi mắt nhắm mắt mở mặc quần đùi chạy đi mua. Hôm đi nhậu với bạn bè, uống nhiều nên say rượu, về đến nhà tôi gọi: "Vợ ơi pha cho anh cốc nước chanh, anh uống nhiều sắp nôn ra mất". Vợ nói ra từ phòng ngủ: "Có gan uống say, nôn ra thì tự dọn nhé", rồi chạy qua phòng con ngủ tới sáng.
Còn nhiều chuyện nữa, nhưng kể thế cũng đủ rồi. Đọc xong, anh em hãy suy nghĩ có nên lấy vợ không nhé!
Theo Him
9 điều phụ nữ thích ở một người đàn ông đích thực Người đàn ông đích thực cư xử rất khác biệt với những anh chàng ích kỷ và không khó để nhận ra khác biệt ấy: Chủ động, che chở, chung thủy, có trách nhiệm. Phụ nữ thích gì ở một người đàn ông đích thực? 1. Người đàn ông đích thực biết cách lắng nghe Đàn ông bao giờ cũng muốn tìm giải...