Nỗi lòng của người đàn bà buộc phải làm kẻ thứ 3 trên giường
Những ngày đó, anh đưa cô ta đi mua sắm, đi dạo chơi rồi chăm sóc cho cô ta. Còn những ngày trong tuần, cô ta bận làm ca buổi tối, anh rảnh rang đến chỗ tôi, làm đủ tròn vai trò của người yêu.
Cưới anh được mấy tháng tôi vô tình phát hiện ra chuyện anh chung sống với người yêu cũ tới 10 năm. Hóa ra lúc quen tôi cũng là thời gian anh đang sống với cô ta. Vậy mà yêu nhau 2 năm tôi không hề hay biết điều gì. Cứ cuối tuần, chưa bao giờ anh xuất hiện ở chỗ tôi. Anh bảo phải đi học thêm rồi làm thêm, nên tôi cũng không dám vặn hỏi thêm điều gì.
Những ngày đó, anh đưa cô ta đi mua sắm, đi dạo chơi rồi chăm sóc cho cô ta. Còn những ngày trong tuần, cô ta bận làm ca buổi tối, anh rảnh rang đến chỗ tôi, làm đủ tròn vai trò của người yêu. Tôi trách tôi ngu dại nên không nhận ra được anh đang bắt cá hai tay và tôi là kẻ vô tình chen chân vào giữa hai người.
Dù sốc khi biết chuyện, nhưng giờ đã là vợ anh, tôi cũng muốn buông xuôi chuyện cũ, chấp nhận như đó là một phần quá khứ của anh. Anh cũng đưa ra nhiều lý do hợp lý khiến anh phải dây dưa với người cũ tới 10 năm. Đã thế mẹ anh và em trai anh cũng gọi điện tha thiết mong tôi tha thứ cho anh. Tôi cũng phải nhắm mắt cho qua.
Rồi đột nhiên anh đòi về quê làm việc, không muốn ở thành phố nữa. Quê anh ở tận miền Tây, vùng quê nghèo, dân ở đó thường bỏ lên thành phố làm ăn, có ai chịu ở quê sống cảnh nghèo đói đâu. Anh tính về quê mở quán bánh tráng trộn, còn tôi buộc phải từ bỏ nghề kế toán làm chân phụ giúp ở bếp cho anh. Tôi thuyết phục mãi, anh không đồng ý với lý do em trai anh đi làm xa, ở nhà chỉ có mỗi một mẹ già. Anh không muốn mẹ ở một mình nhỡ đêm hôm trái gió trở trời. Tôi cố gắng nói chuyện với anh đón mẹ lên, nhưng mẹ anh không chịu bảo ở trên đó sống không quen.
Về quê, tôi lân la hỏi chuyện người yêu cũ. Mẹ anh bảo cô ấy không hợp với gia đình này, không quan tâm đến gia đình anh. Thế nhưng ở một thời gian với nhà chồng, tôi mới nhận ra gia đình anh chẳng thích ai cả ngoài bản thân họ.
Càng ngày càng biết nhiều chuyện về anh và người cũ, tôi mất hết cảm giác khi bên anh. Anh chăm sóc yêu thương người cũ bao nhiêu thì tính toán lạnh lùng với tôi bấy nhiêu. Lúc xác định cưới tôi, anh lại càng bù đắp cho người cũ. Không giàu có gì, ở nhà mướn nhưng trước khi ra đi, anh mua iPhone, máy lạnh, nệm cao su, tivi siêu mỏng cho người cũ, đóng trước tiền nhà mấy tháng và để lại hết số tiền bấy lâu anh dành dụm được. Anh về với tôi khi không còn gì cả. Đối với tôi, anh tính toán từng đồng lẻ.
Video đang HOT
Tôi đau lòng nghĩ đến cách anh đối xử với tôi. Chắc họ phải yêu thương nhau lắm mới sống với nhau tới 10 năm. Tuy nhiên sợ người cũ tiểu thư yếu đuối không làm tốt trách nhiệm một con dâu nên anh mới chọn tôi.
Tôi hóa ra cũng chỉ là kẻ thay thế, là người mà anh cảm thấy có thể nghe lời, phục dịch n hà anh thôi. Chưa bao giờ anh quan tâm đến tôi. Còn người yêu cũ thì chẳng thứ gì là anh quên. Trong phòng ngủ của tôi ở đâu cũng thấy bóng hình của cô ta. Từ màu khăn mặt, đến màu giường cưới… cái gì cũng là màu cô ta thích. Dù tôi bảo phải thay màu khác bao nhiêu lần, nhưng anh không hề chấp nhận. Đã bao lần nằm ngủ với tôi, anh vẫn mơ và kêu tên cô ta. Nếu tôi có phản ứng gì thì anh lại gầm lên chỉ tay vào mặt tôi: “Tôi cho cô một danh phận rồi, so đo với cô ấy làm gì?”
Những ngày lễ, sinh nhật của tôi, anh không bao giờ để ý đến. Còn ngày sinh nhật người cũ được anh chọn làm password cho mọi tài khoản: gmail, yahoo, facebook… Anh nói tôi là người may mắn hơn nên phải biết ơn. Tôi được anh cưới đàng hoàng chứ người cũ của anh chưa có danh phận gì hết nên anh bù đắp cho người cũ là chuyện đương nhiên, tôi đừng có mà ganh tị. Tôi nghe xong chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.
Tâm sự với anh, tôi chẳng nhận được gì ngoài những lời đau lòng. Ngày xưa tôi thấy anh có hiếu, nghĩ anh sẽ là người chồng tốt nhưng bây giờ mới nhận ra mục đích lấy vợ của anh là để vợ phục vụ gia đình mình. Anh không quan tâm cảm xúc tôi vui buồn thế nào mà chỉ sợ tôi làm mẹ anh buồn, mẹ anh không vừa ý. Mẹ anh đang quét nhà, tôi phải chạy ra giật chổi quét cho mẹ nếu không anh sẽ khó chịu. Việc nhỏ việc to anh chỉ tâm sự cùng mẹ mình và hai mẹ con tính toán quyết định, còn tôi giống như người ở nhờ.
Có người vợ nào phải sống với chồng trong tình cảnh của tôi không xin cho tôi một lời khuyên với! Làm sao để tôi có thể vượt qua được cuộc sống như thế này bây giờ?
Theo Phununews
"Suy cho cùng mày vẫn còn ngu lắm, đến chồng cũng không biết giữ..."
Tôi mở cửa rồi vội vàng chạy vào nhà, ngó qua phòng bếp và nhà vệ sinh chẳng thấy ai, tôi lao vội lên phòng ngủ vì sợ trộm đang mở khóa két sắt. Nhưng vừa tới gần cánh cửa, tôi...
Tôi và Nga là bạn học từ thuở nhỏ. Ngày bé, Nga học giỏi hơn tôi. Kết thúc năm học Nga được giấy khen học sinh giỏi còn tôi chỉ đạt học lực trung bình. Về nhà tôi bị bố mắng té tát và đánh cho một trận nên thân. Nghỉ hè, bố bắt tôi cầm sách vở sang nhà Nga học cùng.
Nhờ sự cố gắng, từ một học sinh có học lực trung bình, tôi đã vươn lên thành học sinh giỏi. Nhưng tôi có linh cảm tôi càng học giỏi thì hình như Nga lại càng xa lánh tôi. Tuy nhiên, tôi nghĩ đó cũng chỉ là tính trẻ con dễ hiểu thôi mà.
Lên cấp 3, trưởng thành hơn chúng tôi lại chơi thân với nhau. Song tôi luôn cảm thấy Nga có điều gì đó giấu diếm tôi. Cả hai đều đỗ đại học nhưng mỗi đứa một trường nên suốt quãng thời gian học chúng tôi chỉ gặp nhau vài lần về quê. Hai đứa ít tâm sự hơn.
Lên cấp 3, trưởng thành hơn chúng tôi lại chơi thân với nhau. (Ảnh minh họa)
Tốt nghiệp Đại học tôi may mắn được bố mẹ xin cho một công việc ở huyện rồi sau đó lấy chồng. Chồng tôi làm cùng cơ quan, anh rất tâm lý và chiều vợ. Còn Nga, phải chật vật hơn 1 năm mới được nhận hợp đồng. Số Nga cũng lận đận, lúc lấy chồng tưởng vào được nhà giàu có, ai ngờ cưới được 1 tháng thì nhà chồng vỡ nợ. Giờ nợ nần chồng chất.
Thây hoan canh bạn như vây, tôi rât thương Nga, thỉnh thoảng tôi vẫn rủ Nga đến nhà chơi cho khuây khỏa. Có những hôm chủ nhật, tôi giữ Nga ở nhà mình, chồng tôi biết ý để tránh đi để chúng tôi tự do.
Một lần đi làm, đến công ty tôi mới phát hiện ra mình quên túi xách. Tôi vội vã quay về nhà để lấy vì trong đó có cả tập tài liệu hôm nay tôi phải trình sếp. Vưa vê tơi nha, tôi ngac nhiên canh công thi vân khoa, nhưng cưa nha thi he mơ. Ai vào nhà tôi được nhỉ, chồng tôi sáng nay đi làm rồi mà, chẳng lẽ là trộm đột nhập sao ?
Tôi mở cửa rồi vội vàng chạy vào nhà, ngó qua phòng bếp và nhà vệ sinh chẳng thấy ai, tôi lao vội lên phòng ngủ vì sợ trộm đang mở khóa két sắt. Nhưng vừa tới gần cánh cửa, tôi đã nghe thấy một giọng nữ cười khúc khích, kèm theo là lời trêu đùa cợt nhả của chồng tôi. Tôi như bi điên giât đinh đâu, khi nghe rõ giọng người phu nữ ấy hờn trách chồng tôi: "Cả tuần nay anh chẳng ngó ngàng gì đến em cả, hôm nay lại bắt em sang tận đây. Lần sau là em không đến đâu đấy, em không muốn mang tiếng cướp chồng bạn đâu".
Không chiu nôi nưa, tôi mơ cưa xông vao. Trươc măt tôi la cảnh tương hai ngươi bọn họ đang ở trên giường với nhau. Trông thấy tôi cô ta vơ vôi quần áo chạy ra ngoài, con tôi khuyu ngay tai đo... Tôi không ngờ cô bạn thời niên thiếu của mình lại là kẻ đốn mạt như vậy.
Chồng tôi ra sưc xin lôi, noi răng anh bị Nga quyến rũ, chỉ là một phút xao lòng. Tôi chẳng thèm nghe vì đã biết anh ta là một kẻ dối trá, tôi đã hoàn toàn mất lòng tin vào chồng. Trân tinh lai sau lần bắt quả tang đó, tôi quyết tìm Nga nói chuyện cho ra nhẽ. Tôi gọi điện hẹn gặp Nga, nhưng Nga kiên quyết không gặp, cô ta còn dội ngay cho tôi một gáo nước lạnh:
- Không gặp gỡ gì cả, mày cũng đừng có hi vọng đến nhà gặp tao.
- Tao thật không ngờ, tao đã coi mày là bạn, tao đã quá tin tưởng mày...
- Mày tưởng mày giỏi à, suy cho cùng mày vẫn còn ngu lắm, đến chồng cũng không biết giữ..." May cho mày là tao chưa kịp moi hết tiền của chồng mày đấy.
Tôi choáng váng, nước mắt chảy tràn. Từ sau hôm đó dù cố gắng muốn gặp Nga nhưng cô ta luôn tìm cách tránh mặt tôi. Tôi đã viết đơn ly hôn nhưng chồng không chịu ký. Anh tìm mọi cách để làm lành, nhờ cả bố mẹ khuyên giải làm hòa. Lòng tôi đang rối bời, không biết phải giải quyết thế nào. Cứ nghĩ đến cái cảnh tượng hôm ấy, tôi lại căm hận chồng và bạn vô cùng.
Theo Blogtamsu
Đến nước này, tôi không thể nhẫn nhịn chị dâu thêm được nữa! Con tôi ngồi trên giường, nhoài người ra rồi rơi xuống dưới đất. Nghe tiếng con khóc tôi chạy vội vào trong khi đó chị dâu vẫn ôm con mình và dán mắt vào cái điện thoại. Vì chưa có điều kiện để mua nhà nên sau khi lấy chồng, tôi chấp nhận sống chung cùng bố mẹ chồng và gia đình anh...