Nỗi lòng của một người đàn ông thành đạt
Người ta thường bảo:”một người đàn ông chỉ cần thành đạt là có hết mọi thứ, cần gì phải lo nghĩ nhiều”. Nhưng đối với tôi, tự tin là mình cũng khá thành đạt nhưng tôi lại thấy không hạnh phúc với hôn nhân của mình.
Tôi và em thương yêu nhau vì một lý do rất giản dị: em dịu dàng và là con gái Hà Nội, còn tôi là một thanh niên có thể tự tin và hãnh diện nói rằng mình có tài.
Là một thanh niên tỉnh lẻ, tôi gây dựng tất cả cơ ngơi từ hai bàn tay trắng. Đầu tiên là đi làm thuê và tư vấn xây dựng cho một công ty với mức lương khá cao, chúng tôi đủ nhu cầu trang trải cho cuộc sống gia đình. Vợ tôi không đẹp nhưng tôi từng yêu vợ bởi sự chân chất, thật thà và lòng dạ ngay thẳng. Có một đứa con trai, cuộc sống gia đình tôi tương đối hạnh phúc.
Thế rồi công việc làm ăn ngày càng phát triển và tôi trở thành giám đốc điều hành một công ty cổ phần chuyên ngành xây dựng. Cuộc sống một thanh niên thành đạt khi mới ngoài 30 tuổi như tôi gặp không ít những rắc rối trong chuyện gia đình.
Tôi có ít thời gian chăm sóc con, tối thường về khuya vì hay phải tiếp khách. Vợ tôi thường điện thoại kiểm tra tôi trong bất cứ giờ giấc nào mà cô ấy thấy cần, khiến tôi cảm thấy cuộc sống trôi qua thật nặng nề. Tôi cũng chọn cách dành thời gian chăm sóc vợ con, đưa vợ đi du lịch vào những ngày cuối tuần hay tự tay nấu một món ngon… nhưng tình hình gia đình vẫn không cải thiện được bao nhiêu. Không khí gia đình nặng nề, tưởng chừng sẵn sàng đổ ập xuống bất cứ lúc nào.
Tôi chán nản và tự nhiên thấy bản thân cần chiêm nghiệm về khái niệm hạnh phúc. Khi xưa tôi nghĩ chỉ cần kiếm thật nhiều tiền để vợ tôi hãnh diện hay tự hào, hay cũng là cách khẳng định bản thân là toại nguyện, hạnh phúc.
Video đang HOT
Nỗi lòng của người đàn ông thành đạt
“Tôi quá căng thẳng khi công việc cuối năm ngày một nhiều. Sự khắt khe và tỉ mỉ trong quản lý công việc của tôi cùng trái tim khô cằn, đa nghi của vợ khiến những phút cô đơn và mệt mỏi của tôi cứ triền miên”…
Nhưng không, tôi đã có tất cả, tiền tài và danh vọng… nhưng hạnh phúc gia đình giờ trở thành điều gì rất xa xôi, rất khó nắm bắt. Trong khi công việc của tôi ngày càng không cho phép tôi dừng lại vì liên quan đến công ăn việc làm của biết bao công nhân và sự thăng tiến của một doanh nghiệp trẻ. Đôi lúc tôi cảm thấy mình chỉ được lựa chọn một trong hai thứ: gia đình hay sự nghiệp, hạnh phúc hay thành đạt
Sự nghi ngờ ngoại tình của vợ dành cho tôi khiến tôi thật sự hoang mang, trong khi với các mối giao tiếp và quan hệ xã hội tôi luôn biết giữ mình và chung thủy, chỉ tiếc vợ tôi không đủ tinh tế nhận ra điều đó.
Tôi không biết làm sao khi bản thân một người đàn ông còn trẻ như tôi vào tuổi này – tuổi mà người ta nói mới bắt đầu làm chủ trong gia đình và sự nghiệp – đã phải đắn đo nhiều đến thế về giá trị của hạnh phúc và tính vững bền của gia đình mình.
Những dòng tâm sự buồn này của tôi xin được bỏ lửng, bởi tôi cũng đang chơi vơi trong hạnh phúc gia đình như những dấu chấm lửng đó! Làm một người đàn ông của gia đình, cho vừa lòng vợ, đón con đi học về hay làm doanh nhân thành đạt đi sớm và về khuya?
Theo him
Chồng công khai đi bồ nhưng kiên quyết không ly hôn và luôn ghen với vợ
Giờ tôi chỉ mong sao giải thoát được khỏi người chồng ích kỷ, bội bạc. Tôi đã không còn đau đớn nữa mà thực sự mệt mỏi, chán nản với cuộc hôn nhân này.
Anh là mối tình đầu cũng là cuối cùng của tôi. Tôi quyết định lấy anh không chút do dự và phân vân bởi tôi hiểu tôi yêu anh chân thành và yêu cả con tim của mình. Nhưng có lẽ, tình yêu đến từ một phía không bao giờ xây dựng được tổ ấm trọn vẹn. Nói như vậy không có nghĩa là anh không yêu tôi khi quyết định đến với tôi nhưng tình yêu ấy không đủ để anh có thể chung thủy và gắn bó với gia đình mình. Giờ đây, tôi không hối hận nhưng thực sự là muốn được giải thoát khỏi người chồng tôi đã từng yêu rất nhiều.
Ngày ấy, vì chưa chuyển công tác ra được Hà Nội nên tôi vẫn làm việc ở quê trong khi chồng làm kỹ sư xây dựng ở thủ đô. Cứ cuối tuần anh lại bắt xe về thăm tôi, trừ những hôm anh đi công tác đột xuất hay bận việc không về được. Tôi yêu nên rất mực tin tưởng chồng cũng yêu, thủy chung với mình. Nhưng tôi vẫn nhớ như in ngày hôm ấy, ngày tôi đau đớn phát hiện ra mình bị phản bội trắng trợn mà ngu ngốc không hề hay biết.
Tôi mang bầu đứa con trai đầu lòng được 5 tháng. Thông thường thì tuần nào cũng chồng cũng về nhưng dạo ấy đã hai tuần mà chồng chưa về. Gọi điện thì anh bảo là phải làm việc với vẻ rất khẩn trương. Ban đầu tôi tin tưởng chồng nhưng khi tình cờ nói chuyện với một người bạn chồng thì mới biết, công việc của anh không hề bận đến mức không thể về như anh nói. Linh tính mách bảo tôi có chuyện không ổn nên tôi đã không nói gì mà bí mật ra để "thăm" anh. Và sau chặng đường hơn 200km, những gì đập vào mắt tôi khiến tôi suýt chết đứng. Chồng tôi đang ôm ấp một cô gái khác ngay tại phòng ở của anh một cách vô tư, thoải mái. Thậm chí khi tôi đến anh và người đàn bà kia còn không hề hay biết. Đến khi biết tôi đã chứng kiến tất cả, anh chỉ tỏ chút ngạc nhiên rồi nói với tôi như chính tôi là người có lỗi: "Em về đi, anh sẽ về và giải quyết mọi chuyện vời em sau. Tôi ôm bụng bầu nặng nề bước đi và tim như có hàng nghìn mũi dao đâm ngập. Tôi thật không nghĩ mình phải chịu cảnh này khi bước vào cuộc hôn nhân chưa bao lâu.
Biết chồng ngoại tình mà không thể làm gì là điều vô cùng đau đớn (Ảnh minh họa)
Thế rồi, chồng tôi đã xin tôi tha thứ cho lầm lỗi của anh. Anh nói vì tôi bầu bí không thể đáp ứng được anh, rồi thì chính cô gái kia đã câu dẫn anh... Tất cả những lý do anh đưa ra đều khiến tôi cảm thấy ghê tởm, đáng hận biết bao nhiêu. Tôi thực sự thất vọng vì anh nhưng gì tôi vẫn còn rất yêu anh cũng như không muốn đứa con chưa kịp sinh ra đã không có bố nên tôi đã chấp nhận tha thứ cho anh. Khoảng thời gian sau đó, anh tỏ ra ăn năn, hối lỗi và chăm sóc mẹ con tôi rất chu đáo.
Khi con trai tôi được 1 tuổi, tôi chuyển được công việc ra Hà Nội, vợ chồng được gần nhau, gia đình được sum vầy. Cứ tưởng hạnh phúc sẽ đến với tôi và gia đình, không ngờ chồng tôi vẫn chứng nào tật ấy và chưa bao giờ thôi phản bội tôi. Đến lúc này, anh ta không còn khóc lóc và xin tôi tha thứ nữa là công khai ngoại tình với người con gái vẫn ăn nằm với anh ta từ trước đến nay. Khuyên răn có, nhẹ nhàng có, nặng nề có nhưng anh vẫn không hề có ý định thay đổi khiến tôi đau khổ không thôi. Biết chẳng thể thay đổi được bản tính của người đàn ông bội bạc, tôi đề nghị ly hôn. Thế nhưng, điều khiến tôi bất ngờ và cũng là nỗi khổ của tôi đó là chồng tôi không đồng ý và xé ngay tờ giấy ly hôn rồi ném thẳng vào mặt tôi. Tôi thật không thể hiểu được là anh ta muốn gì và tôi phải làm thế nào mới hài lòng anh ta được.
Thật lạ là từ hôm ấy, anh ta cứ ngang nhiên đi bồ bịch chẳng hề quan tâm đến thái độ và suy nghĩ của tôi, đồng thời anh ta còn quay sang soi mói, dò xét tôi mỗi khi tôi ra ngoài. Hễ tôi ăn mặc diện một chút, trang điểm một chút là sẽ bị anh ta tra hỏi, đi đâu, đi với ai, làm gì và bao giờ về. Tôi cảm giác như anh ta đang ghen với tôi, anh ta sợ tôi ra ngoài cũng làm cái trò bỉ ổi như anh ta. Có lần vì quá đau đớn, bức xúc mà tôi hét vào mặt anh ta rằng: "Tôi không bao giờ làm cái trò bỉ ổi, khốn nạn, bán đi lòng tự trọng của mình như anh đâu, anh không cần phải lo. Nếu anh khó chịu thì ký đơn ly hôn đi." Anh ta tặng cho tôi hai cát tát trời giáng và nói với tôi rằng: "Tôi sẽ không bao giờ ly hôn để cô có cơ hội đến với thằng khác đâu. Cả đời này cô chỉ được phép làm vợ tôi thôi."
Tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi và bất lực trước mọi chuyện. Biết chồng mình bồ bịch mà không thể làm gì, muốn được giải thoát nhưng không thể làm được và ngay cả cái quyền được sống vui vẻ, thoải mái cho riêng mình cũng không được. Tôi chỉ mong sớm được thoát khỏi ngôi nhà này và người chồng bội bạc để một mình nuôi con.
Theo blogtamsu
Gửi tiền cho mẹ ruột bị chồng nói nặng lời "Phận làm con rể như anh bạc tình quá! Lấy được vợ là so bì với bố mẹ vợ từng đồng bạc." Những ngày sắp lên xe hoa về nhà chồng, tôi vừa buồn vừa hạnh phúc. Hạnh phúc vì mình sắp được kề bên người mình yêu thương để đi tiếp con đường phía trước, nhưng cũng buồn lắm vì phải xa...