Nỗi lòng của một đứa con muốn bố mẹ ly hôn thật nhanh
Sống mãi trong thứ hạnh phúc giả dối kệch cỡm còn khốn khổ hơn là một lần đối diện với sự thật đắng cay.
Ngày bé, tôi luôn tự hào với chúng bạn vì được sống trong một gia đình hạnh phúc viên mãn. Bạn bè xung quanh tôi, mỗi người một gia cảnh. Đứa thì bố mẹ ly dị phải ở với ông bà, đứa chỉ có bố mà không có mẹ, đứa chỉ có mẹ mà không có bố, đứa thì ngày nào cũng vừa đi vừa khóc vì bố mẹ ngoại tình, đánh nhau, chửi nhau… hôn nhân đổ vỡ liểng xiểng. Trong khi đó, tôi vẫn được bao bọc trong tình thương yêu của cả hai.
Bố mẹ tôi dường như chưa bao giờ to tiếng và luôn xuất hiện cùng nhau như một đôi tình nhân không thể tách rời. Nếu mẹ bất ngờ trượt chân, bố sẽ dang tay đỡ lấy. Nếu bố muốn nói điều gì, chỉ cần nhìn vào mắt mẹ, thế là mẹ đọc được ngay suy nghĩ của bố. Mẹ nói gì bố cũng gật, bố làm gì mẹ cũng khen. Bố đẹp trai, mẹ quý phái. Bố tài giỏi, mẹ đảm đang. Họ hàng, làng xóm không ai không đem lòng ngưỡng mộ. Gia đình tôi luôn là hình mẫu lý tưởng để người khác phải ước ao. Ngay cả tôi cũng thần tượng bố mẹ mình. Tôi quyết sau này phải trở thành một nhà văn hoặc ít ra cũng là một nhà văn cho đến khi viết xong thiên tình sử của bố mẹ tôi.
Bố mẹ chỉ có mình tôi, yêu thương dồn hết vào một mối, trong khi tôi bẩm sinh không phải là một đứa con thích đòi hỏi. Tôi ăn cơm có mẹ ngồi bên đút nhiệt tình, bố đứng trước mặt cổ vũ hăng say. Tôi ngủ có mẹ bỏ màn, bố hát ru. Tôi đi học bố đưa, mẹ đón, lúc học bài, bố dạy toán, mẹ dạy văn… Tôi thầm ước giá mà gia đình mình cứ mãi như thế thì tốt mặc dù nhiều khi thấy bố mẹ cứ thể hiện quá.
Tôi biết, từ đây, mình đã chính thức vào vai, một vai chính trong vở kịch không hồi kết.
Trẻ con không phải là đối thủ của người lớn trong những vụ bị lừa dối nhưng bóng tối cũng không thể che giấu mãi những sai lầm. Càng lớn lên tôi càng thấy có điều gì đó bất thường trong cái tổ ấm tráng lệ của mình. Có những thứ không tự nhiên mà bản thân tôi không thể lý giải một cách rõ ràng. Nhiều khi, tôi cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo trong chính cái gia đình hoàn hảo của mình. Người ta luôn muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo, nhưng tôi lại ước giá như gia đình mình đừng quá hoàn hảo đến mức lạnh lùng như vậy.
Video đang HOT
Năm tôi học lớp bốn, một hôm đang ngồi phòng khách xem phim hoạt hình với mẹ thì bố tôi về, thực ra là được một cô dìu về vì bố say mèm. Mẹ tôi vừa đỡ lấy bố vừa đon đả mời cô vào nhà. Cô giới thiệu là trợ lý của bố, hôn đánh chụt một cái vào má tôi. Cảm giác ướt ở má làm tôi khó chịu, muốn thốt lên một câu “kinh quá!” nhưng lại thôi. Bố mẹ dạy phải lịch sự, kiềm chế trong mọi trường hợp và tôi luôn nhớ điều đó.
Thỉnh thoảng, trong những đợt bố đi công tác, mẹ hay mời mấy chú “chuyên gia” về nhà để bàn chuyện làm ăn. Tôi mê mải bơi trong đống đồ chơi mấy chú mang đến cho đến lúc ngủ quên, sáng hôm sau tỉnh dậy thì mấy chú đã về nên cũng chẳng biết họ về khi nào. Mẹ tôi thì vui thấy rõ, chắc được tư vấn nhiều điều bổ ích. Lúc đó, tôi rất tự hào vì bố mẹ là những người hết sức quảng giao.
Một lần đang đi lang thang với mấy đứa bạn thân, tôi thấy một người đàn ông bệ vệ ôm eo một cô xinh tươi từ nhà hàng chui vào chiếc Camry đen bóng. Hai người ôm hôn nhau thắm thiết. Tôi nhận ra đó là bố. Lúc đó tôi cũng không còn là một đứa trẻ lên ba để không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Tôi muốn nhặt một cục đá, ném vào chiếc xe đó để bố biết là tôi đã thấy những gì bố làm. Vậy mà lúc nào bố cũng nói với tôi là bố yêu mẹ, chỉ mẹ mà thôi. Nhưng bố mẹ dạy phải lịch sự, kiềm chế trong mọi trường hợp và tôi luôn nhớ điều đó. Tôi tiếp tục đi dạo cùng bạn như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tôi hiểu gia đình mình không còn hạnh phúc
Một hôm khác, tôi tình cờ đi qua phòng mẹ, nghe tiếng cười khúc khích bên trong. Một vài âm thanh khác không giống như một chuyên gia kinh tế đang tư vấn cho một nữ doanh nhân chuyện làm ăn. Tôi hé mắt nhìn qua rèm thì thấy hai người đang tình tự vuốt ve nhau. Tôi muốn đập cửa xông vào để mẹ biết là tôi đã thấy những việc mẹ làm. Vậy mà lúc nào mẹ cũng nói với tôi là mẹ yêu bố, chỉ bố mà thôi. Nhưng bố mẹ dạy phải lịch sự, kiềm chế trong mọi trường hợp và tôi luôn nhớ điều đó. Tôi lẳng lặng về phòng như chưa có chuyện gì xảy ra.
Sáng hôm sau, mẹ vẫn nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Bố mẹ vẫn nhìn nhau tình tứ, trao nhau những câu nói ngọt ngào, những cử chỉ thân mật trước mặt tôi. Tôi ngồi day nát đĩa trứng ốp la mà không thể nào nuốt nổi, có một thứ hỗn hợp nhộn nhạo đang chực trào lên trong cổ họng.
Tôi muốn hét lên: “Bố mẹ ly hôn đi! Không thể sống với nhau thì cố gắng làm gì?”. Nhưng bố mẹ dạy phải lịch sự, kiềm chế trong mọi trường hợp và tôi luôn nhớ điều đó. Tôi lặng lẽ ăn như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi biết, từ đây, mình đã chính thức vào vai, một vai chính trong vở kịch không hồi kết.
Theo Phunuvagiadinh
Chồng tôi không phải người đàn ông hoàn hảo
Chồng tôi là thằng đàn ông dở hơi. Nhiều khi mua quần áo mới cho chồng, chồng cứ cau có khó chịu. Mình cũng ức lắm, hỏi hắn hắn mới nói "bộ em thích con khác nhìn chồng em à?". Mình tròn mắt! Trời ơi không ngờ chồng mình đáng yêu tới vậy.
Ảnh minh họa
Chồng tôi không phải người đàn ông hoàn hảo. Đôi khi anh hay quên gác chân chống xe máy, tôi cằn nhằn anh. Anh im lặng làm theo nhưng sau đó đâu lại vào đấy, anh vẫn không nhớ gạc chân chống xe. Sau này mua xe máy Hayate rồi anh không còn quên nữa nhưng tôi lại cảm thấy thiếu một thứ gì đó...
Mãi về sau tôi mới biết anh thích tôi quản anh những việc nhỏ như vậy anh mới yên tâm. Chồng tôi cũng là kiểu đàn ông lôi thôi, đi làm về mua đồ ăn nước uống thì vứt ra đấy. Kiểu gì tôi cũng phải dọn dẹp, nhiều khi mình đi làm về cũng mệt, tôi cau có với anh. Sau này anh nói cho tôi biết, anh thích làm như vậy để được tôi đón anh từ đầu cửa, về được vợ đón, ôm vợ ngay là hết thấy mệt. Tự nhiên tôi thấy ấm lòng.
Chồng tôi là thằng đàn ông dở hơi. Nhiều khi mua quần áo mới cho chồng, chồng cứ cau có khó chịu. Mình cũng ức lắm, hỏi hắn hắn mới nói "bộ em thích con khác nhìn chồng em à?". Mình tròn mắt! Trời ơi không ngờ chồng mình đáng yêu tới vậy. Chồng tôi là mẫu phụ nữ gia đình. Sáng đã đi chợ mua đồ ăn về cho bố mẹ, song không phải anh về sớm, tuy chẳng cà phê bàn trà gì nhưng cứ về là kể vợ sáng nay bà gì bị giựt nợ, chân gà bà nào đấy ngâm thuốc tẩy. Kể xong xin vợ mỗi tin 5 nghìn tiền công. Tôi ngớ người, chồng thì chạy đi ngâm quần áo. Chồng tôi là người đàn ông lạ kỳ.
Một hôm giữa giờ làm lại chạy qua cơ quan tôi, làm tôi cũng hoảng. Anh hì hục lôi tôi ra ngoài nói "con này nó nhắn tin cua anh đó! Em điện thoại mắng nó nhanh anh còn về làm!". Anh chìa cái điện thoại ra mà bộ mặt bực bội hết sức. Buổi tối tôi hỏi anh sao không nhắn tin thử xem nó nói thế nào, anh trừng mắt nhìn tôi bảo "nuôi 1 con heo đã mệt lắm rồi! Anh có điên mới kím thêm con nữa a". Tôi với anh không nhìn nhau. Tôi và anh ra ngoài ăn, tới lúc no căng bụng anh kêu chủ quán ra "tính tiền cho cô này!". Ông chủ chọc anh sao đi với phụ nữ mà không ga lăng chút nào. Anh tỉnh bơ "mọi thứ vợ em quản thì tốt chứ sao anh". Tôi biết thêm chồng tôi không dễ bị ngại.
Đôi khi
Mẹ chồng tôi rất thương con, phần là con trai một nên chồng tôi và tôi được mẹ chăm rất kĩ, chỉ duy có điều mẹ muốn gì cũng chỉ tâm sự dài dòng với tôi, muốn nhờ chồng tôi cái gì cũng kêu tôi nhắn với anh ý. Tôi thắc mắc, mẹ mới nói "Có con mới quản được thằng trời đó! Chứ đó giờ nó có nghe mẹ đâu!". Anh thì nói "mẹ anh biết ai làm chủ nhà này rồi hả?" tôi thấy buồn cười.
Viết bài gửi lên trang báo mạng, chồng tôi hỏi "phần em sao em không viết?". Chồng nói 5 năm đại học, không có tôi ép uổng, anh cũng không có công danh sự nghiệp như bây giờ. Không có tôi la rầy, cằn nhằn anh thật sự không có sự quan tâm. Không có tôi lo lắng bên cạnh, lấy ai đâu lo cơm áo, bầu bạn với mẹ. Anh biết tôi cực khổ, anh cũng muốn chia sẻ phần nào với vợ mình. Tôi cảm động muốn chết. Đấy! Tình cảm vợ chồng tôi cứ như 7 năm trước - thời tôi và anh mới yêu nhau.
Theo blogtamsu
Suýt nữa tôi trao thân cho người khác không phải chồng Hắn kéo vội tôi vào phòng, đặt lên môi tôi nụ hôn cuồng nhiệt. Sống lưng tê rần, trong đầu tôi có giọng nói vang lên "Mày phải tỉnh táo, đừng quên mày có một người chồng rất yêu thương mày"... Tôi và chồng lấy nhau dựa trên cơ sở tình yêu, vì thế chúng tôi hòa hợp nhau từ tính cách, suy...