Nỗi lo vợ đi làm đêm
Không biết các bạn như thế nào nhưng với tôi, vợ đi làm đêm là một điều thật kinh khủng…
Đi làm một thời gian, tôi mở một cửa hàng kinh doanh thiết bị viễn thông. Cuộc sống cũng khá đủ đầy và thoải mái. Hai vợ chồng tôi có với nhau một bé trai kháu khỉnh gần một tuổi. Mọi chuyện đều tốt đẹp cho tới một ngày bà xã nói với tôi rằng cô ấy muốn đi làm trở lại.
Từ lúc nào không biết, cô ấy đã nộp đơn xin việc và được nhận vào làm nhân viên hành chính cho một công ty của Mỹ. Vì công ty của Mỹ nên cứ cách một tuần, vợ tôi phải làm đêm theo giờ hành chính bên ấy. Những ngày đầu tiên đối với tôi quá kinh khủng. Buổi tối, tôi có nhiệm vụ ngủ chung và cho con bú sữa bình. Ngày đầu tiên bé không chịu uống sữa, khóc suốt, dỗ thế nào cũng không nín và tôi gần như thức trắng. Lúc ấy chỉ ước gì có vợ ở đây để tôi có thể nghỉ ngơi cho ngày mai làm việc.
Đến tuần thứ hai làm đêm của vợ, tôi dường như kiệt sức và quyết định nói thẳng với vợ rằng cô ấy phải nghỉ việc. Vợ tôi buồn lắm, cô ấy khóc nhưng không hề trách lại nửa lời. Tuy nhiên, khi nhìn thấy vẻ mệt mỏi của vợ vì thức đêm, hai mắt như sưng lên, thâm quầng hơn cả tôi mà vẫn nói rằng mình rất tha thiết đi làm để phụ giúp kinh tế cho chồng cũng như được giao tiếp với xã hội, tôi thấy thương vô cùng. Tôi nghĩ mình không nên ích kỷ với bà xã như vậy và chấp nhận cho cô ấy tiếp tục công việc của mình. Vợ tôi vui mừng, cô ấy thật sự hạnh phúc tâm sự: “Anh đúng là người chồng tuyệt vời của em!”.
Sau một thời gian thiếu ngủ vì thức đêm nhiều, hai chúng tôi trông già hẳn. Thật sự cũng không đến nỗi nào nhưng đôi mắt mệt mỏi, sưng phù và thâm quầng khiến hai vợ chồng trở nên tiều tụy. Một hôm vợ tôi mừng rỡ chạy ùa về nhà cho tôi xem một loại viên uống gì đó mà cô ấy gọi là OENOBIOL-Regard. Vợ tôi khoe đây là quà sinh nhật muộn do đồng nghiệp tặng. Theo lời họ nói thì sử dụng mấy viên này sẽ khắc phục quầng thâm, bọng mắt khi phải thức đêm nhiều. Vợ tôi muốn tôi và cô ấy cùng uống vì mắt tôi cũng bị tình trạng không kém gì cô ấy. Chiều vợ, tôi đành uống.
Điều tôi không ngờ là cả hai vợ chồng đều giảm hẳn quầng thâm và bọng mắt trong vòng chưa đến một tháng. Vợ tôi là người vui mừng hơn và lần này, tôi thật sự đã tin vào tác dụng mà viên uống nhỏ bé kia mang lại. Chúng tôi xem đây là bí quyết riêng của hai vợ chồng.
Thời gian sau đó, vợ tôi vẫn đi làm còn tôi lại tiếp tục vất vả với con những đêm bà xã ở công ty. Tôi cảm thấy cô ấy tràn đầy năng lượng một cách lạ thường. Mỗi ngày đi làm về, dù mệt mỏi đến mấy, vợ tôi vẫn lo chu toàn nhà cửa, con cái rồi mới nghỉ ngơi. Tôi không hiểu sao cô ấy làm việc vất vả như thế mà ngày càng đẹp ra, lúc nào cũng tươi tắn, yêu đời và không khí gia đình vui vẻ hẳn lên. Còn tôi thì không còn thấy “ấm ức” khi phải chăm con vào ban đêm cho vợ đi làm.
Video đang HOT
Chợt nghĩ đến viên uống nhỏ bé kia, tôi không biết nó có thật sự công dụng không hay do hai chúng tôi biết cách thông cảm, chia sẻ với nhau nên trông hai vợ chồng lúc nào cũng rạng ngời hạnh phúc như ngày mới cưới.
Đem thắc mắc này tâm sự với vợ thì nàng nhẹ nhàng trả lời, nếu hàng triệu người phụ nữ Pháp đang tin dùng sản phẩm này thì chắc cũng phải có lý do của nó… Lần mò lên Internet, tôi mới phát hiện đây là thương hiệu số một tại Pháp và đã được bán ở Việt Nam. Nhủ thầm trong lòng, tôi không biết có phải mình là người đàn ông đầu tiên bị vợ “dụ” dùng mấy viên uống làm đẹp mắt này hay không nữa…
Theo VNE
Cú sốc "thay máu" hoàn toàn cuộc hôn nhân của tôi
Đợi em phân chia xong xuôi, tôi lẳng lặng nói một câu duy nhất: "Em cứ lấy bất cứ thứ gì em muốn. Còn anh, khi ra khỏi nhà này, sẽ chỉ lấy duy nhất một thứ, đó là em".
Liên quan đến vấn đề phân chia tài sản, xin được góp vui bằng câu chuyện về một lần ly hôn hụt của vợ chồng tôi.
Hồi ấy cưới ngay sau khi học xong đại học nên tính đến nay mặc dù mới 42 tuổi thì đã có 20 năm là vợ chồng. Trong khoảng thời gian này, tôi đã làm tương đối nhiều chuyện có lỗi với vợ.
Với con mắt của phụ nữ, đây toàn là chuyện tày đình khó tha thứ bởi tôi đều vấp vào ngoại tình, rượu chè, cờ bạc, làm hao hụt tài sản. Nhưng với đàn ông, tất cả chỉ là chuyện "muỗi", sống mà không đập phá hư hỏng thì không phải là đàn ông.
Cho dù đã nhiều tuổi thì chúng tôi vẫn là những cậu bé ham chơi. Đó mới là bản chất của đàn ông đích thực. Tôi quan niệm, trời có lúc mưa lúc nắng nên chuyện người lúc tốt lúc xấu là thường.
Càng nói em càng khóc như mưa. Miệng không ngớt nói điều tồi tệ mắng chửi chồng nhưng chắc là đang rất chua xót (Ảnh minh họa)
Đàn ông hay đàn bà thì cũng như nhau, chỉ khác ở cách đón nhận sự việc. Vợ tôi là người chu đáo nhưng nhạy cảm. Em thường bị kích động quá mức trước những lỗi lầm của chồng, và sử dụng quá nhiều nước mắt.
Sau 20 năm, có lẽ đã quá mệt mỏi với một người chồng như tôi, em quyết định ly hôn. Cho dù tôi xuống nước năn nỉ hụt hơi mà em vẫn cứ cứng đầu. Đã thế còn giở thói ăn nói cay nghiệt như cứa vào tim gan người khác. Một tháng chiến tranh lạnh, em mang con về nhà ngoại sống. Ức chế quá tôi gọi em về làm thủ tục ly hôn, coi như cho em toại nguyện.
Đến lúc cận kề tan vỡ, tôi mới thấy phụ nữ thật đáng thương. Họ gầm lên khi chồng ngoại tình hay lạnh lùng với chồng cũng chỉ để muốn được yêu thương. Và khi không được yêu thương, họ thất vọng và sẽ làm đủ trò để sát thương chính mình.
Em muốn ly hôn, nhưng khi tôi đồng ý lại khóc ngất. Em run rẩy đổ ốm đến mấy ngày sau mới có thể nhìn mặt tôi nói chuyện. Nhưng lần này em không hề yếu đuối mà lại tỏ ra xấc xược bất cần đời. Điều đó khiến tôi càng thương vợ hơn. Tôi biết phụ nữ một khi đã tổn thương thường cố tỏ ra mạnh mẽ, họ muốn ầm ĩ để át đi tiếng than khóc trong lòng.
Và em đòi chia tài sản một cách sòng phẳng. Tôi bật cười trong bụng nhưng vẫn cứ để yên xem em muốn gì. Em bảo của chồng nhưng công vợ nên muốn được cưa đôi, 50% tài sản cố định, 50% tiền vàng trong ngân hàng. Em nói em không hiểu biết gì về luật nhưng chỉ xin được lấy những gì đáng được thuộc về mình.
Em nói em muốn căn nhà vì đây là nơi đã sinh sống 20 năm qua, đã gắn bó với bao nhiêu kỷ niệm. Nhưng cũng không quên nói móc thêm "kỷ niệm buồn với một người chồng bội bạc".
Em muốn giữ bộ sofa vì đó là nơi cả gia đình quây quần mỗi tối xem tivi cùng nhau. Muốn giữ tủ lạnh, máy giặt, lò vi sóng, bộ bàn ăn... những vật dụng giúp em hoàn thành vai trò nội trợ. Muốn giữ chiếc giường ngủ, kho sách truyện, bộ trang sức, bàn trang điểm... vì đó là quà tặng từ "người chồng tệ bạc".
Những lời nói đó khiến tôi xót xa cho người vợ tội nghiệp. Tuyên bố chia tài sản hùng hồn là thế nhưng thực tâm những thứ mà em muốn giữ chỉ là những ngày tháng cùng chồng. Và cho đến lúc sắp chia tay vẫn không muốn rời những vật dụng gắn liền với thiên chức của một người vợ.
Nói cho cùng, phụ nữ sinh ra là để thuộc về một người đàn ông. Khi tìm thấy người đó, họ sẽ tự nguyện phục vụ và chung thủy miễn là được đáp trả bằng yêu thương. Tôi biết thế, nhưng đôi khi vì quá được vợ yêu chiều nên lơ là bỏ quên. Có lẽ tôi đã làm tổn thương vợ nhiều hơn mình nghĩ.
Càng nói em càng khóc như mưa. Miệng không ngớt nói điều tồi tệ mắng chửi chồng nhưng chắc là đang rất chua xót.
Đợi em phân chia xong xuôi, tôi lẳng lặng nói một câu duy nhất: "Em cứ lấy bất cứ thứ gì em muốn. Còn anh, khi ra khỏi nhà này, sẽ chỉ lấy duy nhất một thứ, đó là em".
Cú sốc ngoài dự kiến này đã thay máu hoàn toàn cuộc hôn nhân 20 năm qua (Ảnh minh họa)
Đây là lời nói chân thành thứ hai sau lời "Anh yêu em" mà tôi dành cho vợ. Đàn ông chúng tôi không hoang đàn tệ bạc như phụ nữ vẫn nói. Dù có chơi bời chúng tôi vẫn chỉ yêu và biết đâu là bến đỗ thật sự của mình. Có chăng là chị em chưa đủ yêu thương và bao dung để đón nhận người đàn ông của mình.
Vợ chồng tôi đã chia tay hụt như thế, mở đầu đau đớn nhưng thật may mắn kết thúc bằng một "happy ending". Cú sốc ngoài dự kiến này đã thay máu hoàn toàn cuộc hôn nhân 20 năm qua.
Sau giây phút cận kề mất mát, chúng tôi mới hiểu thấu được giá trị và sự quan trọng của người kia trong lòng mình. Như chúng tôi nói đùa, vợ chồng tôi đã trở lại và lợi hại hơn xưa.
Theo VNE
Ai là chủ nhân bào thai trong bụng tôi Đến bây giờ, báo tin có bầu với người chồng sắp cưới của mình, nhưng thực sự, tôi cảm thấy rất hoang mang. Tôi không biết mình nên làm thế nào nếu như một ngày, chồng tôi phát hiện ra đứa con đó không phải của anh. Nhưng chỉ là tôi dự tính như vậy chứ tôi chưa hề chắc chắn, con tôi...