Nỗi lo sợ của người chồng trẻ về cô vợ “siêu đoảng”
Tôi biết rằng ngoài việc đoảng việc nhà ra thì vợ tôi là người ngoan ngoãn, lễ phép nhưng tôi lo lắng vô cùng nếu em không tiến bộ thì sự nhẫn nại của mẹ tôi sẽ không kìm được nữa.
Gia đình tôi thuộc diện gia giáo, truyền thống, tôi lại là con trai, cháu đích tôn duy nhất của gia đình. Từ trước tới giờ, bố mẹ tôi luôn hi vọng tôi sẽ đem về cho bố mẹ một nàng dâu như ý. Người được chọn làm vợ tôi sẽ là người phụ nữ “ba đảm đang” với đầy đủ các tiêu chí: học hành, có công việc đàng hoàng; gia đình gia giáo; đảm đang chu toàn việc gia đình… Ngày tôi dẫn vợ về ra mắt, cả gia đình ra tận cổng đón chào. Ai nấy mặt hớn hở khi thấy nàng dâu tương lai xinh đẹp, ngoan ngoãn lại có học thức. Em là con gái duy nhất của một gia đình giàu có, vừa đi du học về và làm việc cho công ty nước ngoài. Thấy con dâu tương lai là con nhà giàu rồi có nghề nghiệp ổn định lại xinh đẹp, có phần ngoan ngoãn thì bố mẹ, gia đình tôi mừng ra mặt. Đã thế, lần đầu tiên ra mắt gia đình chồng tương lai, vợ tôi còn “thoáng” mua biết bao đồ ăn, hoa quả, quà cáp mang đến. Chỉ chừng ấy thôi, em đã ghi điểm tuyệt đối với gia đình tôi. Mặc cho tôi biết bao lần định nói trước chuyện em vốn chẳng đảm đang việc nhà; bố mẹ tôi gạt hết, cứ nói tôi “được voi đòi tiên”. Chỉ cần vợ tôi thoáng với anh em, họ hàng; nghề nghiệp ổn định và ưa nhìn còn bao nhiêu việc chưa ổn, sẽ bổ túc sau. Tôi cùng đành ngậm ngùi, im lặng cho yên chuyện. Nhưng trong lòng lúc nào cũng lo nơm nớp vì em nấu nướng vốn vụng về, công việc bếp núc rất “đoảng”.
Lần thứ hai, em đến nhà tôi chơi là dịp đám giỗ ông nội. Lúc đầu, tôi cũng yên tâm vì nghĩ: “Đám giỗ thì có nhiều người nấu nướng nên chẳng đến lượt em vào bếp đâu”. Nên tôi yên tâm đưa em về cùng. Ai ngờ bố mẹ tôi năm nay chỉ làm một mâm cơm nhỏ trong gia đình, còn đợi khi cưới tôi sẽ mời đông đủ. Và tôi vô cùng lo lắng khi mẹ yêu cầu em xuống bếp chặt gà. Em luống cuống, tôi hồi hộp nhưng mọi chuyện rồi cũng qua đi khi em nói đủ can đảm để làm chuyện đó. Tôi ngồi nín thở chờ “thành quả” của em. Cả tôi và mẹ ngã ngửa khi thấy đĩa thịt gà bị em băm vằm tơi tả. Mẹ tôi lắc đầu ngán ngẩm, chắc mẹ đã bắt đầu mường tựa về sự vụng về của nàng dâu tương lai. Tôi vội vàng trấn an mẹ: “em vốn chưa quen chuyện bếp núc, từ từ dạy dỗ, hướng dẫn em sẽ quen”. Mẹ đồng ý nhưng nét buồn lộ rõ.
Chẳng hiểu do đoảng hay sao mà em cho nhầm hết cả các loại gia vị (ảnh minh họa)
Rồi đám cưới của tôi cũng diễn ra, bên cạnh niềm vui hạnh phúc tôi còn lo sợ vợ tôi sẽ chẳng hoàn thành nổi “nhiệm vụ làm dâu của mình”. Bởi nhà tôi có truyền thống cả gia đình ăn sáng cùng nhau, con dâu, phụ nữ trong gia đình phải chu toàn việc nhà, bếp núc, chợ búa … vậy mà vợ tôi thì…
Mỗi buổi sáng, thay vì con dâu vào bếp nấu nướng cho cả nhà thì mẹ tôi lại tất bật dậy sớm để nấu. Phần vì thương con dâu mới chưa quen việc, sợ tôi bị gia đình chê trách nên mẹ đã phụ giúp em rất nhiều. Nhưng mẹ không thôi chép miệng vì sự đoảng quá mức của em. Mẹ ra lệnh em chỉ việc đứng bên nhìn cho quen việc. Em ngoan ngoãn làm theo. Tôi cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Sau đám cưới, gia đình chị gái đầu của tôi qua chơi rồi ở lại ăn cơm. Khi thức ăn được bày ra giữa bàn, đợi vợ tôi bưng nồi cơm lên thì mở nắp ra vẫn thấy gạo, nước nguyên vẹn. Em há hốc miệng quay sang nhìn cả nhà rồi thốt lên: “Ối, con quên mẹ à! Thôi nhà mình gắng đợi thêm lúc nữa nhé!”.
Nhìn vợ tôi vội vàng bưng nồi cơm xuống bếp, chị gái tôi lắc đầu ngán ngẩm, bố và anh rể cười còn mẹ tôi ngồi xuống ghế mà thở dài thườn thượt. Chắc mọi người vừa giận, vừa hoảng sự vụng về quá đỗi của em. Còn với tôi, cái câu “Ối, em quên…” vốn đã quá đỗi thân thuộc rồi.
Mẹ tôi là người cẩn thận nên trên mỗi lọ gia vị mẹ đều ghi tên rõ ràng, nhưng chẳng hiểu do đoảng không đọc kỹ hay sao em cho nhầm hết cả. Em chẳng thể phân biệt nổi, có hôm chè thì cho muối mặn chát, canh thì cho đường ngọt lịm khiến tôi và bố nôn thốc nôn tháo sau khi ăn thử.
Ngày hôm sau, mẹ tôi gọi riêng tôi nói mẹ thất vọng về con dâu quá, mẹ không ngờ lại đoảng đến vậy em chẳng biết một thứ gì trong chuỗi danh sách việc nhà. Tôi thì nói, tại ban đầu mọi người không cho tôi cơ hội để nói, không phải tôi và em giấu giếm. Mẹ cũng chấp nhận và yêu cầu tôi góp ý để em sửa chữa. 7 ngày làm dâu của em rôi đi với biết bao câu “ôi con quên” “con xin lỗi mẹ” “mẹ ơi, làm thế nào”.. cũng thật may, vì thương tôi nên mẹ chẳng ý kiến gì.
Vợ chồng tôi đã quay lại với công việc của mình nên việc em vào bếp, cơm nước thưa dần. Hết giờ làm, thay vì lượn lờ làm đẹp, mua sắm, em trở về nhà với quyển sách dạy nấu ăn và căn bếp nhỏ. Chẳng biết kết quả sẽ ra sao, khi nhiều ngày sách vở nấu nướng rồi nhưng gia đình tôi vẫn phải ăn đồ ăn sẵn mỗi khi em xung phong làm bếp.
Video đang HOT
Vợ tôi ngoài đoảng việc bếp núc thì thú thực em còn vô tư quá mức đến độ tôi còn phải nóng mặt. Em cứ nghĩ phòng mình do mình dọn, nên em chỉ lau chùi, quét dọn khi rỗi rãi. Ngủ xong ít khi vợ tôi gấp chăn màn gọn gàng, có lần, mẹ vào phòng nhìn giường ngủ của chúng tôi mà lắc đầu nguầy nguậy. Sau lần đó, tôi nhắc nhở em nên gọn gàng hơn thì vợ tôi tỏ ra khi dỗi, nói tôi nhỏ nhen, xăm soi làm khó em. Nhưng em nào biết, lời tôi chính là lời nhắc nhở gián tiếp của mẹ.
Tôi biết rằng ngoài việc đoảng việc nhà ra thì vợ tôi là người ngoan ngoãn, lễ phép nhưng tôi lo lắng vô cùng nếu em không tiến bộ hơn thì sự nhẫn nại của mẹ tôi sẽ không kìm được nữa. Chắc hẳn em sẽ phải chịu những chỉ trích, thậm chí những lời nói gay gắt từ gia đình tôi. Hằng ngày, mẹ vẫn gọi nhắc nhở tôi bảo ban em cố gắng việc nhà. Tôi biết vợ đang cố gắng rồi nên chẳng muốn góp ý thêm nữa, sợ sẽ tạo áp lực cho em. Hơn nữa, em hay tự ái và tôi luôn biết rằng nếu tôi góp ý em sẽ lại giận cả tuần trời, điều đó khiến tôi khó chịu. Nhưng em cứ nhịp nhàng thế này thì tôi cũng lo lắng, tết này nếu em vẫn còn đoảng thì tôi không chắc mẹ có bảo vệ nổi cho hai vợ chồng nữa không. Một bên là người vợ yêu thương, một bên là trách nhiệm với gia đình, họ hàng. Tôi biết phải làm sao để em vừa tiến bộ, gia đình tôi hạ bớt tiêu chuẩn của dâu trưởng xuống để em đỡ khổ?
Theo Emdep
Ôsin 'xấu như ma' mà vợ vẫn nghi tôi léng phéng
Cô bé giúp việc không chỉ có bề ngoài đen đúa, quê mùa, răng vẩu mà chân tay lại vụng về, lóng ngóng.
Vợ tôi là người ghen tuông vô lối. Ngay từ khi yêu nhau, cô ấy đã kiểm soát tôi rất gắt gao. Nhiều khi mệt mỏi, tôi cáu gắt đòi chia tay thì cô ấy lại khóc lóc bảo vì quá yêu tôi nên mới như thế.
Yêu nhau được hơn 1 năm thì chúng tôi kết hôn. Việc kết hôn cũng là do vợ tôi chủ động trước. Được chừng 1 năm sau cô ấy có thai.
Tôi vẫn chăm sóc vợ chu đáo và cố gắng không làm gì để cô ấy phải nghi ngờ chồng nhưng dường như mọi cố gắng của tôi chỉ đem lại kết quả ngược lại.
Đặc biệt là khi có sự xuất hiện của cô bé giúp việc trong nhà, trình độ ghen của cô ấy cũng tăng thêm 1 bậc.
Ảnh minh họa
Chẳng là khi vợ sinh con, tôi bận bịu nhiều việc nên đưa ra ý định thuê giúp việc. Ban đầu, tôi muốn thuê người lớn tuổi một chút.
Phần vì tôi nghĩ người lớn tuổi sẽ chăm sóc bà đẻ và trẻ sơ sinh tốt hơn. Phần nữa vì không muốn vợ mình lo được lo mất khi trong nhà có thêm phụ nữ.
Tuy nhiên vợ tôi không chịu. Cô ấy muốn thuê người giúp việc trẻ. Cô ấy lo người già sẽ không biết sử dụng những đồ dùng hiện đại trong nhà, tay chân vụng về, chậm chạp.
Sau thời gian thảo luận, chúng tôi quyết định nhận 1 cô bé tầm 18 tuổi vào nhà làm.
Cô bé này trông bề ngoài đen đúa, quê mùa, răng vẩu, nhìn khá thật thà lại xấu nên vợ tôi đồng ý ngay lập tức. Còn việc nội trợ, chăm lo bà đẻ, vợ tôi nói để đào tạo sau.
Thúy - cô bé giúp việc, làm việc rất được lòng vợ tôi. Ban đầu cũng khá vụng về nhưng dưới sự đào tạo đầy soi mói của vợ tôi, cô bé dần dần nhanh nhẹn và sạch sẽ. Chỉ cần vợ tôi sai bảo, dù là giặt tã bẩn của trẻ con, cô bé cũng làm hết.
Tối Thúy còn bế em, chăm em cho vợ tôi ngủ mà không hề than vãn tiếng nào. Thấy Thúy hiền lành, lại chăm sóc vợ chu đáo nên tôi cũng có quý.
Tôi coi Thúy như cháu gái nên mỗi khi ở nhà cũng hỏi han trò chuyện về người thân trong gia đình cô bé.
Vợ tôi thấy thế thì tỏ vẻ không vui lắm. Cô ấy còn đoán già đoán non tôi có quan hệ mờ ám gì với cô bé nên mới làm thế.
Mệt mỏi, lại muốn giữ hoà khí gia đình nên sau rồi tôi cũng chẳng nói chuyện với Thúy nữa, chỉ thỉnh thoảng sai bảo vài việc nhỏ.
Vợ tôi còn ám ảnh chuyện chồng ngoại tình đến nỗi mỗi khi đọc báo hay xem phim có cảnh chồng ngoại tình với giúp việc thể nào cô ấy cũng lên tiếng.
Khi thì cô ấy bảo tôi đọc bài này đi để tránh như người ta. Khi thì cô ấy và Thúy ngồi xem phim thấy cảnh ông chủ với nữ giúp việc là cô ấy sẽ phủ đầu Thúy như:
'Thúy thấy không, ông chủ và giúp việc. Cô mà là vợ anh ta, cô không để yên cho 2 người họ đâu. Cô sẽ khiến họ sống dở chết dở...' .
Cô bé giúp việc cũng biết bà chủ ghen bóng gió mình với ông chủ nên cũng dè chừng tôi. Thấy tôi ở phòng khách là cô bé trốn về phòng riêng, thấy tôi ở nhà bếp là lại tìm cớ chuồn đi.
Càng làm như vậy, càng như thể chúng tôi có gì đó không dám nhìn mặt nhau vậy. Vợ tôi quan sát vài lần thấy Thúy cứ lo lo lắng lắng, thấy tôi là lỉnh đi, vợ tôi càng nghi.
Có tối cô ấy gặng hỏi tôi: 'Anh khai thật mau, tại sao dạo này cái Thúy nó cứ nhìn thấy anh là trốn? Anh giở trò gì với nó phải không?'.
Mệt mỏi quá, tôi bảo vợ nếu em nghi ngờ vậy thì cho Thúy nghỉ việc, tìm người già nhưng vợ tôi không đồng ý.
Cô ấy còn nói thẳng rằng nếu cô bé nghỉ, tôi với Thúy làm gì bên ngoài cô ấy cũng không quản được. Chi bằng cứ ở trong nhà cho cô ấy dễ quản lý!
Ảnh minh họa
Hôm Chủ nhật vừa rồi, vợ tôi về quê ngoại chơi, tôi đi đá bóng về thì thấy Thúy khóc lóc nói mẹ bị bệnh nặng, anh trai gọi điện lên bảo về gấp.
Thấy tội cho tình cảnh của Thúy nên tôi đưa cô bé 10 triệu và cho nghỉ phép 1 tuần về chăm sóc mẹ.
Tôi nào ngờ được chuyện này lại khiến gia đình tôi suýt tan vỡ. Chiều đó vợ về, nghe tôi nói chuyện của Thúy nhưng cô ấy không tin.
Cô ấy gọi điện cho Thúy song không hiểu sao điện thoại của cô bé thông báo tắt máy. Vậy là vợ tôi cho rằng tôi léng phéng với Thúy khiến cô bé bỏ đi.
Buồn chán quá, tôi gọi điện cho anh bạn, rủ anh ta đi uống rượu tới gần 1h mới mò về. Điện thoại tôi để chế độ im lặng, trong đó có hàng chục cuộc gọi và tin nhắn năn nỉ, hỏi han và xin lỗi của vợ.
Tôi biết chuyện với cô bé giúp việc chỉ là chuyện hiểu lầm, chờ khi gọi điện lại cho Thúy là vợ tôi sẽ hiểu ngay nhưng đây chỉ là một trong rất nhiều lần vợ tôi nghi ngờ.
Từ nữ đồng nghiệp, vợ của bạn bè... ai ai cô ấy cũng có thể gán ghép vào với tôi. Theo các bạn, tôi có nên nhân chuyện cô bé giúp việc, làm căng lên, buộc vợ tôi phải bớt thói nghi ngờ ghen tuông điên cuồng như vậy hay không?
Theo Tinngan
Hãy yêu như yêu mối tình đầu Mùa thu, mùa táo mèo xuôi về phố, tràn ngập các nẻo đường Hà Nội. Nếm thử một trái táo chín, chua, ngọt, chát đan xen, tôi nhớ đến lời một người bạn từng nói: táo mèo mang hương vị của mối tình đầu. Có ngọt ngào, có chua cay, hương vị của mối tình đầu có lẽ luôn là sự pha trộn...